HÀNH TRÌNH XUÂN Tác giả: Thủy Tô Thể thơ: Thơ tự do Đá cổ sơn Vỡ tan để mặc nụ xanh Bừng bừng trưng biếc khêu khêu gió. Ngõ phố cũ Ùn ùn Người đi đi lại Những mặt cười quên cả nắng phai. Nắng trinh tiết Động lay Nhẹ ôm mai hoa Vàng bay lơ lửng kệ tang bồng. Những cánh én Xé mây Chao chao êm ả Giở từng mảng buồn lạnh lẽo vây xanh. Muôn cánh hoa Vẫy vùng Đạp tung nụ búp Đất tan sương sắc ấm từng thước vuông. Đường làm duyên Hoa người Ngược xuôi hối hả Những món hàng hay những nhớ thương. Đêm giao thừa Pháo nổ Nhạc chiến tranh vọng Sao cũ lìa trời nước mắt vơi. Chiếc bình hoa Vỡ tan Ngày mồng một Tết Cũng rộn tiếng cười già trẻ bé thơ. Theo vòng tuần hoàn miên viễn của thời gian, sau khi đi hết một hành trình dài, trải qua bao buồn vui trong một năm, ta lại trở về với thời gian xuất phát, một năm mới, một mùa xuân mới. Dẫu trải bao khó nhọc, sức sống mùa xuân vẫn đang bừng bừng trỗi dậy, tràn trề, hạnh phúc. Cái đẹp đang nở hoa khắp chốn trên cõi đất này. Tình yêu đang ấp ôm sự sống. Ngày Tết đến giúp con người lại gần với nhau hơn, cùng ước nguyện cho một năm tốt đẹp. Dù có chuyện gì xảy ra, Tết cũng là lúc để vui, để cười, để thứ tha. Một chiếc bình hoa vỡ ngày Tết? Mọi chuyện đều sẽ ổn thỏa nếu ta biết tha thứ và yêu thương. Biết đâu cái tan vỡ cũng giúp khơi nguồn một sự sống mới..