Bạn được Vie01 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
4388 1
Kiếm tiền
dollarupload39 đã kiếm được 43880 đ
NẾU CÓ NGÀY..

Sáng tác: Thành Đô

(Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ)​

* * *^^^***

Nếu có ngày anh – em

Không còn chung lối nhỏ,

Nắng cũng thôi đằm thắm,

Mây cũng buồn như thơ..

* * *

Nếu một ngày rời xa,

Tay không còn níu tay,

Gió chiều thôi không hát,

Chiếc lá buồn lạc bay..

* * *

Nếu mai không còn nhau,

Chẳng ai chờ mỗi sáng,

Cà phê đắng thêm nhiều,

Bình minh không rực nắng.

* * *

Nếu lỡ một ngày kia,

Tin nhắn không còn gửi,

Tên em trong nhật ký

Cũng nhòe mực.. quên thôi..

* * *

Nếu có ngày đôi ta

Chẳng còn thương như trước,

Câu yêu từng khắc cốt

Sẽ hóa mảnh gió lùa..

* * *

Nếu một ngày em khóc,

Anh chẳng còn vỗ về,

Trăng khuya treo đầu ngõ

Cũng lặng im thảm thê..

* * *

Nếu có ngày anh quên

Con đường em hay đến,

Hoa ven đường rũ rượi,

Mùa cũng thôi dịu êm.

* * *

Nếu có ngày chúng mình

Mỗi người riêng một ngả,

Phố quen đầy kỷ niệm

Cũng hóa nơi xa lạ..

* * *

Nếu lỡ ngày chia tay,

Xin đừng oán hay trách,

Tình yêu – dù đẹp nhất,

Cũng có ngày lặng thinh..

* * *

Nếu có ngày em đi,

Đừng nhìn theo phía ấy,

Hãy mỉm cười lần cuối,

Rồi quay bước, buông tay..

* * *

Nếu có ngày chẳng nhớ

Lý do từng yêu nhau..

Thì thôi, anh – em nhé,

Chỉ giữ lại.. nỗi đau.

* * *

Nhưng nếu một ngày kia,

Ta gặp nhau lần nữa,

Giữa dòng người xa lạ,

Chỉ khẽ gật.. rồi qua..

* * *

Em có còn nhìn anh

Bằng đôi mắt năm cũ?

Chiếc áo màu kỷ niệm

Có khiến lòng em đau?

* * *

Anh có còn lặng đi

Khi nghe tên em gọi

Từ giọng ai giống quá,

Làm tim mình rối ren?

* * *

Nếu một chiều mưa bay,

Phố cũ anh quay lại,

Quán quen còn chỗ cũ,

Chỉ thiếu một bàn tay..

* * *

Nếu những mùa hoa trắng

Lại về trên mái hiên,

Anh có còn đứng lặng

Chờ một người không tên?

* * *

Có thể ta lướt qua

Như hai người xa lạ,

Nhưng trong tim chợt nhói –

Một thời yêu thiết tha.

* * *

Hay một chiều rất muộn,

Anh về trong giấc mơ,

Thấy em đang cười đó

Dưới gốc cây ngày xưa..

* * *

Và nếu đời là mộng,

Kiếp sau ta gặp nhau,

Anh xin yêu lần nữa,

Yêu từ phút ban đầu.

* * *

Dẫu có lần chia ly,

Dẫu có mùa tan vỡ,

Tình đầu – như dấu lửa

Âm ỉ.. chẳng tàn phai.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Thuốc – Lưỡi Gươm Hai Lưỡi

Sáng tác: Thành Đô

(Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ – nói về sự lạm dụng thuốc, mặt trái và mặt phải)

* * *^^^***

Tủ thuốc trong gia đình,

Nhỏ thôi mà cần thiết.

Lúc đau, khi trái gió,

Có thuốc là yên tâm.

* * *

Có thuốc – ta khỏe lại,

Cắt cơn sốt, dịu đau.

Kháng sinh mau diệt khuẩn,

Hạ huyết áp, tiêu sầu.

* * *

Trẻ em khi ho khé,

Người già lúc khó thở,

Một viên cho đúng bệnh,

Sức khỏe lại như xưa.

* * *

Thế nhưng trong đời sống,

Không phải ai cũng tường.

Lạm thuốc như thói quen,

Hễ đau là nuốt vội.

* * *

Không khám, không rõ bệnh,

Nghe hàng xóm bày cho.

Mua thuốc theo lời đồn,

Uống sai liều, sai chỗ.

* * *

Thuốc bổ mà dùng sai,

Thành gánh nặng cơ thể.

Kháng sinh lạm quá tay,

Vi khuẩn càng gan lỳ.

* * *

Một viên chữa ngày trước,

Giờ phải uống gấp đôi.

Vi trùng sinh kháng thuốc,

Hết đường ta cứu người.

* * *

Lạm dụng thuốc giảm đau,

Tim gan đều suy yếu.

Thuốc ngủ dùng qua loa,

Đêm ngày thành mộng mị.

* * *

Chưa kể hàng giả mạo,

Bao bì như thật luôn.

Người nhẹ thành ra nặng,

Kẻ sống hóa đau buồn.

* * *

Trẻ con chưa biết gì,

Người lớn lại bất cẩn.

Thuốc ngọt màu như kẹo,

Tai nạn thành oan khiên.

* * *

Thuốc là bạn sức khỏe,

Nếu biết dùng đúng nơi.

Hỏi bác sĩ, dược sĩ,

Chớ tùy tiện buông lơi.

* * *

Uống đúng, bệnh tan biến,

Uống sai, bệnh sinh thêm.

Thuốc là con dao sắc,

Chớ xem thường viên nhỏ.

* * *

Hãy hiểu về viên thuốc,

Trước khi vội bỏ vào.

Ngừa bệnh hơn chữa bệnh,

Sống lành là đường cao.

* * *

Tủ thuốc nhà luôn sẵn,

Nhưng đừng là kho sai.

Thuốc đúng – là cứu rỗi,

Thuốc sai – là tai họa.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Cuộc trò chuyện viên thuốc

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

– mang phong cách đối thoại giữa thuốc tốtthuốc xấu, vừa sinh động, vừa mang tính giáo dục:

* * *^^^***

Viên thuốc tốt nói trước:

Tôi sinh ra giúp người,

Giảm đau khi sốt tới,

Xua cơn ho, tiêu sưng,

Cho bao người khỏe lại.

* * *

Viên thuốc xấu cười khẽ:

Tôi cũng trông giống anh,

Cũng viên tròn, màu đẹp,

Nhưng tôi đâu giúp gì,

Tôi làm người thêm bệnh.

* * *

Thuốc tốt chau mày hỏi:

Sao lại làm điều sai?

Anh đâu sinh ra thế,

Mỗi viên đều có sứ,

Phải cứu người – chứ ai!

* * *

Thuốc xấu cười nham hiểm:

Tôi được mua ngoài chợ,

Không rõ nguồn, chẳng tên.

Dân thiếu hiểu vẫn uống,

Coi tôi như thuốc tiên!

* * *

Thuốc tốt nghiêm giọng lại:

Chớ tự hào như thế!

Anh hại bao trẻ em,

Khi uống nhầm một chút,

Lại hóa họa đời trẻ.

* * *

Thuốc xấu chùng giọng xuống:

Tôi đâu mong như vậy..

Chỉ vì tay người dùng,

Không phân biệt được rõ,

Tốt xấu lẫn vào chung.

* * *

Thuốc tốt ngẫm một hồi:

Vậy là lỗi con người..

Không học, không hỏi kỹ,

Không gặp thầy, bác sĩ,

Nên mới chuốc hại thôi.

* * *

Thuốc xấu gật đầu nhẹ:

Ước gì ai cũng biết,

Cẩn trọng từng viên dùng,

Tôi sẽ không còn nữa,

Không gieo thêm khổ chung.

* * *

Hai viên thuốc cùng thở:

Thân nhỏ nhưng nguy to.

Một bên là cứu sống,

Một bên gây thương đau.

* * *​

Lời nhắn cuối bài thơ:

Viên thuốc trông giống nhau,

Nhưng công – tội khác biệt.

Hãy dùng bằng hiểu biết,

Chớ để hối không kịp.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
THƠM LẠI HƠI THỞ XƯA

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

Dưới đây là bài thơ 5 chữ dài, nói về cách chữa bệnh hôi miệng bằng các loại lá dân gian như lá chanh, lá bạc hà, lá húng quế, v. V. Bài thơ mang giọng điệu nhẹ nhàng, gần gũi, mang yếu tố hướng dẫn lẫn dân gian.

* * *^^^***

54677637666_de0386c3ec_o.png


Miệng ta từng hôi hám,

Ngại nói chuyện người thân.

Mỗi lần cười, e ngại,

Sợ ai đó xa dần.

* * *

Bao lần dùng thuốc xịt,

Kẹo thơm ngậm đủ mùi.

Mùi chỉ lấn mùi cũ,

Chẳng hết được ngậm ngùi.

* * *

Nghe bà xưa mách nhỏ,

"Dùng lá cây quanh nhà.

Chẳng cần gì cao cấp,

Hiệu quả hơn người ta."

* * *

Lá chanh thơm nhẹ dịu,

Ngắt mười lá mang về.

Rửa sạch rồi đun nước,

Súc miệng sáng chiều mê.​

Cũng có khi vò nát,

Nhai kỹ chừng năm lần.

Mùi thơm lan đầu lưỡi,

Kháng khuẩn, thơm nhẹ nhàng.

* * *

Bạc hà xanh tươi mát,

Mùi dịu như gió xuân.

Lá mềm nhai một nắm,

Thơm thở cả trăm lần.

* * *

Húng quế – rau mà thuốc,

Giúp diệt khuẩn trong răng.

Vò nhai sau bữa tối,

Thở sạch như trăng rằm.

* * *

Có khi đem đun sôi,

Chút gừng, sả thêm vào.

Vừa thơm, vừa ấm cổ,

Ngừa viêm họng về sau.

* * *

Xay cùng chút mật ngọt,

Làm kem đánh răng ta.

Mỗi sáng soi gương cười,

Hết lo người tránh xa.

* * *

Lá ổi già hơi chát,

Cũng chữa hôi miệng hay.

Giã nhuyễn đắp lên lợi,

Sâu răng cũng lùi ngay.

* * *

Lá trà xanh kháng khuẩn,

Rửa sạch rồi đun sôi.

Súc miệng vài ba lượt,

Vi khuẩn chẳng dám trôi.

* * *

Lá sả thơm, dễ chịu,

Nấu cùng với lá bưởi.

Ngậm lấy từng ngụm nhỏ,

Hơi thở hóa nụ cười.

* * *

Lá tía tô, diếp cá,

Tuy ít ai từng dùng.

Nhưng nếu biết đúng cách,

Cũng giúp sạch vô cùng.

* * *

Dân gian ta khéo lắm,

Không thuốc vẫn chữa lành.

Chỉ cần chăm kiên nhẫn,

Thì thơm miệng như tranh.

* * *

Vệ sinh răng sáng tối,

Cạo lưỡi, dùng chỉ nha.

Cộng với lá cây thuốc,

Khỏi lo ai chê ta.

* * *

Hơi thở thơm – quý giá,

Chẳng phải chuyện nhỏ đâu.

Thơm miệng, thơm luôn tính,

Người gần, đời thêm lâu.

* * *

Húng chanh dày lá nhỏ,

Nhưng công dụng lớn thay.

Kháng khuẩn, tiêu viêm mạnh,

Thơm sạch miệng mỗi ngày.

* * *

Nhai sống vài ba lá,

Sau bữa ăn mặn nồng.

Hơi thở như gió mát,

Chẳng còn lo lắng lòng.

* * *

Cũng có thể chưng hấp,

Cùng mật ong hoặc chanh.

Giữ cổ họng luôn sạch,

Miệng thơm mùi lá xanh.

* * *

Dân gian ta khéo lắm,

Không thuốc vẫn chữa lành.

Chỉ cần chăm kiên nhẫn,

Thì thơm miệng như tranh.

* * *

Lá chanh, húng, bạc hà,

Tía tô, trà, húng chanh..

Mỗi lá đều quý giá,

Chữa mùi hôi rất nhanh.

* * *

Vệ sinh răng sáng tối,

Cạo lưỡi, dùng chỉ nha.

Cộng thêm lá thiên nhiên,

Hết hôi, lại đậm đà.

* * *

Hơi thở thơm – quý giá,

Chẳng phải chuyện nhỏ đâu.

Thơm miệng, thơm cả mình,

Người gần, đời thêm lâu.
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Phố Hàng Gai

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

phố Hàng Gai – một con phố cổ kính giữa lòng Hà Nội, nổi danh với giấy dó, hoa lụa, thợ thủ công và một bầu không khí vừa nghệ thuật, vừa truyền thống.

* * *^^^***

54684854945_8b96d96777_o.png


Hàng Gai thơm mùi nắng,

Mỏng manh sợi tơ trời,

Gai không còn tua tủa,

Chỉ còn giấy và lời.

* * *

Giấy dó bay từng tấm,

Trắng như mảnh mây non,

Nét thư pháp uốn lượn,

Thấm sâu đến tâm hồn.

* * *

Thợ ngồi bên khung giấy,

Tay gấp cả mùa xuân,

Gấp hoa không cần cuống,

Nở rộ chẳng cần sân.

* * *

Gấp chim không cần tổ,

Bay giữa trời thơ ngây,

Gấp gió thành câu hát,

Lặng lẽ ru tháng ngày.

* * *

Tranh Hàng Trống gác nhỏ,

Còn ngát sắc ngàn năm,

Từng nét sen, nét phật,

Nồng nàn hồn Việt Nam.

* * *

Áo lụa bay đầu phố,

Bóng dáng người thướt tha,

Tiếng guốc rơi khe khẽ,

Giữa mùa thu Hàng Gai.

* * *

Tiệm nhỏ che nắng bụi,

Giấy vàng, giấy đỏ xưa,

Đèn hoa sen treo gác,

Chờ rằm tháng bảy mưa.

* * *

Gốc cây còn treo ảnh,

Bác thợ cười thong dong,

"Giấy là thứ không nói,

Nhưng biết giữ linh hồn."​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
AI VỀ QUA PHỐ CỔ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

54684942220_d4e75f2951_o.png


Ai về qua phố cổ,

Nghe gió gọi chân quen,

Mùi xưa còn vương áo,

Nét rêu bám mái hiên.

* * *

Cây bàng rơi lá đỏ,

Tiếng rao như mộng lành,

Nón nghiêng che phố vắng,

Tà áo quệt trời xanh.

* * *

Chiều buông theo mái ngói,

Nắng vàng cong cửa rêu,

Con ngõ gầy vương bóng,

Chân ai về bao chiều.

* * *

Hàng Đào hồng sắc gấm,

Tơ lụa nhẹ như mây,

Bàn tay cô thợ nhỏ

Thêu cả một trời say.

* * *

Hàng Mã bừng sắc đỏ,

Lồng đèn treo đầu hiên,

Tiếng pháo xưa như gọi

Tết cũ về êm đềm.

* * *

Hàng Chiếu đan lặng lẽ,

Sợi đay đan giấc lành,

Chiếu nằm ru hồn Việt,

Từ buổi còn mong manh.

* * *

Hàng Bạc lấp lánh nắng,

Chuỗi vòng rơi ngân nga,

Thợ kim hoàn lặng lẽ

Khắc cả trời bao la.

* * *

Hàng Buồm thơm vị cốm,

Hàng Gai thoảng mùi xưa,

Giấy dó còn nguyên trắng,

Gấp nên cả mây mưa.

* * *

Hàng Thiếc gõ lóc cóc,

Âm vang cả trời xưa,

Tiếng búa không lời hát

Mà vang tận ngày trưa.

* * *

Hàng Trống treo tranh Phật,

Sen nở giữa lòng tay,

Nét vẽ dân gian cũ,

Gội rửa tháng năm dài.

* * *

Hàng Ngang chen tiếng nói,

Buổi họp giữa mùa đông,

Lời người xưa như lửa,

Sưởi một trời non sông.

* * *

Ô Quan Chưởng còn đó,

Vết đạn thời chưa yên,

Người lính gồng tấm lưng

Giữ từng viên gạch bền.

* * *

Phố cổ là trang vở

Gấp lại giữa dòng trôi,

Ai về mang theo gió

Thổi mùi rêu xa xôi.

* * *

Ai về mang theo nhớ,

Cho phố bớt mồ côi,

Chạm tay vào quán nhỏ

Mà thấy mình chơi vơi.

* * *

Mái ngói cong như sóng,

Hàng cây như nếp nhà,

Người đi trong hoài niệm,

Lạc bước giữa câu ca.

* * *

Phố xưa không lời hát,

Mà thơ ngân đầy lòng,

Chỉ cần nghe tiếng bước,

Cũng đủ buốt mùa đông.

* * *

Ai về qua phố cổ,

Gọi khẽ một tên ai,

Phải chăng người đã hẹn

Từ một thuở ban mai?​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Ba mươi sáu phố cổ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

54684823058_02c2d48e7f_o.png


Ba mươi sáu phố nhỏ,

Kề vai giữa đất rồng,

Ngói rêu in bóng cũ,

Thời gian hóa chiều đông.

* * *

Phố Hàng Đào tấp nập,

Tơ lụa nhuộm sắc hồng,

Hàng Ngang chen giấc mộng,

Giữa gấm vóc phập phồng.

* * *

Hàng Mã rực màu đỏ,

Tết về pháo lại bay,

Lồng đèn treo rực rỡ,

Thắp sáng cả trời mây.

* * *

Hàng Bạc vàng óng ánh,

Lửa nung chảy tháng năm,

Bàn tay nghề tinh xảo,

Đánh thức cả trăng rằm.

* * *

Hàng Thiếc vang tiếng búa,

Chát chúa giữa trưa hè,

Lon thau, nồi, và chậu,

Gõ vang những câu thề.

* * *

Hàng Chiếu đan lặng lẽ,

Sợi đay đan giấc lành,

Chiếu nằm ru hồn Việt,

Từ thuở nước chưa xanh.

* * *

Hàng Buồm mang vị ngọt,

Kẹo mứt thơm đầu môi,

Thuyền buồm không còn nữa,

Nhưng thương vẫn đầy trôi.

* * *

Hàng Gai đầy hoa giấy,

Giấy dó trắng tinh khôi,

Thợ tay như phù thủy,

Gấp nên cả một trời.

* * *

Hàng Tre, Hàng Vôi cũ,

Hàng Đường ngọt như ca,

Hàng Than đen bụi khói,

Hàng Cá khói mặn mà.

* * *

Hàng Thiếc giờ vắng bóng,

Hàng Mắm nức mùi xưa,

Hàng Hòm buồn gỗ mục,

Thời gian in dấu thưa.

* * *

Hàng Da từng sột soạt,

Giày, túi xách lên ngôi,

Hàng Bồ chao tiếng gió,

Tre nứa khẽ lặng trôi.

* * *

Hàng Điếu nay hiếm thấy,

Thợ chạm đã về non,

Hàng Đồng còn chuông mõ,

Tiếng chuông vọng linh hồn.

* * *

Hàng Giấy màu phơi nắng,

Giấy tiền vàng rực rỡ,

Người trần nhớ người âm,

Gửi thương qua tờ mỡ.

* * *

Hàng Lược chải mây tóc,

Ngọc ngà từng đường răng,

Dáng người xưa phấp phới,

Bước nhẹ qua phố trăng.

* * *

Trăm năm nơi góc phố,

Người đến lại người đi,

Tên phố còn như cũ,

Mà nghề đã xuôi đi..

* * *

Tôi đi qua phố cổ,

Bước lặng giữa thời gian,

Mỗi tên là một chuyện,

Mỗi chuyện một không gian.

* * *

Hồn Hà Nội lặng lẽ,

Giấu trong tiếng rao trưa,

Trong quán chè ngõ nhỏ,

Trong khói bếp chiều xưa.

* * *

Ba mươi sáu phố phường,

Ba mươi sáu mạch máu,

Nuôi trái tim Thăng Long,

Chảy nghìn năm không cạn.

* * *

Ai về qua phố cổ,

Xin bước nhẹ bàn chân,

Để nghe hồn đất Việt,

Đang ngân vọng xa gần.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Say..

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Say từ chiều chớm nắng,

Gió vờn qua môi em,

Nụ cười như hạt sương,

Tan vào tim dịu êm.

* * *

Say lần đầu gặp gỡ,

Mắt chạm mắt mơ màng,

Tim run như ly rượu,

Chếnh choáng giữa mênh mang.

* * *

Say em trong giấc ngủ,

Mùi tóc thoảng qua đêm,

Một làn hương rất nhẹ,

Mà nghiêng cả con tim.

* * *

Say trời xanh lồng lộng,

Chút nắng giữa mùa thu,

Tưởng như em ghé đến,

Để anh mãi hoang vu.

* * *

Say bên men rượu nhạt,

Bạn cũ kể chuyện xưa,

Tiếng cười pha nước mắt,

Cũng như em.. thật thà.

* * *

Say đời khi ngồi lặng,

Nghe tim gõ nhịp buồn,

Nhớ người trong đáy mắt,

Mà chẳng nói thành lời.

* * *

Say đâu chỉ rượu đắng,

Cũng bởi chữ yêu người,

Một lần say là đủ,

Mà nhớ mãi không thôi.

* * *

Say em như say gió,

Thổi dọc khắp tim anh,

Tưởng chỉ là thoáng qua,

Nào hay là chân thành.

* * *

Anh ngồi gom ký ức,

Giữa một trời chiêm bao,

Em như mưa đầu hạ,

Tạt qua.. để xuyến xao.

* * *

Say đâu cần ly rượu,

Chỉ cần thấy em cười,

Là đời nghiêng như lá,

Rụng giữa mùa rong chơi.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
TIẾNG SÁO DIỀU TUỔI THƠ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Trưa hè gió hát vang,

Diều bay cao giữa làng,

Em ngồi ôm sáo nhỏ,

Thổi ngân lên mơ màng.

* * *

Sáo vi vu gọi gió,

Sáo bay giữa trời xanh.

Sáo vang khắp cánh đồng,

Bay giữa bầu trời xanh.

* * *

Trâu gặm cỏ nghiêng đầu,

Bầy chim ca trên cành,

Lũy tre già ru ngủ,

Mắt em tựa như mơ.

* * *

Sáo vi vu gọi gió,

Sáo bay giữa trời xanh.

Sáo vang khắp cánh đồng,

Bay giữa bầu trời xanh.

* * *

Tuổi thơ như áng mây,

Trôi qua trong phút giây,

Nhưng còn đây tiếng sáo,

Mãi ngân vang đắm say..

* * *

Mai này em lớn khôn,

Xa quê hương yêu dấu.

Chỉ mong sao trở lại,

Thổi sáo bên gió bay.

* * *

Sáo vi vu gọi gió,

Sáo bay giữa trời xanh.

Sáo vang khắp cánh đồng,

Bay giữa bầu.. trời.. xanh.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Chợ Viềng đêm lộc rủi

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

Dưới đây là bài thơ thể 5 chữ, viết dài và sâu về chợ Viềng, mang không khí tâm linh, dân gian, pha chút huyền ảo và nỗi niềm của những người đi mua may bán rủi:

* * *^^^***​

Đêm rằm trôi mùng Bảy,

Trăng lơ lửng giữa trời.

Người về qua Phủ Dầy,

Gió se lòng khôn nguôi.

* * *

Chợ Viềng khi trời tối,

Lửa rơm bập bùng bay.

Tiếng rao chen tiếng gọi,

Tay trao lộc đầu ngày.

* * *

Bán con dao cùn cũ,

Mua nụ cười đầu năm.

Bán chiếc cày han rỉ,

Mua mùa vụ trăm mầm.

* * *

Người mua cây, mua đá,

Người bán chiếc chum sành.

Mua đôi chân bò gỗ,

Mua lại chút mong manh.

* * *

Chợ không ai mặc cả,

Giá nào cũng là duyên.

Mua về như lấy phúc,

Bán là để xả phiền.

* * *

Dắt trâu qua lối hẹp,

Gửi lại bao âu lo.

Một cành đào héo lá,

Cũng rực rỡ vu vơ.

* * *

Người cúng bên Phủ Mẫu,

Thắp hương đỏ lòng tay.

Xin một năm yên ổn,

Cho mẹ hiền ngủ say.

* * *

Nghi ngút làn khói mỏng,

Lời khấn vọng mông lung.

Tiếng mõ ngân trên mái,

Hòa tiếng chuông, tiếng lòng.

* * *

Dắt con qua hàng nón,

Ghìm tay khi chợ đông.

Con nhìn đôi rùa đá,

Mắt sáng như vầng hồng.

* * *

Ai đêm nay mỏi gối,

Lẫn giữa biển người đi.

Ai mong điều chưa tới,

Ai quên một lời thề?

* * *

Lá rơi bên chậu quất,

Hoa cúc vàng trong sương.

Chén rượu tàn quên uống,

Mắt chợt hoe khói hương.

* * *

Có người đi mua lộc,

Mà mang về.. niềm tin.

Có người mang nỗi nhớ,

Gửi lại giữa chợ Viềng.

* * *

Sáng ra chợ tan vắng,

Tro tàn bay ngang mây.

Một vệt chân ai để,

Còn ấm tận bàn tay..​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Ước Gì Quay Lại Ngày Xưa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Ước gì quay lại được

Ngày xưa gió thổi lùa

Trưa hè trên triền cỏ

Mắt ai rực nắng mưa.

* * *

Ước gì tay còn nắm

Chùm hoa tím ven đê

Con đường về chập chùng

Nghe tiếng ai gọi khẽ.

* * *

Ước gì còn tiếng mẹ

Ru con giữa đồng sâu

Giọng buồn như sợi khói

Trôi ngang khung cửa màu.

* * *

Ước gì chân còn nhỏ

Chạy trong nắng chập chờn

Mưa ngâu chưa kịp đến

Áo ai chưa vội sờn.

* * *

Ước gì ta bé lại

Chơi cùng chú ve con

Cành cây như chiếc võng

Ru một thời vàng son.

* * *

Ước gì không tiếng thở

Của lòng người dối nhau

Không màn đêm lặng lẽ

Nuốt hoài niềm chiêm bao.

* * *

Ước gì em còn đứng

Ở bên thềm mùa đông

Áo len màu khẽ đỏ

Mắt buồn như hoàng hôn.

* * *

Ước gì đừng quên lối

Của cánh diều năm xưa

Bay ngang chiều tháng tám

Thả hồn vào sương mưa.

* * *

Ước gì ta còn nhớ

Câu chuyện kể đêm trăng

Ông ngồi bên chiếc ghế

Kể mãi chuyện chị Hằng.

* * *

Ước gì mùi cốm mới

Vẫn còn vương đầu thu

Và tiếng rao quà bánh

Len qua ngõ âm u.

* * *

Ước gì đêm thôi vội

Và ngày chẳng trôi nhanh

Trái tim chưa biết mỏi

Tay chưa rời bàn tay.

* * *

Ước gì ta gặp lại

Một lần – tuổi mộng mơ

Ngồi bên nhau im lặng

Cũng nghe lòng nên thơ.

* * *

Ước gì ta đừng lớn

Để còn biết mộng mơ

Để tim còn biết khóc

Khi trót quên một giờ.

* * *

Ước gì quay lại được

Một lần – chẳng cần lâu

Chỉ để nhìn ánh mắt

Từng làm tim bể dâu.

* * *

Ước gì – dù rất nhỏ

Cũng xin gió đem về

Một vạt hương ký ức

Rơi êm giữa cơn mê.

* * *

Ước gì ta có thể

Chạm vào ngày đã qua

Nghe tim mình khe khẽ

Thì thầm: Đó.. là nhà..
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Sách này là của riêng tôi

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát – nhiều khổ

* * *^^^***

Sách này là của riêng tôi,

Gói bao mực tím một thời tuổi hoa

Từng trang viết giữa chiều tà

Mỗi câu là một đóa hoa trong lòng

* * *

Sách này chẳng bận sắc hồng

Chỉ mang chân thật, chỉ mong hiểu người

Có khi lặng lẽ mỉm cười

Khi ai đó đọc, thấy đời mình trong

* * *

Mỗi dòng từng giấc mơ mong

Tôi đem cất giữ như không muốn rời

Tựa như một đứa bé chơi

Gập trang lại sợ trôi lời đã quen

* * *

Có trang bỗng chốc buốt men

Vì tôi từng viết trong đêm rất buồn

Có trang đầy nắng đầu xuân

Vì hôm ấy mắt tôi ngân tiếng cười

* * *

Sách này là của riêng tôi

Nhưng ai từng khát – xin mời cùng xem

Dù rằng chữ viết không mềm

Nhưng tim tôi thật, gửi kèm từng câu.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Sách này là của riêng tôi

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát – nhiều khổ

* * *^^^***

Sách này là của riêng tôi,

Gói bao mực tím một thời tuổi hoa.

Từng trang viết giữa chiều tà,

Mỗi câu là một đóa hoa trong lòng.

* * *

Sách này chẳng bận sắc hồng,

Chỉ mang chân thật, chỉ mong hiểu người.

Có khi lặng lẽ mỉm cười,

Khi ai đó đọc, thấy đời mình trong.

* * *

Mỗi dòng từng giấc mơ mong,

Tôi đem cất giữ như không muốn rời.

Tựa như một đứa bé chơi,

Gập trang lại sợ trôi lời đã quen

* * *

Giấy không trắng nữa mượt mà,

Nhưng còn dấu vết tuổi hoa một thời.

Dẫu sai cũng chẳng ngại ngần,

Vì yêu từng nét dại khôn ban đầu.

* * *

Có trang bỗng chốc buốt men

Vì tôi từng viết trong đêm rất buồn

Có trang đầy nắng đầu xuân

Vì hôm ấy mắt tôi ngân tiếng cười

* * *

Sách này là của riêng tôi

Nhưng ai từng khát – xin mời cùng xem

Dù rằng chữ viết không mềm

Nhưng tim tôi thật, gửi kèm từng câu.​

→ "Buốt men" là cảm giác đau nhói len lỏi như một chất men cay, hoặc như nỗi buồn âm ấm – lạnh lạnh len vào lòng.

Nó gợi ý rằng trang viết ấy mang một kỷ niệm hay cảm xúc sâu đậm đến mức khiến người viết cũng nhói lòng, như men rượu ngấm vào máu, nhưng theo cách cay đắng, lạnh lẽo .

→ Giải thích rằng: Men đó là men của cảm xúc, chứ không phải rượu thật.
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Cô bé bán sữa

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Vào một sáng tinh khôi,

Trời xanh cao vời vợi.

Cô bé mang bình sữa,

Đi qua con đường đồi.

* * *

Gió hát lời khe khẽ,

Ánh nắng rải lưng đồi.

Cô vừa đi vừa mộng,

Lòng bỗng thấy thảnh thơi.

* * *

"Sữa này em đem bán,

Lấy tiền mua trứng gà.

Trứng nở thành gà con,

Vui lắm cả nhà ta!"

* * *

"Chúng sẽ ăn thóc tốt,

Lớn lên béo trắng tinh.

Em lại mua thêm lợn,

Lợn con kêu líu lo."

* * *

"Rồi bò con, bê nhỏ,

Em nuôi giữa ruộng đồng.

Chúng chạy tung cỏ biếc,

Gặm sữa mẹ thong dong."

* * *

"Lúc đó em giàu có,

Có cả một trang trại.

Gà, lợn, bò, cả sữa..

Tất cả đều trong tay!"

* * *

Nghĩ đến đây cô bé,

Bật cười vui khôn cùng.

Chân bỗng nhảy lên nhẹ,

Ngã nhào xuống ven đường.

* * *

Bình sữa vỡ tan tành,

Trắng đổ đầy tà váy.

Từng giấc mơ vụn vỡ,

Như khói mỏng cuối ngày.

* * *

Tạm biệt bò và lợn,

Gà trứng cũng không còn.

Cô chỉ còn bộ áo,

Lấm lem những vết buồn.

* * *

Ngồi bên đường cô khóc,

Mắt ngân ngấn lệ rơi:

"Mình sao mà bất hạnh,

Mọi thứ mất hết rồi!"

* * *

"Chỉ vì mơ quá sớm,

Không tập trung bước chân.

Mà giờ ôi tất cả,

Tan biến trong phút giây."

* * *

Câu chuyện nghe buồn thật,

Nhưng dạy bé điều hay:

Muốn mơ – xin cứ mộng,

Nhưng nhớ bước chân này!​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Tình yêu thời chiến

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Em tiễn anh ra trận,

Sáng mờ sương đồi xanh.

Mắt em rưng màu lửa,

Áo anh còn thơm nhanh.

* * *

Đất nước chia đôi lửa,

Lòng mình chẳng thể chia.

Tình yêu trong bom đạn,

Càng nở giữa sơn khê.

* * *

Thư em chờ gió chuyển,

Từng dòng nhớ ngàn năm.

Ngón tay gầy run nhẹ,

Dưới đèn dầu âm thầm.

* * *

Anh viết trên lưng súng:

"Em ơi! Đợi ngày về."

Máu đổ không tắt mộng,

Hoa lòng vẫn đam mê.

* * *

Trên vai anh là núi,

Trong tim anh là em.

Dù hành quân ngược gió,

Vẫn mơ tiếng dịu mềm.

* * *

Em bên hầm dệt áo,

Khâu mảnh trời vào vai.

Thương anh đi chẳng ngại,

Dẫu sương mờ lưng đồi.

* * *

Có lần bom rơi sát,

Anh tưởng chẳng qua rồi.

Nhưng nhớ em tha thiết,

Nên lòng thêm thảnh thơi.

* * *

Mỗi bước anh là đá,

Gian truân chẳng đổi dời.

Miễn quê hương rạng rỡ,

Miễn em cười mai sau.

* * *

Tình yêu không lời hứa,

Mà vững tựa chân thành.

Không nhẫn không hoa cưới,

Chỉ lòng chẳng mỏng manh.

* * *

Em giữ từng mảnh áo,

Anh để lại hôm qua.

Mùi thuốc súng còn đượm,

Như anh vẫn quanh nhà.

* * *

Mùa chiến tranh khốc liệt,

Mà tim vẫn dịu dàng.

Bởi trong từng hơi thở,

Có tình yêu dịu êm.

* * *

Anh ơi, mai đất lặng,

Ta sẽ cưới nhau thôi.

Dẫu tóc em pha sương,

Tình vẫn như ban đầu.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
TÌNH YÊU THỜI CHIẾN

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Em tiễn anh ra trận,

Sáng mờ sương đồi xanh.

Mắt em rưng màu lửa,

Áo anh còn thơm nhanh.

* * *

Đất nước chia đôi lửa,

Lòng mình chẳng thể chia.

Tình yêu trong bom đạn,

Càng nở giữa sơn khê.

* * *

Thư em chờ gió chuyển,

Từng dòng nhớ ngàn năm.

Ngón tay gầy run nhẹ,

Dưới đèn dầu âm thầm.

* * *

Anh viết trên lưng súng:

"Em ơi! Đợi ngày về."

Máu đổ không tắt mộng,

Hoa lòng vẫn đam mê.

* * *

Trên vai anh là núi,

Trong tim anh là em.

Dù hành quân ngược gió,

Vẫn mơ tiếng dịu mềm.

* * *

Em bên hầm dệt áo,

Khâu mảnh trời vào vai.

Thương anh đi chẳng ngại,

Dẫu sương mờ lưng đồi.

* * *

Có lần bom rơi sát,

Anh tưởng chẳng qua rồi.

Nhưng nhớ em tha thiết,

Nên lòng thêm thảnh thơi.

* * *

Mỗi bước anh là đá,

Gian truân chẳng đổi dời.

Miễn quê hương rạng rỡ,

Miễn em cười mai sau.

* * *

Tình yêu không lời hứa,

Mà vững tựa chân thành.

Không nhẫn không hoa cưới,

Chỉ lòng chẳng mỏng manh.

* * *

Em giữ từng mảnh áo,

Anh để lại hôm qua.

Mùi thuốc súng còn đượm,

Như anh vẫn quanh nhà.

* * *

Mùa chiến tranh khốc liệt,

Mà tim vẫn dịu dàng.

Bởi trong từng hơi thở,

Có tình yêu dịu êm.

* * *

Anh ơi, mai đất lặng,

Ta sẽ cưới nhau thôi.

Dẫu tóc em pha sương,

Tình vẫn như ban đầu.​

Câu thơ:

"Đất nước chia đôi lửa"

dùng từ "lửa" một cách ẩn dụ.

Giải thích:

  • "Chia đôi lửa" ở đây có thể hiểu là:

    Đất nước bị chia cắt trong thời chiến, ngọn lửa chiến tranh lan tràn khắp nơi.

    Từ "lửa" tượng trưng cho chiến tranh, bom đạn, đau thương - là hình ảnh thường gặp trong thơ thời chiến.
  • Câu thơ đầy đủ:

    "Đất nước chia đôi lửa,

    Lòng mình chẳng thể chia."


    => Gợi một đất nước tan nát bởi chiến tranh, nhưng tình yêu thì vẫn nguyên vẹn.
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Con Gái Thời Nay

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ​

Dưới đây là bài thơ 5 chữ dài với tiêu đề "Con Gái Thời Nay", mang màu sắc đa chiều: Vừa trữ tình, vừa hiện đại, vừa cảm thông, vừa hài hước nhẹ nhàng – phản ánh những góc nhìn về hình ảnh người con gái trong thời đại mới.

* * *^^^***

Con gái thời nay lạ,

Tóc xanh, rồi tóc vàng.

Mặc váy hoa tung tẩy,

Cũng thích mặc đồ sang.

* * *

Đi học mang iPad,

Đi chơi dắt tai nghe.

Bên ngoài cười duyên dáng,

Bên trong.. khó ai dè!

* * *

Biết yêu từ lớp chín,

Thả thính giỏi hơn ai.

Status vừa mới viết,

Là có trăm lượt like.

* * *

Con gái không ngại nắng,

Da đen cũng mặc kệ.

Miễn sao sống thật lòng,

Không cần ai dạy lễ.

* * *

Con gái thời nay khác,

Biết kiếm tiền tự thân.

Vừa đi làm công sở,

Vừa buôn bán online.

* * *

Không chờ ai chu cấp,

Không mộng chuyện xa vời.

Tự đứng lên mà sống,

Tự dỗ giấc mộng rơi.

* * *

Nhiều khi hay cáu gắt,

Cũng chẳng thích nũng nịu.

Không thích vai yếu đuối,

Thích vai của người "chịu".

* * *

Con gái nay biết nghĩ,

Biết chọn và biết buông.

Yêu không còn mê muội,

Chia tay chẳng ngại buồn.

* * *

Có người mê làm đẹp,

Có người thích triết lý.

Có người sống rất ngầu,

Có người thơ và mộng.

* * *

Nhiều cô thành doanh nhân,

Nhiều cô làm ca sĩ.

Nhiều cô nuôi mèo cưng,

Nhiều cô làm quản lý.

* * *

Có người yêu son phấn,

Có người mê sách hay.

Có người ôm đàn hát,

Giữa trời chiều heo may.

* * *

Dẫu thời nay khác cũ,

Dẫu cách sống chẳng quen.

Nhưng lòng người con gái,

Vẫn dịu dàng như sen.

* * *

Vẫn mơ về bình yên,

Vẫn cần vòng tay thật.

Vẫn yêu lời thủ thỉ,

Vẫn sợ lời gian dối.

* * *

Đừng trách em hiện đại,

Đừng bảo em phô trương.

Thời đại dạy em sống,

Giữa bộn bề phi thường.

* * *

Nếu ai hiểu con gái,

Sẽ thấy tim mong manh.

Dưới lớp vỏ cứng cáp,

Là khao khát được gần.

* * *

Con gái thời nay đó,

Không hoàn hảo, nhưng thật.

Dám sống vì chính mình,

Dẫu nhiều phen khốn khó.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Hoàng Tử Tóc Bờm Ngựa

(Thơ 5 chữ – dành cho thiếu nhi và người yêu cổ tích )

Sáng tác: Thành Đô

* * *^^^***

Tóc bờm như cỏ dại,

Hoàng tử chẳng ngại ngần.

Xấu xí nhưng nhân hậu,

Tim vàng chẳng ai hơn.

* * *

Gặp nàng bên suối vắng,

Lặng nghe tiếng nức nở.

Chàng mỉm cười nhẹ nhàng:

"Nếu yêu ta.. nàng nhớ?"

* * *

Một năm trôi như mộng,

Công chúa đã khác xưa.

Thông minh và nhanh nhẹn,

Ánh mắt sáng long lanh.

* * *

Bánh ngọt tràn bàn tiệc,

Người người hát đón mừng:

"Ngày mai – cưới tóc bờm!"

Nàng chạy đến, ngập ngừng..

* * *

"Không! Em yêu tất cả,

Cả bờm tóc, dáng đi.

Dù chàng chưa hoàn hảo,

Vì chàng không giống ai!"

* * *

Vừa dứt lời e ấp,

Phép màu bừng sáng lên.

Chàng hóa thành tuấn tú,

Đôi mắt sáng như đèn.

* * *

Tình yêu là phép nhiệm,

Xóa mọi vết can ngăn.

Đẹp – không nằm ở mặt,

Mà từ trái tim chàng.​
 
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
Thiên đàng bình yên

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

Dưới đây là bài thơ 5 chữ dài với chủ đề "Thiên Đàng Bình Yên" – mang âm hưởng nhẹ nhàng, gợi mở một cõi mộng tưởng nơi không còn khổ đau, nơi tâm hồn được nghỉ ngơi, thanh thản:

* * *^^^***

Trên đỉnh mây thật nhẹ,

Gió ru trời mênh mông,

Một cõi xa – không tiếng,

Lặng yên và màu hồng.

* * *

Nơi ấy không giận dỗi,

Không có kẻ dối lừa,

Chỉ còn lời chân thật,

Và mắt người như thơ.

* * *

Nơi ấy không còn khóc,

Không khổ lụy nhân gian,

Không hối hận, không trách,

Không chia biệt, ly tan.

* * *

Có dòng suối ánh bạc,

Chảy qua miền mộng xanh,

Bên hồ sen nở trắng,

Bướm vàng bay quanh quanh.

* * *

Có đồng cỏ mát rượi,

Có hoa nở bốn mùa,

Có trẻ thơ hồn hậu,

Và tim người như xưa.

* * *

Không ai cần cao thấp,

Không cần biết hơn thua,

Không có lời cay nghiệt,

Không có bóng mây mưa.

* * *

Ở nơi đó – ánh sáng,

Không rực rỡ kiêu sa,

Chỉ dịu dàng lấp lánh,

Như mắt mẹ ngày xa.

* * *

Có ông ngồi đan võng,

Có bà ngồi nhai trầu,

Có chú gà mới gáy,

Sáng sớm đọng giọt sầu.

* * *

Có những người đã mất,

Vẫn hiện hữu đâu đây,

Bằng nụ cười bình dị,

Bằng tiếng gọi thơ ngây.

* * *

Thiên đàng không có cổng,

Không cần phải trèo leo,

Chỉ cần lòng trong trẻo,

Sẽ đến được thật mau.

* * *

Chỉ cần tin điều tốt,

Tin vào trái tim người,

Biết tha thứ, nâng đỡ,

Biết im lặng – mỉm cười.

* * *

Có thể là một chốn,

Ở rất xa, trên trời,

Cũng có thể thật gần,

Ngay giữa đời ta thôi.

* * *

Thiên đàng không ở mãi,

Với ai sống lạnh lùng,

Nhưng sẽ luôn mở cửa,

Với người biết bao dung.​
 
Chỉnh sửa cuối:
501 ❤︎ Bài viết: 699 Tìm chủ đề
THIÊN ĐÀNG BÌNH YÊN

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

Dưới đây là bài thơ 5 chữ dài với chủ đề "Thiên Đàng Bình Yên" – mang âm hưởng nhẹ nhàng, gợi mở một cõi mộng tưởng nơi không còn khổ đau, nơi tâm hồn được nghỉ ngơi, thanh thản:

* * *^^^***

Trên đỉnh mây thật nhẹ,

Gió ru trời mênh mông,

Một cõi xa – không tiếng,

Lặng yên và màu hồng.

* * *

Nơi ấy không giận dỗi,

Không có kẻ dối lừa,

Chỉ còn lời chân thật,

Và mắt người như thơ.

* * *

Nơi ấy không còn khóc,

Không khổ lụy nhân gian,

Không hối hận, không trách,

Không chia biệt, ly tan.

* * *

Có dòng suối ánh bạc,

Chảy qua miền mộng xanh,

Bên hồ sen nở trắng,

Bướm vàng bay quanh quanh.

* * *

Có đồng cỏ mát rượi,

Có hoa nở bốn mùa,

Có trẻ thơ hồn hậu,

Và tim người như xưa.

* * *

Không ai cần cao thấp,

Không cần biết hơn thua,

Không có lời cay nghiệt,

Không có bóng mây mưa.

* * *

Ở nơi đó – ánh sáng,

Không rực rỡ kiêu sa,

Chỉ dịu dàng lấp lánh,

Như mắt mẹ ngày xa.

* * *

Có ông ngồi đan võng,

Có bà ngồi nhai trầu,

Có chú gà mới gáy,

Sáng sớm đọng giọt sầu.

* * *

Có những người đã mất,

Vẫn hiện hữu đâu đây,

Bằng nụ cười bình dị,

Bằng tiếng gọi thơ ngây.

* * *

Thiên đàng không có cổng,

Không cần phải trèo leo,

Chỉ cần lòng trong trẻo,

Sẽ đến được thật mau.

* * *

Chỉ cần tin điều tốt,

Tin vào trái tim người,

Biết tha thứ, nâng đỡ,

Biết im lặng – mỉm cười.

* * *

Có thể là một chốn,

Ở rất xa, trên trời,

Cũng có thể thật gần,

Ngay giữa đời ta thôi.

* * *

Thiên đàng không ở mãi,

Với ai sống lạnh lùng,

Nhưng sẽ luôn mở cửa,

Với người biết bao dung.​

Câu thơ:

"Có trẻ thơ hồn hậu,"

Trong đó từ "hồn hậu" có nghĩa là: Hiền lành, chân thật, có tấm lòng tốt bụng và trong sáng.

=> Vậy câu thơ này có thể hiểu là:

"Ở nơi thiên đàng bình yên ấy, có những đứa trẻ hiền lành, ngây thơ, dễ thương và trong sáng."

Từ "hồn hậu" thường dùng để miêu tả người có tính cách hiền lành và dễ mến một cách tự nhiên – giống như ánh mắt của một đứa trẻ chưa từng biết giận hờn, chưa từng nói dối.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back