Ca khúc: Người Sài Gòn buồn kiểu Sài Gòn Trình bày: Tô Giữa một thành phố phồn hoa sôi động nhất nhì cả nước như Sài Gòn thì tìm một chốn bình yên, thư thái để xua tan đi nỗi buồn thật sự là điều không hề dễ dàng. Ở Sài Gòn buồn thì đi đâu đây, liệu có chỗ nào phù hợp cho những người cô đơn, thất tình.. không? Mỗi chuyến xe là một hành trình khác nhau, với Sài Gòn mình cảm nhận thêm nhiều điều thú vị. Ngồi trên xe ngắm nhìn những dòng xe hối hả trên đường, nghe những chương trình radio phát trên xe.. cuộc sống này không phải quá tối tăm, chỉ cần bạn chịu mở lòng, mạnh mẽ thì mọi chuyện sẽ ổn hơn rất nhiều. Cũng như cái thời tiết của Sài Gòn vậy, mưa là mưa, nắng là nắng, có khi thì vừa mưa vừa nắng, nhưng căn bản, thì đất Sài Gòn quanh năm cũng chỉ có nắng, gió và mưa mà thôi.. khá dễ hiểu phải không. Vậy người Sài Gòn buồn kiểu Sài Gòn là như thế nào? Mời các bạn thưởng thức! Lời bài hát: Verse 1 Sài Gòn dạo đó, ta tìm em trong mộng tưởng kẻ dại khờ Sài Gòn hôm nay duyên tình khép lại, riêng ta vẫn mãi chờ Sài Gòn đắng chát vị đen đá, thoáng ngọt ngào ngày cũ Sài Gòn nắng tắt ngày em qua, trắng một màu mưa dày phủ Sài Gòn ghi dấu bước chân em xa Để cho tôi gục chết giữa dòng người Sài Gòn khóc thay cho thuở ấy Chờ hồi ức kết nửa vòng đời Sài Gòn tháng nhớ năm thương, gửi về người xa trăm lối Nếu mai chẳng còn, tiếng yêu em là lời cuối cùng ta trăn trối Sài Gòn hoa tàn sau gót chân, đường về chẳng rộ hương sắc Sài Gòn, có hôm nào trót thân, đâu biết sau này lỡ thương mất Sài Gòn nhỏ bé thế thôi mình lạc nhau có phải muôn đời? Sài Gòn, họ chợt ghé môi? Tôi về 1 lối chẳng buông lời Sài Gòn ai khắc lên cây, lời yêu nay phải gắng quên? Sài Gòn người đỏ mắt đêm say, người thì vẫn hoài mãi ấm êm Sài Gòn ở lại tiềm thức Sài Gòn vẫn đẹp như người tôi thương, giờ chỉ còn trong tình khúc Hook: Giờ còn gì sau tất cả? Có chăng là những ngày đi qua, gánh trên vai bao vất vả Phố thị in dấu ta từng bước, ngày hôm ấy cùng ước Giờ thì lỡ làng bao lời hò hẹn từ hôm nào cách xa Như phù du của vũ trụ, lênh đênh suốt kiếp về đâu? Nghìn năm ánh sáng tìm theo bóng em chỉ để nuối tiếc về sau? Nơi đường chân trời em có hiện diện để cho trọn thoáng yêu đương? Riêng 1 góc trời tôi vẫn say đắm dù mai chẳng biết về nhau Verse 2 Sài Gòn hôm đó mưa giăng kín lối tình tôi Có đôi tình nào kề vai lưng tựa lặng thinh môi tìm môi Sài Gòn hôm nay nắng chẳng về lại Như ngày hôm ấy, hồi ức xưa.. hằn in mỗi mình tôi Và có chăng chỉ là khoảnh khắc hóa thành bất tử Hay chỉ là chút vỡ tan.. thôi đành cất giữ Nhiệm kì của tôi chỉ có âm trầm đắc cử Và tình khúc cho em sẽ mãi cạnh bên để thành bất hủ Thành phố của tôi có đỏ, vàng, xanh và cả yên bình đưa lối Em mang đi hết tan vỡ tàn canh lỡ cả duyên tình chưa nói Thành phố của tôi có thoáng mây ngàn, có đắm say nàng trắng đêm Thành phố của tôi đủ đầy hết, chỉ mỗi đường về vắng em Người Sài Gòn buồn kiểu Sài Gòn là khi chiều về phố cũ Một góc cafe màn hình vẫn sáng chẳng buồn xóa đi số cũ Là mọi thứ khác để đã thay tên chỉ món em thích vẫn "cố thủ" Sài Gòn còn thức cùng nhớ về em, thay vì rằng cố ngủ Outro Ngày còn bé bắt được cánh ve Cứ ngỡ giữ lại mùa hạ năm ấy Lớn lên rồi kề được môi hôn Đâu biết thoáng chốc rồi xa tầm tay Sài Gòn dạo đó ghi dấu chuyện tình Có kẻ vẫn lạc trong đôi mắt em Sài Gòn hôm nay khép lại chuyện tình Kẻ đó chấp nhận rằng mình mất em..