Hay Là Anh Nói Trước Đi Trình bày: Lâm Tiểu Kha Bởi vì, khi anh đến bên em lúc ấy, chính anh đã gieo xuống trái tim em một hạt mầm vấn vương nhỏ bé, rồi dần dần, lại dần lại theo thời gian, hạt mầm ấy đã đâm chồi nảy lộc cao đến nỗi em chẳng thể quên nỗi nỗi vương vấn dành cho anh, vì như thế nên cho đến giờ, chúng ta đã xa nhau bao nhiêu lâu rồi, mà em vẫn chẳng thể quên được tình cảm dành cho anh, cũng chẳng thể gạt anh ra khỏi tâm trí này được.. Composer: Vương Tịnh Ngôn Lyricist: Đường Vũ Hành Trans: Nguyệt Thố "Hay là, anh mở lời trước nhé? Để đánh tan bầu không khí ngượng ngùng này Sao anh cứ vờ câm điếc? Rõ ràng câu trả lời đâu khó đến như vậy? Nỗi vấn vương mà anh gieo xuống, nó đã sớm nảy mầm Cớ sao anh vẫn chưa quay đầu nhìn lại?" "Hay là, ai cũng đừng nói gì cả Dẫu sao cũng đã đường ai nấy đi Chúng ta, ai cũng vờ câm điếc, bỏ ngỏ câu hỏi, chẳng trả lời Vậy anh cứ xem như đang nghe em kể một câu chuyện cười là được rồi." "Hay Là Anh nói Trước Đi", một bản nhạc chất chứa nhiều tâm trạng đau buồn của một người, dành cho mối tình đã tan vỡ không thể hàn gắn lại được, cùng một câu hỏi chẳng có lời hồi đáp từ cả hai, với giai điệu trầm lắng, nhẹ nhàng, giọng ca truyền cảm làm ca khúc càng thêm phần buồn hơn, một bài hát cực hợp với tâm trạng của người thất tình, nó cũng hay nữa, nên mình đem lên đây để cùng mọi người nghe và cảm nhận nó đây, cuối cùng chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ! Lời bài hát: 在角落哭泣 唤醒你给的约定 风筝落了地 是不是你走得着急 走在人群里 都是那熟悉的背影 有没有给自己的快乐 留余地 用委屈的身影穿梭小巷里 用腐败的笔迹勾出你的心 让我捋清你说的话题 我该用什么语气回应 你要不先说话 缓解气氛的尴尬 你怎么作哑巴 明明那么好回答 你种下的牵挂 发了芽 你怎么不回头看一下 我要不先说话 你最近过得好吗 是否你有个她 握着谁送的鲜花 那我只能当笑话讲一讲吧 用委屈的身影穿梭小巷里 用腐败的笔迹勾出你的心 让我捋清你说的话题 我该用什么语气回应 你要不先说话 缓解气氛的尴尬 你怎么作哑巴 明明那么好回答 你种下的牵挂 发了芽 你怎么不回头看一下 我要不先说话 你最近过得好吗 是否你有个她 握着谁送的鲜花 那我只能当笑话讲一讲吧 湖面的倒影 映出你的身影 顽固的自己 始终不肯放弃 我自愿当笑柄 衬托你的话题 我笑一笑就可以 你要不先说话 缓解气氛的尴尬 你怎么作哑巴 明明那么好回答 榕树上 的枝桠 都枯了 你怎么不回头看一下 要不都别说话 反正都已经散了 大家都作哑巴 留着问题别回答 那你就当个笑话听一听吧 Pinyin: Zài jiǎoluò kūqì hùanxǐng nǐ gěi de yuēdìng Fēngzhēng luòle de shì bùshì nǐ zǒu dé zháo jí Zǒu zài rénqún lǐ dōu shì nà shúxī de bèiyǐng Yǒu méiyǒu jǐ zìjǐ de kùailè líuyúdì Yòng wěiqu de shēnyǐng chuānsuō xiǎo xìang lǐ Yòng fǔbài de bǐjī gōu chū nǐ de xīn Ràng wǒ lǚ qīng nǐ shuō de hùatí Wǒ gāi yòng shénme yǔqì húiyīng Nǐ yào bù xiān shuōhùa huǎnjiě qìfēn de gāngà Nǐ zěnme zuò yǎbā míngmíng nàme hǎo húidá Nǐ zhǒng xìa de qiāngùa fāle yá Nǐ zěnme bù húitóu kàn yīxìa Wǒ yào bù xiān shuōhùa nǐ zùijìnguò dé hǎo ma Shìfǒu nǐ yǒu gè tā wòzhe shéi sòng de xiānhuā Nà wǒ zhǐ néng dāng xìaohùa jiǎng yī jiǎng ba Yòng wěi qu de shēnyǐng chuānsuō xiǎo xìang lǐ Yòng fǔbài de bǐjī gōu chū nǐ de xīn Ràng wǒ lǚ qīng nǐ shuō de hùatí Wǒ gāi yòng shénme yǔqì húiyīng Nǐ yào bù xiān shuōhùa huǎnjiě qìfēn de gāngà Nǐ zěnme zuò yǎbā míngmíng nàme hǎo húidá Nǐ zhǒng xìa de qiāngùa fāle yá Nǐ zěnme bù húitóu kàn yīxìa Wǒ yào bù xiān shuōhùa nǐ zùijìnguò dé hǎo ma Shìfǒu nǐ yǒu gè tā wòzhe shéi sòng de xiānhuā Nà wǒ zhǐ néng dāng xìaohùa jiǎng yī jiǎng ba Húmìan de dàoyǐng yìng chū nǐ de shēnyǐng Wángù de zìjǐ shǐzhōng bù kěn fàngqì Wǒ zìyùan dāng xìaobǐng chèntuō nǐ de hùatí Wǒ xìao yīxìao jìu kěyǐ Nǐ yào bù xiān shuōhùa huǎnjiě qìfēn de gāngà Nǐ zěnme zuò yǎbā míngmíng nàme hǎo húidá Róngshù shàng de zhīyā dōu kūle Nǐ zěnme bù húitóu kàn yīxìa Yào bù dōu bié shuōhùa fǎnzhèng dōu yǐjīng sànle Dàjiā dōu zuò yǎbā líuzhe wèntí bié húidá Nà nǐ jìu dāng gè xìaohùa tīng yī tīng ba Vietsub: Em đứng bật khóc trong góc tối, Nhớ lại những lời hẹn ước anh từng trao Cánh diều rơi xuống đất, Có phải vì anh đã vội đi rồi? Giữa biển người rộng lớn, Đâu đâu cũng là bóng hình quen thuộc ấy Liệu em có thể tự khiến mình vui vẻ được không? Để tìm cho mình một lối thoát Em lê tấm thân này, Ngậm ngùi bước qua con hẻm nhỏ Dùng những chiêu trò bẩn thỉu, Chỉ vì muốn chiếm giữ trái tim anh Anh khiến em phải hiểu được Anh đang muốn nói gì Vậy sau đó, em nên Dùng giọng điệu nào để hồi đáp? Hay là, anh nói trước nhé? Để xoa dịu bầu không khí gượng gạo này Sao anh cứ vờ câm điếc? Rõ ràng dễ trả lời đến như vậy Nỗi vấn vương mà anh gieo xuống, Nó đã sớm nảy mầm Cớ sao anh chẳng quay đầu nhìn lại? Hay là, em mở lời trước vậy? Dạo này, anh sống có tốt không? Phải chăng, anh đã có thêm ai đó, Người đang cầm trên tay bó hoa tươi? Vậy em chỉ đành xem như mình Đang kể một câu chuyện cười Em lê tấm thân này, Ngậm ngùi bước qua con hẻm nhỏ Dùng những cách tồi tệ nhất, Chỉ vì muốn giữ lấy anh Anh khiến em phải nhận ra Điều anh đang nói là gì Vậy sau đó, em phải Trả lời với giọng điệu nào đây? Hay là, anh mở lời trước đi? Để phá vỡ bầu không khí gượng gạo này Sao anh cứ vờ câm điếc? Rõ ràng câu hỏi dễ đến như thế Nỗi vấn vương mà anh gieo xuống, Nó đã sớm nảy mầm Cớ sao anh vẫn chưa quay đầu nhìn lại? Hay là, em nói trước nhé? Dạo này, anh sống có tốt không? Phải chăng, anh đã có thêm ai đó, Người đang cầm bó hoa tươi trên tay? Vậy em chỉ đành xem như mình Đang kể một câu chuyện cười Ảnh phản chiếu trên mặt hồ, Đều là bóng hình anh Em vẫn cố chấp, Mãi chẳng chịu từ bỏ Em tự nguyện trở thành một tên hề Để phụ họa theo lời nói của anh Em cười một cái là được Hay là, anh mở lời trước nhé? Để đánh tan bầu không khí ngượng ngùng này Sao anh cứ vờ câm điếc? Rõ ràng câu trả lời đâu khó đến như vậy? Nhành cây trên gốc đa ấy Đã khô héo cả rồi Cớ sao anh vẫn chưa quay đầu nhìn lại? Hay là, ai cũng đừng nói gì cả Dẫu sao cũng đã đường ai nấy đi Chúng ta, ai cũng vờ câm điếc Bỏ ngỏ câu hỏi, chẳng trả lời Vậy anh cứ xem như đang nghe em Kể một câu chuyện cười là được rồi.