Ngôn Tình Kết Hôn Với Vợ Cũ - Mộc Mộc Tầm Tầm

Thảo luận trong 'Truyện Hay' bắt đầu bởi Mộc Mộc Tầm Tầm, 8 Tháng mười hai 2020.

  1. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 20: Thành công lấy lòng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Lăng Thiên trừng mắt nhìn Ngụy Lăng Thy. Trong nhà người khó đối phó nhất chính là cô em gái này đây. Nhưng nào ngờ người anh sợ phải để Đường Tiểu Yên gặp nhất lại xuất hiện trước hết chứ. Kiểu này anh càng phải đau đầu nghĩ cách 'tiễn' Đường Tiểu Yên đi làm sao đây.

    Ngụy Lăng Thy ngó lơ lời anh trai cô vui vẻ bước đến bên cạnh Đường Tiểu Yên nắm tay cô.

    "Chào chị dâu. Em là Ngụy Lăng Thy, chị có thể gọi em là tiểu Thy hay Lăng Thy cũng được."

    Đường Tiểu Yên nụ cười cứng đờ không biết phải trả lời làm sao trong trường hợp này. Ở đâu nhảy ra cô 'em chồng' nồng nhiệt thế này. Chẳng phải nói cô và anh kết hôn và chia tay đều trong im lặng không 'ma' nào biết hết sao. Giờ lại sao đây, giờ biết giải thích thế nào, rồi sao này chia tay ly hôn biết nói sao. Cô bối rối chìm trong suy nghĩ khó xử của mình.

    Ngược lại, Ngụy Lăng Thy lại cho rằng cô đang ngượng ngùng vì phải gặp em chồng trong tình cảnh chưa chuẩn bị tâm lý trước. Chắc cô không biết phải làm gì và sợ cô em chồng này sẽ không thích cô chăng. Ngụy Lăng Thy như thấu hiểu cầm tay dắt Đường Tiểu Yên vào nhà vừa an ủi.

    "Chị không phải lo mặc dù lần đầu gặp chị nhưng em rất thích chị, chị yên tâm nhé. Chị cứ thoải mái tự nhiên xem em như em gái ruột chị đi."

    Đường Tiểu Yên dở khóc dở cười đưa ánh mắt cầu cứu sang Ngụy Lăng Thiên. Cô thật sự không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào, vì cô thật chưa hề suy nghĩ đến sẽ gặp được 'cảnh này'.

    Ngụy Lăng Thiên thấy Đường Tiểu Yên nhìn mình vẻ cầu cứu anh chỉ biết nhúng vai rồi đút hai tay vào túi quần nghênh ngang đi vào nhà. Thật sự anh cũng chưa nghĩ ra cách giải quyết có được không. Nhưng không sao chưa nghĩ ra chứ không phải không nghĩ ra, kiểu gì anh cũng có cách giải quyết vấn đề này.

    Đường Tiểu Yên ngẩn ngơ chớp chớp mắt nhìn Ngụy Lăng Thiên đi lướt qua mình. Thái độ của anh như thế là sao đây. Sống chết mặc ai à hay anh muốn xem trình độ 'biểu diễn' của cô. Nếu như thế thì lỡ có chuyện gì anh cũng đừng trách cô không hỏi ý anh đó nhé. Cô cười ranh mãnh. Nếu đã vậy cô ngại gì không kéo thêm một đồng đội về bên mình.

    Thật ra cô đã nghĩ ra cách để sau này có thể ly hôn trong sự thương tiếc của người nhà anh dành cho cô rồi. Lúc đó chỉ cần 'dàn dựng' cảnh bắt quả tang anh ngoại tình là xong. Vậy thì mọi tội lỗi đều do anh gánh hết, cô chỉ là người phụ nữ 'vĩ đại' ra đi nhường hạnh phúc lại cho người khác. Ôi! Cô càng nghĩ càng đắc ý với sự thông minh của mình.

    "Chị dâu chị đang nghĩ gì thế?" Ngụy Lăng Thy kéo Đường Tiểu Yên đến sopha ngồi.

    Đường Tiểu Yên hồi thần mỉm cười nhìn 'cô em chồng' một cách 'tình cảm'. Nếu đã quyết định hướng đi như thế thì ngại gì cô không diễn cho sâu. Nếu không phụ lòng Ngụy Lăng Thiên tin tưởng cô rồi.

    "Chị đang nghĩ không biết làm sao em biết chị và anh trai em đã kết hôn chứ?" Đường Tiểu Yên thẳng thắng nói ra thắc mắc của cô.

    Ngụy Lăng Thy cười cười. Cô làm sao dám nói là cô có tay trong đây. Cô suy nghĩ tìm một lý do vẹn cả đôi đường để giải thích, chợt mắt cô sáng lên.

    "Anh trai em từ xưa đến giờ chưa từng đưa cô gái nào về nhà đâu. Anh ấy nói khi anh ấy đưa cô gái nào về nhà thì người đó chỉ có thể là vợ anh."

    Đường Tiểu Yên ngạc nhiên anh ta đã từng nói thế thật sao. Nghĩa là đến giờ phút này cô là người đầu tiên được anh đưa về nhà. Cũng phải thôi làm sao đưa con gái về nhà được, anh làm gì có người yêu có vợ là phụ nữ chứ. Cô chẳng qua cũng là một bức bình phong anh mang trên người giúp anh tạm thời che dấu giới tính thật thôi không phải sao. Đường Tiểu Yên giả vờ mỉm cười ngượng ngùng.

    Ngụy Lăng Thy nhìn cô như vậy lại âm thầm tự cười lớn trong lòng. Tự thấy bản thân quá thông minh quá nhạy bén, có thể suy nghĩ ra một câu có thể cảm động lòng người như thế. Nếu chị dâu này mà không yêu anh trai cô là cô thề kiếp này cô không thể làm 'đàn ông'.

    "Chị dâu này, ba mẹ nhất định sẽ rất thích chị như em vậy nên chị cứ yên tâm. Còn nữa nếu anh trai em mà có ức hiếp chị, chị cứ nói với em, em đứng về phía chị, giúp chị.. à giúp chị mách với ba mẹ em. Ba mẹ em sẽ giúp chị đòi lại công bằng." Ngụy Lăng Thy vẻ mặt đầy nghiêm túc.

    Đường Tiểu Yên giật giật khóe miệng. Cô ấy giúp cô mách lẻo sao, có phải là hơi 'hèn' quá không. Nhưng dù sao cũng có người đứng ra làm chỗ dựa cho cô thì cô đâu có khờ dại mà từ chối. Kiểu gì cũng có lúc cần sử dụng đến đặc ân này.

    "Cảm ơn em nhé. Em mới về đến đã ăn tối chưa? Có muốn ăn gì không? Hay chị nấu mì cho em nhé."

    Đường Tiểu Yên nhanh chóng lấy ưu điểm của cô ra để mua chuộc lòng người. Không ai có thể cưỡng lại đồ ăn ngon, cũng như mọi chuyện đều có thể khác đi khi bạn có thể thuyết phục được dạ dày của người khác không phải sao. Mặc dù cô em chồng này đã đứng về phía cô nhưng muốn chắc chắn cô cũng cần phải cho cô ấy thấy, cô đáng để cô ấy 'ngã' về.

    "Chị biết nấu ăn sao? Nếu là chị nấu thì ăn chứ, đương nhiên là ăn rồi. Chị nấu gì em ăn đó." Ngụy Lăng Thy bất ngờ sau đó mỉm cười thích thú.

    Nửa tiếng sau.

    Ngụy Lăng Thy đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đường Tiểu Yên như nhìn thấy vật báo. Cô đưa tay khẽ xoa cái bụng đã no căng của mình. Cô đã từng đi rất nhiều nơi ăn rất nhiều nhà hàng nổi tiếng nhưng cô có thể khẳng định không có một món mì nào ngon như thế này mà cô từng ăn. Chị dâu này của cô có thể sánh ngang với đầu bếp năm sao luôn rồi, chị ấy nấu ăn ngon quá đi mất.

    Đường Tiểu Yên nhìn thấy đôi mắt như nhìn thấy ngôi sao nổi tiếng của cô gái nhìn cô thì biết mình đã thành công chinh phục dạ dày của cô gái này rồi. Cô âm thầm đắc ý trong lòng. Sau đó tiến hành kế hoạch 'hãm hại' hình tượng của Ngụy Lăng Thiên.

    "Chị nấu ăn có tệ lắm không? Anh trai em nói chị đang phá hủy tất cả các món mì mà anh ấy từng ăn. Em cứ nói thật lòng đi, không cần chịu đựng an ủi chị. Dù sao anh trai em cũng nói chị nhiều rồi." Đường Tiểu Yên vẻ mặt uất ức, đôi mắt đỏ au.

    Ngụy Lăng Thy nhíu mày. Anh trai cô não có vấn đề hay vị giác có vấn đề. Món mì ngon như thế này mà anh có thể mở miệng cay độc chị dâu được sao. Anh chắc chắn là đang cố tình gây chuyện với chị ấy khiến chị ấy không vui. Thật là quá đáng mà, có người vợ hiền lại nấu ăn ngon như vậy. Anh ấy tu mấy kiếp mới tìm được đấy. Anh cứ chê cứ thử bỏ chị dâu ra ngoài đi thằng đàn ông khác không cướp chị ấy về mới là lạ đấy.

    Đúng là có vật quý giá như vậy mà không biết trân trọng, sau này lỡ mai bị người ta cướp đi anh có khóc ròng không thì biết. Nhưng mà cô cũng không nỡ để vuột mất chị dâu 'siêu bếp' này đâu.

    Cô nhất định phải nghĩ cách cho anh trai cô nhanh chóng thay đổi thái độ với chị dâu mới được. Nghe cách nói của chị dâu cô có thể đoán được anh trai cô chắc chắn vì một lý do bất đắc dĩ gì đó mới kết hôn với chị ấy rồi. Vậy thì anh cũng không hề thích hay yêu thương gì chị đâu nhỉ. Còn chị cô không biết có yêu anh trai cô không nhưng cảm tình thì chắc là có. Có cô gái nào có thể không có cảm giác với người đàn ông đẹp trai giàu có chứ.

    Việc của cô bây giờ là nhanh nhanh thông báo cho ba mẹ cô. Chỉ cần ba mẹ cô về đây rồi thì cô không tin với ba cái đầu 'siêu thông minh' lại không thể làm thay đổi anh trai.

    "Chị nấu ăn rất ngon. Ngon hơn cả đầu bếp năm sao luôn. Chị đừng buồn, chị cũng biết anh trai em có tiếng là độc miệng mà. Chị cứ cho là anh ấy không có vị giác đi, sau này đừng nấu cho anh ấy ăn nữa là được."
     
    linhk48, Romano, H.Lan7 người khác thích bài này.
  2. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 21: Tình yêu của Quách Nhạn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tiểu Yên sau khi về đến phòng đóng cửa lại cô vui vẻ cười lớn. Sau đó sợ người bên ngoài nghe thấy cô liền bụm miệng lại cười đến run vai. Cô đột nhiên hối hận phải chi lúc trước cô thi vào trường sân khấu nhỉ hoặc lấn sân vào ngành diễn xuất biết đâu bây giờ cô đã là ảnh hậu rồi đấy.

    "Ngụy Lăng Thiên ơi Ngụy Lăng Thiên. Để xem sao khi vở kịch này kết thúc anh có đi theo năn nỉ tôi không nhé." Đường Tiểu Yên cười đắc ý.

    * * *

    Trong một căn phòng khác Ngụy Lăng Thy đang liên tục gọi cho ông bà Ngụy để báo cáo về chị dâu mới. Cô chắc chắn sẽ lại kiếm được một con số nữa khi ông bà Ngụy biết được tin tức cô đưa tới.

    "Lăng Thy con về nhà rồi chứ? Sao rồi có gặp cô gái kia không? Mau kể cho mẹ nghe đi." Bà Ngụy vừa nhận cuộc gọi đã gấp gáp lên tiếng hỏi ngay.

    Ngụy Lăng Thy vui vẻ kể lại cuộc gặp gỡ với chị dâu cho ông bà Ngụy nghe. Cô còn không quên nhắc đến sở trường nấu ăn đỉnh cao của Đường Tiểu Yên. Cô càng nói bà Ngụy bên kia càng nghe càng vui vẻ cười tít cả mắt. Nhưng sau đó lại cau mày.

    "Mẹ mau về đi, còn thấy anh trai đối xử với chị dâu tệ lắm đấy. Ba mẹ về đòi lại công bằng cho chị ấy đi." Ngụy Lăng Thy thẳng tay tố cáo anh trai.

    Ông Ngụy ngồi bên cạnh nãy giờ không lên tiếng nghe vậy nhíu mày. Ông không ngờ thằng con trai này lại tệ đến mức đó, cả vợ của mình mà anh cũng đối xử như thế. Thật là quá đáng mà, anh còn đáng mặt đàn ông nữa không? Ông Ngụy cực kỳ tức giận. Khi nghe nói con dâu tốt như thế, nhất là nấu ăn rất ngon thì ông đã nghĩ chắc con trai ông tu tám kiếp nên kiếp này mới được đền đáp cho cô vợ tốt thế này. Thế mà anh còn không biết quý trọng thì quá không biết điều rồi. Ông phải dạy cho thằng con trai này một bài học mới được.

    Bà Ngụy gương mặt cũng trở nên khó coi. Con trai bà xấu tính xấu nết bà biết. Nhưng ngay cả vợ mình mà anh cũng đối xử như người xa lạ khác thì không thể nào chấp nhận được.

    "Ba mẹ có lẽ tuần sau mới về được. Con cứ đứng ra bảo vệ chị dâu đi, hơn nữa làm sao để hai đứa nó nhanh chóng có con. Mẹ tin tưởng nếu anh con làm ba rồi sẽ thay đổi tính nết thôi."

    Ngụy Lăng Thy khẽ sờ cảm suy nghĩ. Mẹ cô nói rất có lý. Bây giờ anh trai cô không thích chị dâu, ăn nói khó nghe với chị ấy nhưng nếu chị dâu mang thai rồi thì sao. Chắc là anh sẽ không dám lớn tiếng với chị ấy nữa chứ đừng nói là nói lời khó nghe. Cô cười gian xảo. Nếu vậy thì phải giúp chị dâu mau có thai thôi. Chẳng phải có câu nói gì mà 'mẹ quý nhờ con' đó sao.

    Ngụy Lăng Thy nhận nhiệm vụ với ba mẹ cô xong nói thêm vài lời nữa thì tắt máy.

    Ngụy Lăng Thy ngồi vào bàn lấy giấy bút ra, lập tức lấy điện thoại lên mạng tìm kiếm nào là các cách để hai người đang là người dưng có tình cảm với nhau. Hai người từ ghét nhau trở nên yêu nhau sâu đậm rồi các cách mau có thai. Cô ghi đầy cả một trang giấy. Sau đó lên giường nằm suy nghĩ cách nào mới nhanh nhất và hiệu quả nhất.

    "Say rượu phát sinh quan hệ." Cô đọc thầm.

    Cách này hình như được nhỉ. Kêu chị dâu tìm cách chuốc say anh trai sau đó lôi anh lên giường 'chiến đấu' một trận. Vậy chắc là được phải không? Chắc anh ấy cũng không hèn đến mức không chịu trách nhiệm chứ. Nhưng liệu trong tình huống say xỉn thì 'súng' có lên nòng được không ta. Lỡ như nó yểu sìu thì biểu chị dâu phải làm sao? Lúc đó không phải mọi chuyện đều không thành mà còn làm mệt thân chị ấy hầu hạ anh sao.

    Nhưng nếu anh ấy không say thì làm sao trong tình trạng tỉnh táo anh ấy đồng ý lên giường với chị chứ. Còn cách nào toàn vẹn hơn không ta. Ngụy Lăng Thy lăn đi lộn lại trên giường đột nhiên mắt sáng lên. Tại sao cô lại không nghĩ ra chứ. Bỏ thuốc kích dục cho anh chẳng phải xong rồi sao. Lúc đó chỉ cần đưa chị dâu vào phòng anh ấy, cho dù anh ấy không muốn cũng không có sự chọn lựa nào khác. Cô quá thông minh rồi.

    * * *

    "Quách Nhạn, cậu còn giữ suy nghĩ làm em rể tôi chứ. Lăng Thy về rồi. Tôi cần cậu nghĩ cách lôi con nhỏ ra khỏi Đường Tiểu Yên trước khi chúng tôi ly hôn."

    Ngụy Lăng Thiên thật sự đã nghĩ hết cách rồi không có cách nào khác đành phải nhờ sự giúp đỡ của Quách Nhạn. Nếu muốn 'trị' Ngụy Lăng Thy chỉ có cách tìm điểm yếu của cô chính là người cô ghét nhất. Không ai khác chính là Quách Nhạn.

    Đó là lý do từ khi hiểu chuyện cô đã xin ra nước ngoài học và rất ít khi về nhà. Anh cũng không hiểu tại sao cô lại ghét Quách Nhạn như vậy trong khi anh thấy Quách Nhạn lại rất cưng chiều cô. Có lúc anh cũng đã từng thắc mắc hỏi cô lý do và anh nhận được một câu trả lời thế này.

    "Nhìn mặt đã không ưa, tính cách còn đáng ghét hơn."

    Anh đã hỏi cô tại sao lại như thế. Anh thấy Quách Nhạn mặc dù nhan sắc kém anh một chút nhưng cũng rất đẹp trai mà. Tính cách tuy có nói hơi nhiều một chút nhưng đổi lại cậu ta rất biết cách lấy lòng con gái không phải sao. Từ khi đi học đã có rất nhiều cô gái chạy theo cậu ta tỏ tình rồi đấy. Vậy mà cô lại chê cậu ta ghét cậu ta như thế là thế nào. Đúng là không hiểu nổi tính cách con gái mới lớn.

    Nhưng cái khiến anh khó hình dung hơn. Cô ghét cậu ta bao nhiêu thì cậu ta lại yêu thích cô bấy nhiêu có ngược đời không chứ. Tuy cậu ta có rất nhiều cô gái đeo theo nhưng cậu ta lại chưa từng đáp lại ai. Chỉ vui đùa một chút thế thôi chứ chưa từng thật lòng với ai ngoài cô. Cậu ta thậm chí đã đến nói với ba mẹ anh xin được sau này kết hôn với cô. Khiến cô càng thù hận anh. Còn anh thì lại nói cô tức giận lên rất đáng yêu. Càng giận càng dễ thương.

    Mỗi năm sinh nhật cô anh đều xuất hiện trước mặt cô để tận tay tặng quà cho cô. Mặc dù có những năm sinh nhật cô không ở nhà, anh cũng đều chạy đến nơi cô ở để tặng. Anh nghĩ nếu là cô gái khác chắc đã cảm động khóc bù lu bù loa rồi. Chứ nào như em gái anh, trái tim sắt đá kiểu gì mà một chút cảm động cũng chẳng có. Lần nào cũng vậy chỉ một câu nói sau khi nhận quà từ Quách Nhạn.

    "Năm cuối cùng chưa?"

    Nếu anh là Quách Nhạn anh đã bỏ cô từ lâu rồi. Anh tự nhận mặt mình cũng nằm trong top dày nhưng cũng không dày đến mức như Quách Nhạn như thế. Nếu sự cố gắng kiên trì nhiều năm của anh chỉ đổi lại sự cay đắng như thế thì anh chấp nhận từ bỏ. Có lúc anh đã hỏi Quách Nhạn.

    "Cậu cần gì phải treo cổ trên một cái cây như thế."

    Lúc đó Quách Nhạn vui vẻ cười lớn trả lời anh rằng.

    "Khi nào cậu thật sự gặp được một nửa của cậu, lúc đó cậu sẽ hiểu dù cô ấy có bắt cậu treo cổ tự vẫn trên cây cậu cũng bằng lòng."

    Anh đã cho Quách Nhạn một ánh mắt khinh thường. Anh sẽ không bao giờ tự ngược mình vì một cô gái như thế. Nếu cô ta không thích anh thì anh tìm người khác. Trên đời này cũng đâu thiếu con gái, đâu thiếu phụ nữ tốt cho anh chọn lựa chứ. Việc gì phải tự làm khổ mình. Anh có thể chắc chắn anh không phải là kiểu đàn ông nhu nhược như vậy. Nếu anh thích cô ấy, cô ấy lại không thích anh. Vậy thì anh sẽ từ bỏ tìm người khác để thích thôi. Anh cũng chẳng muốn làm khó ai.

    Nhưng anh không biết rằng những năm về sau chính anh lại làm những điều mà anh xem thường hôm nay. Anh còn mặt dày hơn cả Quách Nhạn của hiện tại. Và thậm chí còn điên cuồng vì một cô gái hơn gấp nhiều lần Quách Nhạn.

    "Lăng Thy về rồi sao. Ôi tình yêu của tôi, sao cậu không gọi tôi sớm hơn chứ. Yên tâm Lăng Thy để tôi lo. Cậu chờ làm anh vợ của tôi đi." Quách Nhạn cười lớn trong điện thoại.
     
    linhk48, Romano, THG Nguyen6 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng mười hai 2020
  3. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 22: Chị dâu em chồng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chào buổi sáng chị dâu."

    Ngụy Lăng Thy bước vào phòng bếp đã nhìn thấy Đường Tiểu Yên đang loay hoay trong bếp. Cô càng thêm yêu thích chị dâu này hơn nữa. Thử hỏi trong thời buổi này có mấy cô gái chịu thức sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng và gia đình chồng chứ. Bản thân cô đây mặc dù cũng muốn được trở thành một người phụ nữ đảm đang. Nhưng có lòng mà không có sức, vừa nấu ăn dở tệ đã vậy còn không thể thức sớm. Cô thở dài rồi đưa ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chị dâu người cô đã thầm xem là thần tượng.

    Cô gái như thế này đã sắp tuyệt chủng đến nơi rồi thế mà chẳng hiểu anh trai cô 'mù mắt' thế nào lại không hề nhận ra được. Đã không trân trọng thì thôi còn nặng lời khinh khi. Cô sẽ chống mắt lên xem nếu anh thật sự vuột mất chị dâu này, sau này có hối hận xanh ruột không thì biết. Nhưng mà làm sao đây cô cũng không muốn chị ấy trở thành chị dâu của người khác đâu. Món mì của chị ấy nấu ngon lắm đấy.

    "Sắp xong rồi em ra bàn chờ chị một chút nhé." Đường Tiểu Yên mỉm cười.

    Đường Tiểu Yên đột nhiên rất thích cô em chồng này bởi vì cô ấy quá dễ đối phó.. khụ.. vì cô ấy quá dễ thương mới đúng nhỉ. Cô chỉ có em trai mà em trai cô lại khá điềm tĩnh chẳng nói chuyện gì nhiều nên nhiều khi cô rất muốn có một cô em gái hoạt bát như cô thì thích biết mấy. Vì vậy càng nhìn Ngụy Lăng Thy cô càng thích, nếu cô ấy không phải em gái ruột của anh ta có khi cô sẽ lôi kéo Ngụy Lăng Thy cho em trai tiểu Bắc của cô rồi. Trở thành em dâu của cô ở chung nhà với cô chắc cô sẽ vui vẻ cả ngày mất.

    "Chị dâu làm món gì thế ạ? Em nghe mùi thơm quá." Ngụy Lăng Thy hít hà.

    "Lại là mì xào hải sản phải không? Tôi nói này cô không biết nấu món nào khác ngoài mì à." Ngụy Lăng Thiên từ phía sau lưng Ngụy Lăng Thy nói chen vào.

    Đường Tiểu Yên làm lơ anh luôn chẳng quan tâm anh đang mỉa mai cô. Cô biết nấu rất nhiều món nhưng chẳng hiểu sao chỉ khi nấu các món mì cô mới cảm thấy tự tin rằng mình nấu ngon.

    Cô mỉm cười nhìn Ngụy Lăng Thy rồi bưng một đĩa mì ra đặt trước mặt cô, sau đó đi trở vào lấy cho mình một phần sau đó ngồi vào bàn bắt đầu ăn.

    Ngụy Lăng Thy nhìn thấy anh trai đang đen mặt vì bị ngó lơ cô khẽ cười. Cho đáng đời mới sáng sớm đã tự gây nghiệt thì đáng bị như vậy. Cô cũng chẳng thèm quan tâm anh mà cúi đầu thưởng thức món mì của mình.

    "Chị dâu món mì ý này ngon quá đi mất. Sau này dù ngày nào chị cũng cho em ăn mì em cũng đồng ý." Ngụy Lăng Thy mắt sáng rực nhìn cô.

    Đường Tiểu Yên cười nhếch mép khẽ nhướng mày với Ngụy Lăng Thiên vẻ mặt đắc ý.

    Ngụy Lăng Thiên từ đen mặt chuyển sang gương mặt đỏ bừng vì tức giận. Cô lại dám ngó lơ anh, đã vậy còn dám không chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh mà để đầu bếp làm. Khi nhìn thấy cô và Lăng Thy hai người điều ăn mì ý chỉ riêng anh được đầu bếp mang đến một phần trứng chiên cùng bò bít tết là anh đã cực kỳ bực bội rồi. Vậy chẳng khác nào anh là người ngoài sao, hai người vui vẻ nói cười còn anh thì 'tự kỷ' ăn món riêng còn chẳng ai quan tâm.

    Đường Tiểu Yên thật là khiến anh phải khâm phục rồi. Chỉ mới một buổi tối mà cô đã lôi kéo được Lăng Thy đứng cùng chuyến tuyến với cô. Anh hít sâu cố kiềm chế cơn tức giận của mình rồi cắn răng ăn hết phần ăn của mình.

    "Hy vọng cô nhớ rõ cô là ai."

    Lúc chuẩn bị đi ra ngoài, Ngụy Lăng Thiên trừng mắt nói với Đường Tiểu Yên một câu như thế rồi quay lưng đi trong ánh mắt khó hiểu của Ngụy Lăng Thy.

    "Chị mặc kệ anh trai đi. Ăn xong chị định làm gì?" Ngụy Lăng Thy mỉm cười nhìn cô.

    Đường Tiểu Yên làm sao không hiểu ý Ngụy Lăng Thiên chứ. Chắc là anh thấy cô và Lăng Thy có vẻ thân thiết nên anh ta sợ cô đang giở trò gì đó, chắc sợ cô sao này sẽ níu kéo anh ta hoặc dụ dỗ Lăng Thy bòn rút tiền của nhà họ Ngụy chẳng hạn.

    Nhưng cũng may Lăng Thy không hiểu nên cũng chẳng mấy quan tâm lời anh nói, đỡ cho cô phải suy nghĩ tìm lý do giải thích.

    "Buổi sáng chị vào bệnh viện thăm bà nội và em trai chị. Buổi chiều chị vào công ty của anh trai em làm." Đường Tiểu Yên nói rõ lịch trình một ngày của mình.

    Ngụy Lăng Thy trầm tư suy nghĩ một chút sau đó mỉm cười nắm lấy tay Đường Tiểu Yên.

    "Em cùng chị vào bệnh viện nhé. Sau đó chị em mình đi mua sắm được không? Em về cũng không mang nhiều quần áo về lắm. Chị đi chọn quần áo với em được không?"

    Đường Tiểu Yên khó xử cô sợ nhất là đi trung tâm thương mại bởi vì nhìn thấy quần áo đẹp bất cứ cô gái nào cũng sẽ không cưỡng lại được. Cô lại không có tiền đi đến những nơi đó chẳng khác nào là đang hành hạ sức chịu đựng của cô. Nhưng cô em chồng này đã mở lời cô cũng không thể từ chối trong ánh mắt vui vẻ của cô bé được. Cô thở dài gật đầu đồng ý.

    * * *

    Bệnh viện.

    "Em ở đây với bà nội chờ chị nhé, chị sang phòng bệnh của em chị một chút rồi chúng ta đến trung tâm thương mại." Đường Tiểu Yên dặn dò Ngụy Lăng Thy sau đó đi về hướng phòng bệnh em trai.

    Đường Tiểu Yên vừa đi, Ngụy Lăng Thy đã gọi ngay cho bác sĩ điều trị của bà nội để hỏi thăm tình hình. Bởi vì cô cũng lo lắng rõ ràng chỉ giả vờ nhưng sau đến bây giờ bà vẫn chưa tỉnh không phải thật sự sức khỏe của bà có vấn đề thật chứ.

    "Đàm Minh. Sau bà nội mình vẫn chưa tỉnh vậy, cậu có chắc bà không sao thật đó chứ." Ngụy Lăng Thy lo lắng.

    Đàm Minh bác sĩ điều trị của bà nội Ngụy kiêm bạn thân khác giới của Ngụy Lăng Thy. Cậu dở khóc dở cười nhìn Ngụy Lăng Thy.

    "Bà nội cậu thật sự không sao. Rõ ràng tối hôm kia khi mình vào kiểm tra bà đã tỉnh rồi mà. Chắc là tối qua bà ngủ muộn nên sáng nay ngủ say chút thôi."

    Ngụy Lăng Thy thở phào nhẹ nhõm làm cô lo gần chết. Cô mỉm cười nói với Đàm Minh ít câu nữa rồi mới đuổi cậu ta đi làm việc đi. Nếu không khi Đường Tiểu Yên vào nhìn thấy lại không biết giải thích làm sao.

    Một tiếng sau.

    "Em trai chị đã tốt lên chưa?" Ngụy Lăng Thy quan tâm hỏi thăm.

    "Bác sĩ nói hồi phục rất tốt chắc không lâu nữa sẽ xuất viện được thôi. Cảm ơn em nhé." Đường Tiểu Yên mỉm cười.

    Cô nói là sự thật. Em trai cô hôn mê hai ngày đã tỉnh lại và đang hồi phục rất tốt. Chuyện của cô và Ngụy Lăng Thiên cô cũng đã nói với Đường Tiểu Bắc. Dù sao em trai cô cũng là người thân duy nhất của cô, cô không muốn dấu diếm bí mật gì cả. Lúc nghe cô kể Đường Tiểu Bắc đã khóc ôm chầm lấy cô xin lỗi, bởi vì cậu nên cô phải hy sinh bản thân nhiều như vậy. Cô cũng đã khóc nhưng rồi an ủi cậu, khuyên cậu mau chóng khỏe lại. Sau đó hai chị em sẽ bỏ đi nơi nào đó thật xa. Vậy thì sẽ không có ai biết cô đã từng ly hôn rồi không phải sao. Đó cũng là điều cô suy tính bấy lâu.

    "Chị đang suy nghĩ gì vậy? Em mặc cái váy này thế nào?" Ngụy Lăng Thy mặc chiếc váy màu hồng đứng trước mặt Đường Tiểu Yên mỉm cười.

    Đường Tiểu Yên hồi thần nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt. Phải chi cô cũng được xinh đẹp như cô gái này thì chắc cũng đã có bạn trai che chở rồi. Không phải đi làm 'vợ hợp đồng' của người khác như thế này.

    "Rất đẹp đó. Ngụy Lăng Thy em thật xinh đẹp." Đường Tiểu Yên thành thật khen ngợi.

    Ngụy Lăng Thy nghe Đường Tiểu Yên khen mình thì ngượng ngùng đỏ mặt, mặc dù có rất nhiều đã từng khen cô như vậy.

    "Chị cũng chọn một cái váy chị thích đi. Coi như quà gặp mặt em tặng chị nhé."

    Nhìn những trang phục Đường Tiểu Yên mặc, Ngụy Lăng Thy cũng biết cô sẽ không đủ tiền mua những trang phục ở đây. Cô không muốn chị dâu mình thua kém ai lại càng không muốn cô xấu hổ nên tự tìm một lý do để cô có thể tự nhiên mua đồ.

    "Không cần đâu. Chị không cần đồ mới." Đường Tiểu Yên bối rối từ chối.

    "Chị ơi! Hai ngày nữa là sinh nhật của anh trai em đấy. Chị cũng nên mặc đẹp một chút phải không?" Ngụy Lăng Thy nhắc nhở.
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-5 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng mười hai 2020
  4. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 23: Quà sinh nhật.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tiểu Yên bất ngờ, sinh nhật Ngụy Lăng Thiên sao nhưng vậy thì sao, cũng có liên quan gì đến cô đâu chứ. Anh ta già thêm một tuổi là việc của anh ta nên rầu, cô cần gì phải ăn diện làm gì.

    "Cái này hợp với chị này, chị mau vào trong thử đi." Ngụy Lăng Thy vui vẻ cầm một cái váy màu xanh dương đưa cho Đường Tiểu Yên.

    Đường Tiểu Yên giật giật khóe miệng. Thật sự hợp với cô thật sao nhưng mà có phải nó hơi 'thiếu vải' quá không? Cô cười gượng cầm vào phòng thay đồ. Dù sao từ chối cũng kỳ thôi thì cứ thử vào cho cô ấy biết cô không hợp, lúc đó cô cũng đỡ viện lý do từ chối.

    "Thấy không? Mắt thẩm mỹ của em quá tuyệt vời mà." Ngụy Lăng Thy sáng mắt kiêu ngạo.

    Đường Tiểu Yên nhìn mình trong gương mà giật cả mình, này đúng là kiểu 'người đẹp vì lụa' chắc rồi. Tuy gương mặt cô không được xinh đẹp xuất sắc, dáng người cũng không chuẩn như siêu mẫu nhưng đổi lại cô lại có làn da trắng tự nhiên, ba vòng cũng đầy đủ 'điện nước'. Vì vậy chiếc váy dây ôm body xẻ ngực hơi sâu này rất hợp với cô. Nó giúp cô phô ra được các ưu điểm của mình. Nói thật ngay cả bản thân của cô, cô cũng không ngờ mình mặc đồ đẹp vào coi cũng 'quyến rũ' đó chứ.

    "Có hở quá không? Chị thấy không quen lắm." Đường Tiểu Yên ngượng ngùng đưa tay che trước ngực.

    "Gương mặt chị đã không tạo điểm nhấn thì mình phải tìm cách nhấn chỗ khác chứ. Như vậy mới đẹp được." Ngụy Lăng Thy vô tư nói không biết rằng mình vô tình chạm vào nỗi đau của Đường Tiểu Yên.

    Đường Tiểu Yên vẻ mặt cứng đờ, cô em chồng này có cần phải thẳng thắng đến mức gây sát thương đến thế không. Cô nhìn mình trong gương lần nữa rồi thở dài. Cô ấy nói đúng cũng đâu có sai gì không trách cô ấy được.

    Sau đó Ngụy Lăng Thy quyết định thay cô, chọn mua cái váy cô thử. Hai người thanh toán xong đi tiếp sang các cửa hàng khác, Ngụy Lăng Thy mua rất nhiều đồ quần áo, túi xách, giày dép đủ hết. Cô ấy còn chọn cho cô mặc dù cô đã cố từ chối nhưng cũng không thay đổi được gì.

    "A.. hay là hai chị em mình chọn quà sinh nhật cho anh trai em luôn đi." Ngụy Lăng Thy bỗng nhiên nhớ ra.

    Đường Tiểu Yên nhíu mày lại gì nữa đây. Cô em chồng này luôn có những phát ngôn làm cô đỡ không kịp. Mua quà cho Ngụy Lăng Thiên, anh ta có thiếu gì sao. Hơn nữa hiện tại cô cũng không mang nhiều tiền vậy thì mua được gì trong cái trung tâm 'xịn sò' này.

    Ngụy Lăng Thy lại kéo cô đi khắp các cửa hàng quần áo nam cô ấy chọn chọn lựa lựa cả buổi nhưng chẳng ưng ý được bộ nào. Cô ấy nói nếu chọn không khéo không những không được cảm ơn mà có khi còn bị mỉa mai. Cô nghe mà dở khóc dở cười, thế thì cần gì tặng cho khổ vậy. Cuối cùng cô ấy chọn một bộ vest đen chẳng có gì khác lạ. Cô ấy nói cho an toàn dù sao nó cũng là thiết kế mới nhất của nhà thiết kế anh ta thích. Cô cạn lời thật sự.

    Sau đó cô ấy lại hỏi tôi đã chọn được gì chưa? Tôi có thể chọn sao. Bộ vest cô ấy mua giá gần mười ngàn đô, lúc nhìn giá cô đã chảy cả mồ hôi. Dù có bán cô cũng không có được bao nhiêu tiền đó. Vậy cô lấy gì để mua đây. Nhưng cô cũng có sĩ diện của mình cũng không thể nói thẳng với cô ấy, cô không có tiền đúng không? Cũng không thể để cô ấy tiếp tục trả tiền như lúc mua đồ cho cô được, dù sao đây cũng là quà. Mà đã là quà tặng thì phải tự mình mua mới đúng.

    Cô viện lý do không vừa ý những đồ này nên đi sang chỗ khác. Cô đi thêm một vòng nữa cuối cùng cô dừng trước cửa hàng đồ gốm. Mắt cô sáng lên, ở đây có để bảng ghi rằng có thể tự làm đồ gốm mình muốn giá cũng không đắt lắm. Cô quyết định đi vào bên trong.

    Ngụy Lăng Thy ngạc nhiên nhìn Đường Tiểu Yên. Chị dâu cô tình cảm lãng mạn thế sao. Còn muốn tự tay làm quà tặng cho anh cô nữa. Cô mang vẻ mặt sùng bái nhìn Đường Tiểu Yên sau đó cũng bước theo cô vào bên trong.

    Đường Tiểu Yên bước đến bàn làm gốm, cô đã suy nghĩ ra mình phải làm gì rồi. Lúc trước cô có từng làm thêm trong một tiệm đồ gốm tương tự thế này nên cô cũng từng học làm chút đỉnh. Vì vậy cô bắt tay vào làm.

    Một tiếng rưỡi sau.

    "Chị dâu! Chị thật là siêu.. siêu giỏi luôn đấy. Cái ly đẹp quá đi mất nhưng mà cái hình này chị chắc là không sao chứ."

    Cái ly bằng gốm Đường Tiểu Yên làm thật sự rất đẹp. Ngụy Lăng Thy rất thích chỉ có đều chị ấy lại vẽ lên đó một con 'chó mặt xệ' trong rất buồn cười. Nếu là tặng cho cô dĩ nhiên cô chẳng nói gì thậm chí còn rất thích bởi vì nó rất đáng yêu. Nhưng nếu tặng cho anh trai có tiếng độc miệng của cô thì lại khác.

    Đường Tiểu Yên biết nỗi lo lắng của Ngụy Lăng Thy chứ, cô hiểu hết đấy. Lúc đầu cô chỉ định vẽ lên đó một cái cây hay đơn giản một dòng chữ chúc mừng sinh nhật thôi. Nhưng suy đi nghĩ lại cô lại quyết định vẽ chú chó 'mặt xệ' này, cô thấy nó rất hợp với anh. Càng nhìn cô càng hài lòng, nghĩ đến lúc anh mở ra nhìn thấy chắc chắn anh sẽ hiểu ý cô. Đúng vậy cô đang cố ý mượn nó để gián tiếp mắng anh đấy.

    "Rất đáng yêu mà. Chị nghĩ chỉ cần tự tay chị làm thì có là gì, anh trai em cũng không nở chê bai đâu nhỉ." Đường Tiểu Yên cố tình nói.

    Ngụy Lăng Thy suy nghĩ một chút lại thấy chị ấy nói cũng đúng. Dù sao cũng là tấm lòng của chị ấy mà. Hơn nữa chẳng phải anh trai cô cũng rất thích chó sao, chỉ khác là anh ấy thích con ngao tây tạng khổng lồ chứ không phải con chó mặt xệ này. Nhưng mà cũng đều là chó chắc là anh cũng sẽ thích thôi. Cô tự an ủi bản thân mình.

    Sau khi mua xong đồ cũng như chọn quà xong cũng đến giờ ăn trưa. Ngụy Lăng Thy rủ cô cùng đi ăn, hỏi cô có đề nghị gì không, dù sao cô cũng đã lâu không về nước nên cũng không biết quán ăn hay nhà hàng nào ngon.

    Đường Tiểu Yên mắt sáng rực nhớ ngay đến 'phiếu' ăn miễn phí của mình. Cũng may lúc nào cô cũng mang nó theo bên mình y như rằng bùa hộ thân. Cô nghĩ mang nó theo bên mình cô sẽ an tâm rằng dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cô cũng không chết đói ngoài đường.

    Đường Tiểu Yên dẫn Ngụy Lăng Thy đến nhà hàng Vũ Yên. Đến trước bàn lễ tân cô mỉm cười đưa 'phiếu' ăn vip miễn phí của mình ra. Ngay lập tức nhân viên đối xử với cô hết sức ân cần, dẫn cô vào phòng ăn vip.

    Sau khi vào phòng ngồi, Ngụy Lăng Thy lúc này mới không nhịn được nữa lên tiếng hỏi Đường Tiểu Yên thắc mắc của mình.

    "Chị dâu, chị quen ông chủ ở đây sao. Nhưng sao chị lại có cái thẻ 'quyền lực' kia thế."

    Đường Tiểu Yên mỉm cười nhìn cô. Cô cũng không muốn bịa đặt hay che dấu gì. Cô thành thật kể ra lý do mình được sở hữu cái thẻ này.

    Ngụy Lăng Thy càng nghe miệng càng mở to. Cô ngạc nhiên đến bất ngờ. Cô không ngờ chị dâu mới này còn biết đánh nhau cơ đấy, nghe cô ấy nói chắc là đánh nhau vô cùng giỏi nữa. Cô đưa ánh mắt tôn sùng nhìn Đường Tiểu Yên. Nấu ăn ngon, biết làm đồ gốm, giờ lại còn biết võ thuật nữa. Sao chị ấy có thể tài giỏi thế chứ, thế này thì chỉ có đàn ông mù mắt mới không thích chị ấy thôi.

    "Em chọn món đi. Ở đây món nào cũng ngon ngay cả món rau trộn cũng ngon hơn ở nhà hàng khác." Đường Tiểu Yên nghiến răng lập lại từng lời nói mà Ngụy Lăng Thiên đã từng nói với cô.

    Ngụy Lăng Thy nghe vậy vui vẻ mở menu ra chọn món. Sau đó trong lúc chờ món lên thì có một người đàn ông xuất hiện.

    "Tôi cứ nghĩ cô sẽ không dùng đến cái thẻ này chứ." Trần Vũ đẩy cửa phòng bước đến bên cạnh Đường Tiểu Yên mỉm cười.

    Đường Tiểu Yên sửng sốt, cô tốt số đến thế sao. Vô tình đến ăn còn gặp được ông chủ đẹp trai ở đây nữa. Cô nghe thế mỉm cười ngượng ngùng.

    "Món ăn ở đây ngon như vậy tôi muốn không đến nữa cũng khó."

    Ngụy Lăng Thy ngồi bên cạnh đột nhiên lại cảm giác được sự bất an trong lòng. Cũng chẳng hiểu lý do tại sao. Nhưng cô lại cảm thấy người đàn ông trước mặt này rất có khả năng sẽ là tình địch của anh trai cô.

    "Xin lỗi, anh là?"
     
    THG Nguyen, -Jenny-, Ha chinh3 người khác thích bài này.
  5. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 24: Tình địch của anh trai.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tiểu Yên xấu hổ vì thấy "trai" đã quên ngay em chồng. Cô đứng dậy giới thiệu cô em chồng này nhưng rồi cũng không biết giới thiệu với thân phận là gì, cũng không thể nói cô ấy là em chồng cô phải không? Vậy thì chẳng khác nào tuyên bố với toàn 'đàn ông' trên đời cô là người có chồng. Sau này ly hôn cô làm sao đi 'bước' nữa. Cô đứng lên nhưng vẫn mỉm cười không nói chuyện.

    Ngụy Lăng Thy híp mắt nhìn người đàn ông đang đứng nhìn chằm chằm chị dâu cô kia. Có cô đang ngồi ở đây mà hai người lại dám 'liếc mắt đưa tình' với nhau trắng trợn như vậy. Nhưng rồi suy nghĩ lại, cô thông cảm được với chị dâu mình nên không trách chị ấy có suy nghĩ khác với người đàn ông khác.

    Có người phụ nữ nào lại muốn đi tìm người đàn ông khác khi chồng mình mọi thứ đều hoàn hảo yêu thương cưng chiều. Họ chỉ đi tìm khi chồng không hoàn hảo hoặc đối xử tệ bạc với họ, họ đã cố gắng chịu đựng trong một thời gian. Đến khi quá mệt mỏi không thể chịu đựng được nữa thì dĩ nhiên họ sẽ đi tìm người đàn ông biết yêu thương trân trọng họ hơn.

    Anh trai cô hiện tại là một người đàn ông có thể nói là mẫu người lý tưởng của biết bao nhiêu phụ nữ nhưng đó là khi không xét đến tính cách. Anh thừa tiền dư nhan sắc nhưng khi mở miệng nói chuyện thì tất cả những thứ anh có đều dường như là sương mù đối với người đối diện. Nhiều lúc cô đã từng hỏi mẹ cô, liệu lúc mang thai anh trai bà có ăn nhầm thứ gì không mà bây giờ lại ảnh hưởng trầm trọng như vậy. Nhưng lúc như vậy mẹ cô thở dài. Bà nói lúc đó bà chỉ hơi ăn nhiều một chút con nhum thôi, chẳng lẽ anh lại ảnh hưởng như thế, độc miệng độc mồm như những chiếc gai của con nhum. Khóe miệng co giật khi nghe bà nói như thế.

    "Lăng Thy.. em có đang nghe chị nói gì không thế?" Đường Tiểu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Ngụy Lăng Thy.

    Đường Tiểu Yên thầm nghĩ chẳng lẽ cô em chồng này đã trúng tiếng sét ái tình với Trần tổng sao. Cô ấy nhìn Trần tổng không chớp mắt luôn đấy. Cũng dễ hiểu thôi, mấy ai có thể chống lại một người đàn ông vừa đẹp trai vừa nho nhã lễ độ như thế chứ. Cô đây còn phải 'thầm thương trộm nhớ' anh ta đây. Nhưng cô không phải bởi vì anh ta đẹp trai không thôi mà còn bởi vì 'nhà hàng' của anh ta nữa. Có một người chồng là ông chủ của chuỗi nhà hàng năm sao thì còn gì bằng, cả đời không lo chết đói rồi không phải sao.

    Trần Vũ cũng mỉm cười chìm trong suy nghĩ riêng của anh. Đường Tiểu Yên cô gái đã cứu anh và làm cho anh không thôi nghĩ về cô. Không ngờ khi nói chuyện nhiều hơn với cô, anh lại càng cảm thấy thích cô hơn. Trước giờ anh không tin vào tình yêu sét đánh hay yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên gì đó mà các bạn trẻ thường hay nói. Nhưng từ khi gặp cô gái này anh đã biết được thật sự có chuyện như vậy.

    Duyên phận là cái người ta không thể cầu. Định mệnh là cái người ta không thể quyết định.

    Phải chăng cô không những đã có duyên với anh mà còn là định mệnh của anh chăng. Nếu không trong lúc anh nguy hiểm cô cũng không xuất hiện đúng lúc như vậy.

    "Có. Em đang nghe đây. Chào anh, rất vui được quen biết anh." Ngụy Lăng Thy mỉm cười 'lịch sự'.

    Trần Vũ cũng mỉm cười chào cô gái đang cười không hề thân thiện với anh như vẻ bề ngoài. Anh cũng chẳng hiểu tại sao từ khi anh bước vào, cô gái này đã có ánh mắt như nhìn 'kẻ địch' đối với anh.

    Đường Tiểu Yên giới thiệu cô ấy là em gái của bạn cô từ nước ngoài mới về. Nếu chỉ đơn giản là như thế thì tại sao lại nhìn anh với vẻ khó chịu khi anh nói chuyện với Đường Tiểu Yên đây. Anh cũng mới gặp cô lần đầu tiên thôi mà cũng chẳng thể nói là đã gây hiềm khích hay hiểu lầm với cô trước được.

    Đường Tiểu Yên không biết được cũng không hiểu thì ra hai người bên cạnh cô lại đang có những suy nghĩ đi ngược lại với suy nghĩ của cô như vậy.

    "Anh ăn trưa chưa? Nếu chưa ăn cùng chị em tôi luôn cho vui." Đường Tiểu Yên lên tiếng mời Trần Vũ.

    Ngụy Lăng Thy nhíu mày nhưng rồi lại nhanh chóng mỉm cười như chưa từng có gì xảy ra.

    Trần Vũ đương nhiên không từ chối Đường Tiểu Yên rồi dù sao anh cũng đang muốn tiếp cận cô nhiều hơn đây. Nếu cô chưa có bạn trai anh sẽ theo đuổi cô, chính phục cô làm bạn gái anh.

    Vậy là ba người vui vẻ ngồi ăn uống với nhau. À không phải ba người mà là hai người, chỉ Đường Tiểu Yên và Trần Vũ vui vẻ vừa nói chuyện vừa ăn thôi. Còn Ngụy Lăng Thy thì ánh mắt đầy sát khí dành cho Trần Vũ. Ăn trong tâm trạng lo lắng và bất an. Cô cực kỳ không muốn đánh mất chị dâu này vào tay anh ta đâu.

    Cô thở dài nhưng cô có muốn hay không cũng không phải do cô quyết định. Phải chi anh trai cô được một phần nho nhã lễ độ như anh ta thì cô đã không phải lo lắng như thế này rồi.

    Cô biết hiện tại có lẽ anh trai cô không thích chị dâu nhưng nếu biết có người đàn ông khác 'ngấp nghé' vợ mình thì chắc anh cũng sẽ ghen nhỉ. Cô cúi đầu gửi một tin nhắn cho anh trai cô.

    "Vợ anh sắp bị người đàn ông khác câu dẫn rồi."

    Chờ đợi một lúc cô vẫn không thấy anh trai cô trả lời. Chẳng lẽ không có tình cảm thì cũng không biết ghen sao. Cô khẽ liếc nhìn hai người rồi cúi đầu gửi thêm một tin nữa. Nếu lần này anh vẫn có thể thờ ơ thì cô cũng chỉ đành bó tay chấp nhận sự thật.

    "Tất cả mọi thứ của người đàn ông này đều hoàn hảo hơn anh. Chị ấy trông rất vui vẻ khi nói chuyện cùng anh ta. Anh ta nhìn chị dâu như sói nhìn thấy cừu."

    Anh trai cô có một nhược điểm chí mạng đó là anh không thích người khác so sánh anh với người khác nhất là khen người kia tốt hơn anh. Anh không chấp nhận điều đó. Anh từng nói anh tự tin trên đời này không có người đàn ông nào khác xuất sắc hơn anh cả. Nếu cô cố tình 'đâm vào' điều anh ghét đương nhiên anh nhất định sẽ 'nổi điên' và tất nhiên sẽ đến đây ngay lập tức để gặp người đàn ông cô nói.

    Bên kia thật sự như Ngụy Lăng Thy dự đoán. Anh đã nổi điên khi nhìn thấy tin nhắn thứ hai cô gửi đến. Cơn giận của anh hại các quản lý, trưởng phòng của các bộ phận không hiểu chuyện gì mà đột nhiên ai cũng bị ăn mắng. Đúng vậy họ đang mở cuộc họp. Đang họp thì điện thoại của anh có tin nhắn gửi đến, anh mở ra xem xong thì khinh thường chẳng để ý. Nhưng tiếp theo lại thêm một tin nhắn nữa. Lần này anh suýt thì tức đến quăng luôn cả điện thoại. Anh không biết Ngụy Lăng Thy cố ý khích anh hay thật sự có một người đàn ông ' tốt' như vậy. Anh cười nham hiểm sau đó đứng bật dậy đi ra ngoài trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

    "Không biết tôi có thể hỏi cô một câu hỏi riêng tư một chút không?"

    Ngụy Lăng Thy vừa gửi xong tin nhắn thì nghe được Trần Vũ hỏi Đường Tiểu Yên. Cô nhíu mày nhìn hai người.

    "Không sao anh cứ hỏi đi. Nếu trả lời được tôi sẽ nói mà." Đường Tiểu Yên mỉm cười ngượng ngùng.

    "Không biết Cô Đường có bạn trai chưa?"

    Ngụy Lăng Thy trợn tròn mắt. Đến rồi thật sự đến rồi, anh ta đã bắt đầu rồi không còn vòng vo với chị ấy nữa. Cô biết ngay là anh ta không có ý đồ tốt mà. Nhưng càng làm cô bất ngờ hơn chính là câu trả lời của chị dâu cô.

    "Đương nhiên là.. chưa rồi." Đường Tiểu Yên mỉm cười trả lời mà ngó lơ ánh mắt trừng lớn của Ngụy Lăng Thy bên cạnh.

    Cô nói đúng mà, cô làm gì có bạn trai. Ngụy Lăng Thiên tính ra cũng chỉ là chồng hợp đồng thôi không phải sao.

    Trần Vũ mỉm cười mừng rỡ. Anh cứ sợ cô trả lời là có, cũng may cũng còn may cho anh. Anh không phải là người đến sau. Nhưng khi cô vừa kết thúc câu trả lời thì có một người đẩy cửa bước vào và cất lên giọng nói.

    "Tiểu Yên em đang trêu hoa ghẹo nguyệt à?"
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-4 người khác thích bài này.
  6. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 25: Ghen.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tiểu Yên giật mình quay đầu nhìn ra cửa, nụ cười cứng đờ. Kiểu như cô đi 'ngoại tình' bị chồng bắt tại trận không bằng. Nhưng mà tại sao anh ta lại ở đây nhỉ, cũng không trùng hợp đến mức anh ta cũng đến đây ăn phải không? Anh ta nói cô 'trêu hoa ghẹo nguyệt' là ý gì? Cô có làm gì ai đâu chứ, chợt nhớ ra điều gì, cô nhìn người đàn ông bên cạnh rồi mắt sáng lên. Nếu cô không lầm thì anh ta đang ám chỉ cô đang 'mờ ám' với Trần tổng sao.

    "Anh trai, anh cũng đến đây ăn trưa à, trùng hợp thật, ngồi chung luôn nhé." Ngụy Lăng Thy 'ngạc nhiên' sau đó mở lời mời.

    Ngụy Lăng Thiên khẽ liếc mắt với Ngụy Lăng Thy một cái rồi bước đến ngồi đối diện với Đường Tiểu Yên. Cười nhếch mép với cô.

    Trần Vũ hơi bất ngờ với sự có mặt của Ngụy Lăng Thiên một chút nhưng nhanh chóng mỉm cười chào hỏi với Ngụy Lăng Thiên.

    Ngụy Lăng Thiên không ngờ người Ngụy Lăng Thy nói lại là Trần Vũ. Anh cười lạnh trong lòng. Cậu ta mà cũng xứng đáng so sánh với anh sao. Thật nực cười.

    Đường Tiểu Yên chớp mắt khó hiểu, sao không khí bỗng dưng hơi khác lạ nhỉ. Đúng là nơi nào anh ta xuất hiện không khí đều bị cái miệng của anh ta 'ô nhiễm' theo mà. Cô trừng mắt với anh một cái mà chẳng thèm nói gì. Sau đó lại quay sang nói chuyện với Trần Vũ. Dù sao 'phiếu' ăn miễn phí vẫn quan trọng hơn chồng 'hợp đồng'.

    Ngụy Lăng Thy ngược lại bất ngờ với phản ứng của Đường Tiểu Yên. Thế này là sao? Sao chị ấy lại không đi theo kịch bản, đáng lẽ anh trai đến chị ấy phải chột dạ sao đó giải thích rõ ràng quan hệ giữa chị và cái người đàn ông kia chứ. Sao chị ấy không những không giải thích mà còn trừng mắt với anh trai sau đó lại thản nhiên nói chuyện tiếp với người đàn ông kia vậy.

    Ngụy Lăng Thy nhìn sang biểu cảm của anh trai cô, sau đó khoé miệng lại khẽ giật. Cô âm thầm thở dài.'Hoàng đế không vội mà thái giám đã vội' chắc là thế này nhỉ. Anh trai cô thế mà lại chỉ nói xong một câu như thế rồi lại chẳng có phản ứng gì nữa. Thản nhiên ngồi trước mặt nhìn vợ anh vui vẻ nói chuyện với người đàn ông khác còn anh lại vô tư ngồi ăn. Cô cảm giác 'tam quan' của cô như sụp đổ rồi.

    "Món mì này của nhà hàng anh rất ngon đấy. Tôi có thể đến đây học hỏi vị đầu bếp kia một chút được không?"

    Ngụy Lăng Thy cùng Ngụy Lăng Thiên đều không hẹn mà cùng ngước nhìn Đường Tiểu Yên.

    Ngụy Lăng Thy đang nghĩ không ngờ chị dâu lại có thể sử dụng một lý do 'đáng sợ' như vậy để có cơ hội gặp gỡ người đàn ông kia. Cô và cả anh trai độc miệng của cô đều biết chị dâu nấu mì rất ngon. Tuy món mì của nhà hàng này cũng đặc biệt ngon. Nhưng chị ấy đã nấu giỏi như vậy rồi còn đến đây học gì nữa chứ. Đây không phải chị ấy đang cố tình khiêu khích xem anh trai cô có hành động gì sao.

    Ngụy Lăng Thiên không nghĩ như em gái anh. Anh lại cho rằng là cô đang cố ý câu dẫn Trần Vũ đang tìm cớ tiếp cận anh ta. Không ngờ cô lại không biết liêm sỉ như vậy. Chuyện gì cũng có thể làm được.

    Nhưng làm anh em nhà họ Ngụy bất ngờ nữa là thế mà Trần Vũ lại đồng ý. Đồng ý trong vui vẻ. Đều này làm cho Ngụy Lăng Thy càng thấy nguy cơ mất chị dâu của cối càng cao. Thử nghĩ có ông chủ nhà hàng nào lại cho thực khách học được bí quyết nấu ăn của nhà hàng mình chứ. Vậy khác nào muốn nhà hàng nhanh chóng đóng cửa à. Chắc chắn là người đàn ông này cũng có ý gì đó với chị ấy nên mới có thể dễ dàng đồng ý như vậy. Cô gấp đến độ sắp đứng ngồi không yên rồi. Thế mà anh trai cô lại chưa có động thái gì. Anh ta có phải đàn ông không thế? Vợ sắp bị người ta câu dẫn đi rồi mà anh có thể bình tĩnh như vậy.

    Đường Tiểu Yên nghe được Trần Vũ đồng ý thì cô vui vẻ cười híp cả mắt. Cô nghĩ anh sẽ không đồng ý vì bí mật nấu ăn của nhà hàng chứ. Vậy mà anh lại đồng ý, anh thật tốt mà.

    "Thật sự tôi có thể đến học hỏi món mì này sao? Cảm ơn.. cảm ơn anh Trần tổng."

    "Vậy chúng ta có thể làm bạn không?" Trần Vũ mỉm cười hỏi cô.

    Ngụy Lăng Thy trừng lớn mắt, xong rồi, thật sự xong rồi. Người dưng thành bạn sau đó người yêu sẽ chẳng còn xa. Ôi là trời! Vậy mà anh trai cô có thể ngồi yên hững hờ cơ đấy. Trên đầu anh cô thấy cả một thảo nguyên rộng lớn sắp mọc lên rồi anh có thể rộng lượng tới mức ấy sao. Nếu không yêu nhau thì cũng phải nghĩ đến sĩ diện chứ phải không? Ra đường người ta sẽ nói tổng giám đốc Ngụy thị bị vợ cho đội nón xanh anh sẽ vui vẻ đón nhận sao.

    "Được chứ. Đó là vinh hạnh của tôi đấy." Đường Tiểu Yên mỉm cười gật đầu.

    Cô có điên mới từ chối làm bạn với 'phiếu' cơm miễn phí dài hạn. Làm bạn với ông chủ nhà hàng năm sao không phải là sẽ không sợ đói nữa sao. Chẳng lẽ đã là bạn bè mà không giúp nhau những lúc bạn mình 'thiếu ăn'. Cô âm thầm đắc ý trong lòng vì đã thu về một người bạn 'có giá' như vậy.

    "Vậy cô cũng đừng gọi tôi là Trần tổng nữa, cứ gọi tôi Trần Vũ là được. Còn tôi, không biết tôi có thể gọi cô là Tiểu Yên không?" Trần Vũ ánh mắt mong chờ.

    "Tiểu Yên. Trần tổng vẫn không thay đổi rất thích làm thân với phụ nữ nhỉ." Ngụy Lăng Thiên bất ngờ lên tiếng.

    Ngụy Lăng Thy giật mình sau đó âm thầm vỗ tay bốp bốp cho anh trai trong lòng. Thế này mới được chứ. Phản ứng mạnh lên nữa. Chứng minh anh đang ghen cho chị dâu thấy đi chứ. Chứng minh chị dâu là của anh cho người đàn ông kia biết nữa. Anh trai cố lên, chiến thắng người đàn ông kia đi. Ngụy Lăng Thy khẽ đưa tay cổ vũ cho Ngụy Lăng Thy dưới gầm bàn.

    Đường Tiểu Yên cau mày nhìn Ngụy Lăng Thiên. Anh ta nói vậy có ý gì đây? Lại muốn gây chuyện gì với Trần tổng sao. Anh ta dám làm cô mất phiếu ăn miễn phí dài hạn này, cô sẽ không tha cho anh ta.

    "Có duyên với nhau mới gặp được nhau. Nếu đã là duyên vì sao không thể thành bạn để không phụ duyên này." Trần Vũ thản nhiên nhẹ nhàng trả lời Ngụy Lăng Thiên.

    Có duyên sao? Anh ta càng ngày càng dẻo miệng thì phải, biết lấy lòng con gái thế rồi đấy. Nếu anh chưa từng biết anh ta, anh không chừng cũng tin là anh ta thật sự nghĩ như vậy. Nhưng đã dẫm lên sự phản bội một lần, cũng đủ cho anh nhận ra đâu là thật đâu chỉ là lời nói giả dối rồi.

    "Duyên của anh cũng nhiều thật đấy. Nhưng tốt nhất anh chỉ nên có duyên với phụ nữ độc thân thôi. Nếu không.." nói đến đây Ngụy Lăng Thiên cười lạnh.

    Trần Vũ giật mình.'phụ nữ độc thân' chẳng lẽ ý anh ta đang ám chỉ cô ấy không còn độc thân sao? Anh ngơ ngác nhìn sang Đường Tiểu Yên. Chẳng phải vừa rồi rõ ràng cô trả lời cô chưa có bạn trai còn gì? Vậy Ngụy Lăng Thiên có ý gì đây. Chẳng lẽ giống như suy đoán của anh đã từng nghĩ. Ngụy Lăng Thiên cũng thích cô ấy sao. Và anh ta đang dành cô ấy về bên cạnh phải không? Nếu chỉ là như vậy thì anh còn cơ hội mà.

    "Cô ấy độc thân hay không, không phải do anh quyết định là sẽ như vậy đâu?"

    "Phải vậy không? Nhưng rất tiếc đúng là do tôi quyết định đấy." Ngụy Lăng Thiên cười khinh thường.

    Đường Tiểu Yên từ lúc Ngụy Lăng Thiên mở miệng cô đã cảm giác chắc chắn sẽ không có chuyện tốt gì. Không ngờ anh ta dám nói ra chuyện kia. Chẳng phải trong hợp đồng đã nêu rõ không được công khai cho người ngoài nào biết à. Anh ta muốn vi phạm hợp đồng, anh ta muốn bỏ ra một trăm ngàn đô để bồi thường sao. Đúng vậy chính là một trăm ngàn đô đó là con số cho ai vi phạm hợp đồng do chính anh đưa ra. Giờ anh định tự vả mặt mình à.

    "Khụ.. khụ.. Một trăm ngàn đô."

    Đường Tiểu Yên giả vờ ho nhẹ khẽ nghiến răng nói với anh. Cô tin chỉ cần nói như vậy anh sẽ hiểu cô muốn nói gì mà ngừng lại đều anh sắp nói.

    "Tôi không thiếu bao nhiêu đó."
     
    linhk48, Romano, H.Lan7 người khác thích bài này.
  7. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 26: Hiểu lầm Trần Vũ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Lăng Thiên cho Đường Tiểu Yên một ánh mắt khinh thường. Còn muốn nhắc anh điều kiện hợp đồng ở đây nữa cơ đấy. Đây là gián tiếp kêu anh đừng phá hủy chuyện cô đang 'cắm sừng' anh sao. Cô đang mơ mộng cao quá rồi đấy. Tuy chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng ngày nào còn chưa ly hôn thì ngày đó trên luật pháp cô vẫn là vợ anh. Vậy thì đừng hòng gieo tiếng xấu hổ cho anh là bị vợ cắm sừng.

    Đường Tiểu Yên trợn to mắt. Anh có ý gì nữa đây. Anh nói vậy là đang muốn làm gì anh không phải thật sự muốn công khai chứ. Tuyệt đối không được nha cho dù cô và Trần tổng chẳng có gì với nhau, nhưng sau này cô cũng không muốn người ta biết cô là gái đã từng có một đời chồng đâu. Cô đưa ánh mắt chắp tay trước ngực vẻ mặt cầu xin anh. Anh có thể mang tiếng từng ly hôn cũng chẳng sau, bởi vì với thân phận của anh cho dù anh đã từng ly hôn tám trăm lần thì cũng có cô gái tiếp theo muốn làm vợ anh. Còn cô chỉ có nước để móc meo cũng không ai để ý. Cô đang sốt ruột lo lắng nào ngờ lại nghe được Trần tổng đã đáp lại.

    "Anh có thể quyết định thân xác cô ấy nhưng liệu rằng có thể quyết định luôn trái tim cô ấy không?" Trần Vũ mỉm cười nhìn Ngụy Lăng Thiên.

    Từ thái độ và cách nói chuyện của Ngụy Lăng Thiên anh đã chắc chắn giữa Ngụy Lăng Thiên và Đường Tiểu Yên có một quan hệ nào đó mà không thể cho người ngoài biết. Anh có thể biết nếu anh muốn nhưng anh lại sợ phải biết được sự thật làm anh đau lòng. Anh không muốn tình cảm vừa mới nhóm lên chưa gì đã bị dập tắt như thế. Nhưng anh cũng không phải kẻ không biết liêm sỉ mà phá hoại gia can người khác, chỉ cần cô không yêu anh ta thì anh nhất định sẽ tự cho mình cơ hội. Còn nếu cô yêu anh ta và anh ta cũng yêu cô vậy thì chỉ trách anh vô duyên bạc phước với cô thôi.

    "Anh nói rất đúng tôi cũng không thể móc tim cô ta ra xem rõ được. Nhưng.. thân xác quyết định tất cả không phải sao." Ngụy Lăng Thiên cười nham hiểm.

    Đường Tiểu Yên càng nghe càng thấy hai người đàn ông này chắc chắn sẽ không chịu ai nhường ai đâu. Nếu cứ nói thế này thì đến ngày mai có lẽ cũng chưa xong. Cô khó xử không biết phải làm sao vô tình liếc nhìn về phía Ngụy Lăng Thy. Vậy mà Ngụy Lăng Thy lại có vẻ mặt hưng phấn như đang xem kịch, khóe miệng cô giật giật. Cô em chồng này đúng là cạn lời thật sự.

    "Lăng Thy này, em có bạn trai chưa? Trần tổng tốt như thế em có muốn suy nghĩ làm quen một chút không?" Đường Tiểu Yên nhanh chóng đánh lạc hướng đề tài của tất cả mọi người. Và rất may cô đã thành công.

    "Chị.. Tiểu Yên, em chưa có bạn trai nhưng em không có sở thích lột mặt nạ đâu." Ngụy Lăng Thy dửng dưng trả lời.

    Đường Tiểu Yên chớp mắt khó hiểu, cô nói vậy là có ý gì nữa.'Lột mặt nạ' gì ở đây nữa. Hai anh em nhà này bây giờ cô mới phát hiện ra điểm chung. Cả hai điều nói chuyện làm cô khó hiểu.

    Cô nào biết ý câu nói của Ngụy Lăng Thy chính là đang ám chỉ Trần Vũ là kẻ hai mặt đâu. Bên ngoài vui vẻ mỉm cười như thế tuy nhiên bên trong chắc chắn là một bụng âm mưu. Cô đến từng tuổi này không biết trải qua bao nhiêu hạng người rồi. Có hạng người nào mà cô không nhìn ra. À cũng không đúng là trải qua phải nói là nhìn thấy mới đúng nhỉ. Cô đi khắp năm châu bốn bể rồi, da đen da trắng gì cô đều rành cả.

    Trần Vũ khẽ liếc mắt nhìn Ngụy Lăng Thy rồi nhếch mép. Cô gái này bây giờ lại còn ám chỉ mắng anh luôn rồi. Nhưng anh có làm gì sai mà hai anh em Ngụy Lăng này lại nhìn anh như nhìn kẻ thù vậy. Không đúng vốn dĩ anh ta đã coi anh là kẻ thù từ bốn năm trước rồi.

    "Cô cũng tốt tính nhỉ định làm bà mai nữa sao? Nhưng nếu cô để phó tổng Quách biết được chuyện này thì.. cô lo mà đơn đồ ra khỏi công ty đi là vừa." Ngụy Lăng Thiên cười lạnh.

    Thấy không thể vào tay mình liền truyền sang bên cạnh sao. Cô cũng biết thời thế quá nhỉ. Nhưng nếu để Quách Nhạn biết thì cô ta chết chắc rồi. Dám làm mai 'người yêu nhỏ' của cậu ta cho người khác. Cậu là anh trai mà còn chưa từng dám bắt ép con bé cho ai đây. Bình thường Quách Nhạn có thể hòa đồng dễ chịu thế nhưng khi đụng đến nhược điểm của cậu thì ai cậu cũng giết.

    "Chúng ta mau ăn thôi đồ ăn nguội sẽ mất đi vẻ ngon của nó đấy." Trần Vũ lên tiếng cắt đứt bầu không khí ngày càng khó chịu này.

    Đường Tiểu Yên đưa ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Trần Vũ. Sau đó mỉm cười với anh rồi cúi đầu tiếp tục ăn.

    * * *

    "Cậu và Tiểu Yên có quan hệ gì có thể nói cho tôi biết được không?"

    Sau khi kết thúc bữa ăn. Ngụy Lăng Thy cùng Đường Tiểu Yên đi trước trong phòng lúc này còn lại hai người đàn ông đang nói chuyện với nhau.

    Trần Vũ thật sự không thể kiềm chế nữa anh quyết định hỏi cho rõ. Vì càng nhìn Đường Tiểu Yên ánh càng muốn được là người sẽ ở bên cạnh cô.

    "Cậu muốn biết? Sau đó thì sao? Lặng lẽ chúc phúc hay là lên tiếng chia rẽ. Hay nhảy một chân vào luôn." Ngụy Lăng Thiên khinh bỉ nói.

    Trần Vũ thở dài, làm sao anh không hiểu Ngụy Lăng Thiên đang muốn nhắc đến chuyện gì. Anh không ngờ đã lâu như vậy anh ta lại vẫn còn không chịu hiểu cho anh. Chẳng phải anh ta đã biết rõ được sự thật sao, sao còn cố chấp như thế. Anh ta muốn anh phải làm sao anh mới bỏ qua hết chuyện cũ đây.

    "Cậu vẫn không chịu bỏ qua chuyện cũ sao?" Trần Vũ cười khổ.

    "Cái gì nên nhớ thì khó mà quên không phải sao. Huống hồ phải nhớ rõ để không bước tiếp vào vết xe cũ chứ." Ngụy Lăng Thiên nhếch mép.

    Đúng vậy anh và Trần Vũ đã từng là những người bạn rất thân của nhau thời sinh viên. Tuy nhiên mọi chuyện không còn tốt đẹp khi anh bắt đầu có bạn gái. Trần Vũ cũng thích cô gái đó vì vậy anh ta cũng theo đuổi cô gái đó như anh. Nhưng đáng hận là anh là người quen cô ấy trước, anh ta biết anh đang theo đuổi cô ấy còn cố tình theo đuổi nữa. Anh em tốt là như vậy sao. Nhưng cũng may cuối cùng người cô ấy chọn là anh không phải anh ta. Anh cũng khinh bỉ tình bạn với anh ta. Kể từ đó hai người không còn là bạn bè nữa.

    Mặc dù sau này khi chia tay với cô kia anh mới biết được sự thật. Anh ta chỉ đang muốn làm anh nhìn rõ bộ mặt thật của cô gái kia. Rằng cô ta không tốt đẹp như anh nghĩ, không xứng đáng có được tình yêu của anh. Cô ta sẵn sàng sau lưng anh quen thêm một người nữa, sẵn sàng bắt cá hai tay. Nhưng lúc đó anh bị tình yêu làm cho mù quáng không nhìn ra được sự thật.

    Cô gái kia tuy không chọn Trần Vũ mà vẫn chọn Ngụy Lăng Thiên. Bởi vì cô ta lúc đó đã làm phép so sánh rằng Ngụy Lăng Thiên có tương lai hơn Trần Vũ mà thôi. Nhưng sau này thì sao, khi gặp được người có tương lai hơn Ngụy Lăng Thiên thì cô ta cũng phũ phàng từ bỏ anh đó thôi.

    Biết rõ từ lâu nhưng vì sĩ diện Ngụy Lăng Thiên luôn cố chấp cho rằng tất cả sự đau khổ của anh dành cho cô đều do Trần Vũ gây ra. Nếu lúc đó anh không nhảy một chân vào thì cô đã không so sánh anh với ai nữa. Cũng sẽ vì vậy mà sau này không từ bỏ anh. Chẳng phải Trần Vũ đã từng nói với cô rằng quen anh cô không có tương lai sao.

    Nếu anh ta muốn cho anh nhìn rõ bộ mặt của cô ấy thì sao anh ta không nói rõ luôn với anh. Cần gì phải làm những việc vòng vo như thế. Hại anh yêu sâu đậm đến bốn năm sau đó lại đau gấp trăm lần. Cả đời này anh đã tự nhủ không đội trời chung với Trần Vũ.

    "Quá khứ có thể làm người ta sống tốt hơn sao?"
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-4 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười hai 2020
  8. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 27: Quách Nhạn và Ngụy Lăng Thy.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chị dâu, chị thích cái người Trần Vũ kia hơn anh trai em không?" Ngụy Lăng Thy không nhịn được nữa tò mò hỏi.

    Đường Tiểu Yên trợn to mắt. Đến bây giờ cô có thể khẳng định cô em chồng này không gì không dám hỏi không dám nói. Dám hỏi chị dâu mình thích người đàn ông khác hơn không là thế nào. Đây chẳng phải gián tiếp hỏi chị dâu chị muốn ngoại tình không sao. Đúng là ở với hai anh em nhà họ Ngụy này lâu ngày cô cũng biến thành người tê liệt cảm xúc mất. Bởi vì phải đóng kịch rồi thêm cười dối trá ngụy trang nữa. Dù đang bực tức phẫn nộ cũng phải mỉm cười vui vẻ. Đúng là đời này kẻ có tiền luôn có quyền mà.

    "Nếu là em, em nghĩ sao?"

    Đường Tiểu Yên không dại gì mà nói thẳng ra câu trả lời. Mà ngược lại cô thông minh hỏi lại Ngụy Lăng Thy. Ai lại có thể thích người đàn ông độc miệng hơn người hòa nhã chứ. Có mù mới không phân biệt tốt xấu thôi. Nhưng nào ngờ cô em chồng của cô lại là 'người mù' đó, còn bật chế độ em gái cuồng anh trai vào lúc này nữa chứ.

    "Em sao, đương nhiên anh trai em là số một. Chị không nhìn thấy anh trai em đẹp trai hơn người đàn ông kia nhiều sao còn nhiều tiền hơn nữa. Quan trọng anh trai em không có cô gái nào khác ngoài chị. Còn người đàn ông kia miệng ngọt như vậy chắc chắn có rất nhiều cô gái xoay quanh. Là người đàn ông không đáng tin đâu."

    Ngụy Lăng Thy ra sức tâng bốc anh trai cô. Và cố gắng né tránh tính cách 'hơi' xấu của Ngụy Lăng Thiên ra. Mặc dù cô cũng khá chột dạ khi nói về người anh trai 'siêu độc' của cô.

    Khóe miệng Đường Tiểu Yên không ngừng co giật. Ngụy Lăng Thiên là gay làm sao có cô gái nào bên cạnh chứ, chưa kể đến cái miệng 'siêu ngọt' ngọt đến mức người đối diện chết không có máu nữa kìa. Nhưng làm sao cô có thể mở miệng nói những lời như thế đây. Lại phải mỉm cười giả dối mà gật đầu đồng ý với lời cô em chồng nói.

    Thấy Đường Tiểu Yên mỉm cười gật đầu đồng ý với lời mình nói. Ngụy Lăng Thy đắc ý trong lòng. Coi như cũng không uổng công cô dối lòng.

    "Lăng Thy, em về sao không gọi cho anh biết. Anh nhớ em lắm biết không?" Quách Nhạn xen vào ngồi giữa hai người đang ngồi nói chuyện trong phòng làm việc của Ngụy Lăng Thiên.

    "Anh biết liêm sỉ là gì không? Già hơn một tuổi rồi mà vẫn không đứng đắn được à."

    Ngụy Lăng Thy cho Quách Nhạn ánh mắt khinh bỉ. Lý do duy nhất làm cô ít về nhà là người đàn ông này đây. Chẳng biết anh ta mất dây thần kinh nào mà lúc gặp cô lại bật chế độ keo dính chuột như vậy. Cô cũng chẳng phải bạn gái anh ta. Mặc dù anh ta đã tỏ tình rất nhiều lần nhưng xin lỗi có một người bạn trai còn nói nhiều hơn mình thì cô không chấp nhận.

    Đường Tiểu Yên ngạc nhiên nhìn hai người trước mặt. Cái tình hình gì đây. Người tình của Ngụy Lăng Thiên lại nói nhớ em gái anh ta là sao. Cái biểu cảm kia thì không thể nào giả vờ được. Còn thái độ của Ngụy Lăng Thy hình như rất chán ghét Quách Nhạn thì phải. Hai người này quan hệ là sao đây. Cô càng ngày càng cảm thấy thế giới này quá huyền cơ rồi.

    "Anh chỉ không đứng đắn với em. Em có muốn anh không đứng đắn hơn không?" Quách Nhạn dựa sát vào người Ngụy Lăng Thy cười nói mờ ám.

    "Khụ.. khụ.. xin lỗi. Tôi ra ngoài làm việc đây. Hai người cứ tự nhiên." Đường Tiểu Yên đỏ mặt chạy nhanh ra khỏi phòng đóng cửa lại.

    Ngụy Lăng Thy trừng mắt với Quách Nhạn. Bạn bè với anh trai cô cũng như anh trai cô cả thôi. Chẳng có ai có thể đàn hoàn tử tế. Giờ còn làm chị dâu cô hiểu lầm ngượng ngùng chạy luôn rồi. Cái thằng cha này đúng là lâu ngày không gặp cô, không bị cô chà đạp nên ngứa mình mà. Được rồi dù sao hơn nữa năm rồi cô cũng cần luyện tay một chút. Một bao tải miễn phí như thế này không sử dụng thì hơi tiếc nhỉ. Cô cười nham hiểm với Quách Nhạn.

    "Đi theo tôi."

    Quách Nhạn mắt sáng rỡ nhìn cô. Thế này là định tìm chỗ riêng tư để tâm sự phải không? Vừa rồi đã làm cho Đường Tiểu Yên ngại nên cô cũng mắc cỡ phải không? Anh âm thầm mừng rỡ trong lòng đi theo cô mà chẳng quan tâm là cô đưa anh đi đâu.

    Mười lăm phút sau.

    "Á.. tha cho anh đi.. á.. đau.. đau.. đau.. á.. mặt của anh.. ối.. ối.. bụng của anh." Quách Nhạn nằm bẹp dưới nền sân đấu quyền anh thở thoi thóp.

    Làm sao anh biết cô lại tàn nhẫn với anh như vậy. Lâu ngày không gặp phải đi cà phê nói chuyện tâm tình mới đúng chứ. Ai ngờ cô lại kéo anh đến sân đấu quyền anh. Lại nói con gái mà đi học đi chơi mấy môn thể thao bạo lực này làm gì chứ. Rõ ràng lúc trước cô đâu có biết chơi môn này.

    Chỉ khổ cho anh khổ công luyện tập tennis để chờ cô về. Đúng vậy lần trước cô đã hành hạ anh bằng trò tennis anh cũng đã nằm xuống thở thoi thóp như thế này khi chơi xong với cô. Sau lần đó anh đã quyết tâm không thể để cô hành hạ như vậy nữa. Ai ngờ khi anh đã chắc chắn mình chơi tốt rồi, không sợ cô rồi cô lại học môn khác đối phó anh chứ.

    Lần trước khi thấy Đường Tiểu Yên đánh mấy thế võ siêu hay siêu đẹp ở nhà hàng Vũ Yên. Anh đã vỗ tay tán thưởng, từng nói con gái phải biết võ phòng thân như thế mới không sợ bản thân gặp nguy hiểm. Nhưng bây giờ khi cô gái anh yêu cũng bạo lực như thế, anh thật khóc không ra nước mắt mà.

    "Yếu như sên." Ngụy Lăng Thy tháo găng tay ra ném qua một bên cho anh một ánh mắt khinh thường. Rồi bước đến đỡ anh xuống võ đài.

    "Có cần tôi gọi cấp cứu cho anh luôn không?" Ngụy Lăng Thy chế giễu khi thấy Quách Nhạn dựa vào người cô như người bị liệt.

    Quách Nhạn dựa đầu vào đầu vai cô, cả người như mất hết lực mà dồn hơn phân nửa lực vào cô. Anh âm thầm nhếch mép. Ít nhất cô cũng còn có tâm không bỏ anh ở đây. Nếu cô đã có tâm giúp thì anh cũng phải có tâm tận dụng cơ hội để gần cô hơn chứ. Anh cũng không ngại giở thủ đoạn với cô đâu.

    "Chỉ cần em hôn anh một cái anh sẽ lập tức hồi phục." Quách Nhạn chớp chớp mắt nhìn cô ánh mắt tha thiết.

    "Vô sỉ." Ngụy Lăng Thy mắng anh.

    Ngụy Lăng Thy đỡ anh đến phòng nghỉ của khách. Đúng vậy cô và anh chơi quyền anh ở nhà của cô. Anh trai cô có một khu giải trí đầy đủ thể loại. Lần trước cô chơi tennis với anh cũng ở đây. Vừa đỡ anh đến giường, Ngụy Lăng Thy đã buông tay dùng sức xô mạnh anh lên giường. Rồi quay người đi ra ngoài đóng cửa cái rầm.

    Quách Nhạn nằm trên giường thở dài tiếc nuối. Phải chi cô ném anh lên giường sau đó làm gì anh thì tốt quá. Đương nhiên không phải tiếp tục đánh anh mà là.. cùng anh "tạo" nên mầm non cho tổ quốc chẳng hạn. Nhưng mà không sao sẽ chẳng còn lâu nữa đâu cô cũng là của anh thôi. Người ta nói muốn được vợ không những đẹp trai còn phải chai mặt sao. Anh có cả hai thì còn gì sợ không có được vợ.

    * * *

    "Thư ký Giản này. Ngụy Lăng Thy và phó tổng Quách là quan hệ gì thế. Tôi thấy hai người này là lạ." Đường Tiểu Yên kéo thư ký Giãn ra một góc hỏi.

    Thư ký Giản giật mình, cứ tưởng phụ nhân tổng giám đốc gọi anh ra để hỏi gì về tổng giám đốc chứ. Ai biết lại hỏi về em gái. Cô Ngụy và Quách Nhạn sao. Chuyện này phải giải thích thế nào cho phu nhân hiểu đây. Quách Nhạn yêu cuồng cô Ngụy nhưng bị cô Ngụy từ chối hay là Quách Nhạn mê luyến cô Ngụy nhưng cô Ngụy lại trốn chạy từ chối. Hai cái đều như nhau thì phải. Và thật sự thư ký Giản cũng nói như vậy với Đường Tiểu Yên.

    Đường Tiểu Yên trợn to mắt. Có cần phải kích thích như vậy không. Không ngờ bấy lâu nay cô đã hiểu lầm phó tổng Quách sao. Anh ta vậy mà chung tình như vậy. Đã bị từ chối phũ phàng như vậy mà vẫn không từ bỏ sao. Tự nhiên cô cảm thấy nhìn Quách Nhạn càng thuận mắt hơn. Rồi lại thở dài, phải chi cũng có một người đàn ông chung tình với cô như vậy thì tốt biết chừng nào.

    "Hai người đứng đây to nhỏ gì thế?"
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-4 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng mười hai 2020
  9. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 28: Bà nội Ngụy đáng yêu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tiểu Yên giật bắn người. Suýt thì ngã vào lòng thư ký Giản đang đứng đối diện với cô. Cũng may thư ký Giản nhanh tay lẹ mắt đưa tay đỡ lấy cô. Sau khi đứng yên cô khẽ đưa tay vuốt ngực thở phào. Sau đó quay đầu lại trừng mắt với Ngụy Lăng Thiên.

    "Anh là ma à. Làm giật cả mình."

    Ngụy Lăng Thiên nheo mắt nguy hiểm nhìn cô. Anh đi như thế mà cô lại bất ngờ giật mình như vậy chắc chắn là có chuyện gì đó mờ ám ở đây. Anh khẽ liếc mắt nhìn về phía sau cô. Thư ký Giản đang cúi thấp đầu không dám nhìn anh. Anh lại càng nghi ngờ. Hai người này có chuyện gì mờ ám với nhau sao.

    Thư ký Giản cúi đầu không dám nhìn Ngụy Lăng Thiên chỉ đơn giản vì anh nghĩ vừa rồi anh lỡ 'tay nhanh hơn não' chạm vào phu nhân để tổng giám đốc bắt tại trận. Anh sợ tổng giám đốc nổi giận rồi ném anh đi châu phi nên đang cố gắng giả vờ như mình không tồn tại. Trong lòng thầm tự cầu bình an cho bản thân.

    "Thư ký Giản cậu rất rảnh?" Ngụy Lăng Thiên lạnh lùng.

    Thư ký Giản run rẩy, cuối cùng cũng không thoát được rồi. Anh ngước mắt lên nhìn Ngụy Lăng Thiên cười gượng giải thích.

    "Cô Đường có chuyện riêng muốn hỏi nên tôi.."

    "Chuyện riêng.. hửm?" Ngụy Lăng Thiên chen ngang lời thư ký Giản.

    Thư ký Giản đang nói chuyện lại bị Ngụy Lăng Thiên xen vào làm anh cứng đờ người. Sao tổng giám đốc lại để ý những từ ngữ chưa đến chỗ trọng tâm vậy. Anh còn chưa giải thích xong mà. Thế này anh biết nói tiếp thế nào đây. Anh đang bối rối không biết phải làm sao, nói gì để chuyện đừng quá nghiêm trọng thêm. Đúng lúc này 'cái đùi vàng' của anh đã giúp anh cứu nguy.

    "Tôi chỉ muốn hỏi hai hôm nữa sinh nhật anh, thư ký Giản đã chuẩn bị quà chưa thôi." Đường Tiểu Yên lên tiếng.

    Cô thừa cơ nháy mắt với thư ký Giản. Đương nhiên chuyện cô hỏi không phải chuyện này rồi nhưng làm sao có thể nói rằng cô đang tò mò chuyện em gái anh ta chứ. Nếu cô nói thật anh ta lại nói cô nhiều chuyện rồi thư ký Giản nhiều lời, phạt thư ký Giản thì sao, như vậy cô gián tiếp hại thư ký Giản rồi. Còn nếu làm ngơ mặc kệ anh hỏi không trả lời thì biết đâu anh nghi ngờ cô và thư ký Giản có ý gì với nhau, hại thư ký Giản bị hiểu lầm rồi anh ta ghen lên làm gì cô thì sao. Đường nào cũng không ổn chi bằng bịa ra một lý do khác chữa cháy lúc này là tốt nhất. Và lý do ổn nhất cô kịp nghĩ ra chính là lý do vừa rồi.

    Thư ký Giản chớp mắt nhìn Đường Tiểu Yên sau đó ánh mắt tôn sùng nhìn cô. Anh thầm nghĩ quả nhiên cái đùi này anh ôm không sai mà, không ngờ phu nhân lại thông minh như vậy. Anh liền nhìn về phía Ngụy Lăng Thiên gật đầu với anh ta biểu thị đúng như lời cô nói.

    Ngụy Lăng Thiên đảo mắt nhìn hai người với vẻ mặt nghi ngờ. Anh không tin là cô gái này lại tốt như vậy, đột nhiên quan tâm sinh nhật anh sao. Cô ta đang có ý gì đây. Muốn làm anh giữ cô lại hay muốn làm anh cảm động cho cô thêm tiền lúc ly hôn. Càng nghĩ anh càng cảm thấy Đường Tiểu Yên nhất định đang âm mưu gì đó với anh. Dù sao ít ngày nữa cô và anh sẽ đường ai nấy đi, chẳng còn liên hệ liên can gì nhau nữa.

    "Cô đừng hòng có ý đồ gì với tôi. Cô không phải gu của tôi." Ngụy Lăng Thiên lạnh băng nói những lời này sau đó quay người rời đi. Chẳng quan tâm phản ứng của cô ra sao.

    Đường Tiểu Yên trợn to mắt khi nghe Ngụy Lăng Thiên nói như thế. Anh ta lại ăn trúng phải thứ gì nên lên cơn hoang tưởng sao. Cô có ý đồ với anh ta sao. Thật buồn cười chết cô mà. Còn nữa gu của anh không phải cô đều này anh không cần phải nói ra miệng cô cũng hiểu. Trừ khi cô chuyển giới thành đàn ông thì họa may mới lọt vào mắt xanh của anh.

    "Cô Đường đừng buồn. Tính của tổng giám đốc là vậy nhưng anh là khẩu xà tâm phật đấy." Thư ký Giản nói giúp.

    Đường Tiểu Yên cười gượng rồi nói cảm ơn thư ký Giản cũng đi về bàn làm việc của mình. Cô mà tin Ngụy Lăng Thiên là kiểu người khẩu xà tâm phật thì cô đi bằng đầu. Nhưng cô cũng không muốn hủy bỏ hình tượng của anh ta trong lòng 'người tình' của anh ta. Dù sao người ta vẫn thường có câu 'trong mắt người tình hóa tây thi' là vậy, cô hiểu hết mà.

    * * *

    "Lăng Thy à, cháu cho bà về nhà chơi với cháu dâu đi. Bà ở đây lâu chán quá." Bà nội Ngụy than thở.

    "Bà nội vẫn chưa phải lúc, bà cố chịu đựng một chút nhé. Bây giờ bà về là hỏng chuyện hết đấy ạ." Ngụy Lăng Thy khuyên nhủ.

    Bà nội Ngụy đã tỉnh lại lâu rồi, bà nằm ở đây cũng hơn ba tuần. Bà luôn than phiền than chán với cậu bác sĩ bạn của Ngụy Lăng Thy. Những lúc cháu dâu bà vào thăm bà, chăm sóc bà. Bà thật sự rất muốn mở to mắt ra để nhìn cho rõ cháu dâu như thế nào. Bởi vì mỗi lần cô vào bà chỉ có thể nghe được giọng nói và khi cô quay lưng đi ra bà mới dám mở mắt nhìn cô. Lúc ấy chỉ còn nhìn được bóng lưng của cô mà thôi.

    Cô cháu dâu này tuy chưa nhìn được mặt chính diện của cô nhưng bà tin chắc cô cũng không phải xấu xí vì dáng cô rất chuẩn. Giọng nói lại rất dễ nghe. Mỗi lần vào thăm bà cô luôn kể cho bà nghe mọi thứ xảy ra giữa cô và cháu trai bà. Có lúc bà cố gắng nhịn cười đến mức run cả vai khiến cô tưởng bà có phản ứng sắp tỉnh nên bấm chuông nhanh gọi bác sĩ. Cũng may cậu bác sĩ kia kịp thời đưa cô ra ngoài cho bà có thể bịt miệng mà cười cho hả dạ.

    Bà thật sự rất thích cô cháu dâu này bởi vì thông qua lời kể của cô. Bà có thể cảm nhận được cô là một cô gái rất hoạt bát và thú vị. Cô có thể nói lại cháu trai bà thì bà tin tưởng tương lai cô chắc chắn có thể 'trị' được tính tình của Ngụy Lăng Thiên.

    Nhưng bà còn phát sầu một đều là hai người lại không có tình cảm thật sự với nhau. Nếu như vậy bà chỉ sợ sẽ có ngày cháu dâu bà ưng ý này sẽ bị cháu trai bà dọa cho chạy mất. Bà đang rất lo lắng cũng may vị quân sư của bà đã kịp thời trở về để giúp bà bớt sầu não việc này.

    "Bà không cần lo. Chỉ cần chị dâu có thai thì không yêu anh trai cũng phải chịu trách nhiệm. Nếu ở bên nhau lâu ngày hai người sẽ sinh tình thôi."

    Ngụy Lăng Thy đắc ý mỉm cười. Cô đã tính rất kỹ rồi. Chỉ có cách đó mới có thể trước mắt giữ hai người lại bên nhau thôi. Nhưng cái khó là làm sao để hai người phát sinh quan hệ một phát 'trúng thưởng' ngay được. Cô đắn đo suy nghĩ sau đó cũng không ngại mà nói luôn nỗi lo của mình cho bà nội Ngụy biết. Kết quả đúng rừng càng già càng cay. Bà nội Ngụy đưa cho cô những phương pháp mà cô cho là cái mà cô cũng tin chắc là sẽ có hiệu quả.

    Bà nói cứ căn dặn đầu bếp ở nhà ngày nào cũng cho anh trai cô ăn các món bổ thận. Các món canh giúp anh tinh lực dồi dào. Còn chị dâu cô cũng vậy. Sau đó cô chỉ cần tìm cách cho hai người chung chăn chung gối là được. Nếu một lần không trúng thì hai lần. Dù sao nếu có cách lừa cho họ ngủ chung một lần thì sao lại không thể có lần hai.

    Ngụy Lăng Thy nghe bà nội Ngụy thao thao bất tuyệt mà ánh mắt phát sáng nhìn bà. Cuối cùng nhịn không được mà hỏi một câu.

    "Bà nội lúc xưa bà không phải dùng cách này với ông nội chứ?"

    Bà nội Ngụy ném cái gối vào đầu Ngụy Lăng Thy sau đó giọng tức giận.

    "Bà đây với ông cháu là tình yêu thanh mai trúc mã đấy. Ông cháu mê bà như điếu đổ, cần gì bà phải giở trò. Hứ."

    Ngụy Lăng Thy bật cười ha hả. Không ngờ bà nội của cô cũng có lúc tự tin có thừa như vậy. Mà cũng phải thôi ông cô đã mất rồi bây giờ bà muốn nói gì chẳng được. Có ai phản bác lại bà đâu.

    "Cháu cười gì đấy. Cháu đang không tin ta à." Bà nội Ngụy trừng Ngụy Lăng Thy.

    "Bà nội bà thật đáng yêu." Ngụy Lăng Thy ôm bà hôn chụt một cái rõ to.
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-4 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng mười hai 2020
  10. Mộc Mộc Tầm Tầm Hạnh phúc là trạng thái gì?

    Bài viết:
    62
    Chương 29: Sinh nhật. (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tổng giám đốc tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tối nay bảy giờ buổi tiệc sẽ bắt đầu."

    "Lại già thêm một tuổi." Ngụy Lăng Thiên khẽ thở dài.

    "Cậu bớt diễn đi." Quách Nhạn châm chọc.

    Lần nào cũng vậy khi đến sinh nhật cậu ta, Ngụy Lăng Thiên luôn nói đúng một câu như thế. Ai nghe cũng nghĩ cậu ta chắc đang buồn rầu không muốn tổ chức sinh nhật làm gì. Nào phải như thế. Cậu ta chỉ đang giả tạo mà thôi, than thở là thế nhưng lại tổ chức sinh nhật hoành tráng. Mở miệng ra là không cần phụ nữ, thù ghét đàn bà, bình thường chẳng có bóng dáng phụ nữ nào bên cạnh. Vậy mà sinh nhật thì mời toàn các ngôi sao nữ nổi tiếng có tức cười không.

    Khi hỏi cậu ta tại sao lại như thế. Cậu ta trả lời thế nào nhỉ. Phải rồi chính là:

    "Thể hiện sự cuốn hút của ông đây đến ngôi sao nổi tiếng cũng không cưỡng lại."

    Thật là muốn đấm vào mặt cậu ta lúc nói câu ấy. Bỏ số tiền khủng ra mời người ta đến mà nói là cuốn hút, có mà tiền của cậu ta cuốn hút thì đúng. Ở đó còn lên mặt vẻ đắc ý. Nhưng biết sao cậu ta nhiều tiền lại có thừa nhan sắc thì muốn nói gì chẳng được. Nếu cái miệng của cậu ta có thể như mình.. khụ.. ừ thì như mấy nam thần trên tivi thì bảo đảm cậu ta chẳng cần bỏ xu nào ra, cũng có tá cô gái xinh đẹp chen nhau đến dự sinh nhật cậu ta. Nhưng ông trời luôn công bằng cho người ta tài sắc vẹn toàn thế nào cũng làm cho người đó khuyết cái gì đó. Mấy ai được vẹn toàn như mình đâu. Quách Nhạn thở dài, thế mà cô gái anh yêu lại chẳng nhận ra được điều này.

    "Vợ yêu của cậu có đến không?" Quách Nhạn nhớ ra liền hỏi.

    Ngụy Lăng Thiên đang uống cà phê liền dừng động tác để ly cà phê xuống khoanh hai tay nhìn Quách Nhạn.

    "Cậu đang muốn đi châu phi tìm quà cho tôi?"

    Quách Nhạn giật mình, đương nhiên anh hiểu Ngụy Lăng Thiên đang muốn nói gì. Anh âm thầm mắng Ngụy Lăng Thiên trong lòng xong bên ngoài mỉm cười lấy lòng ai biểu cậu ta là sếp của anh chứ. Đang muốn giải thích thì đã nghe Ngụy Lăng Thiên nói tiếp, càng nghe Quách Nhạn càng cảm thấy anh cần uống thuốc trợ tim gấp, nếu không anh sẽ tức đến nhồi máu cơ tim mất. Vậy mà cậu ta cũng nói được, chưa thấy ai khinh người đến mức quá đáng xấu xa như cậu ta.

    "Sinh nhật của tôi cần không khí trong lành, mang cô gái kia đến khác nào ô nhiễm không khí. Hơn nữa với ngoại hình của cô ta đến cũng chỉ tự gây bẽ mặt cho mình, có khi những người khách của tôi còn tưởng cô ta là nhân viên phục vụ bữa tiệc."

    Quách Nhạn cầu trời khẩn phật cho cậu ta sớm bị vả mặt. Bởi vì anh thấy được vẻ đẹp tiềm ẩn của cô gái kia. Tại vì cô ta không biết 'diện' lên thôi, nếu chịu đầu tư ngoại hình một chút, chắc chắn sẽ là một bất ngờ lớn.

    * * *

    "Chị dâu hôm nay chị xinh quá đi mất." Ngụy Lăng Thy ánh mắt sáng rực.

    Đường Tiểu Yên nhìn mình trong gương cũng trợn tròn mắt. Thật sự không thể tin được người trong gương kia chính là cô. Đúng là người đẹp vì lụa mà, còn có dưới bàn tay phù thủy của thợ trang điểm thì dù trước đó có xấu đến ma chê quỷ hờn, cũng liền biến thành công chúa xinh đẹp. Cô cười giễu cợt sao cô giống nàng lọ lem thế này. Nhưng phải chi đẹp lộng lẫy một lần để có hoàng tử trong mộng một lần cô cũng tình nguyện. Đằng này.. cô thở dài.

    "Chị dâu.. chắc chắn anh trai em sẽ rất bất ngờ. Sau đó sẽ chết mê chết mệt với chị cho xem." Ngụy Lăng Thy càng nghĩ càng hưng phấn.

    Cô đã bỏ công mời chuyên viên trang điểm nổi tiếng nhất đến để làm cho chị dâu. Còn đặc biệt mời một stylist chuyên nghiệp đến xem trang phục cô chuẩn bị cho chị dâu có thật sự hợp không nữa. Cũng may vị stylist kia cũng khen lấy khen để cái váy cô chọn. Anh ta còn phối thêm trang sức, giày phù hợp với trang phục làm chị dâu cô càng nổi bật hơn. Nói thật khó có thể hình dung được Đường Tiểu Yên trước đó và Đường Tiểu Yên của bây giờ là cùng một người.

    Đường Tiểu Yên mỉm cười ngượng ngùng rồi gật đầu cảm ơn tất cả mọi người. Mặc dù 'vịt hóa thiên nga' chỉ được trong giây lát sau cùng cũng về lại bản chất thật của mình. Nhưng như vậy cũng đủ để cô lên mặt một chút với Ngụy Lăng Thiên rồi. Để xem anh ta còn dám chê cô nữa không.

    * * *

    "Lăng Thy sao không để anh đến đón em? Quý cô này là?"

    Quách Nhạn vừa thấy Ngụy Lăng Thy đã bước thật nhanh đến đón sau đó lại ngạc nhiên vì cô không đến một mình mà đi cùng một cô gái xinh đẹp nữa.

    Đường Tiểu Yên nhếch khóe môi. Đến phó tổng Quách cũng không nhận ra cô thì có phải cô nên mừng hay không. Tự nhiên cô rất muốn trông thấy biểu cảm của Ngụy Lăng Thiên khi gặp cô đấy.

    Ngụy Lăng Thy nháy mắt với Đường Tiểu Yên. Cả tay chơi 'sành gái' như Quách Nhạn cũng chẳng nhận ra thì anh trai cô lại càng không. Tốt cực kỳ tốt, tự nhiên cô cảm thấy cực kỳ vui vẻ.

    "Phu nhân của bữa tiệc hôm nay." Ngụy Lăng Thy đắc ý.

    Quách Nhạn cứng đờ người. Sao có thể.. có thể là cô gái kia chứ. Anh đã nghĩ chỉ cần son phấn một chút cô sẽ dễ nhìn hơn nhưng sao có thể đẹp đến mức này chứ. Quá thần kỳ rồi. Kiểu này mặt của Người Lăng Thiên sẽ 'sưng' mất thôi. Ai từng nói nhan sắc kia làm ô nhiễm không khí. Ai từng nói ngoại hình kia giống nhân viên phục vụ. Trời đất ơi, xinh đẹp đến mức này có mà công chúa thì đúng hơn.

    Ngụy Lăng Thy cầm tay Đường Tiểu Yên ngang nhiên đi lướt qua Quách Nhạn đang đờ người không phản ứng. Cần phải gặp chủ nhân bữa tiệc chứ, nguyên nhân để chị dâu lộng lẫy thế này phải để anh trai cô được nhìn rõ.

    Ngụy Lăng Thiên đang trò chuyện cùng mọi người đột nhiên dừng lại nhìn theo hướng mọi người đang nhìn đang bàn tán.

    "Cô gái kia là minh tinh mới nổi à, xinh quá vậy."

    "Không ngờ trong giới lại còn có một bông hoa xinh đẹp rực rỡ như vậy."

    Ngụy Lăng Thiên nheo mắt nhìn cô gái đi bên cạnh Ngụy Lăng Thy. Anh cũng không quen cô gái kia, ai mà có thể thân thiết tay cầm tay đi chung với Lăng Thy như vậy. Hình như hai người đang đi về hướng anh đang đứng. Và sự thật là như vậy chỉ trong giây lát hai người đã đứng trước mặt anh.

    Ngụy Lăng Thy mỉm cười vui vẻ đưa quà tặng cho anh trai chúc anh sinh nhật vui vẻ. Sau đó cô đứng sang bên cạnh nhường sân lại cho chị dâu. Đồng thời quan sát biểu cảm của anh trai cô. Ban đầu có thể nhận ra anh trai cũng đang ngơ ngác không nhận ra chị dâu rồi. Cô cố gắng nhịn cười xem chị dâu biểu diễn.

    "Chào tổng giám đốc Ngụy. Chúc anh sinh nhật vui vẻ." Đường Tiểu Yên nhìn ra được Ngụy Lăng Thiên không nhận ra cô. Cô thầm đắc ý trong lòng. Vậy thì đừng trách cô trả thù anh hôm nay.

    "Cảm ơn, xin hỏi cô là?" Ngụy Lăng Thiên thật sự không biết cô gái trước mặt, anh có cảm giác quen quen như đã từng gặp ở đâu đó nhưng nghĩ mãi lại không ra.

    Đường Tiểu Yên đưa quà mình chuẩn bị cho anh xong thì mỉm cười trả lời:

    "Tôi rất buồn vì Ngụy tổng lại có trí nhớ kém như vậy đấy. Xấu anh không muốn nhớ thì tôi có thể hiểu nhưng chẳng lẽ nhan sắc này của tôi anh cũng không vừa lòng chịu nhớ tên."

    Ngụy Lăng Thiên nhíu mày cô gái này là ai đây. Hình như cô gái này đang cố tình muốn gây chuyện với anh thì phải. Nhưng thật sự anh không nhớ ra mình đã từng gặp cô ở đâu thì làm sao đây.

    "Đẹp xấu không quan trọng. Quan trọng tôi chỉ nhớ những người đáng để tôi ghi nhớ." Ngụy Lăng Thiên sắc bén đáp lời.

    Đường Tiểu Yên nheo mắt. Đúng là không hổ danh độc miệng kiểu gì anh ta cũng không để mình chịu thiệt. Vậy để xem anh chịu được bao lâu.

    "Vậy những phụ nữ ở đây anh nhớ được ai?" Đường Tiểu Yên chớp mắt.

    Nghe cô nói vậy các cô gái đổ dồn ánh mắt nhìn về Ngụy Lăng Thiên. Các ngôi sao nổi tiếng cùng bắt đầu đi về hết phía này. Mọi người không ngừng bàn tán xôn xao. Nếu Ngụy Lăng Thiên có thể nhớ được tên một cô gái nào chứng tỏ cô gái đó quan trọng với anh. Và khả năng anh không phải như lời đồn đại. Còn ngược lại nếu anh không nhớ được ai cũng có nghĩa là anh không gần phụ nữ hay nói cách khác anh không thích phụ nữ thì nhớ được người nào.

    Ngụy Lăng Thiên đương nhiên hiểu được âm mưu của cô gái trước mặt. Cô ta đang cố ý gây khó dễ cho anh, muốn làm anh bẽ mặt đây mà.
     
    linhk48, THG Nguyen, -Jenny-4 người khác thích bài này.
Từ Khóa:
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...