Chương 30: Một đường nghiền ép
Theo tiếng nổ lớn này phát ra, đám dây leo quấn quanh Hồng Huyền Cơ liền bốc cháy lên một tầng hỏa diễm, bắt đầu lan ra từ phía bên dưới mặt đất rồi một đường leo thẳng lên trên, tạo thành một cây cột lửa khổng lồ, đâm thủng qua màn trời tựa như thể muốn thiêu rụi hết thảy cả thiên khung.
Vừa rồi, ngay lúc Mộc hệ thần tướng khống chế đám cây xanh kia hóa thành những sợi dây, khóa chặt cả thân hình của vị quốc sư Đại Lương này lại.
Thì cũng đúng vào lúc này, bộ pháp bào đang mặc trên người của vị lão quốc sư, cũng liền hiển lộ ra bên ngoài uy năng không tầm thường của nó.
Tà áo bồng bềnh bay lên phấp phới, phát ra quang mang đạo vận bừng bừng, kết hợp cùng với lớp canh khí hộ thể của "Kim Quang Thần Chú".
Không những bảo vệ được thể phách không bị hỏa khí thiêu đốt mà còn dễ dàng đánh tan hoàn toàn vùng "hỏa bộc" được tạo ra từ những bông hoa đỏ rực như máu kia.
Sau khi hỏa diễm vừa tan hết, Kim hệ thần tướng lại một lần nữa dũng mãnh lao đến, lần này hai bàn tay của hắn đã đeo lên một loại pháp khí, phẩm chất cực cao, có hình dạng của một đôi găng tay.
Mỗi bên năm ngón tay duỗi ra năm cái móng vuốt nhọn hoắc màu vàng kim, nhìn vào làm cho người ta có cảm giác bộ móng vuốt này độ sắc bén cùng cứng cáp của nó không thua kém gì so với những thanh thần binh lợi khí được chính tay các vị Thần Tượng Sư nổi danh trong thiên hạ đúc nên.
Kim hệ thần tướng nắm chặt lấy năm ngón tay tạo thành nắm đấm, hai khuỷu tay khẽ giang rộng sang hai bên, cao ngang bằng vai rồi hơi cuối người, tung ra hai quyền cực mạnh, nhắm thẳng vào chỗ mà vị Đại Lương quốc sư đang đứng mà hạ xuống.
Khoảng khắc hai nắm đấm khổng lồ rơi xuống, phảng phất như hai đầu tinh thạch đang trôi dạt bên ngoài thiên ngoại, liền bị hiệu triệu đi vào trong nhân gian, bày biện ra một loại thẳng tiến không lùi chi thế, mở đường khai thiên tích địa, một đường phá vỡ màn trời, cứ thế mà đi.
Ở phía trên hai cánh tay còn dán lấy một tấm "Đả Thần phù", một loại phù lực có thể tăng cường sức mạnh trong phút chốc.
Làm cho lực đạo cùng khí thế tỏa ra từ hai quyền này, mạnh đến độ có thể khiến toàn bộ phiến thiên địa này sơn băng địa liệt, vùng hư không xung quanh rung lắc dữ dội, nhấc lên kinh đào hải lãng, không gì có thể ngăn cản được.
Mắt nhìn thấy hai quyền hùng hổ, bá đạo đang lao tới nhưng vị quốc sư Đại Lương phong thái vẫn ung dung như cũ, nhẹ nhàng cầm cây phất trần trong tay trái, ném lên giữa không trung.
Trong khi cây Phất trần hơi ngừng lại trên không trung một lúc thì Hồng Huyền Cơ liền bấm ra một loại pháp quyết, khiến phần đuôi của cây phất trần giống như một con rắn, bắt đầu trường bò vòng quanh giữa không trung, biến thành một chiếc chuông lớn màu bạch kim.
Ngay khi chiếc chuông vang lên được chín lần, Kim hệ thần tướng liền trở nên đứng yên, bất động tại chỗ. Tiếp đó lão quốc sư liền chấp hai ngón tay lại, nhỏ giọng thốt lên một tiếng: "Thu."
Theo sắc lệnh của vị lão quốc sư, chiếc chuông màu bạch kim lập tức biến lớn, không ngừng xoay vòng trên không trung, sau đó liền bay về phía đỉnh đầu của Kim hệ thần tướng.
Bên trong chiếc chuông kia giống như có thể chứa đựng được cả một tòa động thiên, tiểu thế giới. Thân thể khổng lồ của vị thần tướng cũng hóa thành một vệt kim quang rồi bay vào bên trong chiếc chuông.
Liên kết tâm trí của nó và vị thiếu niên mặc áo lông trường bào lúc này, đã hoàn toàn bị cắt đứt. Nhưng khuôn mặt của vị thiếu niên này vẫn cũ, chỉ tập trung nhìn chằm chằm vào vị quốc sư ở phía bên kia.
Sau khi chiếc chuông biến lại thành cây phất trần, trở lại trong tay Hồng Huyền Cơ, thân hình của hắn liền lập tức xuất hiện ở trước mặt Thổ hệ thần tướng với một tốc độ nhanh đến khó tin.
Khi Thổ hệ thần tướng làm ra phản ứng đã thấy vị quốc sư cong ngón tay lại búng vào trán của nó một cái, khiến cả người như diều đứt dây văng thẳng ra xa.
Không chỉ dừng lại ở đó, Đại Lương quốc sư còn vươn một bàn tay ra, năm ngón tay hơi co lại, bóp một cái. Phía xa xa, liền xuất hiện một bàn tay từ trong hư không hiện ra, nấm lấy cả người Thổ hệ thần tướng lại trong bàn tay rồi bóp nát.
Theo sự vỡ nát của thể phách kim thân, Thổ hệ thần tướng liền biến về trở lại hình dạng lá bùa rồi tiêu thất trong hư không.
Không có xuất ra thuật pháp hay thủ đoạn thông thiên nào, chỉ dựa vào một thân pháp lực thuần túy đã có thể dễ dàng xóa xổ đi hai vị thần tướng.
Ba vị thần tướng còn lại nhìn thấy một màn này cũng chủ động lùi lại ra xa, giữ khoảng cách với Hồng Huyền Cơ.
Khuôn mặt bình tĩnh của vị thiếu niên mặc áo lông trường bào từ nãy đến giờ, rút cuộc cũng xuất hiện một ít biến hóa, trong lòng của hắn thầm nghĩ:
"Nếu chỉ tính riêng nhục thân của đám ngũ hành thần tướng này đã không thua kém gì thể phách của võ phu cảnh giới thứ tám vậy mà vẫn bị vị này trong tình trạng áp chế cảnh giới dùng một tay bóp nát."
"Ở trên Bắc cảnh chiến trường cho dù khi đối đầu với luyện khí sĩ cảnh giới thứ mười, thậm chí là cảnh giới thứ mười một ngũ hành thần tướng cũng có thể cầm chân được đối phương không đến mức bị nghiền ép giống như đối đầu với vị quốc sư này. Loại cục diện này xuất hiện chỉ có thể chứng minh tu vi thực sự của lão già này đã cao đến mức không thể tưởng tượng được."
Đắn đo suy nghĩ một hồi, mặc dù có chút không bằng lòng nhưng đó đã là kết quả tốt nhất trong hoàn cảnh hiện tại.
Vị thiếu niên trẻ tướng quân trẻ tuổi khẽ thở dài một cái, sau đó liền trở về thần thái bễ nghễ thiên hạ vốn có, hắn đứng khoanh hai tay lại, dùng ra giọng điệu đầy uy nghiêm nói chuyện với vị Đại Lương quốc sư: "Bên ta còn lại ba tên ngũ hành thần tướng, nếu lần này quốc sư vẫn có thể tiêu diệt được chúng vậy thì trận này xem như là ta đã thua."
Hồng Huyền Cơ nghe được lời này, vừa đưa tay vuốt nhẹ chòm râu, vừa nhìn về phía vị thiếu niên cười nói: "Ngươi chỉ thua ta ở niên kỷ và thời gian tu hành mà thôi, tại thời điểm ta bằng tuổi ngươi bây giờ, thực lực ta không mạnh bằng ngươi."
"Đừng tự đánh giá thấp mình, nhìn khắp mấy trăm năm lập quốc của Đại Lương từ trước cho đến nay, ngươi chính là người trẻ tuổi có thiên phú nhất mà Đại Lương từng sản sinh ra."
Đối với lời tán thưởng của vị quốc sư, thiếu niên mặc áo lông trường bào hoàn toàn để ngoài tai.
Hắn dặm chân, bước lên phía trước một bước, một luồng linh khí bàn bạc như sóng thủy triều, lập tức lộ ra, khiến cho khí tức của ba tên thần tướng còn lại cũng nhờ đó mà tăng vọt đến cực điểm.
Mộc hệ thần tướng làm ra thủ ấn của phật môn, chấp hai tay để ở trước ngực, cả người bị bao phủ bởi một luồng khí màu lục bích, bên trong tỏa ra tràn ngập sinh mệnh khí tức.
Hóa thân thành một tôn ba đầu sáu tay pháp tướng bằng gỗ, người ngồi trên đài sen pháp đàn, sáu tay đều cầm lấy một loại vũ khí riêng biệt từ đao, thương, kiếm, kích.. cho đến rìu chiến, trường mâu.
Sau khi hóa thân xong, Mộc hệ thần tướng liền chủ động đục trận tiên phong, bay đến phía trước, tấn công vị Đại Lương quốc sư.
Thủy, Hỏa song thần tướng cũng xuất hiện từ hai bên phía tả hữu lần lượt bấm ra pháp quyết hóa thân thành một đầu sông lớn vắt ngang hư không, trên con sông này có một con giao long đang lội nước, ngược dòng mà lên. Khi đến gần chỗ của vị quốc sư, thân hình liền nhô ra khỏi mặt nước biến thành một đầu thủy long, ngự trị trên ngàn trượng sóng lớn, một đường lướt đến như muốn nhấn chìm cả môt phương thiên địa này.
Ở phía đối diện Hỏa hệ thần tướng thân hình liền tách ra thành vô số đầu hỏa điểu, vỗ cánh xông thẳng lên trời cao, rồi nổ tung thành vô số tia lửa nhỏ, rơi xuống mặt đất.
Theo thời gian rơi xuống những tia lửa này dần dần lớn lên, tạo thành vô số đầu mũi tên hỏa diễm sắc bén, chia nhau ra bốn phương tám hướng tựa như bày cá tụ lại thành đàn, nhắm thẳng vào vị Đại Lương quốc sư mà đến.
Đối diện với sự vây công gần như không có đường lui này của tam hệ thần tướng, Hồng Huyền Cơ vẫn bày ra vẻ ung dung như cũ, tay trái nâng phất trần, tay phải ngon trỏ và ngón giữa chạm vào nhau, để thẳng đứng ở trước ngực, rất có phong phạm của nhân vật trong chốn thần tiên, không thuộc về trần thế.
"Thiên Pháp - Liên Hoa Hóa Sinh Chú."
Ngay sau khi Vị quốc sư nói ra câu này, trong vùng hư không chỗ lão đang đứng, lập tức có ba đóa hoa sen phát ra thất thải quang mang, liên tục xoay tròn rồi nở rộ ra giữa không trung.
Từ bên trong ba đóa hoa sen, có ba bóng người trong suốt bỗng chốc mọc ra.
Người thứ nhất là một vị nữ tử tựa như tiên giáng trần đang cầm trong tay một cuộn giấy. Đối mặt với đầu thủy long ngự sóng lớn lao tới, vị nữ tử này lập tức vung cuộn giấy đang cầm trên tay lên.
Cuộn giấy thoát ra khỏi tay vị nữ từ liền trải dài thành một bức tranh khổng lồ trên không trung, bên trong bức tranh này vẽ lại bản đồ sông núi của một nơi nào đó. Đặc biệt xung quanh còn đánh dấu tám điểm hình xoáy nước.
Đầu thủy long gặp phải tám điểm này liền bị thôn phệ, hút vào bên trong, không có chút sức kháng cự, giẫy giụa.
Người thứ hai là một hòa thượng khoác áo cà sa, trên người tỏa ra phật môn chi khí dày đặc, đang nhắm mắt tụng kinh niệm phật, niệm được một lúc thì vị hòa thượng này lại đột nhiên mở mắt ra, tay trái để ở trước ngực, tay phải xoay ngang giơ cao lên khỏi đình đầu.
Từ trong lòng bàn tay của vị hòa thượng này bỗng bay ra một cái chữ "Vạn" (卐) không ngừng xoay chuyển trên không trung, được bao bọc bởi một màu vàng kim thần thánh khí tức.
Một chữ "Vạn" này Không chỉ đánh tan cơn hỏa tiễn kia, còn thuận đường thẳng tiến lên cửu tiêu, đánh tan trên trời, nơi trăm vạn biển mây tụ tập chi chỗ.
Người cuối cùng là một gã hán tử, cự nhân khổng lồ, quanh người tỏa ra lôi điện khí thế, trên vai còn vác lấy một thanh chùy rất lớn, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào tôn ba đầu sáu tay pháp tướng đang xông thẳng đến đây.
Gã hán tử này bắt đầu tháo xuống chiếc chùy, một thân lôi điện khí tức liền hội tụ hết vào trong, hắn cầm lấy nó không ngừng xoay tròn xung quanh để mượn lực, sau đó ném một cú thật mạnh, khiến chiếc chùy vừa buông ra khỏi tay liền bay tới phía trước với một tốc độ nhanh đến mức không thể tượng tưởng được.
Chiếc lôi chùy này va vào tôn pháp tướng bằng gỗ kia lập tức nổ tung tạo thành một âm thanh vang dội giống như có hàng trăm đầu thiên lôi từ trên trời đánh xuống cùng một lúc, làm cho bên dưới mặt đất thủng ra một hố lớn, sâu không thấy đáy.
Theo sự hủy diệt không còn manh giáp của tam hệ thần tướng, ba đóa hoa sen này cũng theo đó mà tan biến, hóa thành hư vô.
* * *
Vừa rồi, ngay lúc Mộc hệ thần tướng khống chế đám cây xanh kia hóa thành những sợi dây, khóa chặt cả thân hình của vị quốc sư Đại Lương này lại.
Thì cũng đúng vào lúc này, bộ pháp bào đang mặc trên người của vị lão quốc sư, cũng liền hiển lộ ra bên ngoài uy năng không tầm thường của nó.
Tà áo bồng bềnh bay lên phấp phới, phát ra quang mang đạo vận bừng bừng, kết hợp cùng với lớp canh khí hộ thể của "Kim Quang Thần Chú".
Không những bảo vệ được thể phách không bị hỏa khí thiêu đốt mà còn dễ dàng đánh tan hoàn toàn vùng "hỏa bộc" được tạo ra từ những bông hoa đỏ rực như máu kia.
Sau khi hỏa diễm vừa tan hết, Kim hệ thần tướng lại một lần nữa dũng mãnh lao đến, lần này hai bàn tay của hắn đã đeo lên một loại pháp khí, phẩm chất cực cao, có hình dạng của một đôi găng tay.
Mỗi bên năm ngón tay duỗi ra năm cái móng vuốt nhọn hoắc màu vàng kim, nhìn vào làm cho người ta có cảm giác bộ móng vuốt này độ sắc bén cùng cứng cáp của nó không thua kém gì so với những thanh thần binh lợi khí được chính tay các vị Thần Tượng Sư nổi danh trong thiên hạ đúc nên.
Kim hệ thần tướng nắm chặt lấy năm ngón tay tạo thành nắm đấm, hai khuỷu tay khẽ giang rộng sang hai bên, cao ngang bằng vai rồi hơi cuối người, tung ra hai quyền cực mạnh, nhắm thẳng vào chỗ mà vị Đại Lương quốc sư đang đứng mà hạ xuống.
Khoảng khắc hai nắm đấm khổng lồ rơi xuống, phảng phất như hai đầu tinh thạch đang trôi dạt bên ngoài thiên ngoại, liền bị hiệu triệu đi vào trong nhân gian, bày biện ra một loại thẳng tiến không lùi chi thế, mở đường khai thiên tích địa, một đường phá vỡ màn trời, cứ thế mà đi.
Ở phía trên hai cánh tay còn dán lấy một tấm "Đả Thần phù", một loại phù lực có thể tăng cường sức mạnh trong phút chốc.
Làm cho lực đạo cùng khí thế tỏa ra từ hai quyền này, mạnh đến độ có thể khiến toàn bộ phiến thiên địa này sơn băng địa liệt, vùng hư không xung quanh rung lắc dữ dội, nhấc lên kinh đào hải lãng, không gì có thể ngăn cản được.
Mắt nhìn thấy hai quyền hùng hổ, bá đạo đang lao tới nhưng vị quốc sư Đại Lương phong thái vẫn ung dung như cũ, nhẹ nhàng cầm cây phất trần trong tay trái, ném lên giữa không trung.
Trong khi cây Phất trần hơi ngừng lại trên không trung một lúc thì Hồng Huyền Cơ liền bấm ra một loại pháp quyết, khiến phần đuôi của cây phất trần giống như một con rắn, bắt đầu trường bò vòng quanh giữa không trung, biến thành một chiếc chuông lớn màu bạch kim.
Ngay khi chiếc chuông vang lên được chín lần, Kim hệ thần tướng liền trở nên đứng yên, bất động tại chỗ. Tiếp đó lão quốc sư liền chấp hai ngón tay lại, nhỏ giọng thốt lên một tiếng: "Thu."
Theo sắc lệnh của vị lão quốc sư, chiếc chuông màu bạch kim lập tức biến lớn, không ngừng xoay vòng trên không trung, sau đó liền bay về phía đỉnh đầu của Kim hệ thần tướng.
Bên trong chiếc chuông kia giống như có thể chứa đựng được cả một tòa động thiên, tiểu thế giới. Thân thể khổng lồ của vị thần tướng cũng hóa thành một vệt kim quang rồi bay vào bên trong chiếc chuông.
Liên kết tâm trí của nó và vị thiếu niên mặc áo lông trường bào lúc này, đã hoàn toàn bị cắt đứt. Nhưng khuôn mặt của vị thiếu niên này vẫn cũ, chỉ tập trung nhìn chằm chằm vào vị quốc sư ở phía bên kia.
Sau khi chiếc chuông biến lại thành cây phất trần, trở lại trong tay Hồng Huyền Cơ, thân hình của hắn liền lập tức xuất hiện ở trước mặt Thổ hệ thần tướng với một tốc độ nhanh đến khó tin.
Khi Thổ hệ thần tướng làm ra phản ứng đã thấy vị quốc sư cong ngón tay lại búng vào trán của nó một cái, khiến cả người như diều đứt dây văng thẳng ra xa.
Không chỉ dừng lại ở đó, Đại Lương quốc sư còn vươn một bàn tay ra, năm ngón tay hơi co lại, bóp một cái. Phía xa xa, liền xuất hiện một bàn tay từ trong hư không hiện ra, nấm lấy cả người Thổ hệ thần tướng lại trong bàn tay rồi bóp nát.
Theo sự vỡ nát của thể phách kim thân, Thổ hệ thần tướng liền biến về trở lại hình dạng lá bùa rồi tiêu thất trong hư không.
Không có xuất ra thuật pháp hay thủ đoạn thông thiên nào, chỉ dựa vào một thân pháp lực thuần túy đã có thể dễ dàng xóa xổ đi hai vị thần tướng.
Ba vị thần tướng còn lại nhìn thấy một màn này cũng chủ động lùi lại ra xa, giữ khoảng cách với Hồng Huyền Cơ.
Khuôn mặt bình tĩnh của vị thiếu niên mặc áo lông trường bào từ nãy đến giờ, rút cuộc cũng xuất hiện một ít biến hóa, trong lòng của hắn thầm nghĩ:
"Nếu chỉ tính riêng nhục thân của đám ngũ hành thần tướng này đã không thua kém gì thể phách của võ phu cảnh giới thứ tám vậy mà vẫn bị vị này trong tình trạng áp chế cảnh giới dùng một tay bóp nát."
"Ở trên Bắc cảnh chiến trường cho dù khi đối đầu với luyện khí sĩ cảnh giới thứ mười, thậm chí là cảnh giới thứ mười một ngũ hành thần tướng cũng có thể cầm chân được đối phương không đến mức bị nghiền ép giống như đối đầu với vị quốc sư này. Loại cục diện này xuất hiện chỉ có thể chứng minh tu vi thực sự của lão già này đã cao đến mức không thể tưởng tượng được."
Đắn đo suy nghĩ một hồi, mặc dù có chút không bằng lòng nhưng đó đã là kết quả tốt nhất trong hoàn cảnh hiện tại.
Vị thiếu niên trẻ tướng quân trẻ tuổi khẽ thở dài một cái, sau đó liền trở về thần thái bễ nghễ thiên hạ vốn có, hắn đứng khoanh hai tay lại, dùng ra giọng điệu đầy uy nghiêm nói chuyện với vị Đại Lương quốc sư: "Bên ta còn lại ba tên ngũ hành thần tướng, nếu lần này quốc sư vẫn có thể tiêu diệt được chúng vậy thì trận này xem như là ta đã thua."
Hồng Huyền Cơ nghe được lời này, vừa đưa tay vuốt nhẹ chòm râu, vừa nhìn về phía vị thiếu niên cười nói: "Ngươi chỉ thua ta ở niên kỷ và thời gian tu hành mà thôi, tại thời điểm ta bằng tuổi ngươi bây giờ, thực lực ta không mạnh bằng ngươi."
"Đừng tự đánh giá thấp mình, nhìn khắp mấy trăm năm lập quốc của Đại Lương từ trước cho đến nay, ngươi chính là người trẻ tuổi có thiên phú nhất mà Đại Lương từng sản sinh ra."
Đối với lời tán thưởng của vị quốc sư, thiếu niên mặc áo lông trường bào hoàn toàn để ngoài tai.
Hắn dặm chân, bước lên phía trước một bước, một luồng linh khí bàn bạc như sóng thủy triều, lập tức lộ ra, khiến cho khí tức của ba tên thần tướng còn lại cũng nhờ đó mà tăng vọt đến cực điểm.
Mộc hệ thần tướng làm ra thủ ấn của phật môn, chấp hai tay để ở trước ngực, cả người bị bao phủ bởi một luồng khí màu lục bích, bên trong tỏa ra tràn ngập sinh mệnh khí tức.
Hóa thân thành một tôn ba đầu sáu tay pháp tướng bằng gỗ, người ngồi trên đài sen pháp đàn, sáu tay đều cầm lấy một loại vũ khí riêng biệt từ đao, thương, kiếm, kích.. cho đến rìu chiến, trường mâu.
Sau khi hóa thân xong, Mộc hệ thần tướng liền chủ động đục trận tiên phong, bay đến phía trước, tấn công vị Đại Lương quốc sư.
Thủy, Hỏa song thần tướng cũng xuất hiện từ hai bên phía tả hữu lần lượt bấm ra pháp quyết hóa thân thành một đầu sông lớn vắt ngang hư không, trên con sông này có một con giao long đang lội nước, ngược dòng mà lên. Khi đến gần chỗ của vị quốc sư, thân hình liền nhô ra khỏi mặt nước biến thành một đầu thủy long, ngự trị trên ngàn trượng sóng lớn, một đường lướt đến như muốn nhấn chìm cả môt phương thiên địa này.
Ở phía đối diện Hỏa hệ thần tướng thân hình liền tách ra thành vô số đầu hỏa điểu, vỗ cánh xông thẳng lên trời cao, rồi nổ tung thành vô số tia lửa nhỏ, rơi xuống mặt đất.
Theo thời gian rơi xuống những tia lửa này dần dần lớn lên, tạo thành vô số đầu mũi tên hỏa diễm sắc bén, chia nhau ra bốn phương tám hướng tựa như bày cá tụ lại thành đàn, nhắm thẳng vào vị Đại Lương quốc sư mà đến.
Đối diện với sự vây công gần như không có đường lui này của tam hệ thần tướng, Hồng Huyền Cơ vẫn bày ra vẻ ung dung như cũ, tay trái nâng phất trần, tay phải ngon trỏ và ngón giữa chạm vào nhau, để thẳng đứng ở trước ngực, rất có phong phạm của nhân vật trong chốn thần tiên, không thuộc về trần thế.
"Thiên Pháp - Liên Hoa Hóa Sinh Chú."
Ngay sau khi Vị quốc sư nói ra câu này, trong vùng hư không chỗ lão đang đứng, lập tức có ba đóa hoa sen phát ra thất thải quang mang, liên tục xoay tròn rồi nở rộ ra giữa không trung.
Từ bên trong ba đóa hoa sen, có ba bóng người trong suốt bỗng chốc mọc ra.
Người thứ nhất là một vị nữ tử tựa như tiên giáng trần đang cầm trong tay một cuộn giấy. Đối mặt với đầu thủy long ngự sóng lớn lao tới, vị nữ tử này lập tức vung cuộn giấy đang cầm trên tay lên.
Cuộn giấy thoát ra khỏi tay vị nữ từ liền trải dài thành một bức tranh khổng lồ trên không trung, bên trong bức tranh này vẽ lại bản đồ sông núi của một nơi nào đó. Đặc biệt xung quanh còn đánh dấu tám điểm hình xoáy nước.
Đầu thủy long gặp phải tám điểm này liền bị thôn phệ, hút vào bên trong, không có chút sức kháng cự, giẫy giụa.
Người thứ hai là một hòa thượng khoác áo cà sa, trên người tỏa ra phật môn chi khí dày đặc, đang nhắm mắt tụng kinh niệm phật, niệm được một lúc thì vị hòa thượng này lại đột nhiên mở mắt ra, tay trái để ở trước ngực, tay phải xoay ngang giơ cao lên khỏi đình đầu.
Từ trong lòng bàn tay của vị hòa thượng này bỗng bay ra một cái chữ "Vạn" (卐) không ngừng xoay chuyển trên không trung, được bao bọc bởi một màu vàng kim thần thánh khí tức.
Một chữ "Vạn" này Không chỉ đánh tan cơn hỏa tiễn kia, còn thuận đường thẳng tiến lên cửu tiêu, đánh tan trên trời, nơi trăm vạn biển mây tụ tập chi chỗ.
Người cuối cùng là một gã hán tử, cự nhân khổng lồ, quanh người tỏa ra lôi điện khí thế, trên vai còn vác lấy một thanh chùy rất lớn, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào tôn ba đầu sáu tay pháp tướng đang xông thẳng đến đây.
Gã hán tử này bắt đầu tháo xuống chiếc chùy, một thân lôi điện khí tức liền hội tụ hết vào trong, hắn cầm lấy nó không ngừng xoay tròn xung quanh để mượn lực, sau đó ném một cú thật mạnh, khiến chiếc chùy vừa buông ra khỏi tay liền bay tới phía trước với một tốc độ nhanh đến mức không thể tượng tưởng được.
Chiếc lôi chùy này va vào tôn pháp tướng bằng gỗ kia lập tức nổ tung tạo thành một âm thanh vang dội giống như có hàng trăm đầu thiên lôi từ trên trời đánh xuống cùng một lúc, làm cho bên dưới mặt đất thủng ra một hố lớn, sâu không thấy đáy.
Theo sự hủy diệt không còn manh giáp của tam hệ thần tướng, ba đóa hoa sen này cũng theo đó mà tan biến, hóa thành hư vô.
* * *