Đọc "Nếu Mùa Hạ Ấy Em Không Gặp Anh" xong cảm thấy có rất nhiều dư vị.. mình đã rơi hẳn 1 giọt nước mắt cơ mà (đó là cảnh chia li của Âu Dương Tịch Hả & Thẩm Gia Bạch) Hmm truyện kể về 4 ng: Xuân Thiên yêu Tịch Hạ, Tịch Hạ yêu Thẩm Gia Bạch, Thẩm Gia Bạch yêu Chương Tiểu Bồ, Chương Tiểu Bồ & Tịch Hạ là bạn thân Tịch Hạ nhà có điều kiện, ngây thơ lương thiện. Tiểu Bồ gia cảnh không tốt Nma lại xinh đẹp & ham hư vinh, ích kỉ & lợi dụng Tịch Hạ. Tịch Hạ yêu thầm Gia Bạch, lấy danh nghĩa Tiểu Bồ viết thư qua lại với Gia Bạch nhưng anh luôn nghĩ đó là Tiểu Bồ và cái anh thật sự yêu chính là một tâm hồn ngây thơ lương thiện mơ mộng của Tịch Hạ thể hiện trong những lá thư. Bọn họ luôn bỏ lỡ nhau tận 7 năm để rồi khi nhận ra đối phương à tình cảm của mình đã quá muộn màng! Tịch Hạ & Gia Bạch luôn là những điều đẹp nhất cũng là đau nhất trong tim nhau, là vết thương không bao giờ có thể chưa lành.. Khi Thẩm Gia Bạch nhận ra người anh yêu và yêu anh là Tịch Hạ, cô gái viết thư cũng là Tịch Hạ thì cũng là lúc cô chuẩn bị kết hôn, tất cả đã quá muộn màng.. Tình yêu là thế, luôn đau đớn và mãi để lại vết xước trong tim. P/s: Nói đến đây quả thực tui kh dám yêu đương gì nữa, có thể thấy được cảm giác của Tịch Hạ trong 7 năm qua thực sự rất đớn đau. May mà tác giả khong phụ lòng con dân để cho Xuân Thiên của chúng ta CP với Tịch Hạ, có cảm giác như nam phụ tu thành chính quả ấy, rất xứng đáng. Truyện này rất hay và sâu sắc!