Tản Văn Em Sẽ Lặng Im, Dù Mãi Mãi Mất Anh - Lê Ốc Châu Thành

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Lê Ốc Châu Thành, 14 Tháng chín 2022.

  1. Lê Ốc Châu Thành

    Bài viết:
    9
    Em Sẽ Lặng Im, Dù Mãi Mãi Mất Anh

    Tác giả: Lê Ốc Châu Thành

    Thể loại: Tản văn

    * * *

    [​IMG]

    Khép lại tất cả những mộng mơ, những ảo tưởng về tương lai, những tổn thương của hiện tại. Em sẽ lặng im.. để tất cả có thể lắng dịu lại.

    Giữa bão giông cuộc đời, ai cũng cần bình tĩnh lại. Cuộc sống quá đỗi bộn bề và mệt mỏi, anh và em có những điều thực sự cần nghiêm túc suy nghĩ.

    Cuộc chơi nếu biết dùng đúng lúc sẽ tránh những bàn thua không đáng có. Trái tim nếu dừng lỗi nhịp sẽ tránh được những nỗi đau. Tình yêu nếu có thể dừng đúng lúc, sẽ tránh được những sai lầm.

    Lặng im trong lúc này đơn giản với em là bình tâm lắng nghe..

    Em mong bản thân mình có thể bình tâm lại mà đưa ra những quyết định đúng đắng. Em sẽ lặng im để dành nhiều thời gian hơn và suy nghĩ. Nghĩ về đoạn thời gian mà em đã vô tâm lãng phí, nghĩ về quãng thời gian em đã dành cho những dòng cảm xúc không rõ ràng, mờ nhạt, nghĩ về những lý do mà bản thân phải kiên trì chịu đựng những cảm xúc khó gọi tên..

    Nghe tiếng thời gian trôi, trong đêm đen tĩnh mịt chôn vùi những giọt nước mắt tủi hờn, thời gian có thật sự chữa lành những tổn thương?

    Ngày tháng qua, anh và em, chúng ta có đang yêu thương nhau hay đang mượn cái gọi là yêu thương để dày vò chính bản thân mình.

    Em và anh, một người rơi nước mắt, người kia chẳng nở nổi một nụ cười lấy lệ. Nhìn nhau nặng nề, mượn cái gọi là yêu mà cùng nhau sánh bước.

    Em sẽ lặng im.. lặng im đi qua cuộc sống này, lặng im nhìn anh, lặng im cảm nhận khoảng cách giữa anh và em dần lớn lên mà chấp nhận như một lẽ đương nhiên.

    Đêm dần trôi qua, những giọt nước mắt cũng không nhiều đau thương nữa. Những giọt nước mắt chấp nhận sự thật việc một người đến và đi là lẽ đương nhiên của một đời người.

    Nếu nước mắt là những hạt ngọc, thì có lẽ đến giờ em đã là người giàu có nhất thế gian. Mọi cảm xúc khó gọi tên cứ mỗi đêm về lại liên tục hiện hữu, cũng chẳng pahỉ là đau nhưng mắt lại ướt nhòa. Chẳng nhớ nỗi từ bao giờ em đã trở thành người mau nước mắt, dễ dàng cảm thấy đau, thấy buồn, thấy tổn thương và dễ dàng thấy cô đơn như vậy..

    Trong lúc này, em chỉ muốn im lặng.. vì bản thân quá mệt mỏi.

    Niềm tin, hi vọng trở nên mờ nhạt. Em chỉ còn một mình. Chỉ còn em tự mình đi qua tất cả. Đoạn đường dài phía trước bỗng dài xa và trở nên lạc lõng.

    Chẳng còn ai nắm tay dắt em cùng đi qua giông bão. Chẳng còn ai xót xa cho em mỗi lần yếu đuối.

    Nước mắt rơi em tự đưa tay mình lau lấy. Mệt mỏi rồi em tự dựa vào vai chính mình. Chẳng biết từ lúc nào em chua xót nhận ra em chỉ có thể dựa vào chính mình. Bước đi từng bước cẩn thận dè dặt, đi mệt rồi thì dừng lại nghỉ ngơi, tự chuẩn bị hành trang cho chính mình, cũng tự mình tiếp sức cho bản thân tiến về phía trước.

    Lặng im trong lúc này đơn giản với em là bình tâm để sáng suốt lựa chọn..

    Nhớ hay quên, quên hay nhớ, tiếp tục hay dừng lại, đối mặt hay trốn tránh, lặng im hay lên tiếng.. và chắc chắn khi bình tâm trở lại em sẽ có câu trả lời cho chính mình, sẽ đưa ra những quyết định không làm mình phải thất vọng hay nuối tiếc.

    Trong giây phút này đây, em đang nghĩ về tất cả, về gia đình, công việc, bạn bè, về anh và cuối cùng em nghĩ cho em. Ai cũng mong em hạnh phúc với một người em thật sự yêu thương, và nếu thật lòng yêu thương, thì có quá đáng không anh khi em muốn chia sẻ thật lòng tất cả.

    Nhưng nếu đó là điều không nên, thì em sẽ không chia sẻ nữa. Anh và tình yêu của em sẽ và mãi là một bí mật của riêng em, chỉ em mà thôi.

    Lặng im trong lúc này cũng là lúc em giấu anh vào nơi sâu kín nhất, và lặng im để biết anh trong lòng em không bao giờ bị chia sẻ cùng ai nữa.. Như thế biết đâu lại là cách tốt nhất.

    Lặng im trong lúc này là lúc em thật nhất: Hoang mang, lo sợ và có một chút gì đó mất niềm tin.. nơi anh – nơi tình yêu của em.

    Đơn giản em cũng chỉ là một con người bình thường, cũng có sai lầm, cũng có những phút vô tư làm người khác buồn và bị tổn thương, nhưng quan trọng, em đã biết bước qua, đạp trên dư luận, gạt đi nỗi đau và nước mắt, để chạy đi tìm tình yêu của em. Khó khăn lắm mới tìm được lại anh sau bao ngày giông bão, vậy mà vừa trở về, em vẫn chẳng có nổi một ngày bình yên..

    Lặng im.. nếu trong lúc này em chọn cách lặng im thì anh cũng đừng làm gì hết anh nhé. Cứ lặng im cùng với em, lặng im nhìn nhau như hai người xa lạ, lặng im nhìn hạnh phúc trôi qua tay, lặng im nhìn lời ước hẹn bay theo gió, trôi theo mây, tan theo ảo ảnh..

    Lặng im.. Vì em biết có làm bất cứ điều gì đi chăng nữa, cũng không thể thay đổi được những kết quả đã mặc nhiên như thế, những kết quả mà chúng ta mong muốn như thế..

    Và dù thế nào cũng hãy gượng cười, thầm cảm ơn cuộc đời này đã dạy cho chúng ta thêm một bài học đắt giá về tình yêu, về lòng tin, về cách nhìn nhận, về vốn sống và vốn trải nghiệm..

    Đơn giản, chúng ta chưa yêu hết mình, chưa tin tuyệt đối, chưa nhìn đời bằng con mắt chân thật, chưa cảm nhận cuộc sống bằng những rung cảm thật và không dám trải nghiệm sự đời vì sợ tổn thương thêm một lần nữa.

    Lặng im.. Em cần khoảng lặng để tìm chút bình yên, một chút tin yêu em vừa đánh mất nơi anh.

    Lặng im.. đủ để em trở về là chính em của những ngày không giông bão, không biết khổ đau..

    Cuối cùng em cũng chỉ là em của ngày ấy.

    Lúng túng.. vụng về.. đánh mất một tình yêu..


    - Hết -
     
    Alissa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2022
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...