Đây là bài thơ mình đọc được ở trong "Thiếu niên ca hành" nhưng chỉ hiểu được đại khái cảm xúc trong đó. Ai giúp mình với ạ
"Ta muốn cưỡi gió về phương Bắc,
Làn tuyết phau phau nhuộm trắng trời.
Ta muốn mượn thuyền xuôi về Đông,
Nàng tiên yêu kiều đứng trong gió.
Ta muốn cưỡi mây xa ngàn dặm,
Trong triều vua giận có hề gì.
Trên đỉnh Côn Luân tắm nắng trời,
Tận cùng biển cả thấy núi xanh.
Vạn dặm gió sương yến bay lại,
Không thấy chân trời người chẳng về."
Chào bạn, bài thơ bạn trích dẫn mang đậm chất lãng mạn và hào khí của nhân vật Vô Tâm trong bộ truyện "Thiếu Niên Ca Hành". Bài thơ thể hiện khát vọng tự do, phóng khoáng và bất cần đời của một người trẻ tuổi. Mình xin được phân tích từng câu để bạn hiểu rõ hơn nhé:
- Ta muốn cưỡi gió về phương Bắc, Làn tuyết phau phau nhuộm trắng trời.
Hai câu thơ đầu thể hiện mong muốn được tự do bay lượn, rong ruổi khắp nơi. "Phương Bắc" ở đây không chỉ đơn thuần là hướng địa lý mà còn tượng trưng cho những vùng đất mới lạ, những trải nghiệm chưa từng có. Hình ảnh "tuyết phau phau nhuộm trắng trời" gợi lên khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, bao la, đồng thời cũng là thử thách mà nhân vật muốn chinh phục.
- Ta muốn mượn thuyền xuôi về Đông, Nàng tiên yêu kiều đứng trong gió.
Ở hai câu này, nhân vật thể hiện khát khao được khám phá những vùng đất tươi đẹp, thơ mộng. "Phương Đông" và hình ảnh "nàng tiên yêu kiều" là biểu tượng cho cái đẹp, sự quyến rũ, những điều tốt đẹp mà nhân vật muốn hướng tới.
- Ta muốn cưỡi mây xa ngàn dặm, Trong triều vua giận có hề gì.
Hai câu thơ tiếp theo thể hiện sự bất cần, không màng danh lợi của nhân vật. Dù "vua giận" - tức là bị người đời trách móc, ghét bỏ - nhân vật vẫn không quan tâm, chỉ muốn sống theo ý mình, làm những điều mình thích.
- Trên đỉnh Côn Luân tắm nắng trời, Tận cùng biển cả thấy núi xanh.
Hai câu này thể hiện ước mơ được đi đến những nơi xa xôi, kỳ vĩ nhất. "Côn Luân" và "tận cùng biển cả" là những địa danh xa xôi, hiểm trở, tượng trưng cho những thử thách lớn lao mà nhân vật muốn vượt qua.
- Vạn dặm gió sương yến bay lại, Không thấy chân trời người chẳng về.
Hai câu cuối cùng thể hiện sự kiên định, quyết tâm theo đuổi lý tưởng của nhân vật. Dù có gặp muôn vàn khó khăn, gian khổ ( "vạn dặm gió sương"), nhân vật vẫn không từ bỏ ước mơ của mình.
Tóm lại, bài thơ là tiếng lòng của một người trẻ tuổi khao khát tự do, muốn khám phá thế giới, không màng danh lợi và luôn kiên định với lý tưởng của mình. Bài thơ mang đến cho người đọc cảm giác phóng khoáng, tự tại và tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ.
Bao nhiêu tâm ý của mk ở đây hết r bn nhé