[Lyrics] Khắc Cốt Ghi Tâm - Karik, Seachains, Dlow

Thảo luận trong 'Việt Nam' bắt đầu bởi tmcxinhdep, 26 Tháng một 2022.

  1. tmcxinhdep Doãn Thiên Ly công chúa

    Bài viết:
    281
    Khắc cốt ghi tâm


    Thể hiện: Karik, Seachains, Dlow

    Ca sĩ hỗ trợ: Tuấn Khanh

    Giới thiệu chung: Tối ngày 26/1, đêm Chung kết và trao giải Rap Việt mùa 2 đã chính thức lên sóng trên ứng dụng VieON. Thầy trò Karik, Seachains, Dlow kết hợp cùng ca sĩ Tuấn Khanh đã có 1 màn trình diễn đầy thăng hoa, bùng nổ sân khấu khiến cả trường quay phải sởn da gà với bản rap mang tên Khắc cố ghi tâm. Bài rap Khắc cốt ghi tâm khiến người nghe phải để tâm từng lời từng chữ.



    Lời bài hát:

    Đã có những ngày mà cơn mưa kia nặng hạt

    Đang rơi lách tách ở ngoài ban công

    Thằng nhóc đang chạy trong nhà sung sướng

    Với chiếc áo len mà mẹ đan xong

    Lớn khôn với những bài học mẹ dạy

    Gặp người đằng xa là phải chào hỏi

    Chiếc đĩa duy nhất ở trong mâm cơm

    Luôn là rau muống xào tỏi

    Chúng ta nghèo

    Nhưng chúng ta sống luôn phải giữ nét

    Lời mẹ răn đe luôn là động lực

    Để mình hoàn thiện cái chữ nết

    Đi vào Sài Gòn

    Tuổi thanh niên tràn đầy sức trẻ

    Mỗi lần mẹ gọi chỉ nhắc con trai

    Phải luôn giữ gìn sức khoẻ

    Nhiều đêm mày mò trong phòng thu

    Gạt tàn là nơi chứa đựng thuốc độc

    Phải đổi bằng một vài giấc ngủ

    Câu nói bất hủ:

    "Ta phải thật thành công"

    Thành công trong việc làm người tử tế

    Trong việc đối nhân xử thế

    Cũng chẳng cần thành bà thành ông

    Nhưng việc còn chưa làm xong

    2021 suýt mất bên thận,

    Cận kề cái chết đến khi hừng đông

    Bác sĩ không còn cách nào khác

    Bố mẹ đành nhờ thiên nhiên

    Giây phút sinh tử trôi qua trước mắt

    Mới hiểu được tình cha mẹ thiêng liêng

    Quý giá đến nhường nào

    Đau đớn trên giường bệnh

    Ấm áp rồi thở phào

    Khi bố mẹ nằm cạnh

    Nước mắt chảy ngang mặt

    Nghĩ về những lần sai

    Và con là kẻ may mắn

    Vì được bố mẹ ban cho sự sống lần hai

    Phải có nhiều ngày đi qua gió sương

    Nếm trải mọi loại tổn thương

    Mới thấy cuộc đời vốn vô thường

    Cố chấp bao lâu rồi cũng phải quên

    Đâu ai ở mãi bên

    Dang tay ta ôm mình trước gương

    Vội vã tháng năm lầm đường

    Bao ngọn cây lung lay

    Như đang tản mạn vào sương

    Tâm trí nở thêm hoa

    Vẫn còn mãi ngạt ngào hương

    Nụ cười này và ta

    Như uyên ương chạm vào gương

    Những lời phán xét và tán dương

    Hóa thành kim cương nạm vào xương

    Khóc để vui

    Tôi gọi là tiếng khóc mới

    Chữa lành mọi vết thương

    Cùng đi xâm chiếm góc tối

    Họ dạy tôi ngẩng cao đầu

    Cho dù đang dưới vách cống

    Tôi không nhớ những lời dạy

    Bởi vì chỉ thuộc lòng cách sống

    Và ở trên thế gian này tôi đâu có muốn bị so sánh nhiều

    Bay không được đâu chỉ tại gió, đôi khi là cánh diều

    Mẹ không có hình xăm, nhưng sinh nhật tôi bà luôn nhớ nhất

    Tại sao ta chỉ biết trân trọng

    Đến khi phải tiễn người thân xuống đất

    Khi thở phào nhẹ nhõm

    Thì phải nhớ ai chịu nặng cùng

    Tâm sẽ luôn sinh tướng

    Bao nhiêu cái đẹp sẽ hiện lên chân dung

    Thiếu thốn lòng biết ơn

    Có chẳng khác nào là sự bần cùng

    Khắc cốt ghi tâm đến cuối cùng

    Phải có nhiều ngày đi qua gió sương

    Nếm trải mọi loại tổn thương

    Mới thấy cuộc đời vốn vô thường

    Cố chấp bao lâu rồi cũng phải quên

    Đâu ai ở mãi bên

    Dang tay ta ôm mình trước gương

    Vội vã tháng năm lầm đường

    Kẻ khôn ngoan biết chọn điểm rơi mà liều lĩnh

    Người vĩ đại không ép tất cả phải hiểu mình

    Ai rồi cũng phải trải qua một thời điêu linh

    Trước khi bề trên ban cho cơ hội được siêu sinh

    Muốn một lần được đứng đầu bảng

    Phải trải qua nhiều lần muốn đầu hàng

    Không có nghịch cảnh hoài bão

    Khó lòng vững chãi khi đến sự cầu toàn

    Phải có những ngày cơ hàn

    Mới biết trân trọng từng đồng khi được giàu sang

    Chiếc gương là thứ đáng tin duy nhất

    Khi những bí mật được bầu bạn

    Không bao giờ được đầu hàng

    Nếu muốn trở thành nhà cầm quân

    Con sói đầu đàn chỉ nên cất giọng

    Khi những nghịch lý đã thấm nhuần

    Không uỷ mị, trước thị phi

    Luôn tỉ mỉ, trong suy nghĩ

    Có bi luỵ, vẫn lý trí trước khi đi

    Cảm ơn lòng người đã dạy ta 3 bài học sau những lần lỡ dại

    Nên học cách sống một mình, bởi vì không phải ai đến cũng ở lại

    Đứa trẻ trong ta sẽ chỉ trưởng thành

    Khi được trực chiến với sợ hãi

    Sống hay chết thanh thản

    Nhất là ngoài gia đình ta không nợ ai

    Phải có nhiều ngày đi qua gió sương

    Nếm trải mọi loại tổn thương

    Mới thấy cuộc đời vốn vô thường

    Cố chấp bao lâu rồi cũng phải quên

    Đâu ai ở mãi..

    Dang tay ta ôm mình trước gương

    Vội vã tháng năm lầm đường

    Tự mình thắp lên tia hy vọng

    Còn hơn ngồi đó nguyền rủa bóng tối

    Ta thà chết trong sự cô độc

    Còn hơn bắt trái tim mình sống lỗi

    Ta đã từng nông cạn

    Ta đã từng nông nổi

    Bao nhiêu tấm thấu kính

    Mới thấu được những điều không nói

    Bao năm viết lách và học hỏi

    Cuối cùng vẫn không chịu buông lơi

    Ta sẽ bước sang một trang mới

    Một mình ta đứng một vùng trời

    Luôn phải khắc cốt ghi tâm

    Khắc cốt ghi tâm

    Gia đình chính là sức mạnh

    Phải biết ơn mới mong thành người
     
    Last edited by a moderator: 13 Tháng chín 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...