NGÕ XƯA Tác giả: Nguyễn Văn Song Quê hương là đề tài không bao giờ vơi cạn trong sáng tạo thơ ca, nghệ thuật. "Ngõ xưa" của Nguyễn Văn Song là một trong số những bài thơ hay viết về quê hương. Bài thơ là những dòng hoài niệm của tác giả về những kỉ niệm trong kí ức tuổi thơ, những người bạn thuở chăn trâu cắt cỏ, những người hàng xóm xưa, hình ảnh người cha nơi ruộng đồng rơm rạ. Đó là những tháng ngày thiếu thốn nhưng người với người gần gũi, ấm áp trong sự gắn kết chân tình. Đó là những kí ức không hề phai nhòa trong tâm trí tác giả. Để rồi, sau nhiều năm trở lại ngõ xưa, nhà thơ bần thần tiếc nuối khi ngõ xưa giờ đã đổi khác, nhà cách nhà là tường vôi san sát, những người thân yêu xưa giờ cũng thay đổi.. Bài thơ thể hiện tấm lòng tha thiết với quê hương và chút hoài niềm tiếc nuối khi tuổi thơ êm đềm, ấm áp của những ngày xưa cũ đã mãi xa.. Bài thơ: Ta về ngõ của ta xưa Tìm tre cong ngọn nắng mưa xạc xào Óng vàng quả duối bờ ao Rặng xoan rộn tiếng chào mào tìm nhau Bạn bè cắt cỏ chăn trâu Chia nhau một củ khoai màu than rơm Nắm ngô rang hạt vàng ươm Có gì nhắn nhủ mà thơm đến giờ? Bà Năm tóc trắng phạc phờ Con đi chinh chiến, còn chờ nữa không? Chị Tâm sao chẳng lấy chồng Đợi gì cây bưởi trổ bông trắng vườn? Về tìm một buổi tinh sương Ngõ nhà níu gót rơm vương bộn bề Cha ra đồng sớm không về Rạ rơm cay khói ngõ quê mịt mùng Đã đi trăm nẻo nghìn trùng Ngõ nhà về lại ngập ngừng bước chân Tường ngăn lối xóm cao dần Còn nghe tiếng vọng bần thần ngõ xưa. (Báo "Văn nghệ quân đội", ngày 02/ 10/ 2019)