Chap 40
Gương mặt ửng hồng nở một nụ cười khả ái, Anh Đào nhỏ nhẹ:
- Rộng hai tám hecta bạn ạ. Tớ cũng không ngờ mình lại có thể đử sức làm được như thế này. Bạn có để ý thấy là có một dòng sông chảy qua góc phía Nam của khu đất không? Đó là may mắn của tớ đấy, và nhờ cả bạn nữa.
- Sao lại nhờ tớ?
Việt Anh ngắt lời làm cô ngước nhìn. Đôi mắt nâu của cô hiền dịu, êm ả và tràn ngập yêu thương. Cô ngồi xuống ghế đá, kéo anh ngồi xuống cùng. Nàng rút mấy cọng cỏ cho con ngựa màu nâu đỏ ăn, chậm rãi kể tiếp, giọng dịu dàng:
- Bạn đã dạy tớ tập bơi, có nhớ không?
Cô kể với anh trong lúc cô đang lang thang ở đồng cỏ này, cô cứ đi vô định ra phía bờ sông, đầu óc nghĩ miên man. Cô mơ tưởng đến một ngày khu đất rộng mênh mông này là của cô, cô sẽ biến nó thành một trang trại nuôi và trồng thật nhiều thứ như cô đã từng hoạch định trong đầu.
Đột nhiên cô nhìn thấy một chiếc Audi màu đen đỗ ngay sát bờ sông. Do hiếu kỳ, cô đến gần đó và ngó vào trong nhưng chẳng thấy ai trong xe. Cô nhìn xuống sông, tim nhẩy lên thình thịch khi thấy một người đang chới với giữa dòng.
Cô không ngần ngại và cũng không kịp suy nghĩ, lao xuống lôi người đó vào bờ. Lên bờ, cả hai nằm sõng soài ra cỏ. Cô nhìn sang, nhìn ngay ra khí chất một người dàn ông trẻ tuổi rất vương giả.
Anh ta không phải người Việt Nam cũng không phải người phương Tây nên cô không dùng tiếng Anh để giao tiếp ngay mà thử tất cả những ngôn ngữ khác mà cô biết. Cuối cùng khi nói chuyện được với anh ta rồi thì anh ta mới hỏi cô có nói được tiếng Anh không? Anh ta có thể giao tiếp được bằng tiếng phổ thông quốc tế mà không chịu mở miệng ngay từ đầu nên cô hơi bực, cũng không thèm quan tâm xem anh ta là ai, từ đâu đến..
Thực ra anh ta là hoàng tử nước láng giềng, sang Việt Nam đi công cán cùng đoàn. Nhưng muốn đổi gió nên anh trốn vệ sĩ, một mình ra bờ sông hóng mát. Thấy nước sông trong xanh nên anh ta thèm muốn bơi vài vòng, không ngờ anh ta bị chuột rút nên thiếu chút nữa thì gặp nguy hiểm..
Khi cô giúp anh xoa bóp giãn cơ xong, anh ta tò mò hỏi cô tại sao con gái lại lang thang ra bờ sông vắng vẻ một mình như thế, có phải là trốn nhà đi chơi không hả tiểu thư..
Cô bức xúc bảo rằng có mà là tiểu thư con nhà nghèo, đang thất nghiệp muốn mua một mảnh đất nhỏ ở đây để làm ruộng mà cũng không có tiền đây này..
Thế là sau một tuần, anh ta làm xong thủ tục, mua cả khu đất này tặng cho cô. Cô không dám nhận nhưng anh ta thuyết phục rằng anh ta đầu tư cơ sở và vốn cho cô làm ăn rồi chia lại phần trăm cho anh ta chứ anh ta không cho không cô cái gì cả.
Anh ta bảo nếu khi anh ta quay lại mà cô chưa biến được đất ở đây thành vàng thì anh ta sẽ thu hồi lại để xây dựng khu công nghiệp. Cô đã mất gần cả tháng trời để lên kế hoạch, tự thiết kế xây dựng cũng như đưa ra bản quy hoạch nuôi trồng và hướng kinh doanh mũi nhọn.
Thật may là sau một năm trời vất vả, khu du lịch sinh thái "Những ngọn đồi cỏ dại" này được khánh thành với diện mạo khá hoàn mỹ so với bản kế hoạch ban đầu của cô.
- Chúc mừng bạn! Bạn quá giỏi và thông minh. Nếu là tớ, dù có cả trăm tỉ, tớ cũng chịu, không biết phải nên làm như thế nào..
- Thực ra tớ là người may mắn. Tớ có được cả thiên thời, địa lợi, nhân hòa và bản kế hoạch lại khả thi. Tớ chỉ tốn kém tiền cho xây dựng thôi, chứ cây trồng vật nuôi đều là loài đơn giản dễ mua, hết ít vốn lắm.
- Nếu không có tài thì tiền bạc cũng không thể giải quyết được gì.. Mỗi nắm đất của bạn bây giờ đã trở thành vàng rồi. Ngay ngày đầu tiên đã có cả ngàn người đến thăm quan còn gì?
- Lên ngựa đi, chúng ta dạo một vòng, tớ sẽ chỉ cho bạn thấy những nơi mà tớ tâm đắc nhất.
Cô nàng chỉ cho anh con ngựa màu đen và cô leo lên con ngựa màu nâu đỏ, thúc cho nó chạy song song với anh. Giờ anh mới nhận ra cô là một giai nhân vô song: Tài năng, mẫn cán, trẻ đẹp và giàu có. Đúng! Giờ cô nàng đã rất giài có. Một phú bà giàu có và xinh đẹp..
Anh Đào xinh đẹp bao nhiêu thì trí thông minh và óc phán đoán nhận định sắc sảo nhạy bén bấy nhiêu. Cô hồ hởi khoe với anh hàng rào thép gai được quấn lẫn sợi dây băng catset một cách rất nghệ thuật với chân hàng rào là hàng dứa xanh tốt.
Rồi cô đưa anh đến khu nhà kính trồng dâu tây, thủy tiên, bạc hà, xương rồng và cây cảnh nhỏ.. Toàn những loại cây độc đáo, ý nghĩa, gọn mà đẹp, có thể trưng bày ở bất cứ nơi đâu. Bên cạnh đó, còn có một hệ thống nhà hàng ẩm thực hoa do cô lên thực đơn, đích thân lựa chọn đầu bếp..
Anh nghe mà ù hết tai, thật sự thấy choáng váng. Ẩn bên trong vẻ ngoài mềm yếu nữ tính kia là cả một sức mạnh tuyệt vời. Cô có khả năng quản lý tốt khu du lịch rộng hàng mấy chục hecta và hàng trăm nhân viên mà chỉ vấp váp những khó khăn mà cô cho rằng không đáng kể.
Chính vì thế, anh nghĩ rằng cô ngày càng trở nên quá xa vời đối với anh. Trong lúc cùng cô trở về khu đãi tiệc, anh nửa đùa nửa thật:
- Bây giờ bạn đã được coi như là Nữ hoàng nghành du lịch sinh thái rồi, chắc chắn chàng Hoàng tử kia sẽ nhanh chóng sang cưới bạn rồi rước bạn về dinh. Đến khi đó, bạn nhớ cho tớ một chân giám đốc nhé, tớ sẽ cố gắng giúp bạn điều hành công ty khi bạn làm Công nương.
Anh Đào không trả lời mà im lặng nhìn thẳng vào mắt anh bạn bằng đôi mắt nâu sâu thẳm buồn, rồi thúc cho ngựa phi nước đại chạy vượt xa anh.
- Rộng hai tám hecta bạn ạ. Tớ cũng không ngờ mình lại có thể đử sức làm được như thế này. Bạn có để ý thấy là có một dòng sông chảy qua góc phía Nam của khu đất không? Đó là may mắn của tớ đấy, và nhờ cả bạn nữa.
- Sao lại nhờ tớ?
Việt Anh ngắt lời làm cô ngước nhìn. Đôi mắt nâu của cô hiền dịu, êm ả và tràn ngập yêu thương. Cô ngồi xuống ghế đá, kéo anh ngồi xuống cùng. Nàng rút mấy cọng cỏ cho con ngựa màu nâu đỏ ăn, chậm rãi kể tiếp, giọng dịu dàng:
- Bạn đã dạy tớ tập bơi, có nhớ không?
Cô kể với anh trong lúc cô đang lang thang ở đồng cỏ này, cô cứ đi vô định ra phía bờ sông, đầu óc nghĩ miên man. Cô mơ tưởng đến một ngày khu đất rộng mênh mông này là của cô, cô sẽ biến nó thành một trang trại nuôi và trồng thật nhiều thứ như cô đã từng hoạch định trong đầu.
Đột nhiên cô nhìn thấy một chiếc Audi màu đen đỗ ngay sát bờ sông. Do hiếu kỳ, cô đến gần đó và ngó vào trong nhưng chẳng thấy ai trong xe. Cô nhìn xuống sông, tim nhẩy lên thình thịch khi thấy một người đang chới với giữa dòng.
Cô không ngần ngại và cũng không kịp suy nghĩ, lao xuống lôi người đó vào bờ. Lên bờ, cả hai nằm sõng soài ra cỏ. Cô nhìn sang, nhìn ngay ra khí chất một người dàn ông trẻ tuổi rất vương giả.
Anh ta không phải người Việt Nam cũng không phải người phương Tây nên cô không dùng tiếng Anh để giao tiếp ngay mà thử tất cả những ngôn ngữ khác mà cô biết. Cuối cùng khi nói chuyện được với anh ta rồi thì anh ta mới hỏi cô có nói được tiếng Anh không? Anh ta có thể giao tiếp được bằng tiếng phổ thông quốc tế mà không chịu mở miệng ngay từ đầu nên cô hơi bực, cũng không thèm quan tâm xem anh ta là ai, từ đâu đến..
Thực ra anh ta là hoàng tử nước láng giềng, sang Việt Nam đi công cán cùng đoàn. Nhưng muốn đổi gió nên anh trốn vệ sĩ, một mình ra bờ sông hóng mát. Thấy nước sông trong xanh nên anh ta thèm muốn bơi vài vòng, không ngờ anh ta bị chuột rút nên thiếu chút nữa thì gặp nguy hiểm..
Khi cô giúp anh xoa bóp giãn cơ xong, anh ta tò mò hỏi cô tại sao con gái lại lang thang ra bờ sông vắng vẻ một mình như thế, có phải là trốn nhà đi chơi không hả tiểu thư..
Cô bức xúc bảo rằng có mà là tiểu thư con nhà nghèo, đang thất nghiệp muốn mua một mảnh đất nhỏ ở đây để làm ruộng mà cũng không có tiền đây này..
Thế là sau một tuần, anh ta làm xong thủ tục, mua cả khu đất này tặng cho cô. Cô không dám nhận nhưng anh ta thuyết phục rằng anh ta đầu tư cơ sở và vốn cho cô làm ăn rồi chia lại phần trăm cho anh ta chứ anh ta không cho không cô cái gì cả.
Anh ta bảo nếu khi anh ta quay lại mà cô chưa biến được đất ở đây thành vàng thì anh ta sẽ thu hồi lại để xây dựng khu công nghiệp. Cô đã mất gần cả tháng trời để lên kế hoạch, tự thiết kế xây dựng cũng như đưa ra bản quy hoạch nuôi trồng và hướng kinh doanh mũi nhọn.
Thật may là sau một năm trời vất vả, khu du lịch sinh thái "Những ngọn đồi cỏ dại" này được khánh thành với diện mạo khá hoàn mỹ so với bản kế hoạch ban đầu của cô.
- Chúc mừng bạn! Bạn quá giỏi và thông minh. Nếu là tớ, dù có cả trăm tỉ, tớ cũng chịu, không biết phải nên làm như thế nào..
- Thực ra tớ là người may mắn. Tớ có được cả thiên thời, địa lợi, nhân hòa và bản kế hoạch lại khả thi. Tớ chỉ tốn kém tiền cho xây dựng thôi, chứ cây trồng vật nuôi đều là loài đơn giản dễ mua, hết ít vốn lắm.
- Nếu không có tài thì tiền bạc cũng không thể giải quyết được gì.. Mỗi nắm đất của bạn bây giờ đã trở thành vàng rồi. Ngay ngày đầu tiên đã có cả ngàn người đến thăm quan còn gì?
- Lên ngựa đi, chúng ta dạo một vòng, tớ sẽ chỉ cho bạn thấy những nơi mà tớ tâm đắc nhất.
Cô nàng chỉ cho anh con ngựa màu đen và cô leo lên con ngựa màu nâu đỏ, thúc cho nó chạy song song với anh. Giờ anh mới nhận ra cô là một giai nhân vô song: Tài năng, mẫn cán, trẻ đẹp và giàu có. Đúng! Giờ cô nàng đã rất giài có. Một phú bà giàu có và xinh đẹp..
Anh Đào xinh đẹp bao nhiêu thì trí thông minh và óc phán đoán nhận định sắc sảo nhạy bén bấy nhiêu. Cô hồ hởi khoe với anh hàng rào thép gai được quấn lẫn sợi dây băng catset một cách rất nghệ thuật với chân hàng rào là hàng dứa xanh tốt.
Rồi cô đưa anh đến khu nhà kính trồng dâu tây, thủy tiên, bạc hà, xương rồng và cây cảnh nhỏ.. Toàn những loại cây độc đáo, ý nghĩa, gọn mà đẹp, có thể trưng bày ở bất cứ nơi đâu. Bên cạnh đó, còn có một hệ thống nhà hàng ẩm thực hoa do cô lên thực đơn, đích thân lựa chọn đầu bếp..
Anh nghe mà ù hết tai, thật sự thấy choáng váng. Ẩn bên trong vẻ ngoài mềm yếu nữ tính kia là cả một sức mạnh tuyệt vời. Cô có khả năng quản lý tốt khu du lịch rộng hàng mấy chục hecta và hàng trăm nhân viên mà chỉ vấp váp những khó khăn mà cô cho rằng không đáng kể.
Chính vì thế, anh nghĩ rằng cô ngày càng trở nên quá xa vời đối với anh. Trong lúc cùng cô trở về khu đãi tiệc, anh nửa đùa nửa thật:
- Bây giờ bạn đã được coi như là Nữ hoàng nghành du lịch sinh thái rồi, chắc chắn chàng Hoàng tử kia sẽ nhanh chóng sang cưới bạn rồi rước bạn về dinh. Đến khi đó, bạn nhớ cho tớ một chân giám đốc nhé, tớ sẽ cố gắng giúp bạn điều hành công ty khi bạn làm Công nương.
Anh Đào không trả lời mà im lặng nhìn thẳng vào mắt anh bạn bằng đôi mắt nâu sâu thẳm buồn, rồi thúc cho ngựa phi nước đại chạy vượt xa anh.