Bạn được huyen0511 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
398 0
Kiếm tiền
mâymây09 đã kiếm được 3980 đ
Tên Truyện: Kỷ Nguyên Đêm Vĩnh Hằng-Ma vương Bất tử

Tác giả: Mây mây 09

Thể loại: Xuyên không đến thế giới khác

Số chương: Đang sáng tác

Lịch đăng: 7h hàng ngày

Sét tiền: Xen kẽ

Cam kết: Hoàn thành truyện, chịu mọi trách nghiệm về truyện

Văn án: Câu truyện kể về thời kỳ đen tối nhất trong lịch sử nhân loại, vị quỷ vương mạnh mẽ và mang trong mình sự khôn ngoan đến đáng sợ, cùng đội quân hùng hậu đã chinh phạt vô số thuộc địa và cai trị mọi giống loài từng tồn tại

image_20251026da3959b8997e73320755652b7dc5e148.jpg
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_2025102601c6e2a1372f097cb20ef70e672e2a0a.jpg


Phần mở đầu

Trong suốt chiều dài lịch sử, các sử gia và nhà tiên tri đều gọi kỷ nguyên đó là "Đêm vĩnh hằng" một thời đại mà mặt trời dường như cũng không dám chiếu sáng, và hy vọng chỉ là một ảo ảnh mong manh. Thời đại đấy chứng kiến một sự tồn tại khiến cho dòng chảy lịch sử đến tận bây giờ vấn không thể thể cuốn trôi tên của hắn. Symura Quỷ Vương Trí Tuệ, kẻ thống trị mọi miền đất trong suốt hai trăm ngàn năm.

Vào kỷ nguyên thứ 7, chứng kiến sự trỗi dậy của vô số giống loài. Thế giới tồn tại một vật chất đặc biệt được gọi là "manazoe"

Symura không đơn thuần là một sinh vật của hủy diệt. Sức mạnh thuần túy của hắn đã đủ để san bằng những dãy núi, nguồn ma lực khổng lồ đến mức gần như vô tận, năng lực dịch chuyển đến mọi vùng đất hắn mong muốn

Nhưng thứ khiến hắn trở thành nỗi khiếp sợ của vạn giới không chỉ vì sức mạng mà còn do chính trí tuệ siêu việt và sự khôn ngoan đến tàn ác. Hắn hiểu rõ cấu trúc của phép thuật, điểm yếu của từng chủng tộc, và trên hết, hắn thấu hiểu tận cùng bản chất của sự sợ hãi và lòng tham trong trái tim mọi sinh linh.

Khi Malagar trỗi dậy từ Vực Thẳm Vĩnh Cửu, hắn không vội vã xua quân tấn công. Thay vào đó, hắn quan sát. Hắn để cho các vương quốc loài người, các đế chế elf, gobin, tộc khổng lồ, người lùn và các bộ tộc orc tự hủy hoại lẫn nhau vì những mâu thuẫn ngu ngốc. Hắn dùng những lời thì thâm độc để gieo rắc nghi kỵ, dùng vàng bạc và quyền lực để mua chuộc những trái tim phản bội. Khi thế giới kiệt quệ vì chính sự ngu xuẩn của mình, Đại Quân Bóng Tối của hắn mới tràn ra như một cơn thủy triều.

Đội quân của Symura không chỉ là những con quỷ đói khát từ địa ngục. Đó là một đế chế đa chủng tộc được hàn gắn bằng sự sợ hãi và lòng tham vọng:

Quỷ Lửa Địa Ngục hiện thân của những cỗ máy giết chóc khổng lồ, thiêu đốt mọi thứ trên đường đi.

Các Quý Tộc Ma Cà Rồng những kẻ săn mồi trong bóng đêm, chuyên ám sát và gieo rắc bệnh tật.

Người Khổng Lồ Xương được ghép lại từ xương của những người khổng lồ thất trận, là những bức tường thành di động.

Các Giống Loài Bị Khuất Phục thậm chí cả những chủng tộc kiêu hãnh như Orc hay Goblin cũng phải cúi đầu, trở thành những lực lượng xung kinh cho Đế chế Bóng Tối. Symura cho họ sức mạnh và quyền lợi, đổi lại là sự phục tùng tuyệt đối.

Những Kẻ Phản Bội Đây mới là lực lượng đáng sợ nhất. Những hiệp sĩ, pháp sư con người vì tham vọng cá nhân hoặc vì bị thao túng tâm trí mà quay lưng lại với đồng loại, phục vụ cho Quỷ Vương. Họ biết rõ điểm yếu của chính nhân loại.

Việc chinh phục đối với hắn chỉ là bước đầu. Sự cai trị của Symura mới là minh chứng cho trí tuệ của hắn. Hắn không tàn phá tất cả. Thay vào đó, hắn xây dựng một "Trật Tự Mới" :

Mỗi chủng tộc bị khuất phục được phép tồn tại, nhưng trong một khuôn khổ do hắn định đoạt. Họ phải cống nạp tài nguyên, lương thực và cả con cái của mình để phục vụ cho Đế chế.

Bất kỳ mầm mống nổi loạn nào cũng bị dập tắt không thương tiếc. Cả một thành phố có thể bị xóa sổ chỉ vì một người dám đứng lên chống đối, để làm bài học cho những nơi khác.

Symura cho thu thập mọi cuốn sách, mọi bí kíp phép thuật về thủ đô của hắn. Tri thức là sức mạnh, và hắn độc quyền nắm giữ nó. Sự ngu dốt sẽ khiến những kẻ bị trị dễ bảo hơn.

Các di sản, ngôn ngữ, tôn giáo cũ bị cấm đoán và phá hủy. Thần linh duy nhất được tôn thờ chính là Symura.

Trong thời đại này, mọi giống loài đều sống trong sợ hãi. Tiếng cười biến mất, thay vào đó là tiếng bước chân của quân lính và tiếng rên siết của những kẻ nô lệ. Bầu trời luôn bị bao phủ bởi một lớp mây đen dày đặc, như một lời nhắc nhở về sự hiện diện của Quỷ Vương.

Liệu đây có phải là dấu chấm hết? Hay đây chỉ là một đêm đen dài nhất trước khi bình minh ló rạng? Trong những góc khuất tối tăm nhất, những trái tim dũng cảm vẫn âm thầm giữ lấy ngọn lửa hy vọng. Một huyền thoại được thì thầm khắp nơi: "Khi bóng tối lên ngôi, một Vị Vua Ánh Sáng sẽ trỗi dậy, mang theo thanh kiếm thánh tích có khả năng đâm thủu trái tim của Malagar.."

NhưngSymura, với trí tuệ thấy rõ quá khứ và tương lai, liệu hắn đã biết trước điều đó? Và liệu, tất cả những diễn biến này, có thực sự nằm ngoài kế hoạch của vị Quỷ Vương khôn ngoan nhất từng tồn tại?
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_20251027372edd20023fb3e768b7ce860e4fe3cb.jpg


Chương 1: Linh Hồn Từ Thế Giới Khác

Năm 200, kỷ nguyên thứ 7, gió từ lãnh địa của Ma Vương thổi về mang theo hơi thở của sự tàn lụi. Tại vương quốc Hikari - "Ánh Sáng" trong ngôn ngữ cổ, bức thành thánh khiết vẫn sừng sững như một lời thách thức với bóng tối. Nhưng những trái tim nhạy cảm nhất có thể cảm nhận được sự mỏng manh của nó. Ánh sáng ấy giờ đây như ngọn đèn dầu trước cơn gió lớn, chập chờn và đầy bất an.

Trong Đại Thánh Đường, trái tim của Hikari, không khí đông cứng lại. Mười tám giáo đồ, đại diện cho mười tám vị thần bảo hộ, đứng im phăng phắc quanh một pháp trận cổ xưa khắc sâu trên nền đá. Nữ Hoàng Arika, gương mặt thanh tú thường ngày rạng rỡ, giờ đây nặng trĩu ưu tư. Trên tay nàng, thanh trượng hoàng gia - chìa khóa kích hoạt nghi lễ - dường như cũng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.

"Thời khắc định mệnh đã điểm." Giọng của Giáo chủ Tối cao, một lão giả tóc bạc phơ tên Issei, vang vọng dưới mái vòm. "Ma Vương Symura đã gần như nhuộm đen toàn bộ lục địa. Thành thánh của chúng ta không thể mãi mãi chống đỡ sự bào mòn của hắn. Hôm nay, chúng ta đặt mọi hy vọng vào lời tiên tri cổ xưa."

Nữ Hoàng Arika gật đầu, ánh mắt kiên định hướng về trung tâm pháp trận. "Chúng con cầu khẩn các vị thần linh, hãy ban tặng cho thế giới này một Anh Hùng. Một linh hồn không bị ràng buộc bởi định mệnh nơi đây, để chặt đứt gọng kìm của Bóng Tối."

Mười tám viên ngọc trên vương miện của Giáo chủ đồng loạt bừng sáng. Một luồng năng lượng khổng lồ, rực rỡ và thuần khiết, cuồn cuộn đổ dồn vào pháp trận. Những đường vân trên mặt đất bắt đầu cháy sáng, xoáy vào nhau tạo thành một cánh cổng ánh sáng chói lòa. Các cột trụ trong giáo đường rung lên bần bật, những mảnh vụn nhỏ từ trần nhà rơi xuống. Cái giá cho sức mạnh thần linh thật sự quá đắt.

Và rồi, từ trung tâm cơn lốc ánh sáng, một bóng người dần hiện ra.

Tôi, Kaito, tỉnh dậy với một cơn choáng váng tột độ.

Ánh sáng chói chang xuyên qua mí mắt. Tôi cảm thấy lưng mình đang đau vì nền đá lạnh lẽo. Xung quanh là vô số ánh mắt tò mò, kỳ vọng, và cả hoài nghi đổ dồn về phía tôi. Tôi lảo đảo đứng dậy, cố gắng nhìn rõ hơn. Tôi đang ở trong một thánh đường tráng lệ, được vây quanh bởi những con người trang nghiêm và một người phụ nữ xinh đẹp với vương miện vàng.

"Đây.. Là đâu?" Giọng tôi khàn đặc, cảm giác cổ họng như có lửa đốt.

"Xin chào mừng ngài, Dũng Sĩ." Vị giáo chủ tóc bạc bước tới, nụ cười ôn hòa trên môi. "Ngài đã được triệu hồi đến thế giới này, vương quốc Hikari, để thực hiện một sứ mệnh vĩ đại: Đánh bại Ma Vương Symura và giải phóng thế giới khỏi bóng tối."

Tôi lắng nghe họ kể về một thế giới bị tàn phá, về một ma vương tàn ác, và về số phận "anh hùng" được định sẵn của tôi. Kỳ lạ thay, trong đầu tôi, một luồng tri thức mới mẻ trào dâng. Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, một sự nhanh nhẹn và sắc bén mà tôi chưa từng có. Dường như tôi đã được ban cho những "khả năng đặc biệt" - những Ngoại Trang mà họ đã hứa.

Nhưng thứ khiến tôi sửng sốt không phải là sức mạnh, mà là một dòng chữ màu xanh lục, hiện lên trước mắt tôi như một HUD trong game, ngay phía trên đầu vị Giáo chủ Tối cao Issei:

[Issei - Giáo chủ Thần Ánh Sáng. Cấp độ: ? Trạng thái: Đang che giấu. Điểm yếu: Sợ hãi sự thật.]

Tôi đảo mắt nhìn Nữ Hoàng Arika. Một dòng chữ khác hiện lên:

[Arika - Nữ Hoàng Hikari. Cấp độ: 72. Trạng thái: Chân thành, tuyệt vọng. Điểm yếu: Tình yêu với thần dân.]

Chúa ơi.. "Con Mắt Phân Tích" mà họ ban cho tôi.. Nó đang hoạt động. Và ngay lập tức, nó cho tôi thấy rằng vị giáo chủ đáng kính này đang không thành thực. Ông ta không tin tôi? Hay ông ta đang giấu một bí mật kinh khủng nào đó?

Tôi mím chặt môi, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Tôi gật đầu, tỏ vẻ như đang trịnh trọng tiếp nhận sứ mệnh cao cả này. Nhưng trong lòng, một sự cảnh giác tột độ đã dâng lên.

Họ đưa tôi đến một căn phòng sang trọng để nghỉ ngơi. Khi chỉ còn một mình, tôi bước ra ban công, nhìn về phía Bắc. Ở phía chân trời xa xôi, một màu đen kịch đặc, như một tấm màn sầu tang, đang bao trùm lấy mọi thứ. Đó là lãnh địa của Symura. Một nỗi sợ hãi nguyên thủy dâng lên trong tôi.

Và rồi, một giọng nói. Không phải vang lên từ tai, mà là từ sâu trong tâm khảm tôi. Thanh thản, trầm ấm, nhưng ẩn chứa một sức mạnh khôn lường và sự mỉa mai lạnh lùng.

"Chào mừng đến với thế giới của ta, 'Dũng Sĩ'."

Tôi giật nảy mình, hoảng hốt nhìn quanh. Căn phòng trống không.

"Đừng hoảng sợ. Ta chỉ muốn chào đón vị khách đặc biệt." Giọng nói lại vang lên, mang theo một vẻ hài hước đầy ác ý. "Những kẻ mù quáng trong giáo đường đó có nói với ngươi rằng, toàn bộ cuộc triệu hồi này chỉ là một nỗ lực tuyệt vọng để đánh cắp sức mạnh của ta không?"

Tôi lạnh toát sống lưng. "Ngươi.. Là ai?"

"Ta nghĩ ngươi đã biết." Giọng nói nhẹ nhàng đáp lại. "Hãy nhìn kỹ vào lòng bàn tay trái của ngươi đi."

Tôi giơ tay trái lên. Trên cổ tay, một con số 0 màu bạc lấp lánh dưới ánh trăng, như một lời tuyên bố thầm lặng.

"Họ gọi ngươi là 'Anh Hùng'. Nhưng với ta, ngươi chỉ là..'Số Không'. Mảnh ghép cuối cùng. Hãy tận hưởng vở kịch đi, Số Không. Và nhớ kỹ.. Mọi thứ ngươi thấy, chưa chắc đã là sự thật."

Giọng nói biến mất, để lại tôi trong sự im lặng đáng sợ, với trái tim đập thình thịch và một bí ẩn kinh hoàng. Tôi không được triệu hồi để cứu thế giới. Tôi được triệu hồi để trở thành một con tốt trong một ván cờ mà tôi không hề hiểu rõ.

Và Ma Vương Symura kia.. Hắn biết tất cả. Ngay từ giây phút đầu tiên.

Toàn bộ thành viên đều sững sờ, để chuẩn bị cho nghi lễ này họ đã tang cười ma lực cho bức tường ánh sáng nhằm che mắt ma vương. Nhưng cuối cùng cũng không thoát được tai mắt của hắn. Sự sợ hãi tột cùng dâng lên.

"Chuẩn bị phòng cho dung sĩ" giọng nữ hoàng vang lên. Lập tức có hai người hầu tiến đến, dẫn kaito đến một căn phòng lớn ở phía tây lâu đài.
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_202510289bd8bc2474b0bb7e01af7c04e2ed6cb7.jpg
chương 2: Cuộc Trò truyện

Đêm đó, khi Kaito trằn trọc không thể chợp mắt vì hàng ngàn câu hỏi và giọng nói của Ma Vương Symura ám ảnh, một luồng ánh sáng dịu nhẹ bỗng tỏa ra từ trái tim anh. Cả căn phòng như chìm vào một không gian khác, nơi âm thanh biến mất và chỉ còn lại sự tĩnh lặng bao la.

"Hỡi Dũng Sĩ Kaito.."

Một giọng nói hòa hợp, vang vọng như thể có hàng chục giọng nói cùng lúc cất lên, tràn ngập không gian. Ánh sáng kết tinh lại thành mười tám bóng dáng mờ ảo, toát lên sự uy nghiêm và quyền năng. Họ chính là các vị Thần Sơ Nguyên.

Kaito giật mình ngồi bật dậy, lòng đầy cảnh giác. "Các ngươi.. Là các vị thần?"

"Đúng vậy. Chúng ta là những người đã ban cho ngươi sức mạnh và đưa ngươi đến thế giới này." Giọng nói của vị Thần Ánh Sáng, trung tâm và rực rỡ nhất, vang lên. "Sứ mệnh của ngươi là then chốt cho sự tồn vong của vạn vật."

"Tại sao?" Kaito không nhịn được mà hỏi, giọng đầy chất vấn. "Nếu các người mạnh như vậy, tại sao không tự mình ra tay tiêu diệt Symura? Tại sao phải kéo một kẻ bình thường như tôi từ thế giới khác đến?"

Một sự im lặng thoáng qua. Các bóng dáng thần linh dường như trao đổi với nhau.

"Câu hỏi chính đáng." Vị Thần Trí Tuệ, với ánh mắt sáng như sao, lên tiếng. "Lý do thứ nhất: Luật Cân Bằng. Chúng ta không thể trực tiếp can thiệp quá sâu vào thế giới vật chất. Mỗi hành động trực tiếp của thần linh sẽ gây ra những hệ quả khôn lường, có thể phá vỡ kết cấu của thế giới này. Việc triệu hồi ngươi, thông qua nghi lễ của con người, là một khe hở của Luật này."

"Lý do thứ hai," Vị Thần Sự Sống, dịu dàng nhưng đầy ưu tư, tiếp lời. "Sức mạnh của Symura không đơn thuần là hủy diệt. Hắn đã thấu hiểu và làm nhiễm độc chính những quy tắc cơ bản của thế giới. Đối mặt trực tiếp với hắn, sức mạnh thần linh của chúng ta không chỉ vô hiệu, mà còn có thể bị hắn hấp thụ và sử dụng chống lại chúng ta. Hắn giống như một căn bệnh ung thư trong chính cơ thể sáng tạo của chúng ta."

"Và lý do cuối cùng," Vị Thần Ánh Sáng nói, giọng trở nên nặng nề. "Symura không phải là kẻ thù bên ngoài. Hắn là.. Một phần của chúng ta. Một phần bóng tối mà chính chúng ta đã vô tình tạo ra trong quá trình sáng tạo và quản lý thế giới, rồi lại chối bỏ. Hắn là sự phản chiếu của những sai lầm, sự sợ hãi và dục vọng mà chúng ta và các tín đồ đã tích tụ qua hàng ngàn năm. Đánh hắn bằng sức mạnh thần linh thuần túy cũng giống như dùng lửa để dập lửa – chỉ càng khiến nó cháy to hơn."

Kaito sững người. Mọi thứ còn phức tạp hơn anh tưởng. "Vậy.. Các người kỳ vọng tôi, một con người, có thể làm được gì?"

"Bởi vì ngươi không thuộc về nơi này." Vị Thần Vận Mệnh, với vòng xoáy thời gian trong đôi mắt, giải thích. "Linh hồn ngươi không bị ràng buộc bởi những quy tắc và 'định mệnh' mà Symura đã thao túng. Ngươi là Biến Số duy nhất mà hắn không thể tính toán trước. Sự tồn tại của ngươi, những lựa chọn của ngươi, sẽ tạo ra những làn sóng mà ngay cả hắn cũng không thể dự đoán. Ngươi là mũi tên duy nhất có thể xuyên thủng khiên của hắn."

"Hãy tin tưởng vào những món quà chúng ta ban tặng," Vị Thần Ánh Sáng kết thúc. "Và quan trọng hơn, hãy tin vào chính bản thân ngươi, Kaito. Đừng để bất kỳ ai, kể cả chúng ta, hay.. Những tiếng nói trong bóng tối, định nghĩa con đường của ngươi."

Ánh sáng dần tắt, các bóng dáng thần linh biến mất. Căn phòng trở lại bình thường.

Kaito ngồi thừ người ra, đầu óc quay cuồng. Các vị thần không thể ra tay vì họ chính là một nguyên nhân tạo ra Symura. Họ cần anh như một con cờ ngoài dự đoán. Và lời cảnh báo cuối cùng của họ.. Rõ ràng là ám chỉ giọng nói của Symura.

Ánh nhìn của anh lại hướng về con số 0 trên cổ tay. "Biến Số".. Hay "Số Không"? Anh không còn biết đâu là sự thật nữa. Nhưng một điều chắc chắn: Anh đang bị kẹt giữa hai thế lực vĩ đại, và cuộc chơi mới chỉ vừa bắt đầu.
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_2025102938eeab3b2a2e440ba47d87ba269d0b37.jpg
chương 3: Phước lành

Ánh bình mai đầu tiên của Hikari chiếu xuyên qua khung cửa sổ, đánh thức Kaito khỏi một giấc ngủ chập chờn đầy những giấc mơ hỗn độn về những vị thần và giọng nói ma quái. Trái ngược hoàn toàn với sự u ám trong lòng, bầu trời bên ngoài trong xanh một cách kỳ lạ, như thể vương quốc này đang cố gắng hết sức để phô diễn vẻ đẹp cuối cùng của mình.

Một vị quan thị giục anh đến dùng bữa sáng với Nữ Hoàng. Trong một khu vườn đầy nắng, xa hoa nhưng không kém phần tĩnh lặng, Nữ Hoàng Arika đang đợi anh. Bộ váy lộng lẫy của bà được thay thế bằng một bộ trang phục nhã nhặn hơn, khiến bà trông dễ gần nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghi.

"Chào buổi sáng, Dũng Sĩ Kaito." Nữ Hoàng mỉm cười, chỉ tay về phía bàn ăn bày đầy những món ngon lạ mắt. "Hy vọng ngài đã có một đêm ngon giấc."

"Thưa điện hạ, tôi.. Đã có một đêm đầy những điều bất ngờ." Kaito trả lời một cách thận trọng, ngồi xuống đối diện.

Sau vài lời xã giao, Arika nhìn thẳng vào mắt Kaito, ánh mắt trở nên nghiêm túc. "Tôi biết trong lòng ngài có vô vàn thắc mắc. Hãy cứ hỏi thoải mái. Sự thành thật là thứ vũ khí duy nhất chúng ta có vào lúc này."

Kaito hít một hơi thật sâu. "Trước tiên, xin hãy nói cho tôi biết về thế giới này, về Ma Vương Symura, và tại sao Ngài lại tin rằng tôi có thể đánh bại hắn."

Nữ Hoàng Arika gật đầu, kể lại một câu chuyện dài về sự trỗi dậy của Symura. Không giống như những lời kể sơ sài hôm qua, lần này bà mô tả một cách chi tiết về trí tuệ siêu việt của hắn - cách hắn thao túng các vương quốc chống lại nhau, cách hắn làm suy yếu đức tin vào thần linh, và cách hắn xây dựng một đế chế dựa trên sự sợ hãi và lòng tham. Bà cũng không giấu giếm sự thật rằng nhiều chủng tộc đã tự nguyện gia nhập dưới trướng hắn, vì hắn hứa hẹn cho họ sức mạnh và sự tự do khỏi các quy tắc của thần linh.

"Về sức mạnh của ngài," Arika nói, "Nó đến từ hai nguồn. Đầu tiên là 'Phước Lành Của Các Vị Thần' - những món quà trực tiếp từ mười tám vị thần sơ nguyên, được ban tặng trong quá trình triệu hồi."

Bà liệt kê ra những "Ngoại Trang" mà Kaito đã cảm nhận được:

Con Mắt Phân Tích Thần Linh: Cho phép anh nhìn thấy thông tin, trạng thái và cả sự thật ngầm hiểu trong lòng đối phương. "Nó sẽ dẫn dắt ngài nhận ra kẻ thù và cả những người bạn thực sự," Arika nói, ánh mắt thoáng chút gì đó phức tạp.

Linh Hồn Bất Định: Linh hồn anh không bị ràng buộc bởi các quy tắc phép thuật của thế giới này, khiến anh miễn nhiễm với hầu hết các loại kiểm soát tâm trí và lời nguyền dựa trên định mệnh. Đây chính là lý do anh là "Biến Số".

Thể Chất Anh Hùng: Một cơ thể được cường hóa, có tiềm năng phát triển vượt xa mọi giới hạn thông thường của con người. Tốc độ học tập kỹ năng và phép thuật của anh sẽ nhanh một cách kinh khủng. "Nguồn sức mạnh thứ hai," Nữ Hoàng tiếp tục, "đến từ chính thế giới này. Giống như mọi sinh vật ở đây, ngài có thể thu nạp và sử dụng Mana - năng lượng tồn tại khắp nơi trong không khí, đất đá và vạn vật. Mana là nhiên liệu để thi triển phép thuật, tăng cường thể chất. Các kỹ năng cơ bản nhất mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận và học được là:"

Cường Hóa Cơ Thể: Dùng mana để tăng sức mạnh, tốc độ trong thời gian ngắn.

Cảm Nhận Mana: Nhận biết sự hiện diện của sức mạnh xung quanh.

Phép Thuật Cơ Bản: Những viên gạch đầu tiên để xây nên các hệ phép thuật phức tạp như Lửa, Nước, Đất, Gió, Ánh Sáng..

Và còn rất nhiều kỹ năng như đã từng dược tích lỹ qua nhiều đời vậy

"Ngài sẽ cần được hướng dẫn và tự mình rèn luyện để làm chủ chúng," Arika nói. "Chúng tôi có những bậc thầy xuất sắc nhất sẽ giúp ngài."

Kaito lắng nghe một cách chăm chú. Mọi thứ nghe có vẻ hợp lý, nhưng "Con Mắt Phân Tích" của anh vẫn hoạt động. Trên đầu Nữ Hoàng Arika, dòng chữ [Chân thành, tuyệt vọng] vẫn hiện lên, nhưng thỉnh thoảng lại thoáng qua một dòng chữ nhỏ hơn, màu xám: [.. Và mang một mặc cảm tội lỗi sâu sắc.]

Tội lỗi gì? Kaito tự hỏi. Phải chăng vì đã kéo anh - một con người từ thế giới khác - vào cuộc chiến sinh tử này?

"Điện hạ," Kaito chậm rãi hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình thản. "Tối qua, các vị thần đã hiện ra với tôi. Họ nói rằng Symura là.. Một phần của chính các ngài. Điều đó có nghĩa là gì?"

Nữ Hoàng Arika khẽ giật mình, đôi mắt nàng mở to, thoáng chút bàng hoàng. Rồi bà thở dài, một tiếng thở đầy mệt mỏi và cam chịu. "Ngài.. Thực sự đã được các ngài chọn. Chỉ có những linh hồn đặc biệt mới có thể trực tiếp giao tiếp với họ như vậy." Bà nhìn ra xa, về phía bức tường thành. "Đúng vậy. Symura không đơn thuần là một kẻ thù từ bên ngoài. Hắn là hiện thân của những mặt tối mà chính thế giới này, bao gồm cả thần linh và con người chúng ta, đã tạo ra và chối bỏ. Sự thật đó.. Không phải ai cũng có thể chấp nhận."

Cuộc trò chuyện kết thúc với lời hứa của Nữ Hoàng sẽ sắp xếp cho Kaito bắt đầu huấn luyện từ chiều nay. Kaito trở về phòng, lòng nặng trĩu. Anh đã có thêm thông tin, nhưng bức tranh tổng thể lại càng trở nên phức tạp hơn. Các vị thần thừa nhận sự bất lực của mình. Nữ Hoàng thành thật nhưng mang một gánh nặng tâm lý. Và Ma Vương Symura.. Lại là kẻ hiểu rõ sự thật hơn ai hết.

Anh nhìn xuống cổ tay, nơi con số 0 vẫn lấp lánh. "Biến Số".. Hay là "Con Rối"? Anh biết mình phải bước những bước đầu tiên thật thận trọng, bởi vì trong ván cờ này, ngay cả những người đồng minh tưởng chừng đáng tin cậy nhất cũng có thể đang giấu một con bài riêng.

Lấy cội nguồn sức mạnh mang tên manazoe

Tuyệt vời! "Manazoe" - một cái tên nghe rất hay và đầy tính biểu tượng. Chúng ta sẽ lồng ghép khái niệm này vào như nền tảng tối thượng của sức mạnh trong thế giới này, và biến nó thành một bí mật then chốt.
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_202510304a64ae0c311f45e6894de753c7eaea6a.jpg


Chương 4: Manazoe

Sau khi giải thích về Mana thông thường, Nữ Hoàng Arika đột nhiên trầm giọng xuống. Bà đảo mắt nhìn xung quanh như để đảm bảo không có ai nghe trộm, rồi mới quay sang Kaito, ánh mắt vừa trang nghiêm vừa.. Có chút sợ hãi.

"Còn một điều nữa, Dũng Sĩ Kaito. Một bí mật mà chỉ có các vị Thần Sơ Nguyên, Nữ Hoàng của Hikari và.. Ma Vương Symura mới biết đến." Giọng bà gần như thì thầm. "Đó là Manazoe."

Kaito chăm chú lắng nghe. Cái tên này mang một âm hưởng cổ xưa và quyền năng.

"Manazoe," Arika giải thích, "không phải là thứ Mana thông thường mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận. Nó là Nguồn Suối Nguyên Thủy, là Dòng Chảy Định Mệnh của cả thế giới này. Nó là sức mạnh thuần khiết nhất, là nền tảng cho mọi phép thuật, mọi sự sống, và thậm chí là cả sự tồn tại của các vị thần."

Bà hít một hơi thật sâu, như thể chính việc nhắc đến cái tên này cũng tiêu hao sức lực. "Tất cả chúng ta đều đang sử dụng Mana - những giọt nước từ con sông Manazoe vĩ đại. Nhưng không ai, kể cả các vị thần, có thể trực tiếp chạm vào hay điều khiển được dòng chảy nguyên thủy ấy. Chúng ta chỉ có thể sử dụng những gì nó mang lại."

"Vậy thì nó có liên quan gì đến tôi và Symura?" Kaito hỏi.

"Bởi vì Symura không muốn chỉ uống những giọt nước từ con sông. Hắn muốn trở thành chính con sông đó." Ánh mắt Arika tràn ngập nỗi kinh hãi. "Hắn tin rằng bằng cách thống nhất tất cả các chủng tộc, thu thập mọi tri thức, và thao túng mọi định mệnh dưới quyền lực của hắn, hắn có thể.. Sáp nhập với Manazoe. Hắn muốn trở thành ý chí của thế giới, để mọi thứ vận hành theo duy nhất ý muốn của hắn. Đó mới là mục đích thực sự đằng sau mọi cuộc chinh phạt của hắn."

Kaito cảm thấy lạnh gáy. Đây không còn là chuyện thiện ác hay quyền lực thông thường nữa. Đây là một tham vọng ở cấp độ sáng thế.

"Còn tôi?" Kaito khẽ hỏi.

"Ngài.. Ngài là linh hồn duy nhất không bị ràng buộc bởi dòng chảy định mệnh của Manazoe." Arika nhìn Kaito với ánh mắt phức tạp. "Các vị thần tin rằng vì ngài đến từ bên ngoài, ngài có thể có khả năng.. Cảm nhận và tương tác với Manazoe theo một cách mà chúng ta không thể. Có lẽ, ngài chính là chìa khóa để ngăn chặn Symura đạt được mục đích cuối cùng, hoặc thậm chí là.. Tìm ra một cách khác để cứu lấy thế giới này."

Sự giải thích của Nữ Hoàng đã mở ra một tầm nhìn hoàn toàn mới cho Kaito. Cuộc chiến này không chỉ đơn giản là đánh bại một kẻ thù mạnh. Nó là một cuộc chạy đua để giành quyền kiểm soát chính linh hồn của thế giới. Và anh, một kẻ xa lạ, lại bị ném vào trung tâm của cuộc xung đột thần thánh này.

Ánh mắt anh lại không tự chủ lạc xuống cổ tay, nơi con số 0 vẫn im lìm. "Số Không".. Phải chăng nó không chỉ đại diện cho sự khởi đầu, mà còn là một sự trống rỗng, một khoảng trống không bị ảnh hưởng bởi Manazoe, cho phép anh chứa đựng hoặc thao túng thứ sức mạnh nguyên thủy ấy?

Bí ẩn càng lúc càng sâu, và cục diện càng lúc càng nguy hiểm.
 
34 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
image_202511036e1ad45efb4d3e0e0d155c364511cf6e.jpg
Chương 3: Những Bài Học đầu tiên – Rèn Luyện Thể Chất

Bình minh thứ hai tại Hikari, Kaito được dẫn đến một khu doanh trại rộng lớn phía sau hoàng cung – nơi đóng quân của Kỵ Sĩ Đoàn Ánh Dương, những chiến binh tinh nhuệ nhất vương quốc. Không khí ở đây mang mùi của mồ hôi, thép và sự kỷ luật. Người chỉ huy huấn luyện anh là Đội trưởng Gideon, một tráng sĩ với thân hình như tạc từ đá granit, khuôn mặt đầy sẹo và đôi mắt sắc như dao.

"Chào mừng tới địa ngục, Dũng Sĩ," Gideon gầm gừ, giọng khàn đặc. "Ta chẳng quan tâm ngươi được thần linh ban phước gì. Ở đây, ngươi chỉ là một tân binh. Và tân binh thì phải tuân lệnh."

Bài học đầu tiên không phải là kiếm thuật, mà là sự tồn tại. Gideon ném cho Kaito một bộ giáp nặng trịch và ra lệnh cho anh chạy vòng quanh doanh trại. Mười vòng. Hai mươi vòng. Ba mươi vòng. Kaito, với Thể Chất Anh Hùng, ban đầu cảm thấy khá dễ dàng. Nhưng rồi sức nặng của giáp, sự khắc nghiệt của địa hình và áp lực thời gian khiến các cơ bắp của anh bắt đầu rên rỉ. Con Mắt Phân Tích hiện lên trước mắt anh:

[Mục tiêu: Thích nghi với trọng tải. Cơ bắp đang bị phá vỡ cấp độ vi mô. Tốc độ phục hồi: Cao. Khuyến nghị: Điều chỉnh nhịp thở, tối ưu hóa dáng chạy.]

Kaito vừa chạy vừa làm theo. Anh học cách phân bổ sức lực, cách tiếp đất để giảm chấn động, và cách hít thở để thu nạp nhiều Mana hơn từ không khí, dùng nó để bổ trợ cho thể lực.

Đến vòng thứ năm mươi, khi những người lính khác đã ngã gục hoặc thở không ra hơi, Kaito vẫn kiên trì, dù mồ hôi ướt đẫm. Gideon nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, giữa sự khó chịu và thán phục.

Bài học tiếp theo là vũ khí. Kaito chọn một thanh kiếm dài tiêu chuẩn. Gideon không dạy anh những chiêu thức phức tạp. Ông chỉ dạy ba thứ: Thế đứng, Cách cầm kiếm, và Một nhát chém thẳng. "Kẻ địch ngoài chiến trường không cho ngươi thời gian biểu diễn," Gideon nói. "Một nhát chém chính xác và mạnh mẽ mới là thứ kết thúc mọi cuộc chiến."

Họ luyện tập cả ngày. Chém. Chém. Và chém. Vào một mục tiêu gỗ cho đến khi vai Kaito tê dại và tay anh phồng rộp. Con Mắt Phân Tích lại hoạt động, hiển thị từng góc độ sai lệch nhỏ nhất, gợi ý cách điều chỉnh cơ bắp để tối đa hóa sức mạnh. Đến cuối ngày, nhát chém của Kaito đã có thể chẻ đôi khúc gỗ một cách sạch sẽ, khiến Gideon gật đầu hài lòng – một cái gật đầu hiếm hoi.

Nhưng thử thách thực sự đến khi Gideon ra lệnh cho anh chiến đấu cùng lúc với ba kỵ sĩ thiện chiến. Kaito, với kỹ năng còn non nớt, đã bị đánh tơi tả. Anh ngã xuống bùn đất, hơi thở hổn hển. Con Mắt Phân Tích liên tục báo cáo:

[Đối thủ 1: Chuẩn bị tấn công từ bên trái. Góc tấn công: 45 độ. Đối thủ 2: Giả vờ tấn công để đối thủ 3 tìm điểm mù.]

Anh thấy được, nhưng cơ thể không phản ứng kịp. Trong tuyệt vọng, Kaito buông bỏ mọi suy nghĩ, chỉ tập trung vào những dòng chữ đó. Anh để cho cơ thể tự di chuyển theo bản năng và sự mách bảo của Con Mắt.

Anh né được một đòn, đỡ được một đòn khác, và phản công bằng một cú đâm thẳng vào khe hở của đối thủ thứ ba. Thanh kiếm mộc của anh chạm vào ngực đối thủ với một lực vừa đủ.

Cả doanh trại im lặng. Gideon bước tới. "Không tệ," ông nói. "Ngươi có bản năng của một con thú hoang. Nhưng bản năng là không đủ. Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu với những thứ thực sự nguy hiểm."

Khi trở về phòng, cơ thể Kaito đau nhức từng thớ thịt, nhưng tinh thần anh lại tỉnh táo lạ thường. Anh bắt đầu hiểu: Sức mạnh không chỉ là món quà được ban tặng, mà còn là thứ được đúc kết từ mồ hôi, máu và sự thấu hiểu chính mình. Và Con Mắt Phân Tích không chỉ để nhìn kẻ thù, mà còn để nhìn vào chính bản thân.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back