

Em Đừng Thương Anh Nữa
Tác giả: U Độc Lệ Quân
Thể loại: Thơ tám chữ
..
Tác giả: U Độc Lệ Quân
Thể loại: Thơ tám chữ

..
Đau đớn nhất là mình còn yêu nhưng không thể bên nhau được nữa. Âm dương cách biệt thật là tàn nhẫn biết bao nhiêu. Thấy em khóc, anh tan nát cả cõi lòng. Muốn an ủi nhưng chẳng thể làm gì được nữa.
Chỉ mong rằng em sẽ sớm quên anh đi. Mong em sớm đi tìm cho mình niềm vui mới. Đừng vì anh mà mãi đắm mình vào nỗi buồn nỗi nhớ như vậy. Anh đau lòng lắm.
* * *
Anh trở về, khi trăng vừa vẽ lối
Gió thong dong đưa nỗi nhớ quay về
Em ngồi đó, dốc hơi men cạn vội
Lon bia rơi, em lại khóc nữa rồi.
Em lặng lẽ mở lon bia rất nhẹ
Mắt đỏ hoe, hồn anh đau rỉ máu
Tay muốn chạm, lau cho em dòng lệ
Mà âm dương chẳng thể có phép màu.
Tóc rối bời, môi run theo tiếng nấc
Bóng đèn mờ, lòng anh vỡ vụn ra
Muốn đưa tay xoa nhẹ má em chút
Mà bàn tay chỉ xuyên khói nhạt nhòa.
Anh lặng lẽ nhìn màn mưa lạnh giá
Thấy em đang lấy ký ức làm quà
Hè vào đêm mà trông em lạnh quá
Lại vì anh mà đóng cả trái tim..
Phòng cô quạnh, hơi men trôi trí nhớ,
Áo em nhăn, môi khô khát đợi chờ
Anh ngồi xuống nghe tim em vụn vỡ
Bên em rồi mà cứ ngỡ trong mơ..
Em còn nhớ bao điều xưa tha thiết
Mắt mơ màng gọi một tiếng: "Anh ơi.."
Anh đây em, giữa âm vang biền biệt
Chạm không thành, chỉ biết lặng buông lơi.
Anh đã chết, em đừng thương anh nữa
Đừng chờ anh như chờ một phép màu
Dẫu sau này em yêu thêm ai nữa
Chẳng sao đâu vì ta chẳng có nhau.
Anh trở về, không phải để níu giữ
Hay nhìn em nuối tiếc mối tình này
Càng không muốn em chìm trong quá khứ
Mà bỏ lỡ chính mình trong giá như..
Tim anh nát mỗi lần em bật khóc
Mỗi giọt bia là một nhát trong hồn
Anh chỉ mong rằng em sẽ sống tốt
Chẳng cần anh, chẳng còn nước mắt tuôn.
Đừng vì anh mà hoài công giữ lấy
Một vết thương không thể vá trong đời
Ngủ đi em, đừng cố tìm cố với
Hãy quên anh như quên một cuộc chơi.
Xin coi anh là một hạt cát nhỏ
Mà bỏ đi để làm mới con đường
Hãy đứng lên tìm lấy một ai đó
Nắm tay họ mà bước khỏi đêm sương.
Quên anh đi, vì chính anh nhận thấy
Anh không xứng để em khổ thế này
Chỉ được khóc nốt hôm nay thôi đấy
Mây của trời phải hạnh phúc nghe chưa..
* * *
Không được khóc nữa đâu đó..