Chương 10
[BOOK]Nghe mấy người An Kỳ nói xong, Quý Vô Dạng cuối cùng cũng biết cái kia dùng để thí nghiệm tinh thần.
Dụng cụ khởi động người thí nghiệm sẽ tiến vào bên trong, dụng cụ liền sẽ sinh mê hương, dị năng giả hít liền sẽ lập tức ngủ đi. Sau đó những dụng cụ như lông tóc trong suốt gọi là tinh thần truyền dẫn sẽ đưa dị năng giả dẫn vào một nơi xa lạ
Nơi này chính là do tinh thần truyền dẫn tạo ra.
Nó cũng không tính là rất lớn, bị hạn chế ở tinh thần truyền dẫn mà hình thành màn chắn, mà bên trong sở hữu cảnh trí đều là lấy màn chắn làm cơ sở sinh ra.
Bởi vì tinh thần thể thí nghiệm tương đối đặc thù, cho nên tinh thần lực tiến nơi này yêu cầu nhiều nhất nửa giờ, ít nhất cũng đến hai mươi phút mới có thể ngưng tụ thành thân thể. Chờ thân thể thành hình, người thí nghiệm liền sẽ tỉnh lại, sẽ kiểm tra được thinh thần thể.
Đây cũng chính là nguyên do thí nghiệm yêu cầu ít nhất một giờ mới có thể hoàn thành.
Mà Quý Vô Dạng căn bản liền không đủ thời gian để ngưng thụ thành thân thể, cậu tinh thần lực quá cường đại, hoàn toàn là vừa tiến vào thế giới kia thân thể liền nháy mắt thành hình.
Có thân thể, khảo nghiệm cũng không thể bắt đầu. Quý Vô Dạng suy đoán khảo nghiệm hẳn là có thời gian quy định, cũng chính là cần thiết chờ ít nhất nửa giờ mới có thể tiến hành. Sở dĩ như thế, phỏng chừng là dụng cụ kỹ thuật còn chưa đủ, nên tại trên người cậu xuất hiện dị tượng.
Bởi vì Quý Vô Dạng vài giây đã tỉnh, đợi không được khảo nghiệm bắt đầu, mới có thể nghĩ đến đi tìm vật kích phát thí nghiệm. Tìm không thấy thứ kia, lại tìm được màn chắn, do kiếp trước xông qua vô số bí cảnh cùng pháp trận kết giới làm cho bản thân cậu nghĩ phải phá hủy nó.
Màn chắn hiển nhiên không phải trận pháp, Quý Vô Dạng có thể nghĩ đến biện pháp chính là lấy lực phá. Chờ màn chắn bị hủy, làm cho tinh thần truyền dẫn bị phá hủy tất cả thành công cốc.
Quý Vô Dạng cho rằng thành công hoàn thành thí nghiệm, kỳ thật là sai lầm.
Từ đầu đến cuối cậu làm là phá hư máy kiểm tra mà thôi.
Nghĩ thông suốt Quý Vô Dạng cảm thấy có chút hơi hơi tiếc nuối. Tuy rằng không biết mấy người An Kỳ vì cái gì như vậy chắc chắn cái chắn sẽ không bị đánh nát, nhưng nghĩ đến cũng là nguyên nhân này, mới làm cho bọn họ cảm thấy thí nghiệm trước tiên không cần làm nữa.
Quý Vô Dạng thật ra có thể đoán tinh thần thể bản thân là gì nhưng mà rốt cuộc vẫn là muốn chính mắt nhìn một lần tinh thần thể hiện ra ở màn hình giả tưởng kia, sẽ là cái dạng gì.
Tiếc nuối không ngừng Quý Vô Dạng thở dài một cái, mấy người An kỳ so với cậu còn muốn biết hơn.
"A a a!" An Kỳ bực bội mà đấm vài cái sô pha, hối hận không ngừng mà nói: "Sớm biết rằng dụng cụ sẽ hư, ta nên trước làm với cậu mới đúng. Vốn dĩ nghĩ, trước lấy Tiền Hoài đương đĩa khai vị, không nghĩ tới dụng cụ nói hư liền hư, này mẹ nó cũng quá xui xẻo!"
Lạc Nhiên cũng thở dài, "Nếu như có mang một đài dự phòng tới thì tốt rồi."
"Đừng đứng nói chuyện không đau eo sao?" An Kỳ trừng hắn một cái, "Các ngươi nhất định phải làm chứng cho ta, việc dụng cụ bị hư không liên quan đến ta nếu bắt ta bồi thường ta sẽ không tha cho các người"
"Yên tâm đi." A Tư Mạn thấp giọng nói, "Vốn dĩ là dụng cụ có vấn đề, với chúng ta không có quan hệ."
"Khai vị" Tiền Hoài đến gần Quý Vô Dạng bên người ngữ khí tò mò hỏi: "Ngươi gen tiềm năng rất cao à?", thế lại bắt hắn làm khai vị, cũng không sợ sặc chết các ngươi.
Quý Vô Dạng nhàn nhạt nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
"Người nói đi, này có cái gì không thể cho người khác biết." Tiền Hoài truy vấn, "Không sợ nói cho ngươi, ta gen tiềm năng là cấp B." Hắn cảm thấy Quý Vô Dạng cùng lắm chính là cấp A, so với hắn lợi hại hơn một tí xíu. Làm sao có thể là cấp S trở lên, làm gì dễ dàng như vậy?
Quý Vô Dạng lại là nghĩ đến từ Hỏa Lạc tinh cầu bị mang đi cùng các dị năng giả khác, những người đó gen tiềm năng thấp nhất đều là A, tinh thần hệ B là được sao?
Tâm tư bay, Quý Vô Dạng thuận miệng khen câu: "Không tồi."
Cậu đáp là có lệ, Tiền Hoài liền càng thêm muốn biết gen tiềm năng cấp bậc của cậu là gì, "Ngươi nói thật đi a? Nhỏ mọn như vậy làm gì? Chúng ta chính là từ một tinh cầu đến."
An Kỳ ở bên cạnh nghe phiền, không lưu tình chút nào đem người đuổi ra ngoài.
Lạc Nhiên bất đắc dĩ mà nhìn nàng, "Ngươi đúng là không thể điềm tĩnh diệu dàng nhỉ?"
"Không thể." An Kỳ nói, "Như vậy ta đã thấy nhiều, hiện tại liền bắt đầu cho hắn quen trước nếu không về sau bị người khác làm té ngã không biết sẽ khóc lóc thành bộ dạng gì."
Tiền Hoài thấy An Kỳ nói chuyện càng thêm không kiêng nể gì. Ba người ngươi một lời ta một ngữ an ủi Quý Vô Dạng, làm hắn cảm thấy buồn bực, không phải chỉ là tinh thần thể thôi sao, biết sớm hay muộn có gì khác nhau không có gì khác nhau.
Quý Vô Dạng ban đầu chỉ là an tĩnh mà nghe, lại dần dần nhận ra có gì đó không đúng.
Theo lý mà nói, dụng cụ hỏng rồi, mà trong tinh hạm cũng không có dự phòng, ba người hẳn là sẽ an ủi cậu không có việc gì, chờ tới địa điểm thì thí nghiệm lại cũng giống nhau. Nhưng bọn họ cũng không có nói như vậy, thậm chí lời trong lời ngoài ẩn ẩn ám chỉ, chờ hắn ngày sau dị năng cấp bậc cao tự nhiên là có thể sẽ biết.
Cho nên, đây là không hề cho cậu thí nghiệm tiếp sao? Quý Vô Dạng bất đắc dĩ mà nghĩ, ai kêu cậu từ thông minh ném đá vào chân mình làm gì.
Tinh hạm di chuyển trong vũ trụ kỳ thật là một chuyện nhàm chán, may mắn trong tinh hạm có phương tiện giải trí không ít, thiếu niên các thiếu nữ đến từ Hỏa Lạc tinh cầu nhìn chán sao trời, liền gấp không chờ nổi mà đi tham quan tinh hạm.
Quý Vô Dạng cũng bị An Kỳ túm nhìn mấy màn hình ảo, mỗi lần chỉ xem vài phút liền thất thần bắt đầu tu luyện. An Kỳ cho rằng cậu là ngủ rồi, oán giận cả buổi, nhưng mà lần sau như cũ muốn lôi kéo Quý Vô Dạng tiếp tục xem.
Quý Vô Dạng thật sự không biết phải xem phim ảnh cái gọi là "Tình yêu tinh tế" như thế nào.
Đối với cậu, thích chính là thích, vì cái gì muốn lừa người dối lòng che dấu cảm xúc..
Đáng tiếc cự tuyệt không có hiệu quả, Quý Vô Dạng vẫn là đến bồi An Kỳ. Nàng ngồi xem của nàng, chính mình lại tự giác tu luyện, không làm phiền lẫn nhau.
Mọi người từ Hỏa Lạc tinh cầu bị tụ tập ở một sân rộng trên tinh hạm.
An Kỳ cùng Quý Vô Dạng tách ra thần thần bí bí mà để sát vào hắn nói: "Chúc ngươi lát nữa may mắn."[/BOOK]
[BOOK]Nghe mấy người An Kỳ nói xong, Quý Vô Dạng cuối cùng cũng biết cái kia dùng để thí nghiệm tinh thần.
Dụng cụ khởi động người thí nghiệm sẽ tiến vào bên trong, dụng cụ liền sẽ sinh mê hương, dị năng giả hít liền sẽ lập tức ngủ đi. Sau đó những dụng cụ như lông tóc trong suốt gọi là tinh thần truyền dẫn sẽ đưa dị năng giả dẫn vào một nơi xa lạ
Nơi này chính là do tinh thần truyền dẫn tạo ra.
Nó cũng không tính là rất lớn, bị hạn chế ở tinh thần truyền dẫn mà hình thành màn chắn, mà bên trong sở hữu cảnh trí đều là lấy màn chắn làm cơ sở sinh ra.
Bởi vì tinh thần thể thí nghiệm tương đối đặc thù, cho nên tinh thần lực tiến nơi này yêu cầu nhiều nhất nửa giờ, ít nhất cũng đến hai mươi phút mới có thể ngưng tụ thành thân thể. Chờ thân thể thành hình, người thí nghiệm liền sẽ tỉnh lại, sẽ kiểm tra được thinh thần thể.
Đây cũng chính là nguyên do thí nghiệm yêu cầu ít nhất một giờ mới có thể hoàn thành.
Mà Quý Vô Dạng căn bản liền không đủ thời gian để ngưng thụ thành thân thể, cậu tinh thần lực quá cường đại, hoàn toàn là vừa tiến vào thế giới kia thân thể liền nháy mắt thành hình.
Có thân thể, khảo nghiệm cũng không thể bắt đầu. Quý Vô Dạng suy đoán khảo nghiệm hẳn là có thời gian quy định, cũng chính là cần thiết chờ ít nhất nửa giờ mới có thể tiến hành. Sở dĩ như thế, phỏng chừng là dụng cụ kỹ thuật còn chưa đủ, nên tại trên người cậu xuất hiện dị tượng.
Bởi vì Quý Vô Dạng vài giây đã tỉnh, đợi không được khảo nghiệm bắt đầu, mới có thể nghĩ đến đi tìm vật kích phát thí nghiệm. Tìm không thấy thứ kia, lại tìm được màn chắn, do kiếp trước xông qua vô số bí cảnh cùng pháp trận kết giới làm cho bản thân cậu nghĩ phải phá hủy nó.
Màn chắn hiển nhiên không phải trận pháp, Quý Vô Dạng có thể nghĩ đến biện pháp chính là lấy lực phá. Chờ màn chắn bị hủy, làm cho tinh thần truyền dẫn bị phá hủy tất cả thành công cốc.
Quý Vô Dạng cho rằng thành công hoàn thành thí nghiệm, kỳ thật là sai lầm.
Từ đầu đến cuối cậu làm là phá hư máy kiểm tra mà thôi.
Nghĩ thông suốt Quý Vô Dạng cảm thấy có chút hơi hơi tiếc nuối. Tuy rằng không biết mấy người An Kỳ vì cái gì như vậy chắc chắn cái chắn sẽ không bị đánh nát, nhưng nghĩ đến cũng là nguyên nhân này, mới làm cho bọn họ cảm thấy thí nghiệm trước tiên không cần làm nữa.
Quý Vô Dạng thật ra có thể đoán tinh thần thể bản thân là gì nhưng mà rốt cuộc vẫn là muốn chính mắt nhìn một lần tinh thần thể hiện ra ở màn hình giả tưởng kia, sẽ là cái dạng gì.
Tiếc nuối không ngừng Quý Vô Dạng thở dài một cái, mấy người An kỳ so với cậu còn muốn biết hơn.
"A a a!" An Kỳ bực bội mà đấm vài cái sô pha, hối hận không ngừng mà nói: "Sớm biết rằng dụng cụ sẽ hư, ta nên trước làm với cậu mới đúng. Vốn dĩ nghĩ, trước lấy Tiền Hoài đương đĩa khai vị, không nghĩ tới dụng cụ nói hư liền hư, này mẹ nó cũng quá xui xẻo!"
Lạc Nhiên cũng thở dài, "Nếu như có mang một đài dự phòng tới thì tốt rồi."
"Đừng đứng nói chuyện không đau eo sao?" An Kỳ trừng hắn một cái, "Các ngươi nhất định phải làm chứng cho ta, việc dụng cụ bị hư không liên quan đến ta nếu bắt ta bồi thường ta sẽ không tha cho các người"
"Yên tâm đi." A Tư Mạn thấp giọng nói, "Vốn dĩ là dụng cụ có vấn đề, với chúng ta không có quan hệ."
"Khai vị" Tiền Hoài đến gần Quý Vô Dạng bên người ngữ khí tò mò hỏi: "Ngươi gen tiềm năng rất cao à?", thế lại bắt hắn làm khai vị, cũng không sợ sặc chết các ngươi.
Quý Vô Dạng nhàn nhạt nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
"Người nói đi, này có cái gì không thể cho người khác biết." Tiền Hoài truy vấn, "Không sợ nói cho ngươi, ta gen tiềm năng là cấp B." Hắn cảm thấy Quý Vô Dạng cùng lắm chính là cấp A, so với hắn lợi hại hơn một tí xíu. Làm sao có thể là cấp S trở lên, làm gì dễ dàng như vậy?
Quý Vô Dạng lại là nghĩ đến từ Hỏa Lạc tinh cầu bị mang đi cùng các dị năng giả khác, những người đó gen tiềm năng thấp nhất đều là A, tinh thần hệ B là được sao?
Tâm tư bay, Quý Vô Dạng thuận miệng khen câu: "Không tồi."
Cậu đáp là có lệ, Tiền Hoài liền càng thêm muốn biết gen tiềm năng cấp bậc của cậu là gì, "Ngươi nói thật đi a? Nhỏ mọn như vậy làm gì? Chúng ta chính là từ một tinh cầu đến."
An Kỳ ở bên cạnh nghe phiền, không lưu tình chút nào đem người đuổi ra ngoài.
Lạc Nhiên bất đắc dĩ mà nhìn nàng, "Ngươi đúng là không thể điềm tĩnh diệu dàng nhỉ?"
"Không thể." An Kỳ nói, "Như vậy ta đã thấy nhiều, hiện tại liền bắt đầu cho hắn quen trước nếu không về sau bị người khác làm té ngã không biết sẽ khóc lóc thành bộ dạng gì."
Tiền Hoài thấy An Kỳ nói chuyện càng thêm không kiêng nể gì. Ba người ngươi một lời ta một ngữ an ủi Quý Vô Dạng, làm hắn cảm thấy buồn bực, không phải chỉ là tinh thần thể thôi sao, biết sớm hay muộn có gì khác nhau không có gì khác nhau.
Quý Vô Dạng ban đầu chỉ là an tĩnh mà nghe, lại dần dần nhận ra có gì đó không đúng.
Theo lý mà nói, dụng cụ hỏng rồi, mà trong tinh hạm cũng không có dự phòng, ba người hẳn là sẽ an ủi cậu không có việc gì, chờ tới địa điểm thì thí nghiệm lại cũng giống nhau. Nhưng bọn họ cũng không có nói như vậy, thậm chí lời trong lời ngoài ẩn ẩn ám chỉ, chờ hắn ngày sau dị năng cấp bậc cao tự nhiên là có thể sẽ biết.
Cho nên, đây là không hề cho cậu thí nghiệm tiếp sao? Quý Vô Dạng bất đắc dĩ mà nghĩ, ai kêu cậu từ thông minh ném đá vào chân mình làm gì.
Tinh hạm di chuyển trong vũ trụ kỳ thật là một chuyện nhàm chán, may mắn trong tinh hạm có phương tiện giải trí không ít, thiếu niên các thiếu nữ đến từ Hỏa Lạc tinh cầu nhìn chán sao trời, liền gấp không chờ nổi mà đi tham quan tinh hạm.
Quý Vô Dạng cũng bị An Kỳ túm nhìn mấy màn hình ảo, mỗi lần chỉ xem vài phút liền thất thần bắt đầu tu luyện. An Kỳ cho rằng cậu là ngủ rồi, oán giận cả buổi, nhưng mà lần sau như cũ muốn lôi kéo Quý Vô Dạng tiếp tục xem.
Quý Vô Dạng thật sự không biết phải xem phim ảnh cái gọi là "Tình yêu tinh tế" như thế nào.
Đối với cậu, thích chính là thích, vì cái gì muốn lừa người dối lòng che dấu cảm xúc..
Đáng tiếc cự tuyệt không có hiệu quả, Quý Vô Dạng vẫn là đến bồi An Kỳ. Nàng ngồi xem của nàng, chính mình lại tự giác tu luyện, không làm phiền lẫn nhau.
Mọi người từ Hỏa Lạc tinh cầu bị tụ tập ở một sân rộng trên tinh hạm.
An Kỳ cùng Quý Vô Dạng tách ra thần thần bí bí mà để sát vào hắn nói: "Chúc ngươi lát nữa may mắn."[/BOOK]