Chương 10:
Chú thuật tổng giám bộ lập tức mở họp khẩn cấp, ta một lời ngươi một câu, cãi nhau không ngừng nghỉ.
"Mới có một con chú linh xuất hiện, cấp bậc là đặc cấp."
"Ở khu ngoại thành phải không?"
"Đã khống chế được truyền thông báo chí rồi."
"Nên cử ai đi đây?"
"Phải nhanh chóng giải quyết, chính phủ đã ra lệnh rồi."
"Muốn giải quyết nhanh chóng, vậy thì phái Gojou Satoru đi? Okkotsu Yuta đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài rồi."
"Gojou Kamiya cũng ở trong" trướng ", chúng ta hay là nhân cơ hội này.."
"Đúng vậy, có nhiệm vụ khác sao, đem Gojou Satoru phái đi, càng xa càng tốt."
"Nước Anh vừa gửi tin cầu viện, đem nhiệm vụ này giao cho Gojou Satoru, hắn xuất ngoại càng tốt."
"Còn về phần Gojou Kamiya thì.. Nửa tiếng sau tùy tiện phái hai người một bậc chú thuật sư đi chi viện là được."
"Mau kêu" cửa sổ "phong tỏa thông tin, đừng để người nào tiến đến gần nơi đó."
Quay trở lại với mê cung "ăn thịt người", Kamiya vẫn nhẹ nhàng bước đi, tựa như dạo chơi chứ không phải đang ở trong một lĩnh vực hung hiểm có thể mất mạng bất kì lúc nào.
Hắn thò tay vào túi lấy điện thoại ra nhìn nhìn, từ khi hắn bước vào lĩnh vực đã trôi qua nửa tiếng, vẫn không có tín hiệu điện thoại, mê cung này cũng không có vẻ gì là thay đổi trừ bỏ mấy bãi máu vẫn còn nóng mà hắn gặp được, xem chừng không thể nào chờ đợi cứu viện được rồi.
Kamiya thở dài một hơi, lẩm bẩm một mình: "Tám chín phần mười là nii-sama bị phái đi, chắc là phải chờ đến tất cả mọi người bị quấn vào nơi này đều chết hết thì tổng giám bộ mới phái người đến" dọn dep ", hiệu suất làm việc vẫn" thấp "như vậy."
"Thật đúng là đáng thương, vô số vô tội người đều đã chịu liên lụy a, không biết số người sống sót trong sự cố" đáng tiếc "này là bao nhiêu đây."
"Mà thẩm mĩ của con chú linh này cũng chẳng ra làm sao, một đống màu trộn lẫn với nhau, cấu trúc cũng lộn xộn, nhìn liền cảm thấy đau mắt quá."
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Mê cung không ngừng phát ra âm thanh lớn, các loại kiến trúc liên tục run rẩy, các loại cầu thang, cánh cửa, con đường rời khỏi vị trí vốn dĩ của nó, tách ra, tổ hợp lại, biến đổi thành một mảnh đất trống trải không nhìn thấy cuối, cùng với một cái tế đàn.
Toàn bộ tế đàn đều là màu đen trơn bóng, những dòng máu uốn lượn từ sàn nhà đỏ thẫm leo lên đỉnh tế đàn, dần dần bị một đoàn thịt hấp thu. Đoàn thịt có hình dáng giống như trái tim, cứ cách vài giây lại đập một lần, nhưng đoàn thịt lại có màu tím xanh, gân xanh nổi rõ bò kín toàn bộ đoàn thịt, nhìn qua hết sức ghê tởm.
Kamiya quan sát xung quanh, hiện tại không có các loại kiến trúc, cũng không có các loại màu sắc, bốn phía lác đác vài người còn sống sót đang dần tụ tập lại gần nhau, có không đến 20 người, tất cả đều là người bình thường, có nam có nữ có già có trẻ nhưng không có bất kì một vị chú thuật sư nào.
Hắn chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ, tổng giám bộ hẳn là có rất nhiều người tham gia sự kiện lần này đi, không biết có những ai nhỉ. Lần này thật là danh tác, khu hắn sống phải có gần hai ngàn người, vậy mà đều bị đưa vào lĩnh vực làm chất dinh dưỡng cho chú thai.
Kamiya không hề để ý đến những người còn sống, hắn quay người, lại tập trung nhìn vào đoàn thịt, cũng chính là chú thai, một khi nó hoàn toàn sinh ra chắc chắn sẽ là đặc cấp chú linh.
"Chậc, gần nhất đặc cấp chú thai hình như hơi bị nhiều thì phải?" Kamiya không vui lẩm bẩm, rõ ràng là vậy, cách đây không lâu Megumi bọn họ cũng gặp được kia mà.
Trong lúc Kamiya đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình thì đoàn thịt lấy một tốc độ nhanh chóng lớn lên, lớp thịt bên ngoài bò đầy gân xanh cũng càng lúc càng mỏng, có thể loáng thoáng thấy được hình hài của một đứa trẻ đang cuộn mình lại như đang trong bụng mẹ, có điều kích thước của nó thì không giống một đứa trẻ cho lắm.
Và rồi "đứa trẻ" đó muốn được sinh ra, nó động đậy, tay chân đấu đá linh tinh, cái đuôi thô to cũng không ngừng vung vẩy.
Cái màng màu tím xanh bao bên ngoài bị móng vuốt xé rách, trào ra ngoài là chất lỏng đỏ thẫm gần như đã biến thành màu đen.
Đặc cấp chú thai chính thức ra đời một con đặc cấp chú linh. Nó dãn ra thân thể, cả người một màu đỏ tía, tay chân dài nhưng hơi cong ngược về phía sau, ng vuốt một màu đen sì không ánh sáng, trên mặt không có ngũ quan mà lại giống như bông hoa vỡ ra làm bốn cánh, cánh nào cũng có những hàm răng xếp chồng lên nhau lởm chởm sắc nhọn. Ngược lại giữa bụng và sau lưng đều có bốn vệt đen nhìn như mắt mũi miệng. Cái đuôi phải dài gấp đôi người nó, trên đuôi phủ kín mụn nhọt, kích cỡ đều không giống nhau, mỗi một cái mụn là một con mắt, có con mở to, có con nhắm lại, nhìn qua hết sức ghê tởm buồn nôn.
"Mới có một con chú linh xuất hiện, cấp bậc là đặc cấp."
"Ở khu ngoại thành phải không?"
"Đã khống chế được truyền thông báo chí rồi."
"Nên cử ai đi đây?"
"Phải nhanh chóng giải quyết, chính phủ đã ra lệnh rồi."
"Muốn giải quyết nhanh chóng, vậy thì phái Gojou Satoru đi? Okkotsu Yuta đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài rồi."
"Gojou Kamiya cũng ở trong" trướng ", chúng ta hay là nhân cơ hội này.."
"Đúng vậy, có nhiệm vụ khác sao, đem Gojou Satoru phái đi, càng xa càng tốt."
"Nước Anh vừa gửi tin cầu viện, đem nhiệm vụ này giao cho Gojou Satoru, hắn xuất ngoại càng tốt."
"Còn về phần Gojou Kamiya thì.. Nửa tiếng sau tùy tiện phái hai người một bậc chú thuật sư đi chi viện là được."
"Mau kêu" cửa sổ "phong tỏa thông tin, đừng để người nào tiến đến gần nơi đó."
Quay trở lại với mê cung "ăn thịt người", Kamiya vẫn nhẹ nhàng bước đi, tựa như dạo chơi chứ không phải đang ở trong một lĩnh vực hung hiểm có thể mất mạng bất kì lúc nào.
Hắn thò tay vào túi lấy điện thoại ra nhìn nhìn, từ khi hắn bước vào lĩnh vực đã trôi qua nửa tiếng, vẫn không có tín hiệu điện thoại, mê cung này cũng không có vẻ gì là thay đổi trừ bỏ mấy bãi máu vẫn còn nóng mà hắn gặp được, xem chừng không thể nào chờ đợi cứu viện được rồi.
Kamiya thở dài một hơi, lẩm bẩm một mình: "Tám chín phần mười là nii-sama bị phái đi, chắc là phải chờ đến tất cả mọi người bị quấn vào nơi này đều chết hết thì tổng giám bộ mới phái người đến" dọn dep ", hiệu suất làm việc vẫn" thấp "như vậy."
"Thật đúng là đáng thương, vô số vô tội người đều đã chịu liên lụy a, không biết số người sống sót trong sự cố" đáng tiếc "này là bao nhiêu đây."
"Mà thẩm mĩ của con chú linh này cũng chẳng ra làm sao, một đống màu trộn lẫn với nhau, cấu trúc cũng lộn xộn, nhìn liền cảm thấy đau mắt quá."
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Mê cung không ngừng phát ra âm thanh lớn, các loại kiến trúc liên tục run rẩy, các loại cầu thang, cánh cửa, con đường rời khỏi vị trí vốn dĩ của nó, tách ra, tổ hợp lại, biến đổi thành một mảnh đất trống trải không nhìn thấy cuối, cùng với một cái tế đàn.
Toàn bộ tế đàn đều là màu đen trơn bóng, những dòng máu uốn lượn từ sàn nhà đỏ thẫm leo lên đỉnh tế đàn, dần dần bị một đoàn thịt hấp thu. Đoàn thịt có hình dáng giống như trái tim, cứ cách vài giây lại đập một lần, nhưng đoàn thịt lại có màu tím xanh, gân xanh nổi rõ bò kín toàn bộ đoàn thịt, nhìn qua hết sức ghê tởm.
Kamiya quan sát xung quanh, hiện tại không có các loại kiến trúc, cũng không có các loại màu sắc, bốn phía lác đác vài người còn sống sót đang dần tụ tập lại gần nhau, có không đến 20 người, tất cả đều là người bình thường, có nam có nữ có già có trẻ nhưng không có bất kì một vị chú thuật sư nào.
Hắn chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ, tổng giám bộ hẳn là có rất nhiều người tham gia sự kiện lần này đi, không biết có những ai nhỉ. Lần này thật là danh tác, khu hắn sống phải có gần hai ngàn người, vậy mà đều bị đưa vào lĩnh vực làm chất dinh dưỡng cho chú thai.
Kamiya không hề để ý đến những người còn sống, hắn quay người, lại tập trung nhìn vào đoàn thịt, cũng chính là chú thai, một khi nó hoàn toàn sinh ra chắc chắn sẽ là đặc cấp chú linh.
"Chậc, gần nhất đặc cấp chú thai hình như hơi bị nhiều thì phải?" Kamiya không vui lẩm bẩm, rõ ràng là vậy, cách đây không lâu Megumi bọn họ cũng gặp được kia mà.
Trong lúc Kamiya đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình thì đoàn thịt lấy một tốc độ nhanh chóng lớn lên, lớp thịt bên ngoài bò đầy gân xanh cũng càng lúc càng mỏng, có thể loáng thoáng thấy được hình hài của một đứa trẻ đang cuộn mình lại như đang trong bụng mẹ, có điều kích thước của nó thì không giống một đứa trẻ cho lắm.
Và rồi "đứa trẻ" đó muốn được sinh ra, nó động đậy, tay chân đấu đá linh tinh, cái đuôi thô to cũng không ngừng vung vẩy.
Cái màng màu tím xanh bao bên ngoài bị móng vuốt xé rách, trào ra ngoài là chất lỏng đỏ thẫm gần như đã biến thành màu đen.
Đặc cấp chú thai chính thức ra đời một con đặc cấp chú linh. Nó dãn ra thân thể, cả người một màu đỏ tía, tay chân dài nhưng hơi cong ngược về phía sau, ng vuốt một màu đen sì không ánh sáng, trên mặt không có ngũ quan mà lại giống như bông hoa vỡ ra làm bốn cánh, cánh nào cũng có những hàm răng xếp chồng lên nhau lởm chởm sắc nhọn. Ngược lại giữa bụng và sau lưng đều có bốn vệt đen nhìn như mắt mũi miệng. Cái đuôi phải dài gấp đôi người nó, trên đuôi phủ kín mụn nhọt, kích cỡ đều không giống nhau, mỗi một cái mụn là một con mắt, có con mở to, có con nhắm lại, nhìn qua hết sức ghê tởm buồn nôn.
Chỉnh sửa cuối: