- Xu
- 7,616


- Kiếm tiền
- mèo tam thể đã kiếm được 1400 đ
Bad blood
When a vampire visits a happy young couple, will true love save their lives?
David and Emma looked at each other across the table. The young couple were happy: The food was delicious, the light from the candles was soft and the music was perfect.
David looked at Emma's beautiful smile. All the pain of his last break-up disappeared. All his doubts and fears about love had gone. His hand reached out and touched hers.
"I want to ask you something." David searched her eyes. Could she guess what was coming?
Her smile made him feel brave. She held his hand.'Don't worry. Whatever it is, I'll probably say yes!'
He felt so excited. He was about to ask the most important question of his life.
From the corner of the restaurant, a strange man watched them. He sat very still at his table. He held a menu but he wasn't reading it. Instead, his cold eyes looked only at the young couple.
Back at their table, David suddenly felt nervous.
"Excuse me," he said to Emma. He pushed his chair back and went to the toilet. As he looked in the mirror, he told himself: 'Come on, David, come on! You can do this, mate! She's crazy about you!'
Feeling ready, he went out of the bathroom. He almost walked into the extremely tall man who was waiting by the door. The man's eyes were a cold, bright blue. His face was pale with a sharp, pointed nose and thin, pale lips.
"Oh, sorry!" said David.
"Which one?" the man hissed. He spoke with a strong and strange accent. David had never heard that accent before.
For a moment, David was confused. Then he realised what the other man meant.
"Oh.. This one!" said David, helpfully.'This is the men's toilet!'
David went back into the restaurant. He reached for the ring in a box in his pocket. It was time to ask her!
* * *
The taxi ride home was wonderful. The happy couple discussed their future life together. They shared their sweet feelings about each other.
"The night I asked you to marry me!" said David.
"The night I said yes!" replied Emma.
"Just think, our whole lives together!"
"Sharing, caring.." he began.
".. Loving, giving!" Emma finished his sentence.
They smiled at each other in loving excitement.
"You are so wonderful!" said David.
"And you" re absolutely beautiful!'said Emma.'I've never met anyone so lovely and kind! I'm so happy I could sing!'
They entered their block of flats, holding hands. A tall man watched them from the shadows.
"Which one?" he asked himself.
He watched the building. He was waiting for a light to come on to show him which flat was theirs. One minute passed.. Two.. There it was! The light went on in a third-floor window. He saw Emma for a moment as she closed the curtains.
How many times had he stood on a corner like this? How many victims had he watched? Many corners! Many victims! His pale lips formed a thin smile. He moved out of the shadows to the door and pressed the buttons for every flat. The vampire was always pleased when people lived in flats. Sooner or later someone always let you in. Silly humans! They thought you were someone's pizza delivery. It was a kind of invitation, and that was all he needed to enter a home.
He climbed the stairs to the third floor and walked down the hall. He didn't make a sound. He could hear the young couple laughing and talking. He put his ear against the door. He could hear what they were saying and he was happy. Young love made the sweetest blood. It was so full of life and energy.
"I feel as if I" m in a film, ' she was saying.
"More like a dream," he replied.
"Yes, a dream. How lucky we are!"
"Guess who I" ll be dreaming about tonight?'he said.
"Who? Who?" "Là ai? Là ai?"
"Her hair smells of roses! She" s like an angel!'
Their dream was about to become a nightmare, the listening vampire thought. Suddenly, he opened the door and stood there, showing his sharp teeth. The couple screamed and then held each other in terrified silence. The vampire could smell and taste their fear. This was how he liked it. Fear also made the blood sweeter.
"There" s my wallet! On the table, there! Take it!'said David.'Take anything you want!'
"I will take anything I want!" the vampire replied.
"Fine! Fine! We won" t stop you, I promise!'David cried.
"You won" t stop me. I promise!'replied the vampire.
The light shone on the sharp teeth. A terrible thought came to David and Emma at the same time.
"Look at his teeth! Is he?"
"A vampire!"
"Which one?" the vampire hissed.'It can be.. Only one!'
The couple's eyes were big and afraid. Their mouths open in horror. They held each other's hands and their stomachs filled with fear.
"Already tonight," continued the vampire, 'I have drunk from three. One more.. Then.. I can.. Sleep.. And feel young again.'
The vampire moved towards them. Instinct made David step in front of Emma to protect her. Emma gratefully held onto his back.
The vampire wasn't in a hurry. He had plenty of time. Who should he attack? He asked himself. Which one?
"Thank you," Emma said quietly in David's ear, 'for what you're doing for me.'
"Of course, my love. I" m here to protect you.'He felt proud as he said the words. He could fight this vampire. All he needed was a piece of wood or something to push through the heart. He looked around for something..
"You" re so brave to offer yourself, ' continued Emma.
"Sorry?" asked David.'What are you talking about?'
"Oh!" said Emma.'I just thought that with your love for me and everything..'
David and the vampire looked at each other.
"Now, listen, Emma. There is no doubt abou my love for you!"
"Really?" she replied. She didn't believe him.
"But you can" t expect me to just give him my life!'
"I wasn" t saying you should!'she said.'It's just one of our options, that's all!'
"Well, think of another one!" he shouted.'Why don't you offer yourself to him to save me!'
The atmosphere in the room had certainly turned ugly. The vampire was not pleased that the fear and love were now silly, selfish arguments.
Emma was very angry.'I hope you're joking!'
"Let" s see how strong your love is!'
"What a horrible man!"
"What about the woman I was planning to marry? Offering me to a vampire like a bone to a dog!"
"All right, all right! Relax!" David was a little embarrassed to be having this argument in front of a stranger.
"I" m an angel, you said!'she carried on shouting.
"MUST.. DRINK!" shouted the vampire angrily as he came even closer. He wanted to make a quick kill. Then he could get away from these terrible people as soon as possible.
His eyes opened wider and his teeth were bared.'WHICH.. ONE?'
"HER!" David pointed at his future wife.
"HIM! HIM!" screamed Emma in anger.'Please, HIM!'
The vampire approached David.
"She" s younger! Sweeter!'said David.
The vampire turned to Emma.
"He" s bigger! There's more of him!'She pointed at David.
Suddenly the vampire felt tired. He had been killing for many centuries. Listening to them was depressing. How could he feel good by drinking the blood of either of these disgusting creatures?
He looked down at their terrified faces and shouted, 'BAD BLOOD!'
And with that, he disappeared into the night air and left Emma and David alone together. Together, as they had promised, for the rest of their lives.
Story written by Clive Lane and adapted by Nicola Prentis.
Câu chuyện được lấy từ Learn English Online web
Note: Bài dịch mang ý tham khảo và mình cũng dịch chưa tốt lắm, nếu có lỗi m. N có thể nhắn phía dưới.
Từ vựng
Disappeared /ˌdɪs. Əˈpɪəd/ (UK), /ˌdɪs. Əˈpɪrd/ (US) : Đã biến mất
Brave /breɪv/: Dũng cảm
Walked into /wɔːkt ˈɪn. Tuː/: Va phải
Extremely /ɪkˈstriːm. Li/: Hết sức
Discuss/dɪˈskʌs/: Thảo luận
Corner /ˈkɔː. Nər/: Góc
Victim /ˈvɪk. Tɪm/: Nạn nhân
Shadow /ˈʃæd. Oʊ/: Bóng
Pale with a sharp: Nhợt nhạt với khuôn mặt góc cạnh
Pointed nose and thin: Chiếc mũi dài và cao
Pale lips: Đôi môi mỏng nhạt màu
Hiss /hɪs/: Rít lên
Confused /kənˈfjuːzd/: Bối rối, lúng túng
Pressed the buttons: Bấm các nút
Against /əˈɡenst/: Tựa vào
Bone to a dog: Đưa xương cho chó -> hành động làm hài lòng ai bằng một điều nhỏ hoặc phần thưởng nhỏ (nghĩa bóng)
Máu xấu
Khi một Ma Cà Rồng ghé thăm cặp đôi hạnh phúc, liệu tình yêu đích thực có thể cứu sống họ?
David và Emma nhìn nhau chỉ cách một chiếc bàn. Cặp đôi trẻ đang rất hạnh phúc: Món ăn ngon, ngọn đèn ấm cúng và âm nhạc thì tuyệt vời tạo nên một khung cảnh lãng mạn.
David nhìn Emma với nụ cười xinh đẹp. Mọi nỗi đau của lần chia tay đợt trước của anh ấy đã biến mất. Mọi sự nghi ngờ và sợ hãi về tình yêu này cũng đã tan biến. Anh nắm lấy tay cô.
"Anh muốn hỏi em vài điều." Daivd nhìn vào đôi mắt cô. Liệu cô ấy có thể đoán được chuyện gì sắp diễn ra không?
Cô ấy cười, nụ cười khiến anh cảm thấy can đảm hơn. Cô chủ động nắm tay anh. "Đừng lo lắng. Dù nó là chuyện gì đi nữa thì em chắc chắn sẽ trả lời là có!"
Anh ấy cảm thấy phấn khích. Anh sắp hỏi câu quan trọng nhất trong cuộc đời của anh.
Ở một góc của nhà hàng, một người đàn ông kì lạ đang lặng lẽ nhìn họ. Hắn ngồi yên tại chỗ của mình. Hắn cầm menu nhưng lại chẳng hề đọc chúng. Mặc dù vậy, đôi mắt lạnh lẽo của hắn lại dính chăt vào cắp đôi trẻ kia.
Trở lại chiếc bàn của cặp đôi trẻ, David hoàn toàn cảm thấy được sự lo lắng.
"Xin lỗi em", anh nói với Emma. Anh đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh. Anh ấy nhìn vào gương và tự nói với chính mình: "Thôi nào David, cố lên! Mày có thể làm được, anh bạn! Cô ấy phát điên lên vì mày mà!"
Cảm thấy sự sẵn sàng, anh ấy đi ra khỏi nhà vệ sinh. Lúc đi ra anh gần như đâm sầm vào người đàn ông đang đứng chờ sẵn ở cửa. Đôi mắt của hắn rất lạnh lẽo, màu xanh dương sáng. Khuôn mặt hắn nhợt nhạt với khuôn mặt góc cạnh, chiếc mũi dài và cao và đôi môi mỏng nhạt màu.
"Ồ, tôi xin lỗi!" David nói.
"Ai?" người đàn ông rít lên. Hắn nói với một chất giọng mạnh mẽ và kì lạ. David chưa bao giờ nghe thấy giọng điệu ấy trước đây.
Trong một khoảng khắc, David cảm thấy bối rối xong sau đó anh nhận ra ý của người đàn ông đang nói.
"Ồ.. Ờ cái này" David nói giúp người đàn ông "Đây là nhà vệ sinh nam!"
David quay trở lại vào trong nhà hàng. Anh cầm hộp đựng nhẫn ra, đã đến lúc cầu hôn cô ấy rồi!
* * *
Chuyến đi xe taxi đưa họ về nhà thật tuyệt vời, cặp đôi trẻ hạnh phúc cùng nhàu thảo luận về cuộc sống sau này của họ. Chia sẻ những cảm xúc ngọt ngào với nhau.
"Đêm nay anh cầu hôn em, em có đồng ý làm vợ anh không" David nói.
"Em đồng ý" Emma liền đáp
"Hãy nghĩ đi, chúng ta có nhau trong cuộc đời này!"
"Chia sẻ, quan tâm.." anh bắt đầu nói
".. Yêu thương, cho đi!" Emma nói tiếp câu của anh.
Họ nhìn nhau mỉm cười trong sự phấn khích yêu thương.
"Em thật sự rất tuyệt vời!" David nói.
"Còn anh thì quá là đẹp trai!" Emma nói. "Em chưa bao giờ một người vừa đáng yêu vừa tốt bụng như anh! Em hạch phúc đến mức có thể cất tiếng ca!"
Họ cùng nhau nắm tay bước vào tòa chung cư. Một người đàn ông cao đã nhìn thấy hết thảy những hành động ấy từ trong bóng đêm.
"Là ai đây?" hắn tự hỏi chính mình.
Hắn nhìn vào tòa nhà, hắn đang chờ đợi ánh đèn có thể dẫn hắn đến đúng căn hộ của họ. Một phút trôi qua.. Hai.. Nó đây rồi! Ánh đèn bật lên ở cửa sổ tầng ba. Hắn nhìn thấy Emma trong một khoảng khắc cô ấy đang kéo rèm che lại.
Đã qua bao nhiêu lần hắn đứng ở một góc phố như vậy? Đã bao nhiêu nạn nhân bị hắn theo dõi? Rất nhiều góc phố khác nhau! Rất nhiều nạn nhân khác! Đôi môi mỏng nhợt nhạt ấy mím lại thành một đường. Hắn di chuyển ra khỏi bóng tối đến bên cánh cửa và ấn chuông từng căn hộ. Ma Cà Rồng lúc nào cũng hài lòng với việc con người sống ở căn hộ. Sơm shay muộn thì luôn có người cho hắn vào. Loài người ngu ngốc! Họ nghĩ rằng đó chỉ là người giao pizza. Nó giống như một lời mời, và đóchỉ là tất cả những gì hắn cần để bước vào một căn hộ.
Hắn leo lên bậc thang đến tầng thứ ba và đi xuống hành lang. Hắn bước đi mà không phát ra tiếng động, hắn có thể nghe được cặp đôi trẻ kia đang cười và nói chuyện với nhau. Hắn ghé sát tai vào cánh cửa, nghe ngóng những gì mà họ nói và hắn cảm thấy vui. Tình yêu tuổi trẻ khiến vị máu trở nên ngọt hơn, nó là thứ tràn đày sinh khí và năng lượng.
"Em cảm thấy mình như đang ở trong một bộ phim vậy," cô ấy nói.
"Hơn cả một giấc mơ," anh trả lời.
"Đúng vậy, một giấc mơ. Chúng ta thật may mắn làm sao!"
"Đoán xem tối nay anh sẽ mơ về ai đây?" anh nói.
"Là ai? Là ai?"
"Tóc của cô ấy thơm mùi hoa hoa hồng! Cô ấy giống như một thiên thần!"
Giấc mơ tuyệt vời của họ sẽ sớm trở thành cơn ác mộng, Ma Cà Rồng lắng nghe và nghĩ thầm. Đột nhiên, hắn mở toang cửa và đứng đó, nhe hàm răng sắc nhọn ra. Cặp đôi hoảng sợ và ôm chặt lấy nhau trong sự im lặng đáng sợ. Ma Cà Rồng có thể ngửi thấy được mùi vị của sự sợ hãi, đó chính là thứ mà hắn thích. Sự sợ hãi làm cho mùi vị của máu ngọt hơn.
"Chiếc ví của tôi ở kia! Trên bàn kia!" David nói trong sự hoảng sợ. "Hãy lấy bất cứ thứ gì ngươi muốn"
"Tao sẽ lấy bấy cứ thứ gì tao muốn1" Con ma cà rồng đáp lại với giọng điệu đáng sợ
"Được! Được! Chúng tôi sẽ không ngăn cản ngươi, tôi hứa!" David sợ và bắt đầu khóc.
"Mày sẽ không thể ngăn tao, hứa đấy!" con ma cà rồng nói lại.
Ánh sáng chiếu vào hàm răng sắc nhọn, David và Emma cảm nhận được một cảm giác kinh sợ đang ùa đến.
"Hãy nhìn vào răng hắn! Hắn là?"
"Một con ma cà Rồng!"
"Là ai?" con ma cà rồng rít lên. "Chỉ có thể.. Duy nhất một người!"
Đôi mắt của họ ánh lên vẻ sợ hãi và trừng lớn, đôi môi không thể khép lại. Họ cầm tay nhau và sự sợ hãi đã lấp đầy trong lòng họ.
"Sẵn sàng cho tối nay" con ma cà rồng tiếp tục nói, "Tao đã uống máu của ba người. Chỉ cần thêm một.. Và sau đó.. Tao có thể.. Ngủ.. Và sự trẻ trung sẽ trở về bên tao."
Ma cà rồng di chuyển đến chỗ họ. Bản năng mách bảo David bước lên phía trước Emma để bảo vệ cô ấy. Emma cảm thấy biết ơn và nắm chặt lấy áo ở sau lưng anh.
Ma cà rồng không vội vàng, hắn có rất nhiều thời gian. Hắn phải chú ý đến ai? Hắn tự hỏi bản thân, sẽ là ai?
"Cảm ơn anh," Emma nói với giọng nhỏ nhẹ vào tai David, "vì những việc anh đã làm cho em."
"Đương nhiên rồi, tình yêu của anh. Anh ở đây để bảo vệ em mà" Anh cảm thấy tự hào về câu nói vừa rồi của mình. Anh có thể chiến đấu với con ma cà rồng này, mọi thứ anh cần chỉ là một mảnh gỗ hay thứ gì đó có thể đâm xuyên qua tim hắn, anh nhìn mọi thứ xung quanh mình..
"Anh thật dũng cảm vì đã hi sinh bản thân mình," Emma lại nói tiếp.
"Gì cơ?" David hỏi lại cô. "Em đang nói gì vậy?"
"Ồ!" Emma nói, "Em chỉ nghĩ rằng đó là tình yêu anh dành cho em và tất cả mọi thứ.."
David và con ma cà rồng nhìn nhau.
"Hãy nghe đây, Emma. Không có nghi ngờ gì về tình yêu mà anh dành cho em cả!"
"Thật sao?" cô ấy đáp. Cô không tin tưởng anh cho lắm.
"Nhưng em đâu thể mong đợi hắn lấy đi mạng sống của anh được!"
"Em không hề nói anh phải làm thế!" cô ấy phản bác. "Đó chỉ là một trong những lựa chọn của chúng ta, thế thôi!"
"Chà, nghĩ ra một cái khác!" anh hét lên. "Vậy tại sao em không hi sinh chính bản thân em để cứu tôi hả!"
Không khí trong căn phòng ngày càng trở nên xấu đi, con ma cà rồng không vui vì sự sợ hãi và tình yêu giờ đây đã trở nên yếu đi, những sự tranh luận ích kỷ.
Emma rất tức giận, "Tôi hi vọng rằng anh chỉ đang nói đùa!"
"Hãy xem sự mạnh mẽ của tình yêu như thế nào!"
"Quả là một người đàn ông tồi!"
"Vậy còn người phụ nữ mà tôi đã lên kế hoạch để cầu hôn? Đẩy tôi đến chỗ của con ma cà rồng như vứt xương cho chó!"
"Anh đã nói rằng mái tóc của tôi có mùi hương như hoa hồng kia mà?" cô ấy đã khóc.
"Được rồi, được rồi! Thư giãn nào!" David có chút xấu hổ khi đang tranh luận như thế này trước một người lạ.
"Anh cũng đã nói tôi chính là một thiên thần!" cô ấy khóc trong lúc hét lên.
"PHẢI.. UỐNG!" đột nhiên con ma cà rồng hét lên trong sự tức giận, hắn lại gần hơn. Hắn muốn giết người một cách nhanh chóng và sau đó biến mất khỏi những con người tồi tệ này càng sớm càng tốt.
Đôi mắt của hắn mở to hơn và nhe hàm răng nhọn ra. "LÀ.. AI?"
"CÔ ẤY!" David chỉ vào người vợ tương lại của mình
"ANH ẤY! ANH ẤY!" Emma hét lên trong cơn giận dữ. "Làm ơn, LÀ ANH ẤY!"
Con ma cà rồng đến gần David.
"Cô ấy trẻ hơn! Ngọt ngào hơn!" David nói.
Con ma cà rồng quay bước sang Emma.
"Anh ấy to hơn! Có nhiều thịt hơn!" Cô ấy chỉ vào David
Đột nhiên con ma cà rồng cảm thấy mệt mỏi, hắn đã giết người được nhiều thế kỷ qua, lắng nghe họ trở nên tuyệt vọng. Làm cách nào mà hắn có thể cảm thấy tốt khi uống máu của một trong những sinh vật ghê tởm này?
Hắn nhìn xuống những khuôn mặt tồi tệ và hết lên, "MÁU XẤU!"
Và với điều đó, hắn thất vọng bước vào màn đêm và để lại Emma và David một mình với nhau. Họ đã hứa ở cùng nhau đến hết cuộc đời.
Câu chuyện được viết bởi Clive Lane và được sửa lại bởi Nicola Prentis.
Chỉnh sửa cuối: