Tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con trên đời này không có thứ gì có thể sánh bằng. Tháng bảy về, mùa vu lan báo hiếu lại đến khiến đứa con bồi hồi nhớ thương mẹ khôn nguôi. Mẹ ơi! Hai tiếng gọi chứa đựng tình cảm yêu thương thiêng liêng và cao quý. Mẹ ơi! Hai tiếng gọi nấc nghẹn của đứa con gọi mẹ khi đang ở trong trạng thái cảm thấy bơ vơ, trống vắng, lạc lõng chẳng biết tìm mẹ nơi đâu. Hình ảnh người mẹ vất vả, cơ cực, tần tảo sớm hôm lại hiện về trong tâm trí của đứa con. Đứa con chợt nhận ra, trên thế gian này không đâu tốt bằng nhà, không ai yêu thương con vô điều kiện bằng mẹ. Mùa vu lan không chỉ là mùa con tưởng nhớ đến công lao dưỡng dục sinh thành của mẹ, mà còn là mùa con thành tâm sám hối những lỗi lầm của bản thân từng gây ra khiến mẹ phải buồn, lo lắng. Đứa con trong bài thơ cầu mong mẹ ở nơi xa được an yên, nếu có kiếp sau thì con vẫn muốn được làm con của mẹ. Mùa Vu Lan Tác giả: Chưa rõ Đã lâu rồi con muốn gọi.. Mẹ yêu! Bởi trong con ngàn vạn điều muốn nói Tháng bảy về mùa Vu lan lại tới Bao mùa rồi con thầm gọi.. Mẹ ơi! Tháng bảy về trời vần vũ mưa rơi Nước chảy thành sông mắt người đẫm lệ Biết nói chi chỉ ước sao còn mẹ Để ân cần, để thỏ thẻ đầy vơi. Cả cuộc đời mưa nắng mẹ chẳng ngơi Con lớn khôn mẹ thành người thiên cổ Vì hạnh phúc con mẹ nào than khổ Mưa vẫn dãi dầu nắng đổ mồ hôi Vu lan rồi con lại gọi.. Mẹ ơi! Hồn mẹ linh thiêng trên trời có thấu Tháng bảy về rồi tâm con sám hối Mẹ khuất xa rồi vẫn muốn gọi.. Mẹ ơi.