
Hãy cứ vui lên đi, vì bạn xứng đáng!
Chúng mình hay buồn vu vơ, người khác chỉ hơi lớn tiếng với mình một chút đã có thể khiến mình buồn cả ngày.
Sau một trận cãi cọ với mình, họ ra về với thái độ hậm hực, bàn tay vô ý đóng sầm cánh cửa lại. Cánh cửa đóng lại cũng là lúc trái tim mình trở nên lạnh giá.
Họ bảo mình: Mặc thế này không đẹp, trông già, xấu, lọm khọm.. chê gu thẩm mỹ mình kém, quê mùa.
Hay là, "dạo này mập lên nhỉ? Tăng cân hả?", "Mặt gì mà đầy mụn, xấu thế?", "sao con này kỳ cục thế nhỉ? Bị khó ưa", "Chưa có người yêu chắc vì không ai chịu nổi đây mà"..
Toàn là những điều xuất phát từ người khác, nhưng với bạn là cả một sự công kích đổ dồn về mình.
Lúc nào bạn cũng thấy tủi thân, đau lòng và vận hết "đống rác" ấy vào người dù mệt mỏi, buồn bã, bạn vẫn tiếp tục chìm đắm sâu hơn vào nó. Và càng ngày, bạn càng thất vọng về chính mình.
Tại sao bạn phải đối xử với mình như thế?
Đừng quên: Những đánh giá người khác không đại diện cho bạn, bạn mới là người đại diện và nói lên tiếng nói của chính mình.
Vì bạn là "unique", chẳng ai sao chép được bạn và bạn cũng chẳng thể bắt chước được ai.
Bạn sẽ viết nên câu chuyện của riêng mình.
Bạn sẽ cháy với những đam mê, nhiệt huyết mình hằng theo đuổi.
Bạn sẽ sống cuộc đời của riêng mình.
Nên, chẳng đáng chút nào khi bạn phải hạ thấp mình vì những nhận xét phiến diện từ người khác.
Hãy cứ mặc thứ bạn thấy đẹp.
Hãy tự tin với cơ thể của bạn.
Hãy sống cuộc đời mà bạn mong muốn.
Dù sao thì, một ngày nào đó nhìn lại bản thân của quá khứ, mình sẽ thắc mắc sao mình phải quá quan tâm những điều người khác nói thế nhỉ? Mình đâu có rỗi hơi như thế?
Nhưng mà thôi, không có hiện tại thì làm sao có tương lai, không có bản thân chật vật ngày hôm nay thì phải làm sao có bản thân mạnh mẽ tự tin của.. 1 ngày nào đó?
Nên cứ vui lên đi, ngại ngùng gì chứ?
Bạn xứng đáng mà!