Bài thơ: Mẹ và lời ru Tác giả: Gia Bảo Thể loại: Tự do Đôi lời giới thiệu: Một buổi trưa Chủ nhật nọ, khi đang nghỉ ngơi thì chợt nghe thấy tiếng một người mẹ ru con. Trong khoảnh khắc chợt nhớ về những ngày bé, tôi đã viết bài thơ này. * * * * Thuở lọt lòng ta đã nghe thấy lời ru của Mẹ, Những lời ru trong trẻo, ngân nga trong buổi trưa hè, Rồi cả sáng sớm, Rồi cả đêm khuya, Chẳng biết bao lần nhành mai thay áo. Tóc Mẹ đã hơi nhạt màu, Mắt Mẹ đã hằn vết chân chim, Nhưng lời ru vẫn cất lên êm đềm, Đưa ta đi vào giấc ngủ. Đưa ta đi đến thế giới muôn màu. "Ầu ơ ví dầu, cầu ván đóng đinh, Cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh khó đi".. ** Từng lời hát làm hiện lên đời sống, Cho con những bài học, Cho con những niềm tin, Cho con biết trân quý "gia đình", Nơi đã dìu con những bước đi đầu tiên vững chắc. Dạy con phải sống cho lành, Dẫu nghèo vẫn sạch, dẫu rách vẫn thơm. Cho con biết đến hai tiếng "đồng bào", Dạy con phải sống nghĩa tình, Đèn mờ lửa tắt mình còn bên nhau, Biết san sẻ biết đoàn kết cùng nhau, Đồng lòng làm nên đất nước. Và lời hát truyền cho con ngọn lửa, Tiếp chí cha ông, Giữ gìn truyền thống nhớ cội, nhớ nguồn, Dốc lòng xây dựng quê hương. ** Rồi con lớn lên, Con bước ra đời bằng hành trang là lời ru của Mẹ. Lời ru vẫn ở đó, Trong trí nhớ và cả trái tim con. Những lời ru trong trẻo, ngọt ngào.. Để con có thể sống một cuộc đời xứng đáng, Với những gì Mẹ đã dành cho con. Và con sẽ đem những câu ca ấy, Cho những mầm non, Để từng lời hát mãi được cất lên qua năm tháng. Cất lên cho Tổ quốc, Đưa Tổ quốc bay xa. Cất lên cho quê hương, Mang quê hương đến những chân trời mới. Để những khát vọng, những tình yêu, Được lan tỏa, Từ trong con tới muôn người. ** Đôi lời nhắn nhủ: Dẫu mai này cuộc đời có khó khăn, vất vả thì hãy luôn nhớ có một nơi mà ta có thể trở về và ở đó cũng luôn có người yêu thương ta vô điều kiện.