

Năm nay em học cấp 3. Thường thường học cũng trên mức trung (do em lười), nhà em khá ổn thường thường cho đủ ăn. Muốn mua cái gì thì em sẽ để dành, có nhiều thời gian mẹ không cho mới không có tiền, mua là phải xin tiền (bây giờ không có tiền cũng không mua nên không xin). Nhưng mà những cái này không phải là vấn đề chính, vấn đề chính là ba mẹ em không mua xe (hồi trước có tính mua xe bò cũ nhưng rồi cũng bỏ qua) cho em và đồng thời cũng không muốn cho em đi đâu (bởi vì nếu đi sẽ phải đi xe máy). Em đi chơi nhiều lắm chỉ đi sau giờ ra về, chưa đến 6h là đã về tới nhà. Còn những lần khác là đi cafe, toàn bộ đều là buổi sáng.
Em không thể hiểu được mỗi lần đi là mặt nặng mày nhẹ. Mà quan trọng là tiền đó là em tự để dành. Một tuần học hai buổi học thêm mới có 20k.
Em có một nhóm bạn năm đứa, mà chỉ có hai đứa có xe, do gia đình là một nên tính ra em cũng không thường đi với tụi nó nên vụ xe cộ là tính sẵn hết rồi, chừa ra em thì tụi nó cũng ngại rủ. Em cũng buồn. Thành ra em tập dần cái tính quen ở nhà, không muốn đi đâu, đã lười còn lười hơn.
Bây giờ em phải làm sao? Em cảm thấy ở nhà cũng được, mà lúc đi cái nói lên nói xuống.
Tính em cũng thuộc dạng dễ nhạt, ở trên trường nhiều lắm đa số đều là xã giao, có một nhóm bạn mà mình bị ở ngoài rìa nhiều quá thì em cũng sẽ nhạt. Em sợ không ai chơi với mình. Mà nhà em vậy thành ra em cũng nản.
Giờ em không biết phải làm sao.
Em không thể hiểu được mỗi lần đi là mặt nặng mày nhẹ. Mà quan trọng là tiền đó là em tự để dành. Một tuần học hai buổi học thêm mới có 20k.
Em có một nhóm bạn năm đứa, mà chỉ có hai đứa có xe, do gia đình là một nên tính ra em cũng không thường đi với tụi nó nên vụ xe cộ là tính sẵn hết rồi, chừa ra em thì tụi nó cũng ngại rủ. Em cũng buồn. Thành ra em tập dần cái tính quen ở nhà, không muốn đi đâu, đã lười còn lười hơn.
Bây giờ em phải làm sao? Em cảm thấy ở nhà cũng được, mà lúc đi cái nói lên nói xuống.
Tính em cũng thuộc dạng dễ nhạt, ở trên trường nhiều lắm đa số đều là xã giao, có một nhóm bạn mà mình bị ở ngoài rìa nhiều quá thì em cũng sẽ nhạt. Em sợ không ai chơi với mình. Mà nhà em vậy thành ra em cũng nản.
Giờ em không biết phải làm sao.