Bài viết: 256 



黑月光
张碧晨、毛不易
HẮC NGUYỆT QUANG (MAO BẤT DỊCH & TRƯƠNG BÍCH THẦN)
HẮC NGUYỆT QUANG (MAO BẤT DỊCH & TRƯƠNG BÍCH THẦN)
" Hắc Nguyệt quang" là bài hát chủ đề của phim Trường Nguyệt Tẫn Minh do Mao Bất ch & Trương BÍch Thần thể hiện. Sự kết hợp giữa giọng trầm ấm của Mao Bất Dịch cùng với giọng ca đầy nội lực của Trương Bích Thần đã thể hiện được tình yêu của Đàm Đài Tẫn với Lê Tô Tô.
Dù là chiến thần Minh Dạ hay một ma tôn thì trái tim Đàm Đài Tẫn chỉ hướng về một bóng người, là ánh trăng sáng trong cuộc đời tăm tối bất hạnh của người thanh niên ấy. Là một chiến thần nhưng khi yêu thì: "Tang Tửu, lần đầu tiên ta làm trượng phu người khác, không biết cách thương nàng.. Chờ ta bắt đầu hiểu, nàng cái gì cũng đều không cần nữa". Bất chấp tất cả, vì một người mà tạo ra bát nhã phù sinh, dùng toàn thần lực chìm xuống đáy sông chỉ tưởng niệm một nàng công chú tộc trai vô ưu. Dù bị thương thấu tận tim gan, mù bên mắt, biết là Tô Tô hạ độc mình nhưng vẫn muốn giam cầm nàng bên mình. Hắn chỉ muốn ích kỷ một lần giữ nàng bên cạnh bầu bạn hết quãng đời dài dằng dẵng này. Hắn có cả một chịu sự vứt bỏ và ghẻ lạnh. Hắn chịu bỏ cả tự tôn chỉ được sống. Đơn giản chỉ được sống nhưng cuộc đời hắn là cả chuỗi bi kịch đã được sắp đặt. Hắn bị trói buộc và trở thành nhười hắn không hề quen biết vẫn chỉ biết thốt lên "Ta không phải là hắn".
Nàng trở thành nữ thần, nàng bảo vệ được chúng sinh nhưng lại không bảo vệ được người mình yêu. Với sứ mệnh và trách nhiệm của bản thân, nàng không đủ can đảm để tin tưởng hắn. Nàng cũng vì chúng sinh thiên hạ mà tu đạo vô tình, lại càng không thể yêu hắn. Trong lòng có nhau nhưng phải ngậm đắng nuốt cay nén lại nỗi lòng này. Đến cuối cùng lúc nàng thật sự muốn bên nhau trọn đời cũng là lúc nàng buộc phải nhìn hắn ra đi. Trong bát nhã phù sinh, nàng là công chúa Tang Tửu tộc trai bé nhỏ yêu chàng chiến thần Minh Dạ đầy rẫy chiến công. Nàng không sợ nỗi đau "hơn cả đứt đoạn gân cốt" để nhảy vào nhược thủy cứu chàng chỉ còn lại lớp vỏ trai mỏng. Khi yêu thì hết lòng là không giữ lại. Vậy mà, nàng hối hận rồi. Hối hận vì đã yêu hắn. Hối hận vì đã cứu hắn. Để rồi dẫn đến họa diệt tộc. Mang hận thù đau khổ trong người mà hóa ma. Chỉ để cứu ca ca mà không tiếc xuống vực ma sâu vạn dặm để rồi thân xác bị yêu ma cắn xé đến không còn. Hóa ma chỉ còn lại nỗi hận thù đi tìm Thiên Hoan để báo thù rửa hận. Đến cuối cùng chỉ còn là "Huynh đừng hòng trả được nợ".

500 năm đi Vong Xuyên chỉ mong tìm được linh hồn còn xót lại của Diệp Tich Vụ. Được sư phụ cứu mang về sư môn đổi tên thành Thương Cửu Mân. Hắn đã được sống những ngày tháng vui vẻ nhất đời người. Có sư phụ bên cạnh. Có sư huynh, sư đệ đồng môn. Hắn không còn cô đơn nữa. Hắn cũng đã tìm thấy Diệp Tịch Vụ chính là Lê Tô Tô. Ấy vậy ma, số kiếp ma thần không tha cho hắn. Hắn đã cố gắng để mọi người ngăn Đế Miện nhưng không ai tin tưởng hắn. Ai cũng coi hắn là ma thần, là kẻ tội đồ của thiên hạ. Phải giết. Nhưng, hắn lại lựa chọn hy sinh bản thân để cứu thiên hạ, để cứu chúng sinh. Đến cuối cùng vẫn không ai biết, hắn đã thành thần chứ không còn là ma trong lời đồn nữa.


Vạn năm trước chàng vì ta nguyện từ bỏ thần tủy. Vạn năm sau ta vì chàng mà dùng cả thân mình chỉ mong chàng không thành ma. Bao nhiêu tiếc nuối nhưng không thể quay lại. Những nuối tiếc ấy sao bù đắp được những tổn thương mà 3 đời 3 kiếp Đàm Đài Tẫn và Lê Tô Tô phải chịu đây.

Tạo hình đôn hoàng cùng với kỹ xảo đẹp mắt kết hợp với bối cảnh được chỉn chu đến từng milimet đã khiến bộ phim "bạo" thành công trên màn ảnh rộng cũng như quảng cáo trên các trang mạng, quảng trường.. Tất cả những bộ trang phục đều được may thủ công theo concept đôn hoàng với sự pha trộn màu sắc tỉ mỉ để thể hiện được văn hóa Đôn hoàng. Không chỉ dàn cast chính mà 12 vị thần trong "Trường Nguyệt Tẫn Minh" cũng được chăm chút chỉn chu và đặc biệt được làm hẳn poster trình chiếu ở các quảng trường tại các thành phố lớn và nhà đài để tuyên truyền cho phim cũng như nét văn hóa dân tộc.



LỜI BÀI HÁT:
女:
凡心是 抬眸间 忽然月上缺
fánxīn shì tái móu jiān hūrán yuè shàng quē
Nỗi nhớ hồng trần tựa như ánh trăng khuyết trong đôi mắt
红尘是 花三千 大雪零落的眼
hóngchén shì huā sānqiān dàxuě língluò de yǎn
Hồng trần là đôi mắt dõi theo ba ngàn đóa hoa rơi lạc trong màn tuyết
男:
恻隐是 碎殒时 怀抱一只蝴蝶
cèyǐn shì sùi yǔn shí húaibào yī zhǐ húdié
Lòng trắc ẩn mãi đến lúc chết vẫn cứ ôm lấy cánh bướm tàn
悟得是 浊水里 把回忆洗一遍
wù dé shì zhuó shuǐ lǐ bǎ húiyì xǐ yībìan
Giác ngộ ra như đem hết thảy ký ức gột rửa trong dòng nước vẩn đục
从此不相见
cóngcǐ bù xiāng jìan
Từ đấy không bao giờ gặp lại nữa
女:
我见过软语 开过的花
wǒ jìanguò ruǎn yǔ kāiguò de huā
Ta từng nghe thấy lời nói dịu dàng, cũng từng nở hoa trong lòng
眼酸到说梦话
yǎn suān dào shuō mènghùa
Nhưng mắt lại cay đến nỗi nói mơ
情丝攀几圈 易碎屋瓦
qíngsī pān jǐ quān yì sùi wū wǎ
Tơ tinhg mấy vòng vấn vương, mái ngói mỏng manh dễ vỡ
一抱无尽的后怕
yī bào wújìn de hòupà
Một cái ôm chứa đầy nỗi sợ hãi vô tận
男:
我敬你万千 时光走马
wǒ jìng nǐ wàn qiān shíguāng zǒumǎ
Ta kính người ngàn vạn lần, theo thời gian thấm thoắt thoi đưa
笃信过一瞬被爱啊
dǔxìnguò yīshùn bèi ài a
Từng tin rằng được yêu trong từng khoảnh khắc
撕去了满身 鸦羽孤煞
sī qùle mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé toạc lớp lông quạ cô độc phủ khắp người
虔诚如月光无瑕
qíanchéng rú yuèguāng wúxía
Lòng thành kính tựa như ánh trăng không tì vết
合:
浮生小 幻梦大
fúshēng xiǎo hùanmèng dà
Kiếp phù du nhỏ bé, vọng tưởng lại lớn lao
呜 不负吧
wū bù fù ba
Đừng phụ lòng nhau
女:
流泪是 烟火事 吻落难的仙
líulèi shì yānhuǒ shì wěn luònàn de xiān
Nước mắt rơi là nụ hôn đặt trên môi nàng tiên gặp nạn giữa khói lửa nhân gian
离别是 一擦肩 相思无人奉劝
líbié shì yī cā jiān xiāngsī wú rén fèngquàn
Ly biệt là khi lướt qua nhau, tương tư nào ai khuyên nhủ được
男:
要不是 说了谎 轻易提到永远
yào bùshì shuōle huǎng qīngyì tí dào yǒngyuǎn
Nếu chẳng phải đã thốt ra những lời dối gian, dễ dàng hứa hẹn đến vĩnh cửu
怎会有碑文里 那么多未完结
zěn hùi yǒu bēiwén lǐ nàme duō wèi wánjié
Thì cớ sao trên tấm bia vẫn còn biết bao chuyện chưa kết thúc?
人的心心念念
rén de xīnxīnnìannìan
Nhung nhớ khôn nguôi của người người
女:
我见过软语 开过的花
wǒ jìanguò ruǎn yǔ kāiguò de huā
Ta từng nghe thấy lời nói dịu dàng, cũng từng nở hoa trong lòng
眼酸到说梦话
yǎn suān dào shuō mènghùa
Nhưng mắt lại cay đến nỗi nói mơ
情丝攀几圈 易碎屋瓦
qíngsī pān jǐ quān yì sùi wū wǎ
Tơ tình mấy vòng vấn vương, mái ngói mỏng manh dễ vỡ
一抱无尽的后怕
yī bào wújìn de hòupà
Một cái ôm chứa đầy nỗi sợ hãi vô tận
男:
我敬你万千 时光走马
wǒ jìng nǐ wàn qiān shíguāng zǒumǎ
Ta kính người ngàn vạn lần, theo thời gian thấm thoắt thoi đưa
笃信过一瞬被爱啊
dǔxìnguò yīshùn bèi ài a
Từng tin rằng được yêu trong từng khoảnh khắc
撕去了满身 鸦羽孤煞
sī qùle mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé toạc lớp lông quạ cô độc phủ khắp người
虔诚如月光无瑕
qíanchéng rú yuèguāng wúxía
Lòng thành kính tựa như ánh trăng không tì vết
女:
你听那一呼一吸的花
nǐ tīng nà yī hū yī xī de huā
Người hãy nghe xem hơi thở của đóa hoa
如同众生繁华
rútóng zhòngshēng fánhúa
Tựa như phồn hoa của chúng sinh khắp thế gian
无论走多久 星尘风沙
wúlùn zǒu duōjiǔ xīng chén fēngshā
Bất luận bao lâu, trải qua bao gió cát bụi trần
那月光于我是铠甲
nà yuèguāng yú wǒ shì kǎijiǎ
Thì ánh trăng ấy vẫn mãi là ánh trăng của ta
男:
我敬你来时 带着伤疤
wǒ jìng nǐ lái shí dàizhe shāngbā
Ta kính người, vì khi đến mang trên mình bao vết thương
也试着温柔活一下
yě shìzhe wēnróu huó yīxìa
Cũng từng thử sống dịu dàng một lần
撕去了满身 鸦羽孤煞
sī qùle mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé toạc lớp lông quạ cô độc phủ khắp người
把恨过的重爱啊
bǎ hènguò de zhòng ài a
Yêu lại những thứ mình từng hận
合:
浮生小 幻梦大
f úshēng xiǎo hùanmèng dà
Kiếp phù du nhỏ bé, vọng tưởng lại lớn lao
呜 不负吧
wū bù fù ba
Đừng phụ lòng nhau[/PROTECT]
Chỉnh sửa cuối: