CHIỀU QUÊ - khói mờ nhân ảnh_ Thể loại: Tản văn * * * Trời dần tối. Xa xa phía chân trời tản mạn những mảng sáng, mảng tối của mây trời. Phần bên đây trái đất đang quay về dần xa mặt trời chia sẻ cho phần bên kia trái đất ánh sáng và mặt trời. Xa xa là nhấp nhô những bãi bồi, uể oải những cây lá đang dần hòa mình vào màu đen của màn đêm. Con suối nhỏ quanh co vẫn róc rách chảy, bình thản như cái vẻ bình yên vốn có của nó. Đom đóm mang những đốm sáng tỏa đi, sáng tối cả một chân trời. Cánh chim nhỏ xa xôi, lẻ loi chạng vạng tìm chỗ trú chân. Con đường nhỏ dài tít tắp chợt yên ắng, vãng nhiều bóng người qua lại. Trời dần tối. Chiều quê! Trời mờ sương. Xa xa phía chân trời tùng mảng hồng của bình minh ngấm đều cả mây trời, mở rộng và dài ra cẩ một không gian. Phần bên này trái đất lại lần nữa gần mặt trời. Ngày mới bắt đầu, đã vào mùa hoa bưởi, trên những bông hoa còn lấm tấm những sương đêm thi thoảng được gió đẩy qua nhè nhẹ, trông e dè như người thiếu nữ đương tuổi cập kê, gió đẩy hương đi mát lành và ngào ngạt. Lâu quá không về hay sớm quá chăng? Đám cỏ bên nhà nay xanh, tươi đến lạ lùng. Con cào cào bắt đầu bật nhảy đi những bước nhanh dần nhanh dần, phải chăng là đang ngái ngủ hay khởi động? Trời trong, mây trắng, sắp có nắng vàng. Trên hàng cây, mấy con chim nhỏ bắt đầu ríu rít nhau vang cả một góc trời. Nắng dần lên xua tan bóng tối và sương mù, trên con đường tít tắp lại rộn ràng tiếng người qua lại. Nắng cuộn gió, gió cuộn nắng bay về phía xa xa. Đâu đó đàn bướm vàng tung tăng hút mật. Hoa nở. Trời sáng rồi. Chào ngày mới! Đã là giữa trưa, mặt trời gay gắt hơn bao giờ hết. Gió thì có đấy, nhưng không dịu như buổi sáng hay mát như buổi chiều, gió và nắng rát da rát thịt. Lũ chim chảnh chọe thế, nhiều năng lượng thế nay cũng chả buồn kêu. Hoa cỏ chưa chiều nhưng đã rũ lại cả. Con đường lại vắng, cùng với cái nắng, nhìn con đường dài tựa vô cùng tận. Con suối vẫn róc rách, vẫn bình thản, cơ hồ như không có gì ảnh hưởng được nó. 40 độ rồi! Ta về thôi! - Hết -