

KỲ NGHỈ CỦA MÙA XUÂN
Tác giả: Bùi Kiều (Lamlam)
"Giống như loài mèo muốn bay lượn, loài gà muốn bơi lội, loài cá muốn chạy nhảy.."
Tác giả: Bùi Kiều (Lamlam)
"Giống như loài mèo muốn bay lượn, loài gà muốn bơi lội, loài cá muốn chạy nhảy.."
Xôn xao tiếng chim giữa không gian tràn ngập hương thoảng mùi cỏ thơm, tiếng vui đùa của nhà nhà quây quần bên nồi bánh chưng đón chào năm mới. Cả bầu trời vẽ nên một tấm thảm xanh tuyệt diệu điểm xuyến là những đóa hoa trắng ngần phiêu du theo từng ngọn gió xuân.
Và tôi tỉnh giấc giữa một thế giới ồn ào, náo nhiệt như thế.
"Lại đến Tết!" Tôi sầu não nhìn lại một lượt căn phòng mình.
"Hoa.. lá.. nắng ấm.. tại sao loài người cứ nhìn thấy chúng lại vui vẻ như vậy chứ. Tại sao có tới bốn mùa mà bọn họ lại cứ muốn tổ chức lễ hội vào mùa xuân vậy chứ" Tôi bực dọc.
Vâng không phải là ai xa lạ, tôi chính là nàng tiên mùa xuân mà người người, nhà nhà đang nhắc đến.
"Xinh đẹp" "Ấm áp" "Dịu dàng" đó là tôi trong mắt mọi người. Nhưng tôi không vĩ đại như vậy một chút nào. Đơn giản, tôi được mẹ thiên nhiên sinh ra và ban cho một sứ mệnh - nếu không muốn nói trực tiếp là một công việc - quản lý mùa xuân. Khi mà mọi người xum vầy, tận hưởng mùa xuân sinh đẹp ấy chính là lúc tôi tràn ngập trong một chuỗi công việc không hồi kết.
Bắt đầu là đánh thức mặt trời và dĩ nhiên không quên giám sát cậu ta. Vì mọi người cứ thử hỏi xem: "Ai ham chơi nhât ở nơi đây" Tôi sẽ không ngần ngại chọn ngay cậu ta – một anh chàng thích thưởng hoa bắt bướm.
Đương nhiên tôi cũng không được quên chăm sóc mấy bé hoa cỏ đáng yêu để tránh tính đảng trí của chúng, tránh cho đám trẻ này ngủ quên trong đất, thỉnh thoảng lại vì vui quá mà quên luôn cần ra hoa kết trái..
Ngày ngày phải sửa đi sửa lại kế hoạch thời tiết để mọi người có được một mùa xuân tuyệt vời tổ chức lễ hội, quản lý chuyện sinh sản của muôn vàng động thực vật, đêm đêm lại phải ngồi nghe nàng trăng kể câu chuyện tình lãng mạn dài không hồi kết.. Nghĩ thôi là tôi lại thấy mình thật mạnh mẽ.
"Hôm nay đã là ngày bao nhiêu tôi bắt đầu công việc của năm nay rồi nhỉ" tôi chán nản tính toán
Nhìn lại cô em mùa đông đang vui vẻ bàn giao lại công việc cho tôi và không quên ngắm nghía cảnh vật bên ngoài thế gian.
Tôi biết con bé mê lắm cảnh vật mùa xuân. Nó là đứa chăm chỉ nhất trong bốn chị em, thích tìm tòi học hỏi, coi công việc như một niềm vui. Nhưng chẳng hiểu sao mẹ lại cho em ấy cai quản mùa đông mà không phải là một mùa xuân nhỉ?
Nhìn con bé năm nào cũng háo hức phụ việc này việc kia trước khi nghỉ ngơi là tôi lại thấy chán nản bấy nhiêu. Bỗng một suy nghĩ vụt nhanh trong tâm trí tôi.
"Em có muốn thử cai quản mùa xuân không?" Tôi hỏi mùa đông
Con bé không trả lời mà nhìn tôi thật lâu. Tôi lại nói.
"Chị thấy em rất thích mùa xuân mà, thích ngồi nghe lũ chim to nhỏ nói chuyện.. Nếu em quản lý mùa xuân chắc chắn mùa xuân sẽ thú vị hơn nhiều. Em cũng biết chị không hề thích mùa xuân đúng không" Tôi nhìn thẳng vào mắt mùa đông như muốn chứng tỏ mọi thứ tôi nói đều đúng cả.
"Có lẻ mẹ đã giao nhầm vị trí cho chúng ta" Tôi tiếp tục thuyết phục
"Mẹ sẽ không đồng ý đâu, em.. em phải cai quản mùa đông." Còn bé lơ là nhìn về một góc phố nhộn nhịp đang chuẩn bị cho những ngày Tết sắp đến.
Tôi biết con bé có giao động rồi, chưa bao giờ tôi thấy mình tràn đầy năng lượng như lúc này. Như một chú sẻ nhỏ hoạt bát, tôi lách qua chiếc bàn lớn rợp hoa đến bên mùa Đông.
"Em rất thích mùa xuân, còn chị lại thích mùa đông. Làm việc mà mình thích bao giờ cũng sẽ hiệu quả hơn mà.. Chắc em chưa từng thấy người dân tập trung để chờ đón pháo hoa nhỉ. Họ còn tổ chức cả lễ hội mà những xe hoa kéo dài hàng con phố, em sẽ được tận tay đón chào những sinh linh bé nhỏ chào đời giữa mùa xuân ấm áp" Tôi cố gắng thuyết phục
"Nhưng.." Mùa đông do dự "Hay là chúng ta hỏi ý kiến của mẹ được không? Mẹ sẽ"
Tôi ngắt lời: "Mẹ sẽ đồng ý nếu chúng ta làm tốt. Nếu em quản lý tốt mùa xuân thì chắc chắn mẹ sẽ đồng ý. Sẽ không có cơ hội nào cho chúng ta nếu không phải là bây giờ đâu màu đông"
"Rồi mùa xuân sẽ sớm qua, mùa hạ và mùa thu cũng vậy. Và em lại sẽ một mình giữa mùa đông lạnh lẽo. Nghe muôn loài than trách vì một mùa đông giá rét.. Em thật sự muốn tiếp tục như vậy sao?" Tôi cũng giả vờ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài
"Kể ra thì, chị chưa từng được nhìn thấy những bông tuyết trắng xinh đẹp, chưa từng một lần gặp Ông già Noel.. Nhưng chị biết mình rất giỏi ru ngủ mọi người, chị có thể giữ cho mọi sinh vật trên thế giới tránh một mùa đông giá rét.. Đó thật sự là những điều tuyệt vời với chị đấy Mùa Đông. Chúng ta sẽ không biết mình có thể làm được những điều gì nếu ta kông thử một lần chứ."
Thoáng lặng mùa đông khe khẽ đáp lại "Chị đê em suy nghĩ thêm được không?"
"Chị biết điều em đang lo lắng, nhưng chị tin vào quyết định của em. Hãy cho chị câu trả lời trước khi con người tiễn đưa ông táo về trời nhé"
Mùa đông khẽ gật đầu.
Mỗi ngày vẫn trôi qua như bao lần giao mùa khác, chỉ khác là trái tim tôi đang cháy rao rực vì một điều mà tôi đã mong muốn bao lâu nay.
Kể từ ngày ấy, ngày tôi đề cập với Mùa đông về chuyện hoán đổi công việc, chẳng lúc nào mà tôi lại không bồi hồi và rồi ngày ấy cũng đến, ngày Mùa đông sẽ cho tôi đáp án cuối cùng.
Tôi ngồi thật nghiêm túc bên bộ bàn hoa sen trang nhã nhưng lòng tôi lại không thể yên được. Thấy mùa đông tới, trái tim tôi lại đập nhanh hơn.
"Em có muốn uống một chút hương mai không?" Tôi cố bình tĩnh hỏi Mùa đông
"Mai vàng đã nở rồi ư" Mùa đông nhỏ giọng nói
Tôi biết Mùa đông đang nghĩ gì, con bé ngoan ngoãn nghe lời nhưng lại rất dễ bị người khác nhìn thấy tâm tư. Tôi nói thêm
"Đã bắt đầu nở rồi. Năm nay không hiểu vì điều gì mà chúng lại bắt đầu đua nhau khoe sắc sớm đến vậy" Tôi dừng lại một chút "Có thể chúng biết em sắp trở thành bạn của chúng trong những ngày sắp đên đấy" Tôi nói với Mùa đông đầy ẩn ý.
Con bé không đáp lại tôi chỉ bắt đầu nhăm nhi chén hương mai từng chút, từng chút một "Thơm thật!"
"Em suy nghĩ về lời đề nghị của chị thế nào rồi?" Tôi trực tiếp hỏi
"Em muốn thử chị ạ" Mùa đông nói bằng giọng diệu dàng. Nhưng mỗi từ như đánh thức từng tế bào trong cơ thể tôi.
"Em đã nhiều lần mơ về một thế giời ấm áp, có thể nghe được tiếng thì thầm vui đùa của mọi sinh vật trên thế gian, có thể nói chuyện với nàng gió mà không lo bị lạnh.. Em muốn nhiều lắm nhưng.. em lại sợ hãi, sợ mình sẽ làm sai chị ạ. Khi em nghe chị nói sẽ để em cai quản mùa Xuân, em đã có ngạc nhiên, có vui mừng nhưng cũng tràn đầy bất an" Nói đoạn Mùa đông ngừng lại
"Sao em lại phải sợ chứ? Mùa đông mà chị biết là người rất trách nhiệm, sẽ cố găng làm tốt nhất mọi thứ dù mọi người có nói gì mà. Chị tin em làm được" Tôi cổ vũ mùa đông
"Em biết chị tốt với em lắm. Lần nào bàn giao công việc chị cũng muốn giữ em lại xem này, xem kia. Cho em thử nhiều thứ mà em chưa từng được thử, cũng giống như mùi hương của hoa mai này vậy - Chúng thật là ngọt ngào. Em sẽ thử lần này" Mùa đông nói bằng giọng đầy dứt khoát
"Chị tin em sẽ làm tốt" Tôi vui vẻ nắm lấy tay Mùa đông.
Nhận được câu trả lời của Mùa đông đó là điều mà mỗi đêm tôi đều nghĩ đến và bây giờ nó đã thành hiện thực. Tôi rối rít hướng dẫn mùa đông tất cả những công việc cần làm, chạy ngược chạy xuôi cuối cùng mọi thử đã sẵn sàng tôi đưa mắt nhìn lại cuốn lịch không một dòng ghi chú của mình. "Hôm nay đã 28 rồi ư" Tôi miểm cười
CÒN TIẾP