

Nghĩa Vợ Tình Chồng
Tác giả: Dana Lê
Thể thơ: Bát ngôn
* * *
Tác giả: Dana Lê
Thể thơ: Bát ngôn

* * *
Năm mười tám tôi xa vòng tay mẹ
Về bên mình ta nên nghĩa phu thê
Sống trọn tình mặc kệ người cười chê
Ăn cơm trắng ấy mà vui mình nhỉ?
Rồi từng đêm mình kề bên thủ thỉ
Ráng vài năm mình xin đất cất nhà
Nuôi bầy heo rồi thêm mấy con gà
Sinh thằng Tí ấm thêm ngôi nhà nhỏ.
Bao khao khát ước mơ không từ bỏ
Theo người ta mình đi biệt nơi xa
Ngày rời đi con trẻ hát ngân nga
Đêm ôm gối mình tôi trào nước mắt.
Một ngày nắng nhận tin tôi đau thắt
"Chị Bảy ơi anh Bảy tai nạn rồi."
Đau trong tim nhưng trong dạ bồi hồi
Đôi chân ấy mình mất đi còn một.
Xem tất cả như giấc mơ đột ngột
Trách nhiệm kia để tôi gánh thay mình
Tôi chăm con rồi chăm cả cho mình
Không uất ức vì có mình bên cạnh.
Ta bên nhau mặc kệ đời bất hạnh
Bốn đứa con vẫn khôn lớn từng ngày
Con chăm cha để má yên cấy cày
Ăn cơm trắng vẫn ngon hơn mình nhỉ?
Bốn mươi năm tình sắt son chung thủy
Cũng đến ngày mình dứt áo ra đi
Cầm tay mình tôi mong ước điều chi?
"Mình đi trước chờ tôi vài năm nữa."
Lo các con ấm êm xây nhà cửa
Lo cháu khờ học hành thêm vẻ vang
Đông qua đi xuân đến hạ lại sang
Vắng bóng mình đời tôi còn giá lạnh.
Ngôi nhà lớn khang trang giờ cô quạnh
Nấm mồ kia mình quên mất lời thề
Đêm gặm nhấm chút tình trong sương lạnh
Nhắm mắt thôi tưởng mình sẽ quay về.
***
Đôi lời: Bài thơ là chút cảm xúc ngổn ngang khi tôi nhớ đến tình cảm của ba má mình. Sống cùng nhau mấy mươi năm cuộc đời có vui có buồn, có giận hờn có cãi vã, nhưng rất quý khi ba má vẫn nắm tay cùng nhau đi đến cuối con đường. Vốn muốn viết để ghi lên mộ ba nhưng rồi lại thôi vì sợ má đọc được sẽ khóc. Mọi người cùng chia sẻ tình cảm đáng quý này với Dana Lê nhé.
Chỉnh sửa cuối: