Chương 10
Lê viên thư phòng phía sau văn án Vũ Văn Thần đọc mật tín nội gián gửi về vỗ bàn "hay cho Vu lão tặc đã bắt đầu tích lương muốn tạo phản sao" Thẩm Hiên mặc hắc y cúi người chờ lệnh "Thẩm Hiên ngươi đi Liên thành bám sát việc này cho ta dân chúng nơi đó vừa trải qua hồng thủy đang đói rách cùng bệnh dịch tàn phá quan viên còn dám thao túng thương nhân tích lương không nhả, bên Vu thừa tướng giao lại cho Thẩm Hằng ngươi khẩn trương lên đường đi" "thuộc hạ tuân lệnh". Thẩm Hiên rời đi Vũ Văn Thần day day thái dương đã mấy ngày không có thời gian nghỉ ngơi hôn sự bắt buộc phải làm thật phô trương lại thêm công vụ triều đình rối ren khiến hắn sắp kiệt sức rồi. Vạn Linh bưng cháo vào nàng để ý thấy Vũ Văn Thần sắc mặt không tốt có lẽ thời gian qua quá lao lực "huynh ăn chút cháo đi mọi chuyện vẫn đang được kiểm soát chỉ cần chúng động ta có thể một mẻ bắt gọn chúng" Vạn Linh rất tự tin nhưng Vũ Văn Thần là người thận trọng nói hắn không lo là không thể, binh quyền tập trung trong tay đám quan viên kia quá lớn tân vương lên ngôi mới vài năm binh yếu lượng mỏng sẩy chân gia đình hắn muốn bảo vệ sẽ bị phá hủy, nước mất nhà tan, muôn dân ly tán biết bao sinh mạng sẽ lại bị tước đoạt.
Mười tám tuổi hắn quay về cung tại nơi đó cầm tay mẫu thân và hoàng huynh thề mang cả tính mạng ra bảo vệ Chiến Quốc bảo vệ mẫu thân huynh trưởng, bao năm qua đi điều duy nhất hắn làm là tìm cách cân bằng thế lực triều đình, tiêu diệt phản loạn phù tá hoàng huynh trị quốc, thở dài cầm muỗng múc cháo ăn "Linh nhi bên kia muội thu xếp sao rồi" "Huynh yên tâm muội lo ổn rồi" "Tốt bên tam đệ muội giúp ta giám sát thời gian này nhiều việc phòng hắn lợi dụng sơ hở sẽ hành động" "được".
Không khí trôi vào trầm mặc Vũ Văn Thần tập trung ăn cháo Vạn Linh lượn lờ xung quanh tìm sách đọc, nhàm chán khiến bản tính tiểu ác ma của Vạn trắc phi nào đó lại muốn trỗi đậy ghé ghế ngồi xuống trước mặt Vũ Văn Thần hỏi nhỏ "Gia huynh tính sắp xếp Hàn Tư Tư kia thế nào người ta giờ là vương phi của huynh nha ân sủng tựa trời đó thiếp thất như ta không phải sắp gặp nạn rồi chứ" Vũ Văn Thần cười lạnh "Hừ để cho nàng mặc sức bơi lội trước đi Hàn Tín lão cáo già đó tính gả con gái đến chi phối ta, lão cũng quá coi thường Tĩnh vương ta đi" Vạn Linh le lưỡi cười "muội đang lo cho cuộc sống sau này của muội nha ta trước cũng đắc tội nàng không ít sau này sẽ không bị nàng ta chỉnh thảm chứ?" "Ta còn chẳng quản được muội Hàn Tư Tư khó dễ được muội sao nghĩa phụ nghe được sẽ cười không ăn được cơm đấy" nàng nào có tài cán đó giảo hoạt tặc lưỡi chờ người nào đó ăn xong liền ôm khay đi ra. Phụ thân Vạn Linh trước là một thái y năm đó hắn rời cung lánh nạn được ông cưu mang hắn và nàng cách nhau sáu tuổi nhưng tình cảm rất tốt hai năm trước Vạn cha lên đường đi chu du thiên hạ gửi Vạn Linh tới vương phủ nhờ Vũ Văn Thần chiếu cố, nàng tính cách hoạt bát thích bay lượn không thèm làm tiểu thư nhàn hạ một hai đòi làm trắc phi của hắn theo chân hắn đi khắp nơi gây họa, hắn quản không nổi tính tùy hứng của nàng đành kệ nàng, nàng gây chuyện hắn cho người theo sau giải quyết, hai năm nay nàng giúp hắn không ít chuyện, nàng tuy tính tình ngang bướng nhưng cũng là một người rất thông minh, hiểu chuyện.
Mười tám tuổi hắn quay về cung tại nơi đó cầm tay mẫu thân và hoàng huynh thề mang cả tính mạng ra bảo vệ Chiến Quốc bảo vệ mẫu thân huynh trưởng, bao năm qua đi điều duy nhất hắn làm là tìm cách cân bằng thế lực triều đình, tiêu diệt phản loạn phù tá hoàng huynh trị quốc, thở dài cầm muỗng múc cháo ăn "Linh nhi bên kia muội thu xếp sao rồi" "Huynh yên tâm muội lo ổn rồi" "Tốt bên tam đệ muội giúp ta giám sát thời gian này nhiều việc phòng hắn lợi dụng sơ hở sẽ hành động" "được".
Không khí trôi vào trầm mặc Vũ Văn Thần tập trung ăn cháo Vạn Linh lượn lờ xung quanh tìm sách đọc, nhàm chán khiến bản tính tiểu ác ma của Vạn trắc phi nào đó lại muốn trỗi đậy ghé ghế ngồi xuống trước mặt Vũ Văn Thần hỏi nhỏ "Gia huynh tính sắp xếp Hàn Tư Tư kia thế nào người ta giờ là vương phi của huynh nha ân sủng tựa trời đó thiếp thất như ta không phải sắp gặp nạn rồi chứ" Vũ Văn Thần cười lạnh "Hừ để cho nàng mặc sức bơi lội trước đi Hàn Tín lão cáo già đó tính gả con gái đến chi phối ta, lão cũng quá coi thường Tĩnh vương ta đi" Vạn Linh le lưỡi cười "muội đang lo cho cuộc sống sau này của muội nha ta trước cũng đắc tội nàng không ít sau này sẽ không bị nàng ta chỉnh thảm chứ?" "Ta còn chẳng quản được muội Hàn Tư Tư khó dễ được muội sao nghĩa phụ nghe được sẽ cười không ăn được cơm đấy" nàng nào có tài cán đó giảo hoạt tặc lưỡi chờ người nào đó ăn xong liền ôm khay đi ra. Phụ thân Vạn Linh trước là một thái y năm đó hắn rời cung lánh nạn được ông cưu mang hắn và nàng cách nhau sáu tuổi nhưng tình cảm rất tốt hai năm trước Vạn cha lên đường đi chu du thiên hạ gửi Vạn Linh tới vương phủ nhờ Vũ Văn Thần chiếu cố, nàng tính cách hoạt bát thích bay lượn không thèm làm tiểu thư nhàn hạ một hai đòi làm trắc phi của hắn theo chân hắn đi khắp nơi gây họa, hắn quản không nổi tính tùy hứng của nàng đành kệ nàng, nàng gây chuyện hắn cho người theo sau giải quyết, hai năm nay nàng giúp hắn không ít chuyện, nàng tuy tính tình ngang bướng nhưng cũng là một người rất thông minh, hiểu chuyện.