Mất Tích Trình bày: Ngọt Trích từ album phòng thu thứ 4 "Gieo" Track nhạc cuối cùng "Mất Tích" thuộc thể loại City Pop khám phá cảm giác lạc vào thế giới đông đúc, đặc biệt là trong dịp đón giao thừa. Lời bài hát mô tả cảm giác tách biệt và dần dần rời xa chính mình. Các thành viên miêu tả việc bị thu hút bởi ánh nhìn của ai đó, như thể đang rơi vào trạng thái mơ màng. Việc đề cập đến một lễ hội kéo dài từ hai đến bốn giờ đồng hồ cho thấy thời gian trôi qua rất nhanh và có thể đã quá muộn để quay trở lại. Đoạn tiền điệp khúc làm nổi bật sự miễn cưỡng của đồng hồ tích tắc, đèn đường tắt và bầu trời buông ánh nắng ban mai, như thể mọi thứ đều bị đóng băng trong thời gian. Hình ảnh này làm tăng thêm cảm giác bị mắc kẹt trong màn đêm vô tận, với việc các thành viên khao khát bóng tối kéo dài. Đoạn điệp khúc ẩn dụ gợi ý rằng con người tránh đối mặt với sự thật và thời gian trôi qua. Họ vẫn không quan tâm đến bầu trời tươi sáng và không chờ đợi ai. Sài Gòn, một thành phố của Việt Nam, được miêu tả là một điểm đến đẹp như mơ, mời gọi các thành viên ở lại và đưa ra lý do trì hoãn chuyến bay trở về. Ở câu thứ hai, các thành viên thể hiện sự thiếu sợ hãi vì họ chưa bao giờ thực sự đạt đến điểm không thể quay lại. Họ cảm thấy quen thuộc với những người xung quanh và không coi họ là người lạ. Dù có cảm giác lạc lõng giữa đám đông đêm giao thừa nhưng pháo hoa dưới mưa lại gợi lên cảm giác déjà vu. Sự lặp lại của đoạn tiền điệp khúc củng cố sự cấp bách của thời gian và mong muốn màn đêm kéo dài. Đoạn điệp khúc nhấn mạnh hơn nữa việc con người tránh né ánh nắng mặt trời, phớt lờ bầu trời buổi sáng và dòng chảy không ngừng nghỉ của thời gian. Sài Gòn tiếp tục được miêu tả như một giấc mơ vẫy gọi, tạo cớ để trì hoãn chuyến bay về. Đoạn điệp khúc sau phản ánh lời cầu xin đừng để màn đêm trở nên sáng hơn, khi ca sĩ vẫn đang bị cuốn vào dòng chảy cuồn cuộn của cuộc đời. Từng giây trôi qua kẽ ngón tay, làm nổi bật cảm giác bất lực của họ. Phần ngoại truyện củng cố sự né tránh đối mặt với thực tế, với việc con người miễn cưỡng đối mặt với ánh nắng mặt trời và thờ ơ với thời gian trôi qua. Sài Gòn vẫn là giấc mơ đầy mê hoặc, để lại cho ca sĩ lý do hoãn chuyến bay về cho đến ngày mai. Nhìn chung, "Mất Tích" khám phá sự chia cắt cảm xúc và mong muốn thoát khỏi dòng chảy không ngừng nghỉ của thời gian cũng như những trách nhiệm của cuộc sống đời thường. Lời bài hát Mất tích trong đám đông giao thừa Pháo hoa cháy trong mưa Soi hết đoàn người vô tận Soi thấy mình lùi xa dần Ánh mắt ai kéo lê tôi về Thấy như đã hôn mê Hai bốn giờ một lễ hội Có lẽ về cũng trễ rồi Đồng hồ không muốn chợp mắt Đèn đường không muốn chợt tắt Bầu trời không buông đổi nắng mai Để dòng người chan mặt đất Đồng hồ không muốn chợt tắt Đèn đường không muốn chợp mắt Bầu trời không buông nổi nắng mai Để màn đêm dài mãi Loài người như chẳng muốn đối diện mặt trời Chẳng buồn nghe trời sáng nhưng dòng thời gian không chờ một ai Sài Gòn như một giấc mơ đêm gọi mời Để lại tôi một lý do để muộn chuyến bay về ngày mai Có lẽ chưa đến đây bao giờ Vẫn không mấy lo sợ Không thấy mọi người xa lạ Không thấy họ đi quá đà Mất tích trong đám đông giao thừa Pháo hoa cháy trong mưa Như đã từng vô số lần Sao vẫn là đêm vô tận Đồng hồ không muốn chợp mắt Đèn đường không muốn chợt tắt Bầu trời không buông nổi nắng mai Để dòng người chan mặt đất Đồng hồ không muốn chợp mắt Đèn đường không muốn chợt tắt Bầu trời không buông nổi nắng mai Để màn đêm dài mãi Loài người như chẳng muốn đối diện mặt trời Chẳng buồn nghe trời sáng nhưng dòng thời gian không chờ một ai Sài Gòn như một giấc mơ đêm gọi mời Để lại một chuyến bay chuyến bay về Nhờ trời đừng sáng hơn Đêm cuối đứng trên nơi này Từng giây như đang vụt qua tay Nhờ trời đừng sáng hơn Đừng sáng hơn khi tôi còn Đang vướng chân theo dòng vội vã Loài người như chẳng muốn đối diện mặt trời Chẳng buồn nghe trời sáng nhưng dòng thời gian không chờ một ai Sài Gòn như một giấc mơ đêm gọi mời Để lại tôi một lý do để muộn chuyến bay về ngày mai