NGUYỆT THƯỢNG HÀ LƯU Sáng tác: Ngô Xuân Hồ Thể hiện: Trung Quân Bản cover Bản gốc Gửi bạn một bản cover mới của Trung Quân, ca khúc "Nguyệt Thượng Hà Lưu" do Ngô Xuân Hồ sáng tác. Đây là lần đầu tiên mình nghe ca khúc này, vì tò mò nên mình cũng đi tìm bản gốc do chính Ngô Xuân Hồ hát. Cá nhân mình thì thích kiểu mộc mạc, đơn giản trong video mà chính tác giả thể hiện hơn. Nhưng mà đây chỉ là quan điểm cá nhân của mình thôi, so với sự mộc mạc, đơn thuần kia thì bản phối của Trung Quân phiêu hơn với những nốt cao rất tuyệt. Theo cảm giác của mình thì bản gốc của Ngô Xuân Hồ chính là tâm trạng thật của người hát, còn bản phối của Trung Quân thì giống như Trung Quân là người thứ ba đứng quan sát và kể lại câu chuyện tình đó vậy. Mình sẽ để cả hai bản phối ở đây luôn nhé! Mời mọi người cùng nghe nhạc nào! Lời bài hát: Đêm dần buông Chỉ có nắng phai mờ trĩu trên đôi bờ bến xa thật xa Bàn chân bước đi về lối xưa em từng ghé ngang qua đời anh Trách ai bây giờ đây? Hận đời cay đắng đã khiến ánh mắt em bẽ bàng Mộng buồn tương tư về ai? Nghìn cơn gió bay hờ hững nơi anh trần thế muôn niềm đau Dấu yêu tàn một sớm mai như đóa hoa Quỳnh Anh Biết bao nhiêu lời em Thề hẹn trăng nước bên anh. Cớ sao giờ bao nhiêu chiếc lá úa trong chiều thu? Mộng hồn tương luyến, Trăng trôi miên man giữa hà lưu Ái ân sầu bi ai mang bây giờ Mờ sương tan theo mây hững hờ Vạn hoa rơi nơi anh nhớ mong nhân tình đã lỡ Cớ sao giờ bao nhiêu yêu thương nỡ phai nhạt phai? Mộng hồn tương luyến, Em đang nơi đâu vui cùng ai? Trái tim giờ đây như hoa vô tình Mình chơi vơi nơi xưa yên bình Bàn tay buông lơi, Anh với anh trong chiều tan vỡ Tàn phai Chắc đêm nay là đêm cuối. Để thêm muối vào vết thương này đi em Vì cũng đã lỡ rồi, tan vỡ rồi Quên đi lòng em đã từng trắc trở, bồi hồi Dù mình còn mặn nồng thì thu buồn xưa rồi cũng sẽ thành đông Bao nhiêu kỉ niệm mình từng gom góp một ngày rồi cũng sẽ thành không Anh không thể thấy được ánh mặt trời trong tiềm thức kể từ khi Thì em cũng không cần phải bận tâm những chuyện từ lâu để làm gì. Muôn trùng khơi, Đàn chim bay lãng du trông về nơi cánh đồng xưa Em biết không em? Chợt mộng tàn, sương gió mây đen Nhìn phía xa kia chân trời, Bao nhớ thương đầy vơi Hàng tre đu trước sân đình đang khóc cho duyên tình ta đã lỡ làng Cớ sao giờ bao nhiêu chiếc lá úa trong chiều thu? Mộng hồn tương luyến, Trăng trôi miên man giữa hà lưu Ái ân sầu bi ai mang bây giờ? Mờ sương tan theo mây hững hờ Vạn hoa rơi nơi anh nhớ mong nhân tình đã lỡ Cớ sao giờ bao nhiêu yêu thương nỡ phai nhạt phai? Mộng hồn tương luyến, Em đang nơi đâu vui cùng ai? Trái tim giờ đây như hoa vô tình Mình chơi vơi nơi xưa yên bình Bàn tay buông lơi, Anh với anh trong chiều tan vỡ Chờ em.