161
0
- Kiếm tiền
- Yancey2001 đã kiếm được 1610 đ
Bài hát"mảnh vỡ, 25" do Hải Đăng Doo thể hiện mang một màu sắc rất riêng, vừa trầm lắng vừa chân thật, như những dòng nhật ký được viết ra từ những trải nghiệm rất đời. Ca khúc không quá cao trào nhưng lại chạm đến người nghe bằng cảm xúc lặng lẽ, gợi lên hình ảnh của những "mảnh vỡ" trong tâm hồn ở tuổi 25 – độ tuổi giao thoa giữa mơ mộng và thực tế, giữa hy vọng và những va vấp đầu đời. Giọng hát của Hải Đăng Doo nhẹ nhàng, gần gũi, tạo cảm giác như đang tâm sự trực tiếp với người nghe. Lời ca phản ánh nỗi cô đơn, sự hoang mang khi nhìn lại bản thân, khi những ước mơ từng trọn vẹn nay trở nên dang dở. Giai điệu chậm rãi giúp cảm xúc lan tỏa, khiến người nghe dễ đồng cảm, đặc biệt là những ai đang hoặc đã đi qua tuổi 25. "Mảnh vỡ, 25" không chỉ là một bài hát, mà còn là lời an ủi dịu dàng dành cho những tâm hồn đang học cách chấp nhận sự không hoàn hảo của chính mình.
Lời bài hát
Có phải càng lớn người ta càng cô đơn
Nếm nhiều mặn đắng nên đôi môi dần khô hơn
Bầu trời rộng lớn, tim một chốn đến bao giờ
Những lần đổ vỡ làm anh cứ nghi ngờ
Làm sao có thể quên được ngày hôm ấy
Anh đã từng ước rằng mình không thấy
Một người suy nghĩ quá nhiều, một người thì quá vô tư
Giờ ta trở thành quá khứ, em biết không?
Khi giấc mộng đẹp tan biến, ta thường bị hụt hơn
Anh cứ đi tìm kiếm khắp nơi
Rồi lại rơi vào khoảng trống
Vào những đêm trời đổ mưa
Anh lại đứng bên cạnh ô cửa
Cố tìm ra những ngôi sao
Đằng sau đám mây đen mịt mờ
Một trái tim đầy mảnh vỡ
Còn đâu đó những nút thắt
Anh vẫn chưa thể gỡ
Càng muốn thoát xa lại càng lún sâu bao nhiêu gã khờ
Ai biết trước sẽ có hồi kết
Đôi mi rồi sẽ cay
Nhưng tình yêu không bao giờ chết
Trong con tim nhỏ bé này
Ánh mắt thẫn thờ khi thì ngẩn ngơ
Nhận ra là chưa từng yêu nhiều
Như cách màn đêm mà hai ta từng vẫn mơ
Anh chỉ ước rằng phía trước
Sẽ không còn mưa
Khoảng thời gian sẽ cho anh thấy
Tất cả cũng chỉ là sự chọn lựa
Giờ thì một trong hai ai sai
Thì cũng đâu thể thay đổi
Ngày sau vẫn sẽ đẹp thôi em à
Dù cho con đường chia đôi
Cho nên đừng trách ai, trách ai, trách ai
Ta đã yêu theo một cách sai, cách sai
Như thế đâu bóc tách lại
Chẳng thể đúng khi nói con tim từ nay
Sẽ không thể thương ai
Không cần cố níu giữ
Cuộc tình mang vài cảm xúc còn vương lại
Vào những đêm trời đổ mưa
Anh lại đứng bên cạnh ô cửa
Tô màu lên những nỗi buồn
Sắp xếp lại mớ hỗn độn vùi mờ
Trái tim đầy mảnh vỡ
Chờ khi nắng chiếu qua
Sẽ lấp lánh rực rỡ
Lại ôm hết những mộng mơ này như gã khờ
Có phải càng lớn
Người ta càng cô đơn
Người ta càng cô đơn
Càng muốn thoát ra lại cô đơn

