Nghe được lãnh khí từ anh trai, Quân Minh cười hì hì nói.
"Thì em đi biếu bánh mà, nhưng gặp chút chuyện nhỏ thôi."
Quang Minh liếc nhìn Quân Minh, giọng nói vẫn lạnh lùng hỏi.
"Chuyện gì? Chúng ta mới chuyển vô đây em có chuyện gì được. Không lo tranh thủ sắp xếp đồ rồi trang trí nhà cửa lại đi, em mới sắp bộ ghế sofa xong là chạy đi cả buổi."
"Em biết rồi mà. À anh hai, hàng xóm của chúng ta á, nhà đối diện á, cực kì tốt bụng luôn, người ta nghe em than thở ăn đồ ăn ngoài tiệm không biết nấu ăn nên đã mời em qua ăn cơm mỗi ngày á cho nên sau này mỗi buổi chiều anh khỏi phải làm cơm hay đặt cơm cho em gì hết." Quân Minh hào hứng kể chuyện cho Quang Minh nghe.
"Được nhưng hàng xóm của chúng ta là?" Quang Minh gập sách lại nhìn chầm chầm Quân Minh hỏi.
"Là một đồng hương của chúng ta nhưng lại cực kì tốt bụng." Quân Minh nghiêm chỉnh trả lời.
Hai anh em nhìn nhau 1 hồi, Quang Minh bảo Quân Minh mau đi dọn dẹp. Hai người mới chuyển vào, nguyên buổi sáng hai người đã dọn dẹp xong phòng ngủ cá nhân và nhà vệ sinh. Phòng khách thì chỉ mới để bộ sofa, xung quanh bây giờ chỉ toàn những thùng giấy, những thùng hàng chưa khui.
Tới 10h tối hai người đã trang trí xong ngôi nhà. Rất có phong cách của con trai, những món đồ trang trí nhỏ chỉ xoay quanh bóng đá, những khẩu súng mô hình, một bộ ghế sofa tối màu đơn giản cùng 1 cái bàn đối diện là 1 chiếc tivi hiện đại nhất. Nhà bếp thì lại cực kì sơ sài chỉ có những cái cần thiết nhất trong nấu nướng những thứ không cần thiết tuyệt đối không có trong căn bếp của hai người họ.
Quân Minh đứng trước nhà bếp thở dài suy nghĩ "Nhà bếp của con trai và con gái quả nhiên là khác biệt một cách đến đau lòng.".
* * *
Mỗi buổi sáng Gia An đều dành thời gian ăn sảng rồi làm bài tập, ôn bài. Đến tám giờ tối Gia An sẽ đến trường đại học bằng chiếc xe đạp của bản thân. Tan học sẽ đi chợ mua để về nấu ăn. Buổi tối thì dắt Trà Đá đi dạo rồi về nhà viết truyện kiếm thêm tiền và nghiên cứu về chuyên ngành cô đang theo học.
Lúc mới qua đây Gia An điên cuồng làm thêm, sau đó đã trang trí được nhà cửa và mua được Trà Đá về. Trà Đá và cô gắng bó với nhau được ba năm rồi từ lúc Trà Đá còn nhỏ xíu xiu tới giờ. Sau đó vừa làm thêm vừa tiết kiệm, cô đã gửi tiền về cho gia đình, Lúc đó có một quán ăn đang sắp bị bán với một người có tinh thần ăn uống vô cùng cao, cô cực kì tiếc cho quán ăn này nên cô đã quyết định hỏi mua quán ăn từ một ông chủ muốn đi du ngoạn bốn phương với giá khá rẻ so với mặt bằng chung nhưng đối với cô đó là một số tiền khá lớn. Cô đã ăn dùng vô cùng tiết kiệm, lúc đó căn nhà của cô sơ sài đến mức đau lòng, cô và Trà Đá chỉ ăn toàn đồ gói nhưng sau đó cuối cùng cô cũng đã mua được nó. Về cơ bản cô rất thích cách trang trí của nhà hàng này. Cô bắt đầu lên menu, thuê nhân viên và đưa cửa hàng đi vào buôn bán chính thức. Năm đầu tiên thật sự khó khăn, vì không có tiền cô phải tự làm thêm trả tiền cho nhân viên, tiền thuế, tiền nguyên liệu, tự đi PR cho cửa hàng. Ông trời không phụ lòng người 1 năm trở lại đây quán ăn bắt đầu vô quỹ đạo và khá đông khách. Số tiền cô thu được về cũng ngày càng nhiều. Sau đó cô đã sắp xếp trang hoàng lại nhà cửa để được như bây giờ.
Có thể nói cô khá may mắn chỉ mất 3 năm để có mọi thứ như bay giờ, nhưng cô thật sự cảm ơn ba mẹ đẫ đầu tư cho cô trước một căn hộ trong khu chung cư sang chảnh bậc nhất nước Z. Đã liên tục gửi tiền cho cô trong suốt khoảng thời g ian đầu khi cô mới sang đây. Phải nói gia đình đã cho cô một khởi đầu khá tốt để cô có được như ngày hôm nay, tuy không có gì lớn chỉ là một quán ăn nhỏ nhưng đối với cô đó là một thành tựu rất lớn khi cô vừa mới bước chân vào đời.
* * *
"Hôm nay em không có giờ học à, anh thấy em ở nhà hai hôm nay rồi" Quan Minh nhìn em trai đang nằm dài trên ghế sofa chơi game hỏi.
"Không có, giáo sư cho em nghỉ hai ngày suy nghĩ xem có tham gia vào khóa học thí nghiệm vật lý học bậc cao không." Quân Minh bật dậy nói.
"Em đang rất đau đầu. Em chỉ muốn học cho xong đại học rồi đi kiếm việc làm nhưng giáo sư cứ ngày nào cũng thuyết phục em."
Nghe em trai nói vậy Quang Minh bật cười.
"Em thích là được, anh cũng từng có tham gia khóa đó nhưng lên năm hai anh lại có hứng thú với lắp ráp robot hơn nên anh đã quyết định chuyển luôn."
"Em cũng suy nghĩ kĩ rồi, em đã quyết định tham gia, thời sinh viên không có bao nhiêu hết nên em muốn trải nghiệm nhiều hơn nhưng mà có điều quan trọng hơn làm em đang rất sầu não." Quân Minh đang hào hứng bỗng nhiên xụ mặt xuống nói.
"Em đã lỡ hứa với hàng xóm của chúng ta là sẽ mua trái cây nhưng em quên mất xin số điện thoại không biết chị ấy thích ăn quả gì nữa. Anh qua ăn không, chị ấy nấu ăn siêu ngon luôn đó còn có một chú chó cực đáng yêu nữa."
"Anh không đi đâu, em biết tính anh mà. Mà con gái thì anh nghĩ em nên mua dâu hay nho đi. Nhớ cảm ơn người ta đã cho cái miệng ham ăn của em qua ăn chực đó. Nhanh đi mua đi."
Quân Minh cười hì hì gật đầu đứng dậy đi mua trái cây, nghĩ thầm "Đương nhiên em biết tính anh em mới hỏi, chứ cho anh qua rồi sau này anh không cho em ăn chực nữa rồi sao."
Mua xong trái cây Quân Minh qua thẳng nhà Gia An, nhấn chuông trong vui vẻ. 5s sau Gia An đã ra mở cửa. Quân Minh lậ tức khoe chỗ dâu vừa lựa cho cô coi, khiến cô cười rất vui vẻ.
"Hôm nay chị nấu cơm tấm à, trông ngon quá đi mất." Quân Minh đi thẳng vào bếp nhìn chầm chầm chỗ sườn nướng.
"Em ra ngoài chơi với Trà Đá đi, cơm xong thì chị kêu em." Gia An đuổi Quân Minh ra phòng khách. Quân Minh cười hì hì đi ra ngoài chơi với Trà Đá à thật ra là chọc phá Trà Đá.
Trong bếp Gia An lấy dâu ra rửa rồi cho vào tủ lạnh để chút ăn cơm xong là có một dĩa dâu mát lạnh ăn tráng miệng. Sau đó Gia An bắt đầu bày đồ ăn ra dĩa, một chút cơm ở giữ rời tới miếng sườn nướng kế bên để miếng chả, rồi tới một quả trứng ốp la, một chút bì rồi ít mỡ hành lên trên cùng. Sau khi mọi thứ xong xuôi hết Gia An gọi Quân Minh vào rửa tay rồi ăn cơm.
"Ngon quá chị Gia An ơi, không ngờ ở nước Z xa xôi như thế này em cũng có thể ăn một dĩa cơm sườn ngon như thế này. Ở đây cũng có vài quán bán món Việt của chúng ta nhưng không được ngon giống vậy." Quân Minh vừa ăn vừa nói.
"Thật ra là do nước mắm ngon đó, nước mắm này là nước mắm bí truyền mẹ chị truyền lại cho chị đó. Ngon lắm đúng không".
Quân Minh gật đầu lia lịa sau đó lại xin thêm một dĩa.
Ăn cơm xong, Gia An lấy dâu ra ăn tráng miệng. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
"Chị An, từ tuần sau em phải làm thí nghiệm ở trường học nên chắc sẽ có mấy hôm em sẽ ở lại trương đến tối, không dùng bữa cùng chị được được. Chị đừng quá buồn hay nhớ em mà không ăn nhá." Quân Minh làm mặt buồn nói chọc cho Gia An cười ha hả.
"Được, được. Nhưng học thì học, em vẫn phải chú ý sức khỏe ăn uống vào đó. Hay vậy đi ngày nào em qua ăn được thì qua không thì chị chừa phần cho em khi nào em đi về thì ghé qua lấy, em ăn đồ ăn ngoài cũng không tốt."
"Úi, sao em lại nghĩ không ra chứ, như vậy thì còn gì bằng, làm phiền chị nhiều rồi." Quân Minh vui vẻ như một đứa trẻ nói.
Quân Minh lại xung phong rửa bát sau đó ra về nhưng cũng không quên chọc phá Trà Đá một chút.