Viết về đề tài rất đỗi quen thuộc, bài thơ "Mùa thu và mẹ" của nhà thơ Lương Đinh Khoa góp cho thi đàn những vần thơ giàu cảm xúc. Người mẹ trong bài thơ hiện lên với biết bao nhọc nhằn, vất vả của cuộc sống mưu sinh: Mẹ rong ruổi trên từng nẻo đường lặng lẽ để bán những na hồng ổi thị, đôi vai gầy nghiêng nghiêng, mồ hôi mẹ rơi trong chiều nắng. Qua đó, ta cũng thấy được sự tảo tần, đức hi sinh tình yêu thương của mẹ dành cho con, cho gia đình. Cuộc sống dù vất vả, nhưng mẹ vẫn lặng lẽ gánh gồng. Bài thơ còn thể hiện sự thấu hiểu, lòng biết ơn của con đối với sự hi sinh của mẹ. Trong cảm nhận của con, mẹ là người chắt chiu vun xới cho trái chín ngọt ngào, mẹ là người mang đến tình thương yêu cho con, cho gia đình bằng những lặng thầm vun vén. Vậy nên, khi nhớ về mẹ, con không khỏi nghẹn ngào, thổn thức. Tiếng mẹ ho trong đêm heo may xao xác khiến con thương mẹ mà chẳng thể chợp mắt. Tình thương ngưng đọng thành giọt nước mắt rưng rưng.. Mùa thu và mẹ Tác giả: Lương Đình Khoa Mẹ gom lại từng trái chín trong vườn Rồi rong ruổi trên nẻo đường lặng lẽ Ôi, những trái na, hồng, ổi, thị.... Có ngọt ngào năm tháng mẹ chắt chiu. Con nghe mùa thu vọng về những thương yêu Giọt mồ hôi rơi trong chiều của mẹ Nắng mong manh đậu bên thật khẽ Đôi vai gầy nghiêng nghiêng! Heo may thổi xao xác trong đêm Không gian lặng im... Con chẳng thể chợp mắt Mẹ trở mình trong tiếng ho thao thức Sương vô tình đậu trên mắt rưng rưng!