- Xu
- 1,295
Nghỉ Ngơi Nhưng Cái Đầu Tôi Lại Hoạt Động Vì Ai Đó
Quạt cứ thổi đều, nhạc cứ chạy từng bản ballad nhẹ nhàng, còn tôi gác tạm cái đầu nặng trĩu lên con gấu bông của mình. Mười lăm ngày giãn cách xã hội đối với một đứa suốt ngày cắm mặt đi làm thêm như tôi quả thật rất chán và khó khăn. Người ta bảo cho cơ thể nghỉ ngơi nhưng cái cách nghỉ ngơi này khiến chân tay tôi bị ngưng trệ. Đúng là chân tay tôi bắt đầu khó chịu nhưng tập thể dục hay nhảy nhót hàng ngày là hết. Cái buồn chán ở đây là không được đến cửa hàng - nơi có bóng dáng của một người nào đó tôi "ghét". Một người đối với tôi rất tốt nhưng chỉ dừng lại ở mức bạn bè "xã giao" - tôi nghĩ vậy. Sau bốn tháng làm việc, không ít lần tôi tự vả vào mặt rằng hãy quên nó đi, đừng chú ý nữa nhưng kết cục thất bại hoàn toàn. Tôi thực sự không thích con gái là người kết thúc câu chuyện và nó đã làm vậy với tôi. Là người nhắn tin trước nhưng lại để tôi kết thúc, vài tiếng hay nửa ngày hay cả ngày sau mới trả lời tin nhắn của tôi. Tôi luôn bị những vố đau nhưng vì Tiếng sét ấy đánh quá mạnh mà tôi không tài nào quên được. Chỉ vì nó giúp đỡ tôi những ngày đầu làm việc, nó cười quá đẹp, và hai mắt lỡ chạm nhau để rồi tôi bị cảm nắng. Cuối cùng, tôi chọn cách đăng kí làm khác ca với nó nhưng không thể tránh những lần đổi ca đột xuất. Và rồi nó vẫn làm tôi vấn vương. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra nó có người yêu. Tôi đã mỉm cười nhưng tâm can tôi nóng ran. Thú thật, khi làm khác ca, tôi vẫn ngóng trông một điều gì đó. Thật sự quá ngu ngốc. Ngay bây giờ, tôi vẫn ngu ngốc vậy đó. Nên dừng lại thôi..
Last edited by a moderator:

