

Ngõ vắng xôn xao
Tác giả: Võ Duy Ngà
Thể thơ tự do
Ngõ vắng xôn xao như mang trong mình hai nhịp thở: Một của sự tĩnh lặng dịu dàng, một của tiếng đời len lỏi qua từng bước chân. Lá khẽ rung trên mái hiên cũ, tiếng rao xa lẫn vào tiếng chim gọi nắng, khiến con ngõ nhỏ bỗng hóa thành bức tranh vừa yên bình vừa sống động.
Tác giả: Võ Duy Ngà
Thể thơ tự do
Ngõ nhỏ trưa hè nghiêng bóng lá
Tiếng ve ngân rát giữa trời xanh
Bước ai khẽ chạm vào ký ức
Rung rinh từng mảng nắng trên tường rêu.
Tiếng gió vờn qua bờ rào dây dại
Lá bằng rơi như lời thì thầm xưa
Con mèo lười vươn vai trên bậc cửa
Bất chợt ngoái nhìn bóng người đi ngang.
Ngõ vắng nhưng đầy câu chuyện cũ
Từ tiếng rao khuất nẻo sáng hôm nào
Đến tiếng cười trẻ thơ vang như suối
Đọng lại trong lòng xôn xao mãi thôi.
Tiếng ve ngân rát giữa trời xanh
Bước ai khẽ chạm vào ký ức
Rung rinh từng mảng nắng trên tường rêu.
Tiếng gió vờn qua bờ rào dây dại
Lá bằng rơi như lời thì thầm xưa
Con mèo lười vươn vai trên bậc cửa
Bất chợt ngoái nhìn bóng người đi ngang.
Ngõ vắng nhưng đầy câu chuyện cũ
Từ tiếng rao khuất nẻo sáng hôm nào
Đến tiếng cười trẻ thơ vang như suối
Đọng lại trong lòng xôn xao mãi thôi.
Ngõ vắng xôn xao như mang trong mình hai nhịp thở: Một của sự tĩnh lặng dịu dàng, một của tiếng đời len lỏi qua từng bước chân. Lá khẽ rung trên mái hiên cũ, tiếng rao xa lẫn vào tiếng chim gọi nắng, khiến con ngõ nhỏ bỗng hóa thành bức tranh vừa yên bình vừa sống động.