Review Sách Mùa Đi Qua Phố - Nhiều Tác Giả

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Ôn An Na, 25 Tháng mười hai 2023.

  1. Ôn An Na

    Bài viết:
    75
    Tác phẩm: Mùa đi qua phố

    Tác giả: Nhiều tác giả

    Reviewer: Ôn An Na

    [​IMG]

    Chốn Hà thành là nơi sinh sống của người Việt qua ngàn năm. Trải qua ngàn năm văn hiến, nơi đây vẫn sừng sững và trở thành trung tâm chính trị của cả nước. Cuốn sách "Mùa đi qua phố" là cuốn sách hấp dẫn cho những ai, kể cả thế hệ trước vag thế hệ hiện nay, đã và đang gắn bó với nơi thủ đô hoa lệ, muốn tìm kiếm vẻ đẹp tinh tế nơi đây. Cuốn sách là lời tâm sự của nhiều tác giả về Hà Nội, khao khát về cuộc sống trong phố, cảm nhận cuộc sống đang dần trôi.

    Trong hơn ba mươi năm qua, "Hà Nội tạp văn" vẫn luôn nhận được sự quan tâm của độc giả, cũng thu hút nhiều tác giả, cộng tác viên viết bài. Nhiều ấn phẩm đặc sắc ra đời về bản sắc văn hóa - xã hội, cuộc sống con người từ những cuộc đời sôi nổi cho đến những mảnh đời cơ cực, những mảnh đời thầm lặng trong sự phát triển không ngừng của mảnh đất này.

    "Tôi tin là Hà Nội luôn ở trong lòng những người đi xa, những người đã trót yêu Hà Nội. Không phải vì điều gì lớn lao, mà vì những đẹp đẽ tinh tế luôn ẩn hiện trong đời sống thường ngày. Bác ruột lũ trẻ nhà tôi, một người đã từng đi vào cả truyện ngắn, tiểu thuyết của tôi, người luôn tinh tươm mỗi khi bước ra khỏi nhà, nói rằng: Trong cuộc đời một con người, nhất định phải có bến đỗ. Cái bến đỗ khiến người ta không lang thang bất định, khiến người ta cảm thấy ấm áp trong lòng mỗi khi mỏi mệt và muốn được nương tựa. Và cho đến giờ thì tôi nghĩ, Hà Nội là một bến đỗ của tôi." (Trích "Làm sao để yêu Hà Nội" của Đỗ Bích Thúy)

    Tác giả tin rằng, nơi đây với vẻ đẹp và tình thương ấm áp sẽ níu giữ con người ở lại. Tác giả nói lên ý nghĩa của bến đỗ, ai cũng muốn có bến đỗ để trở về. Mỗi lúc yếu lòng mệt mỏi, ta nghĩ về bến đỗ và cảm giác có nơi nương tựa, có nơi đang chờ mình trở về, có nơi ấm áp vỗ về sau những bão giông ngoài kia. Xã hội ngoài kia đối xử với bạn như thế nào, "bến đỗ" sẽ ôm bạn vào lòng, xoa dịu vết thươmg cho bạn. Đối với những tác giả của cuốn sách này, Hà Nội là bến đỗ bình yên nhất, dù đi xa, họ vẫn luôn nhớ về.

    Những câu chuyện bình thường, giản dị đi vào trang văn thấm đượm nỗi nhớ qua cái nhìn lãng mạn, trái tim nhạy cảm của nhà văn, Hà Nội hiện lên vừa mang nét cổ kính vừa mang màu sắc hiện đại, và những gì nhỏ bé, tầm thường lại tỏa sáng một cách kỳ diệu. Những câu chuyện như "Môi thắm", "Những khu nhà cũ", "Phố vẽ khuôn mặt đời", "Góc bình yên của phố".. là ký ức đẹp đẽ của tác giả về quá khứ, cho đến nhiều năm sau vẫn luôn hiện hữu về một Hà Nội đầy thân thương.

    Đọc cuốn sách, ta như đi hết bốn mùa xuân hạ thu đông cùng Hà Nội. Mỗi mùa có một đặc trưng khác nhau, mùa nào cũng làm xao xuyến người ngắm cảnh. Mùa xuân, hoa sưa nở trắng muốt giữa mưa phùn và khí hậu nồm ẩm. Sắc trắng của hoa sưa tạo cảm giác tươi mát, thanh khiết qua câu chuyện "Tinh khôi hoa sưa" của Nguyễn Quang Dũng. Đến độ tháng ba, tháng bốn lại gặp hoa loa kèn đủ màu sắc, kiêu sa nở rộ trong "Loa kèn gọi về bình yên" của Nguyễn Tùng Thanh. Hoa bằng lăng tím đầy tinh tế qua đôi mắt của Hậu Lộc (trong "Sắc tím bằng lăng"). Mỗi bông hoa có sáu cánh, mỗi cánh dài chừng 2 đến 3, 5 cm. Cây hoa bằng lăng có tán lá dày và rộng, nó được trồng là cây bóng mát tại những công trình trọng điểm, công viên, đường phố. "Mùa rụng lá - Mùa tái sinh" của Lê Si Na cho ta bắt gặp những con đường rợp lá vàng bay, mưa phùn lất phất, từng cơn gió lạnh thoáng qua. Mùa đông qua "Mây khói Đường Lâm" lạnh ngắt, từ trong cơn rét là vệt nắng ấm áp trải dài, vàng dịu qua khắp con đường, ngân lên những ngọn cây trong phố xá, hong khô cả Hà Nội.

    Trong đợt dịch bùng nổ, Hà Nội chìm trong đau thương. Cuộc sống ngày thường trở nên im lặng, khác lạ. Nghe hương hoa sữa theo gió tràn vào mũi, vẫn nồng nàn, tác giả nhớ thành phố, nhớ tiếng động ồn ào chuyển mình: "Cứ ngồi trong nhà nhìn ra ngoài cửa sổ mà mường tượng, thèm biết bao cảm giác một chiều bình yên, thong dong đón mùa về trong hân hoan và quen thuộc. Thèm được trở lại nhịp sống ngày thường. Được tất bật, ngược xuôi, được thả chân tự do, tự tại cùng giọng phố rộn ràng. Để nhịp sống lại phập phồng trong từng tiếng còi xe, tiếng rao hàng, tiếng chổi quét đường mỗi sớm mai. Phố giờ đang ngơi nghỉ. Để đợi một ngày phố sẽ hồi sinh!" ( "Đợi ngày phố hồi sinh")

    Cuốn sách "Mùa đi qua phố" mang lại cho độc giả những phút giây thong thả, nhẹ nhàng giữa phố xá rộn ràng. Để ta được hòa vào tiếng chổi quét lá xào xạc, tiếng xe cộ, tiếng rao hàng mỗi sớm mai thức dậy. Để ta cảm nhận được bến đỗ bình yên, cảm nhận được vẻ đẹp của đời.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...