

Kiều (Nỗi Thương Mình)
Thể hiện: Trần Mạnh Cường
Sản xuất: Masew
Album: XƯA
Ngày phát hành: 21/08/2025
Thể hiện: Trần Mạnh Cường
Sản xuất: Masew
Album: XƯA
Ngày phát hành: 21/08/2025
Kiều (Nỗi Thương Mình) là ca khúc dân gian Bắc Bộ da diết, do Trần Mạnh Cường thể hiện, nằm trong album Xưa của Masew. Giai điệu mang âm hưởng xẩm, dân ca vọng lên từ tâm hồn người con phương Bắc, kết hợp tinh tế giữa âm nhạc truyền thống và phong cách hiện đại đặc trưng của Masew. Lời ca mượn tác phẩm văn học huyền thoại "Kiều" của đại thi hào Nguyễn Du, để gợi nỗi niềm sâu thẳm, thể hiện tâm trạng người phụ nữ bơ vơ đầy thương cảm. Bài hát chạm đến trái tim người nghe bằng sự giao thoa giữa dòng nhạc cũ và sáng tạo mới mẻ.
Lời bài hát - Lyrics:
Biết bao bướm lả ong lơi!
Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm.
Dập dìu lá gió cành chim,
Sớm đưa Tống Ngọc tối tìm Trường Khanh
Khi tỉnh rượu lúc tàn canh
Giật mình mình lại thương mình xót xa
Khi sao phong gấm rủ là
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường?
Mặt sao dày gió dạn sương?
Thân sao bướm chán ong chường bấy thân!
Mặc người mưa Sở mây Tần
Những mình nào biết có xuân là gì?
Đòi phen gió tựa hoa kề
Nửa rèm tuyết ngậm, bốn bề trăng thâu
Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu?
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!
Biết bao bướm lả ong lơi!
Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm.
Dập dìu lá gió cành chim,
Sớm đưa Tống Ngọc tối tìm Trường Khanh
Khi tỉnh rượu lúc tàn canh
Giật mình mình lại thương mình xót xa
Khi sao phong gấm rủ là
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường?
Mặt sao dày gió dạn sương?
Thân sao bướm chán ong chường bấy thân!
Mặc người mưa Sở mây Tần
Những mình nào biết có xuân là gì?
Đòi phen gió tựa hoa kề
Nửa rèm tuyết ngậm, bốn bề trăng thâu
Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu?
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!
Chỉnh sửa cuối: