Thật ra ở một mình không làm người khác thấy cô đơn đâu, vì chúng ta được thoải mái làm cái gì thì làm, không bị gò bó, thích đi đâu thì đi, xõa bao nhiêu thì xõa, thú vui dành cho 1 người rất nhiều; phim điện ảnh, game, mấy thứ giải trí hay tập luyện sức khỏe thì đa dạng, cảm giác trải nghiệm cũng đa dạng rất nhiều. Theo kinh nghiệm nhiều năm của một đứa ít bạn như mình thấy thì nó là thế. Đôi lúc mình còn thấy sống một mình dui hơn khi đi với người khác cơ.
Còn vấn đề của bạn cảm thấy cô đơn, chán nản. Bạn muốn tìm thứ gì đó mới mẻ, thứ bạn tìm là một niềm vui có thể chia sẻ được. Một mình lâu chán rồi thì tự nhiên thèm kết bạn. Chỉ là bạn khá đề phòng với các mối quan hệ bên ngoài, hay sợ chơi với những người tánh không tốt, hay họ có thể làm tổn thương mình, dính vào chuyện thi phị không đáng. Nên tính bạn sẽ có xu hướng ít bắt chuyện với người ngoài và bạn ít nhìn ra điểm kết nối chung.
Và nếu không muốn thấy cô đơn. Thì hãy tìm những người bạn có thể đồng hành với câu châm ngôn "Không cần số lượng, chỉ cần chất lượng" Hoặc cũng có thể động vật như những lời khuyên trên.
Còn nếu bạn muốn cải thiện việc không bị nhàm chán khi sống một mình, dù đã thử hết các thú vui. Thì hãy tập trung vào những hoài bão, đam mê nhỏ nhoi của mình, lập kế hoạch cho sự đổi mới của bản thân. Đó sẽ là một công việc tốt nhất khiến bạn quên đi cuộc sống tể nhạt, và còn có cải thiện chất lượng sống.
Chẳng hạn như hồi đó, mình không có bạn chơi vì chơi mấy bạn ấy không hợp nhau. Lúc đó, mình lại có sở thích viết truyện, và thích coi bộ phim điện ảnh vào 2 năm cấp hai. Thế giới lúc đó của mình đắm chìm vào những giấc mơ cực kỳ bay bổng và mông lung. Mình trau chốt cách viết truyện, viết thêm nhiều kịch bản và khai triển thêm nhiều tình tiết. Đó là cả một thời gian dài, ở trong chính mình, một mình; nhưng không phải cô lập cuộc sống với thế giới bên ngoài, chỉ là mình cảm nhận những thứ tưởng tượng của bản thân quá thu hút.
Nếu có người hỏi thời gian mình đã trải, khi không được đi chơi với bạn bè nhiều, như một đứa tự kỷ, khiến mình có hối hận và lãng phí không? Mình sẽ trả lời là không. Vì đó là trải nghiệm yêu thích nhất. Nó giúp bộ não mình sáng tạo hơn, nhiều thứ hơn từ trong trí óc chính bản thân của mình, nó giúp mình tìm thấy được đam mê và thực hiện nó qua việc viết bài đăng lên diễn đàn. Dù đó là thực hiện nhỏ, nhưng lại là bước tiến lớn để mình có thể dám làm mọi thứ mà mình thích.
Còn vấn đề của bạn cảm thấy cô đơn, chán nản. Bạn muốn tìm thứ gì đó mới mẻ, thứ bạn tìm là một niềm vui có thể chia sẻ được. Một mình lâu chán rồi thì tự nhiên thèm kết bạn. Chỉ là bạn khá đề phòng với các mối quan hệ bên ngoài, hay sợ chơi với những người tánh không tốt, hay họ có thể làm tổn thương mình, dính vào chuyện thi phị không đáng. Nên tính bạn sẽ có xu hướng ít bắt chuyện với người ngoài và bạn ít nhìn ra điểm kết nối chung.
Và nếu không muốn thấy cô đơn. Thì hãy tìm những người bạn có thể đồng hành với câu châm ngôn "Không cần số lượng, chỉ cần chất lượng" Hoặc cũng có thể động vật như những lời khuyên trên.
Còn nếu bạn muốn cải thiện việc không bị nhàm chán khi sống một mình, dù đã thử hết các thú vui. Thì hãy tập trung vào những hoài bão, đam mê nhỏ nhoi của mình, lập kế hoạch cho sự đổi mới của bản thân. Đó sẽ là một công việc tốt nhất khiến bạn quên đi cuộc sống tể nhạt, và còn có cải thiện chất lượng sống.
Chẳng hạn như hồi đó, mình không có bạn chơi vì chơi mấy bạn ấy không hợp nhau. Lúc đó, mình lại có sở thích viết truyện, và thích coi bộ phim điện ảnh vào 2 năm cấp hai. Thế giới lúc đó của mình đắm chìm vào những giấc mơ cực kỳ bay bổng và mông lung. Mình trau chốt cách viết truyện, viết thêm nhiều kịch bản và khai triển thêm nhiều tình tiết. Đó là cả một thời gian dài, ở trong chính mình, một mình; nhưng không phải cô lập cuộc sống với thế giới bên ngoài, chỉ là mình cảm nhận những thứ tưởng tượng của bản thân quá thu hút.
Nếu có người hỏi thời gian mình đã trải, khi không được đi chơi với bạn bè nhiều, như một đứa tự kỷ, khiến mình có hối hận và lãng phí không? Mình sẽ trả lời là không. Vì đó là trải nghiệm yêu thích nhất. Nó giúp bộ não mình sáng tạo hơn, nhiều thứ hơn từ trong trí óc chính bản thân của mình, nó giúp mình tìm thấy được đam mê và thực hiện nó qua việc viết bài đăng lên diễn đàn. Dù đó là thực hiện nhỏ, nhưng lại là bước tiến lớn để mình có thể dám làm mọi thứ mà mình thích.