#57
Cậu có thích một người hay nói đùa không? Ok, thỉnh thoảng nói đùa một chút thì cũng không sao, nhưng câu nào cũng nói đùa thì nó lại là vấn đề. Tôi có quen một người bạn, bạn ấy rất thích nói đùa, mỗi lần tôi hỏi bạn ấy một vấn đề gì đấy thì bạn ấy đều trả lời tôi bằng một đáp án sai, và sau đó bạn ấy nói rằng bạn ấy đang đùa thôi và không cho tôi biết đáp án đúng. Tôi thực sự rất khó chịu với cách cư xử này của bạn ấy vì tôi luôn tin tưởng mọi người, tôi tin những gì mọi người nói với tôi chính vì thế mà lúc bạn ấy trả lời tôi, tôi đã tin đó là thật, rồi bạn ấy lại chốt lại một cậu là: Tôi đùa thôi. Cảm giác này thực sự rất tệ. Tôi cảm giác như bạn ấy không hề tin tưởng mà nói với tôi bất cứ điều gì vậy. Cậu thấy thế nào? Tại sao bạn ấy lại làm vậy?
#58
Hôm nay tôi mới hiểu ra câu nói: "Con đường ngắn nhất đến trái tim của người đàn ông là đi qua dạ dày". Tôi và một người chị cùng làm việc với một anh. Anh ấy là người hòa đồng, vui vẻ và thân thiện. Mối quan hệ của tôi với anh ấy khá tốt và tôi đặc biệt có một văn hóa đó là không quà cáp, vì vậy mà tôi không tặng anh bất cứ món quà gì vào bất cứ một dịp nào cả, chỉ có những lời chúc thôi. Còn chị thì khác, chị ấy rất hay tặng đồ cho anh ấy, có khi là đồ ăn, có khi là những món quà vật chất (giá trị nhỏ, tự làm), nhưng chủ yếu là đồ ăn chị tự làm hoặc cảm thấy chúng mới mẻ, ngon mà có lẽ anh chưa từng thử qua. Trước đây tôi không hề biết việc chị ấy tặng đồ cho anh ấy vì thế tôi không nghĩ gì nhiều. Nhưng mới đây tôi mới nhận thấy điều đấy. Hôm đó chị ấy đã tặng cho anh ấy một hộp gimbap, anh ấy đã ăn nó thay cho bữa trưa. Khi tôi thấy anh bận rộn và dường như chưa ăn gì thì tôi đã hỏi anh, anh trả lời là chị đã chuẩn bị đồ ăn trưa cho anh rồi. Lúc đó tôi mới ngớ người nhìn chị thì chị giải thích là chị chỉ đưa cho anh ấy thử để ăn nhẹ thôi, không ngờ anh ấy lấy làm đồ ăn trưa luôn. Sau đó cũng chẳng có gì cho đến khi chúng tôi chào tạm biệt nhau đi về, anh ấy chào tôi và chị, nhưng khi chào tôi anh ấy chỉ nói câu tạm biệt, còn với chị thì anh còn gọi cả tên nữa. Tôi lúc đó liên kết với sự việc trước đó thì mới hiểu ra rằng bản thân đang bị phân biệt đối xử. Có thể hiểu rằng do việc tôi và chị đối xử với anh rất khác nhau nên anh cũng vì thế mà đối xử với hai chúng tôi khác nhau như thế. Tôi không biết quan niệm của mình có sai không khi không tặng quà cho anh ấy, tôi cảm thấy việc quà cáp rất là phiền phức vì nó vô tình làm cho cả hai bị ràng buộc và cảm giác mình đang nợ đối phương. Nhưng thực sự là từ việc đó tôi mới hiểu lý do vì sao anh ấy và chị ấy lại thân thiết với nhau như thế còn đối với tôi, có lẽ chỉ là mối quan hệ bạn bè xã giao bình thường. Cảm thấy có chút mất mát quá vì tôi lại coi anh ấy như một người anh trong nhà, có lẽ vì cảm giác thân thuộc nên càng không đặt nặng vấn đề quà cáp luôn:((