

HỒI ỨC BUỒN
Mây vẫn xanh và trời vẫn thế
Mang u hoài, nhặt lá vàng rơi.
Khắp con đường và khắp nơi nơi,
Pha màu nắng trong màu lá đỏ.
Vết xe đạp, trên con phố nhỏ
Ngã rêu xanh phủ mấy mùa mưa,
Lặng buồn ngồi ngẫm nghĩ ý thơ
Và chợt tắt, tâm hồn lặng lẽ..
Lúc còn bé lớn lên ta sẽ,
Sẽ là mây, là núi, là sông,
Là gió trời, tuyết trắng đêm đông,
Là sao sáng đêm rằm trăng tỏ.
Là ánh nắng chiến trường năm đó
Phai nhạt mờ, dưới những hàng cây
Ly rượu sầu càng uống càng say,
Lấy vị đắng xua tan nỗi nhớ.
Trang giấy nhào.. phai dấu vần thơ
Loang mực tím, chút buồn phượng vỹ
Khép nỗi niềm, hỡi chàng thi sĩ,
Đóng tâm hồn, ta đi và đi.
- Huỳnh Thanh Trung-
Mây vẫn xanh và trời vẫn thế
Mang u hoài, nhặt lá vàng rơi.
Khắp con đường và khắp nơi nơi,
Pha màu nắng trong màu lá đỏ.
Vết xe đạp, trên con phố nhỏ
Ngã rêu xanh phủ mấy mùa mưa,
Lặng buồn ngồi ngẫm nghĩ ý thơ
Và chợt tắt, tâm hồn lặng lẽ..
Lúc còn bé lớn lên ta sẽ,
Sẽ là mây, là núi, là sông,
Là gió trời, tuyết trắng đêm đông,
Là sao sáng đêm rằm trăng tỏ.
Là ánh nắng chiến trường năm đó
Phai nhạt mờ, dưới những hàng cây
Ly rượu sầu càng uống càng say,
Lấy vị đắng xua tan nỗi nhớ.
Trang giấy nhào.. phai dấu vần thơ
Loang mực tím, chút buồn phượng vỹ
Khép nỗi niềm, hỡi chàng thi sĩ,
Đóng tâm hồn, ta đi và đi.
- Huỳnh Thanh Trung-