Bài viết: 9 



Hắc Nguyệt Quang / 黑月光 (Trường Nguyệt Tẫn Minh OST)
Hát gốc: Trương Bích Thần (Zhang Bi Chen) Mao Bất Dịch (Mao Bu Yi)
Viết lời và cover: Trần Thư Ân
Photo: Pinterest
Ngước mặt nhìn, ngắm vầng trăng khuất lấp trong mây mù
Tuyết ngập trời, rơi trắng xóa, vùi dập hoa lá tơi bời
Cánh hồ điệp quá mỏng manh, hấp hối tan trong tay người
Xóa hết ký ức buồn phiền dù rằng ngàn đời sau ta chẳng còn thấy được nhau
Lời yêu khi xưa êm đềm như hoa rơi
Cay khoé mắt trong cơn mộng
Như mái ngói vỡ quẩn quanh mối tơ lòng
Sợ tàn lụi bao nhiêu khát vọng
Dù bao năm trôi
Yêu người vẫn chẳng đổi
Tin tưởng suốt kiếp ta chẳng cách rời
Ánh trăng nhẹ rơi
Chiếu rọi chẳng tì vết
Nỗi cô độc mãi mãi dần trôi..
* * *Kiếp người
* * *Vô thường
Đừng mất nhau
Khói bụi mờ chốn trần gian khiến mắt ai rơi lệ
Tương phùng chỉ trong thoáng chốc, biệt ly biết đến bao giờ?
Nếu từng lời hứa "ngàn năm chẳng đổi" không là dối lừa
Sao trong nhân gian còn tồn tại thật nhiều mảnh tình si
Nhớ nhung chẳng phút nào nguôi
Lời yêu khi xưa êm đềm như hoa rơi
Cay khoé mắt trong cơn mộng
Như mái ngói vỡ quẩn quanh mối tơ lòng
Sợ tàn lụi thật nhiều những khát vọng
Dù bao năm trôi, yêu người vẫn chẳng đổi
Tin tưởng suốt kiếp ta chẳng cách rời
Ánh trăng nhẹ rơi
Sáng rọi chẳng tì vết
Nỗi cô độc mãi mãi dần trôi..
Từng bông hoa kia bung xoè những cánh thắm
Rực rỡ khắp nơi hồng trần
Năm tháng dẫu có nhiều bão tố phong ba
Thì vẫn còn một vầng trăng sáng ngời
Dù đau thương vẫn muốn dịu dàng ấm áp
Yêu dẫu chỉ thoáng qua một đôi lần
Ánh trăng nhẹ rơi
Xóa nhòa mọi niềm đau
Sẽ yêu lại phút đầu tiên
Kiếp người
Vô thương
Đừng mất nhau
Hát gốc: Trương Bích Thần (Zhang Bi Chen) Mao Bất Dịch (Mao Bu Yi)
Viết lời và cover: Trần Thư Ân
Photo: Pinterest
Ngước mặt nhìn, ngắm vầng trăng khuất lấp trong mây mù
Tuyết ngập trời, rơi trắng xóa, vùi dập hoa lá tơi bời
Cánh hồ điệp quá mỏng manh, hấp hối tan trong tay người
Xóa hết ký ức buồn phiền dù rằng ngàn đời sau ta chẳng còn thấy được nhau
Lời yêu khi xưa êm đềm như hoa rơi
Cay khoé mắt trong cơn mộng
Như mái ngói vỡ quẩn quanh mối tơ lòng
Sợ tàn lụi bao nhiêu khát vọng
Dù bao năm trôi
Yêu người vẫn chẳng đổi
Tin tưởng suốt kiếp ta chẳng cách rời
Ánh trăng nhẹ rơi
Chiếu rọi chẳng tì vết
Nỗi cô độc mãi mãi dần trôi..
* * *Kiếp người
* * *Vô thường
Đừng mất nhau
Khói bụi mờ chốn trần gian khiến mắt ai rơi lệ
Tương phùng chỉ trong thoáng chốc, biệt ly biết đến bao giờ?
Nếu từng lời hứa "ngàn năm chẳng đổi" không là dối lừa
Sao trong nhân gian còn tồn tại thật nhiều mảnh tình si
Nhớ nhung chẳng phút nào nguôi
Lời yêu khi xưa êm đềm như hoa rơi
Cay khoé mắt trong cơn mộng
Như mái ngói vỡ quẩn quanh mối tơ lòng
Sợ tàn lụi thật nhiều những khát vọng
Dù bao năm trôi, yêu người vẫn chẳng đổi
Tin tưởng suốt kiếp ta chẳng cách rời
Ánh trăng nhẹ rơi
Sáng rọi chẳng tì vết
Nỗi cô độc mãi mãi dần trôi..
Từng bông hoa kia bung xoè những cánh thắm
Rực rỡ khắp nơi hồng trần
Năm tháng dẫu có nhiều bão tố phong ba
Thì vẫn còn một vầng trăng sáng ngời
Dù đau thương vẫn muốn dịu dàng ấm áp
Yêu dẫu chỉ thoáng qua một đôi lần
Ánh trăng nhẹ rơi
Xóa nhòa mọi niềm đau
Sẽ yêu lại phút đầu tiên
Kiếp người
Vô thương
Đừng mất nhau