Chương 30: Mèo vờn chuột và lời thách đấu
Phòng bệnh đặc biệt – bệnh viện quốc tế – sáng
Không khí ngột ngạt mùi thuốc sát trùng. Tư "Cụt" nằm trên giường, lồng ngực băng trắng thấm đỏ một vệt máu. Khuôn mặt sạm nắng giờ tái nhợt, mồ hôi lấm tấm.
Tư "Cụt" ho khan, giọng khàn đục
"Đại ca.. Tôi hổ thẹn quá.. Chỉ vì một phút bất cẩn.."
Trần Minh Khang từ tốn gọt táo, lưỡi dao sáng loáng
"Không phải lỗi của anh." đặt miếng táo lên khay, giọng trầm xuống "kẻ này không phải tay giang hồ thường. Chúng muốn dùng máu của anh em ta để răn đe."
Hoàng "Hổ" đập nắm đấm vào tường
"Lũ khốn! Camera chỉ ghi được bóng đen thoáng qua. Xe dùng là xe chôm, biển giả. Như ma!"
Khang nhìn ra cửa sổ, mắt lạnh
"Ma cũng có nơi trú ngụ. Và ta sẽ đốt hang ổ của nó."
Tiếng dao chạm vào đĩa kêu "clink" – như tiếng chuông báo hiệu cuộc săn bắt đầu.
Trung tâm chỉ huy – biệt thự thảo điền – trưa
Màn hình chiếu dữ liệu mờ ảo. Hải "sói biển" hiện lên từ vũng tàu, giọng khàn vì thiếu ngủ.
Hải "sói biển" qua loa
"Thiếu chủ, hắc ưng này là bóng ma thật sự. Hồ sơ đã bị xóa sạch, chỉ còn mật danh 'the ghost eagle' – từng là sát thủ đặc nhiệm đông âu."
Ngọc An chạm tay vào màn hình, phóng to bản đồ
"Khang, em vừa phát hiện giao dịch khả nghi từ vạn tường group. Một khoản tiền lớn chuyển cho công ty an ninh singapore.. Và họ mua chất hóa học ở bình dương."
Khang đứng bật dậy, mắt nheo lại.
Khang giọng sắc lẹm
"Nhà máy lê gia ở sóng thần. Hắn muốn tạo 'tai nạn' cháy nổ!"
Căn hộ dịch vụ quận 3 – chiều
Hắc ưng ngồi trong bóng tối, tay lau khẩu P226 với vẻ trân trọng. Màn hình laptop hiện lâm bá kiệt – mặt mày co rúm vì sợ.
Lâm bá kiệt giọng run
"Tiên sinh, thanh long đường đã co cụm lại. Ta tính sao?"
Hắc ưng không ngẩng mặt, giọng đều đều
"Chuột chui vào hang, thì đốt hang." nhìn lên, đồng tử đen kịt "cho tôi sơ đồ nhà máy lê gia. Tôi muốn món quà này.. Cháy thật đẹp."
Kiệt nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa.
Trung tâm chỉ huy – biệt thự thảo điền – tối
Sa bàn 3d nhà máy chiếu xanh rờn. Hoàng "hổ" cau mày.
Hoàng
"Khang ca, phục kích thẳng sẽ không hiệu quả. Hắn sẽ phát hiện."
Khang môi cong lên
"Vậy ta cho hắn thấy điều hắn muốn thấy." quay sang ngọc an "em công bố tin em sẽ thị sát nhà máy đêm mai."
Ngọc an mắt mở to
"Anh định dùng em làm mồi?"
Khang nắm tay cô, giọng trầm ấm
"Em sẽ ở nhà. Nhưng hắn sẽ tin em đang ở đó." ánh mắt lạnh băng "ta sẽ biến nhà máy thành mồ chôn hắn."
Khu công nghiệp sóng thần – đêm
Bóng hắc ưng lướt qua cổng, tay đặt thiết bị hẹn giờ. Đúng lúc hắn bấm nút –
Rầm! Rầm! Cửa thép sập xuống! Đèn pha bật sáng! **
Khang giọng vang từ loa, lạnh như băng
"Chào mừng đến sài gòn, hắc ưng."
Trên sàn thép cao, Khang hiện ra, tay cầm khẩu colt python chĩa thẳng.
Hắc ưng cười nhạt, rút glock nhanh như chớp
"Rồng xanh.. Cuối cùng cũng lộ diện."
Khang bước lên lan can, thả người rơi xuống – áo da phồng lên như cánh dơi
"Ta cho ngươi bắn trước. Một phát."
Hai kẻ săn mồi nhìn nhau – không gian đông cứng. Một giọt mồ hôi lăn trên thái dương hắc ưng.
Không khí ngột ngạt mùi thuốc sát trùng. Tư "Cụt" nằm trên giường, lồng ngực băng trắng thấm đỏ một vệt máu. Khuôn mặt sạm nắng giờ tái nhợt, mồ hôi lấm tấm.
Tư "Cụt" ho khan, giọng khàn đục
"Đại ca.. Tôi hổ thẹn quá.. Chỉ vì một phút bất cẩn.."
Trần Minh Khang từ tốn gọt táo, lưỡi dao sáng loáng
"Không phải lỗi của anh." đặt miếng táo lên khay, giọng trầm xuống "kẻ này không phải tay giang hồ thường. Chúng muốn dùng máu của anh em ta để răn đe."
Hoàng "Hổ" đập nắm đấm vào tường
"Lũ khốn! Camera chỉ ghi được bóng đen thoáng qua. Xe dùng là xe chôm, biển giả. Như ma!"
Khang nhìn ra cửa sổ, mắt lạnh
"Ma cũng có nơi trú ngụ. Và ta sẽ đốt hang ổ của nó."
Tiếng dao chạm vào đĩa kêu "clink" – như tiếng chuông báo hiệu cuộc săn bắt đầu.
Trung tâm chỉ huy – biệt thự thảo điền – trưa
Màn hình chiếu dữ liệu mờ ảo. Hải "sói biển" hiện lên từ vũng tàu, giọng khàn vì thiếu ngủ.
Hải "sói biển" qua loa
"Thiếu chủ, hắc ưng này là bóng ma thật sự. Hồ sơ đã bị xóa sạch, chỉ còn mật danh 'the ghost eagle' – từng là sát thủ đặc nhiệm đông âu."
Ngọc An chạm tay vào màn hình, phóng to bản đồ
"Khang, em vừa phát hiện giao dịch khả nghi từ vạn tường group. Một khoản tiền lớn chuyển cho công ty an ninh singapore.. Và họ mua chất hóa học ở bình dương."
Khang đứng bật dậy, mắt nheo lại.
Khang giọng sắc lẹm
"Nhà máy lê gia ở sóng thần. Hắn muốn tạo 'tai nạn' cháy nổ!"
Căn hộ dịch vụ quận 3 – chiều
Hắc ưng ngồi trong bóng tối, tay lau khẩu P226 với vẻ trân trọng. Màn hình laptop hiện lâm bá kiệt – mặt mày co rúm vì sợ.
Lâm bá kiệt giọng run
"Tiên sinh, thanh long đường đã co cụm lại. Ta tính sao?"
Hắc ưng không ngẩng mặt, giọng đều đều
"Chuột chui vào hang, thì đốt hang." nhìn lên, đồng tử đen kịt "cho tôi sơ đồ nhà máy lê gia. Tôi muốn món quà này.. Cháy thật đẹp."
Kiệt nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa.
Trung tâm chỉ huy – biệt thự thảo điền – tối
Sa bàn 3d nhà máy chiếu xanh rờn. Hoàng "hổ" cau mày.
Hoàng
"Khang ca, phục kích thẳng sẽ không hiệu quả. Hắn sẽ phát hiện."
Khang môi cong lên
"Vậy ta cho hắn thấy điều hắn muốn thấy." quay sang ngọc an "em công bố tin em sẽ thị sát nhà máy đêm mai."
Ngọc an mắt mở to
"Anh định dùng em làm mồi?"
Khang nắm tay cô, giọng trầm ấm
"Em sẽ ở nhà. Nhưng hắn sẽ tin em đang ở đó." ánh mắt lạnh băng "ta sẽ biến nhà máy thành mồ chôn hắn."
Khu công nghiệp sóng thần – đêm
Bóng hắc ưng lướt qua cổng, tay đặt thiết bị hẹn giờ. Đúng lúc hắn bấm nút –
Rầm! Rầm! Cửa thép sập xuống! Đèn pha bật sáng! **
Khang giọng vang từ loa, lạnh như băng
"Chào mừng đến sài gòn, hắc ưng."
Trên sàn thép cao, Khang hiện ra, tay cầm khẩu colt python chĩa thẳng.
Hắc ưng cười nhạt, rút glock nhanh như chớp
"Rồng xanh.. Cuối cùng cũng lộ diện."
Khang bước lên lan can, thả người rơi xuống – áo da phồng lên như cánh dơi
"Ta cho ngươi bắn trước. Một phát."
Hai kẻ săn mồi nhìn nhau – không gian đông cứng. Một giọt mồ hôi lăn trên thái dương hắc ưng.
Chỉnh sửa cuối: