

Trong Thế Giới không ngừng phát triển. Việc tạo ra những giá trị mới, những con người mới với tư duy khác biệt là điều không thể thiếu. Chính xác mà nói, sự khác biệt, và tư duy khác biệt là yếu tố bắt buộc để hướng tới một nền văn minh mới, một thế giới phát triển hơn về mọi mặt.
Vậy khác biệt là gì?
Có phải sự khác biệt nào cũng mang lại giá trị và góp phần cho sự phát triển của nhân loại?
Trong bài viết này tôi sẽ làm rõ từng vấn đề của "Sự khác biệt" theo quan điểm cá nhân và từ những kiến thức mà tôi đã tích luỹ từ trước.
- Khác biệt và khác biệt có giá trị.
Hay nói cách khác: Tư duy khác biệt và tư duy cổ hủ lạc hậu.
- "Khác" có nghĩa là không giống, "biệt" có thể hiểu là đặc biệt, duy nhất. Và khái niệm khác biệt không quá khó để hiểu.
Nói đến tư duy khác biệt, trước hết chúng ta phải hiểu và biết được tư duy đám đông. Muốn biết một người nào đó có khác biệt hay không, thì phải biết điểm chung của đám đông là gì. Và để trở nên khác biệt, thì hiển nhiên ta cũng phải là một phần của đám đông và sau một thời gian, sự khác biệt mới được định nghĩa. Vì thế những gì chúng ta suy nghĩ và hành động không giống với số đông thì lúc đó sự "khác biệt" mới được hình thành.
Mặt khác, sự khác biệt chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định và nó không ngừng thay đổi. Đặc biệt sự khác biệt cũng chịu ảnh hưởng bởi sự phát triển không ngừng của giới hạn con người.
Ví dụ: Nếu trong số 100 người có 1 người đi ô tô, 99 người đi xe máy, thì người đi ô tô đó khác biệt so với 99 người còn lại. Nhưng nếu 99 người đều có ô tô, còn lại 1 người vẫn đi xe máy. Lúc này, liệu 99 người có xe ô tô là "khác biệt" hay người đi xe máy đó mới là "sự khác biệt".
- Để rồi đến một lúc nào đó, tất cả đều sở hữu xe ô tô, thì lúc này cái gọi là khác biệt về có xe ô tô hiền nhiên cũng biến mất, thay vào đó là khác biệt về có tàu hỏa, trực thăng, tùa vũ trụ, vệ tinh..
Nhưng xem xét kỹ:
- Ở giai đoạn đầu: Người sở hữu ô tô đầu tiên, sẽ là người khác biệt so với 99 người còn lại. Vì anh ta có khả năng hơn 99 người khác.
- Lúc sau: Có thêm 98 người nữa có khả năng mua xe, và dần dần sự khác biệt giữa có xe hoặc không có cũng trở nên bình thường.
- Tuy nhiên, nếu còn sót lại một vài người trong số 100 người đó, cụ thể còn 1 người không có ô tô. Thì đây cũng là một sự khác biệt, nhưng không ai muốn cái khác biệt này tồn tại bền vững cả.
- Rồi hiển nhiên, không phải sự khác biệt nào cũng đem lại giá trị. Chỉ những khác biệt có giá trị mới góp phần cho sự phát triển của nhân loại, còn những thành phần hướng tới sự khác biệt sẽ tích luỹ cho sự phát triển và biến sự khác biệt thành điều hiển nhiên. Trong khi đo những thành phần không thay đổi, phát triển theo sự khác biệt cần thiết sẽ tự nhiên bị bỏ lại và tự đào thải.
Tư duy khác biệt cũng không ngừng thay đổi. Có nhiều người sở hữu tư duy tốt, tư duy làm giàu, tư duy khác biệt với đám đông. Thì đến một lúc nào đó, miễn là Trái Đất chưa ngừng quay thì sự khác biệt ở thời điểm hiện tại cũng sẽ không còn là khác biệt nữa. Lúc này yếu tố quyết định lại là thời gian, rồi những ai không theo kịp sự khác biệt để đáp ứng với sự thay đổi không ngững của Thế Giới, của Vũ Trụ thì cũng sẽ tự giác bị đào thải mà thôi.
Để khác biệt hãy tư duy khác biệt, và tất nhiên là khác biệt đón đầu chứ không phải chờ để bị khác biệt. Nếu chúng ta không tự thay đổi tốt hơn thì tự khắc ta cũng sẽ trở thành người khác biệt một cách bị động giống như người đi xe máy trong số những người đi ô tô (ở ví dụ trên mà tôi đã đề cập) mà thôi.
Trên đây là bài viết mang quan điểm cá nhân, có thể bạn sẽ nghĩ khác.
Cảm ơn vì đã đọc bài viết này.
#HunterTTC
#TrinhTuanCuong