Khi mình thích ai đó rồi thì mình sẽ tự ti hơn. Sợ mình không phù hợp với họ hay sợ họ không thích mình hay sợ nếu như mình mở lời mà không thành thì sẽ mất đi tình bạn và không bao giờ trở về như ban đầu nữa. Cái gì mình cũng sợ cũng tự ti. Bởi vậy mà mình đã chọn cách im lặng mà không dám bày tỏ lòng mình với chàng trai mà mình thích đã gần được 3 năm rồi. Và giờ cậu ấy cũng đã có người yêu. Từ đấy là chúng mình không còn nói chuyện với nhau 1 câu nào nữa. Đi qua nhau cũng chỉ dám chào hỏi nhau như 1 phép lịch sự. Tiếc thật ấy. Nhưng nếu được chọn lại thì mình vẫn chọn cách giữ im lặng. THÀ BỎ LỠ CHỨ KHÔNG CHỦ ĐỘNG
Bạn thân mến!
Theo mình thì cảm nhận đối phương của con người rất nhạy, họ có thể biết ngay đối phương của mình, tuy nhiên cũng có những tín hiệu được phát đi rất nhiều lần nhưng không được đáp trả, thật ra thì người ta cũng đáp trả, nhưng sự đáp trả ấy không đúng như điều bạn muốn.
Nếu gặp trường hợp như vậy bạn có thể chắc chắn mà nhận ra rằng:
Đối phương đã không có cảm xúc tình yêu với bạn.
Trường hợp của bạn, thật ra thì không cần ngỏ lời, mình chỉ tỏ thái độ quan tâm chút xíu là người ta hiểu ngay ấy mà.
Con gái không cần nói, chỉ cần ném cho anh nào mình thích mấy cái nhìn sâu sâu một chút là con trai hiểu ngay, sự không đáp trả bằng những động thái chủ động tấn công chỉ có thể lá anh ta không thích, cũng có trường hợp anh chàng nhút nhát, nhưng hiếm lắm.
Thích mà cứ sợ mất cả tình bạn, chứng tỏ bạn cũng chỉ thích thôi chứ chưa đến độ "quên ăn quên ngủ".
Theo mình thích thì cứ phải dùng mọi cách, không thể chờ ai đó sẽ mất cơ hội, dù biết rằng tình yêu là cái duyên số. Nhưng ở đời không ít người cứ ngồi chờ cái duyên nó đến mà đã lamg mất đi cả tuổi thanh xuân.
Chúc bạn sớm có được người mình thích. Ngủ ngon nha!