Những Bài Thơ Hay Về Giáng Sinh

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Thanh Trắc Nguyễn Văn, 21 Tháng mười một 2022.

  1. 55. Lời Thiêng

    Nghe anh, giọng ấm lời thiêng
    Vẽ em dấu thánh ngọt triền mơ son
    Trời đông len lén ánh giòn
    Nửa vầng trăng nối nên tròn giữa khuya.

    Phạm Thị Cúc Vàng
     
  2. 56. Câu Kinh

    Nghe anh, ấm áp câu kinh
    Ngân vang đón Chúa hiển linh xuống đời
    Người ban hạnh phúc muôn nơi
    Phước em, tình lạc ngàn khơi trở về

    Phạm Thị Cúc Vàng

    [​IMG]

    Lời người sưu tập: Nhà thơ Phạm Thị Cúc Vàng
    Kỷ niệm sinh nhật hàng năm: Ngày 04/01;
    Tốt nghiệp khoa Ngữ văn, khóa 1 Cao đẳng Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh;
    Là hội viên Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười hai 2022
  3. 57. Đêm Chúa

    Nghe anh, bài hát mùa đông
    Tạc vào đêm Chúa nụ hồng tình em
    Dịu dàng dạo khúc bình yên
    Thả em nốt nhạc vui miền tim anh.

    Phạm Thị Cúc Vàng


    [​IMG]

    Lời người sưu tập: Nhà thơ Phạm Thị Cúc Vàng
    Thành viên Nhóm Thường trực Biên tập Lục Bát Việt Nam;
    Phó Chủ nhiệm CLB Lục Bát Sài Gòn;
    Phó Chủ nhiệm CLB sáng tác thơ Cung Văn Hóa Lao Động TP. Hồ Chí Minh;
    Email: [email protected]
    Điện thoại: 0907 518 097
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười hai 2022
  4. 58. Thức Cùng Đêm Giáng Sinh

    Cuối năm thêm một Giáng sinh
    Lại đêm thức trắng chung tình với em
    Sương khuya lạnh thấu nỗi niềm
    Lòng tôi tê buốt môi mềm rượu suông

    Hân hoan sóng bước trên đường
    Tay trong tay ấm hồi chuông nhà thờ
    Lung linh ánh điện tỏ mờ
    Ngỡ như thành phố cũng chờ giờ yêu

    Bên nhau ríu rít bao điều
    Bỗng dưng im lặng ngược chiều gió đông
    Làn môi em ủ rượu nồng
    Men say thơm nựng trên vồng ngực hoa

    Mải mê ngắm ánh sao xa
    Giật mình trước tiếng ngân nga Giáo đường
    Thánh ca vang khúc du dương
    Mừng ngày Thiên Chúa yêu thương ra đời

    Bây giờ xoắn quyện đôi nơi
    Tôi như bay giữa khoảng trời riêng em
    Nồng nàn tóc xõa vai mềm
    Chan hòa hơi ấm trong miền hoang sơ

    Chuông nhà thờ tỉnh hay mơ,
    Tiếng ngân trở dạ đúng giờ Giáng sinh
    Đêm nay tôi lại tâm tình
    Bên em chợt thấy cả bình minh lên.

    Hoài Khánh

    [​IMG]

    Lời người sưu tập: Nhà thơ Hoài Khánh tên thật là Đặng Văn Tài, sinh năm 1963, tại TP Hải Phòng, công tác tại Đài Phát thanh và Truyền hình Hải Phòng; nguyên Phó chủ tịch Hội Nhà văn TP Hải Phòng, Ủy viên Ban văn học Thiếu nhi của Hội Nhà văn Việt Nam.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười hai 2022
  5. 59. Mùa Cầu Nguyện Vắng Em

    Nhà thờ chuông đổ tàn canh
    Vắng em đêm lạnh còn anh một mình
    Đèn dây mầu sắc lung linh
    Chúa đang ban phước - chúng sinh trải lòng

    Người xe nhộn nhịp phố đông
    Giáng sinh vắng một bóng hồng ngày xưa
    Giao mùa trời lắc rắc mưa
    Noen chuông đổ vọng thưa thưa dần

    Phố dài lặng lẽ bước chân
    Một mùa cầu nguyện-người thân xa rồi
    Em như một vệt sao rơi
    Xa xăm tắt giữa bầu trời giáng sinh.

    Hồ Đình Bắc
     
  6. 60. Giáng Sinh Một Mình

    Người ta gọi, nhưng... chẳng phải... là anh!
    Tay khẽ khàng làm rơi cả ống nói
    Ông già Noel cỡi Tuần Lộc bay tới
    Mang những phần quà, lại thiếu mất phần anh

    Trời lập đông cây lá hết màu xanh
    Những hoả châu quay, những ánh đèn chớp tắt
    Cây thông khổng lồ trơ cành hiu hắt
    Lũ dơi tội tình vướng mắc ngủ an lành

    Giáng sinh này em buồn anh biết không?
    Bên song cửa từng đôi vẫn ríu rít
    Tay trong tay, ôi tình yêu khắng khít
    Chỉ đôi mình...
    ...Đành hẹn tận mùa sau

    Người ta gọi xin được đến cùng nhau
    Con rắn ngày xưa xúi em ăn trái cấm
    Yêu anh lắm lòng tựa lòng dựa dẫm
    EVa thông minh chẳng dại phản bội mình

    Anh không tới trước quỷ dữ, thần linh
    Em nguyền rũa những bộn bề đem anh đi mất
    Chỉ xin anh trước chúa trời chân thật
    Không phản bội tình, không phản bội chính em.


    Trường Phi Bảo
     
  7. 61. Giáng Sinh Một Mình (III)

    Giáng sinh này rồi mình cũng đơn côi
    Người ta đã quên mất lời hẹn trước
    Giá ngày xưa khôn ngoan mà đoán được
    Thì có lẽ giờ lòng chẳng bơ vơ

    Thì có lẽ giờ mình chẳng ngu ngơ
    Theo thiên hạ vào nhà thờ rước lễ
    Chúa thương tình cũng lắng nghe mình kể
    Về mọi điều không tử tế nơi anh

    Thiên hạ vui sao mắt mình long lanh
    Mình khóc thật, hay chỉ vô tình khóc
    Thèm được nghe lại hai từ "Cô nhóc"
    Như ngày xưa ai hay vuốt tóc thề

    Mình nhớ hoài giọng nói đó tỉ tê
    Ru mình thiếp trong cơn mê tình ái
    Mình yếu lòng trước câu "Anh yêu Em mãi mãi"
    Vòng tay người mới êm ái làm sao

    Người ta hứa dìu mình tới mai sau
    Mình quá tin giờ nghẹn ngào ai biết
    Đêm đông lạnh mà tình thì cách biệt
    Mượn ơn chúa sưởi ấm tâm hồn con

    Mình đâu ngờ, mình có thể sắt son
    Với mối tình coi như là vô vọng
    Nhớ người ta, không! mình chỉ mơ hình bóng
    Vẫn tin người sẽ đến thật đêm nay.

    Trường Phi Bảo
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Ột ÉcTiên Nhi thích bài này.
  8. 62. Thư Gửi Một Người Viết Lá Thư Đêm Giáng Sinh

    Làn gió lạnh len lén vào cổ áo,
    Em rùng mình vội quàng lại chiếc khăn
    Thuở ban đầu anh trao em và bảo:
    - Yêu nhau nhiều và hứa nhé trăm năm.

    Nhớ đêm ấy đêm Giáng Sinh lành lạnh,
    Hai chúng mình cùng đi dự lễ khuya,
    Em đáp lại với một niềm tin mạnh:
    - Dù ngàn đời mình cũng chẳng cách chia.

    Rồi hai đứa cùng nói cười vui vẻ
    Từ xa xa vẳng lại tiếng chuông ngân.
    Hoà theo nhịp sóng người đi dự lễ,
    Đường tuy xa nhưng em vẫn thấy gần.

    Giữa quang cảnh tưng bừng dâng thánh lễ,
    Cảm thấy đời như tìm thấy trọng tâm,
    Em muốn tạo một môi trường đẹp đẽ
    Nơi thanh bình và hạnh phúc hoà âm.

    Trước ban thờ Đấng Toàn Năng linh diệu
    Em dấu anh dâng nhè nhẹ lời xin
    (Sợ anh nghe làm quen rồi chế giễu):
    - Xin cho con được giữ vững niềm tin,
    Xin cho con được như hình với bóng,
    Suốt cuộc đời hạnh phúc sống bên nhau.
    Dù mai đây trong thăng trầm cuộc sống,
    Xin cho con đẹp đẽ mộng ban đầu.

    Chắc có lẽ giọng em xin quá nhỏ
    Chúa cao xa không thấu rõ nội dung;
    Cuối tháng tư cuộc tình ta vỡ đổ
    Cắn chặt môi, em nước mắt rưng rưng.

    Tình mây phủ em níu từng vạt nắng,
    Dù chỉ là những vạt nắng mong manh.
    Anh ra đi cho tình em trống vắng,
    Trả theo dòng những cám dỗ tuổi xanh.

    *

    Đêm hôm nay, đêm Giáng Sinh lạnh lẽo,
    Bước âm thầm em đi dự lễ khuya,
    Chân thả mặc cho sóng người lôi kéo;
    Sự thực buồn: chúng mình đã cách chia!

    Em đinh ninh lần này xin thật lớn,
    Chúa cao xa sẽ thấu rõ nội dung;
    Khi cất tiếng sao cổ em nghẹn vướng,
    Cắn chặt môi, hàng vai nhỏ rung rung.

    Người chung quanh nhìn em như ái ngại,
    Em ra về dở dang lễ nửa đêm.
    Tới hàng hiên tâm hồn như trống trải,
    Ngó vì sao buồn đứng lại trước thềm:

    - Xin Thượng Đế cho tâm tư giải toả
    Thời gian nào con được biết mơ say,
    Con được biết tình yêu như biển cả,
    Phương trời nào hạnh phúc ở tầm tay?

    Đào Tiến Luyện


    Lời người sưu tập: Đào Tiến Luyện sinh tại Xuân Trường, Nam Định, học Trường Chu Văn An tại Hà Nội, cử nhân Văn khoa ĐH Sài Gòn năm 1962, hoạt động trong lĩnh vực giáo dục và báo chí, giáo sư ngoại ngữ đại học tại Hoa Kỳ, phó tiến sĩ Ngôn ngữ học, MA Văn chương Pháp, tốt nghiệp ĐH San Jose khoá 1991. Tại Hoa Kỳ, ông được giải thưởng viết bình luận bằng tiếng Pháp, viết với các sinh viên gốc Pháp và được chọn là sinh viên xuất sắc của nước Mỹ ghi trong cuốn The National Dean list 1981-1987.
     
    Hoa Nguyệt PhụngTiên Nhi thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng một 2023
  9. 63. Đêm Noel

    Bố hái những chùm sao
    Trên nền trời xa tít
    Rối bố đem gắn vào
    Trên cây thông xanh biếc

    Những gói quà của mẹ
    Lủng lẳng trên cành xinh
    Bé ngồi nghe mẹ kể
    Chuyện ông già Noel

    Đêm nay không trăng sáng
    Vẫn rực rỡ sắc màu
    Bé nhìn cây thông đứng
    Nhấp nháy hoài mắt sao...

    Nguyễn Lãm Thắng

    [​IMG]

    Lời người sưu tập: Nguyễn Lãm Thắng vừa là bút danh vừa là tên thật, ngoài ra còn có các bút danh danh khác là Lãm Thắng, Lam Thuỵ và các bút danh viết cho thiếu nhi: Nguyễn Trần Bảo Nghi, Du Lãm, Nhật Quang...

    Anh sinh ngày 14.8 năm 1973 (Quý Sửu), quê tại làng Tịnh Đông Tây (Hà Dục), Đại Lãnh, Đại Lộc, Quảng Nam. Tốt nghiệp cử nhân văn-hoạ Trường Đại học Sư phạm Huế năm 1998, hiện là giảng viên Khoa Ngữ văn Trường Đại học Sư phạm Huế, là hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, trưởng Gia đình Áo trắng Huế.
     
    Hoa Nguyệt PhụngTiên Nhi thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng mười hai 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...