Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Chương 20: Ký hợp đồng
[HIDE-THANKS]Nguỵ Dục lắc đầu thật mạnh, cảm thấy mình có thể điên rồi, suy nghĩ hồi lâu mới gọi điện cho Ninh Ly nói với nàng rằng Lý đạo tiến cử nàng đóng vai chính.

"Nữ chính?" Ninh Lê chớp chớp mắt, tò mò hỏi: "Đó là phim gì?"

"Tuý Hoa Nguyệt, một bộ phim cung đấu, được chuyển thể từ tiểu thuyết, con có thể đọc nguyên tác trước."

Tuý Hoa Nguyệt?

Ninh Lê cau mày suy nghĩ, cảm thấy cái tên này có vẻ quen mắt.

"Đúng rồi, Cậu nhỏ, chuyện về tống nghệ như thế nào rồi?"

Nguỵ Dục: "..."

Tại sao nó vẫn nhớ thương chuyện này vậy?

Phải chăng sức hút trong Tuý Hoa Nguyệt không hấp dẫn bằng cái chương trình kia?

"Về chương trình kia, khụ" Nguỵ Dục uyển chuyển nhắc nhở: "Nghe nói công ty có hạn ngạch, nhưng cậu đoán công ty tiến cử người của mình, dù sao con cũng không phải.."

"Đơn giản a, chỉ cần ký hợp đồng thôi."

Nguỵ Dục: "?"

Không phải, vị đại tiểu thư này tâm tư lớn như vậy từ bao giờ?

Nó không biết có bao nhiêu công ty giải trí kiếm thêm tiền bằng cách lừa gạt người khác bán mình kiếm tiền bồi thường vi phạm hợp đồng sao?

Tuy rằng chính mình khẳng định sẽ không hố nó.

Nhưng Nguỵ Dục vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng, sau này Ninh Lê làm sao có thể tồn tại trong giới giải trí với tính tình đơn giản như vậy?

Ninh Lê không biết Nguỵ Dục đang suy nghĩ gì, sau khi cúp điện thoại, nàng nhớ đến <Tuý Hoa Nguyệt> mà Nguỵ Dục nhắc đến, cố gắng tìm kiếm trong cốt truyện chính, quả nhiên nàng đã tìm được.

Chuyện này xảy ra khi Ninh Lê rời khỏi tống nghệ, Ninh Diệp lúc đó nhân khí đại bạo cũng đồng dạng quay một bộ phim cung đấu tên là <Thanh Cung>, sau đó được lên sóng trùng lịch với <Tuý Hoa Nguyệt>.

Vốn dĩ <Tuý Hoa Nguyệt> trang phục, hóa trang, đạo cụ đều tốt hơn so với <Thanh Cung>, cốt truyện cũng gay cấn, được khán giả đặt kỳ vọng cao hơn so với <Thanh Cung>.

Tuy nhiên, nam chính của <Tuý Hoa Nguyệt> đột nhiên vướng phải bê bối đời tư, trước khi bộ phim lên sóng bị người tung tin ngoại tình, thậm chí một đoạn video không đứng đắn bị rò rỉ, không chỉ như vậy, đoạn video bất nhã còn có những lời khinh thường fan hâm mộ, coi bọn họ như những đứa ngốc.

Chuyện này đương nhiên khiến dư luận phẫn nộ, nam diễn viên kia cũng bị phong sát.

Quá nhiều lời chỉ trích, đoàn làm phim cũng không thể từ bỏ như vậy, họ cố gắng dùng AI thay đổi khuôn mặt để cứu vớt, nhưng không thể theo kịp tiết tấu, vì thế bộ phim này cuối cùng không thể phát sóng, sau cũng biến mất, không còn tung tích.

Ngược lại, <Thanh Cung> của Ninh Diệp đã trở nên nổi tiếng vì lịch phát sóng không có đối thủ, cùng với cốt truyện ổn.

Mà Ninh Diệp cũng thành công chen vào hàng ngũ tiểu hoa.

Cốt truyện chính không đề cập đến ai đóng vai nữ chính trong bộ phim này, dù sao thì chắc chắn không phải "Ninh Lê".

Nhưng hiện tại lại tìm nàng diễn, cũng không biết nàng có mối nghiệt duyên như thế nào với Ninh Diệp.

* * *

Ninh Lê cầm ly nước, trong không khí xuất hiện một trận dao động, một đạo âm thanh điện từ đánh vỡ sự yên tĩnh trong phòng __

[Ký chủ! Ta đã trở về!]

Tiểu Lục đã biến mất nhiều ngày đột nhiên xuất hiện, khiến Ninh Lê giật mình sặc nước, ho khụ khụ nửa ngày mời hòa hoãn lại.

Hệ thống lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Ninh Lê lấy một tờ khăn giấy lau miệng, sau đó thở dài: "Tiểu Lục, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?"

Hệ thống hiển nhiên biết mình sai, thanh âm so với vừa rồi nhỏ đi không ít.

[ Ký chủ, ta đến tổng bộ báo cáo tình hình, trước đó không phải ngài luôn cảm thấy Ninh Diệp có vấn đề sao? Cốt truyện diễn biến cũng kì lạ, đúng là đã xảy ra chuyện.]

Ninh Lê tò mò: "Có vấn đề gì?"

[Sau khi được tổng bộ điều tra có lẽ vận khí của nữ chủ có vấn đề.]

"Vận may nữ chủ?"

[Đúng vậy, vận khí trong thế giới tiểu thuyết này đều thuộc về Ninh Diệp, cốt truyện vốn dĩ tập trung vào cô ấy, nhưng không hiểu vì sao tổng bộ lại phát hiện vận khí nữ chủ của cô ấy gần đây không ổn định, thỉnh thoảng còn biến mất, cho nên cốt truyện và nhân vật cũng đã thay đổi.]

Ninh Lê đại khái đã hiểu, nàng gật gật đầu: "Sau đó thì sao?"

[Sau đó.. đã không còn, chỉ thị từ tổng bộ vẫn là dựa trên cốt truyện chính, còn lại quan sát.]

"Được a." Ninh Lê thất vọng: "Ta còn tưởng rằng không cần cùng Ninh Diệp dây dưa nữa."

Hệ thống trong lòng có chút chột dạ, không trả lời Ninh Lê.

Trên thực tế, kỳ thực còn một chuyện quan trọng nó không nói ra.

Đó chính là tổng bộ kiểm tra đo lường ra vận khí biến mất của Ninh Diệp được phát hiện trên người Ninh Lê.

* * *

Nguỵ Dục vốn tưởng Ninh Lê chỉ tuỳ tiện nói, y cũng không để trong lòng, không ngờ Ninh Lê hành động nhanh kinh người, ngày hôm sau đã mang theo lý lịch sơ lược đến công ty tìm y.

Nguỵ Dục thấy bộ dáng háo hức muốn thử của nàng, không biết nên khuyên can như thế nào: "Con thực sự muốn ký hợp đồng à? Chuẩn bị về sau đi con đường diễn viên này?"

Ninh Lê kiên định gật đầu: "Thật ạ, con đã nghĩ kĩ rồi."

Nguỵ Dục không biết nàng là hứng khởi nhất thời hay thật sự nghĩ kĩ rồi, chỉ có thể thở dài: "Được, đi theo Cậu."

Ninh Lê theo sau Nguỵ Dục đi thang máy lên tầng mười sáu, đi ngang qua phòng hợp lớn của bộ phận quản lý tìm kiếm người mới, cách lớp kính mờ nhìn thấy mười mấy nam nữ xinh đẹp đang ngồi bên trong chăm chú lắng nghe người đối diện nói gì đó.

"Bọn họ đang phỏng vấn." Nguỵ Dục giới thiệu với nàng: "Đó là những người không qua đào tạo chuyên nghành, chủ động đến ký hợp đồng."

"Con cũng cùng bọn họ phỏng vấn à?" Ninh Lê tò mò hỏi.

Nguỵ Dục lắc đầu: "Không cần, trực tiếp ký tên là được, người mới không có quan hệ mới phải phỏng vấn."

Ninh Lê trầm ngâm gật đầu.

Đời trước nàng có xuất thân chính quy, khi còn là sinh viên năm nhất, một đạo diễn đã đến trường tìm diễn viên và trực tiếp chọn nàng.

Sau khi có chút danh tiếng nàng ký hợp đồng với một công ty quản lý, nên đương nhiên cũng không trải qua quá trình phỏng vấn.

Không ngờ lần này được thăng cấp thành người có quan hệ, tựa hồ vẫn như cũ không cần phỏng vấn.

Gõ cửa văn phòng giám đốc, Nguỵ Dục đưa Ninh Lê đi vào, trước tiên chào hỏi qua, giám đốc nhìn thấy Ninh Lê cũng không lấy gì làm ngạc nhiên.

"Cô ấy chính là người mà cậu nói đến?"

Ninh Lê chớp chớp mắt, không nghĩ tới Nguỵ Dục thế nhưng trực tiếp mang nàng tới chổ Dương Vĩ Hoa thế này, Dương Vĩ Hoa xem như tổng phụ trách của Vân Dật giải trí, làm người không tồi, ít nhất Vân Dật giải trí hiếm khi nháo ra các loại scandal liên quan đến tranh chấp hợp đồng nghệ sĩ.

"Ừ, chính là cô ấy."

Nguỵ Dục đưa cho gã bản lý lịch của Ninh Lê, sau đó kéo Ninh Lê đến trước mặt gã, bắt đầu bán nàng: "Lớn lên tốt, kỹ thuật diễn cũng ổn, nhân phẩm tôi có thể cam đoan, được chứ?"

Dương Vĩ Hoa tuỳ tiện lật lật sơ qua lý lịch Ninh Lê.

Đại học chuyện ngành quản trị kinh doanh, lý lịch diễn xuất gần như trống rỗng, chỉ có một dòng ngắn gọn là đóng vai phụ một webdrama.

Gã nhướng mày, ngẩng đầu nheo mắt nhìn Ninh Lê.

Đúng là đẹp đến nao lòng, ngay cả gã, người đã nhìn quen với người đẹp trong giới giải trí cũng không khỏi kinh ngạc.

Cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt này chưa hề bị đụng chạm dao kéo, dáng người cũng rất chuẩn, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty.

Dương Vĩ Hoa theo thói hỏi: "Nhìn sơ yếu lý lịch của cô, hình như chưa từng học qua bất cứ trường lớp nào liên quan đến diễn xuất. Làm sao cô lại nghĩ đến việc gia nhập làng giải trí?"

Ninh Lê suy nghĩ, sau đó trả lời: "Chuyên ngành là người nhà chọn, sở thích của tôi vẫn luôn là diễn xuất."

Nguỵ Dục nghe vậy, liếc nàng một cái, y cho rằng vị đại tiểu thư này thật giỏi bịa chuyện.

Dù sao cũng là người đại diện của công ty đích thân dẫn đến nên Dương Vĩ Hoa cho y chút mặt mũi, giơ mấy ngón tay về phía Nguỵ Dục: "Tám – năm, được chứ?"

Phải biết rằng công ty bọn họ ký hợp đồng với người mới như thế này, cơ bản đều là bảy – ba, thời hạn hợp đồng là mười đến hai mươi năm, đây đã là một sự nhượng bộ lớn rồi.

Nguỵ Dục lắc đầu, sau đó duỗi tay, "năm – năm, 5 năm."

Ninh Lê kinh ngạc nhìn y.

Dương Vĩ Hoa sửng sốt một chút, đột nhiên cười nói: "Cậu quả thực suy xét cho cô ấy, nói thật, cô ấy là gì của ngươi?"

Nguỵ Dục do dự nửa ngày, rồi mới thành thật thừa nhận: "Đây là cháu gái của tôi."

Dương Vĩ Hoa lộ ra biểu tình hiểu rõ: "Ồ.. ra vậy."

Gã lại cẩn thận đánh giá gương mặt Ninh Lê một chút, không biết có phải do hiệu ứng tâm lý hay không lại cảm thấy nàng và Nguỵ Dục có chút giống nhau.

Sau khi Nguỵ Dục và Dương Vĩ Hoa trao đổi ánh mắt, liền xoay người đẩy Ninh Lê ra khỏi phòng: "Con ra ngoài đợi Cậu một chút, Cậu trao đổi với Dương tổng rồi ra ngay."

Ninh Lê ngoan ngoãn đi ra ngoài, đứng ở cửa văn phòng chờ người.

Thình thoảng những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu lại đổ dồn vào nàng.

Ninh Lê làm ngơ những ánh mắt đó, quay đầu nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, mơ hồ nhớ đến mình cũng ký hợp đồng với Vân Dật là năm – năm. Sau đó bởi vì danh khí của mình càng ngày càng lớn, lúc gia hạn hợp đồng liền tăng lên hai – tám, cô lấy tám phần.

So với nhưng công ty quản lý hỗn tạp, thì Vân Dật đối với nghệ sĩ đã thật sự không tồi.

Không lâu sau, Nguỵ Dục đẩy cửa bước ra, sau đó tươi cười hướng Ninh Lê làm động tác 'ok': "Xong rồi."

Ký hợp đồng xong, Ninh Lê liền ngẩng đầu hỏi Nguỵ Dục: "Vậy bây giờ con có thể tham gia tống nghệ không?"

Nguỵ Dục nghe vậy cau mày: "Con vì cái gì lại chấp nhất tham gia chương trình đó đến như vậy?"

Nói như thế nào cũng là Nguỵ Dục giúp đỡ nàng, hơn nữa y cũng quan tâm đến chuyện của nàng, Ninh Lê cũng không tính gạt y, liền thành thành thật thật khai báo: "Bởi vì Ninh Diệp sẽ tham gia."

".. Tại sao lại liên quan đến cô ta?"

Sắc mặt Nguỵ Dục khó coi, y nhớ rõ ràng Ninh Lê lần đầu tiên tìm mình yêu cầu tham gia vào đoàn phim cũng là vì Ninh Diệp.

Ninh Lê bĩu môi: "Cậu xem, nói sự thật cậu lại không vui."

"Không đúng, tôi nói này đại tiểu thư, con cùng cô ta tranh cao thấp làm cái gì? Chỉ vì chuyện này mà ký hợp đồng với công ty?"

Nguỵ Dục càng nghĩ càng cảm thấy thái quá, trong giọng nói không giấu được hận sắt không thành thép.

Nhìn đến bộ dáng rũ mắt uỷ khuất của Ninh Lê, Nguỵ Dục lòng mềm nhũn, cơn tức giận cũng yếu đi:

"Cậu biết, sau khi chị đi rồi, Ninh Hoành Nghiệp lại kết hôn lần nữa làm con rất khó chịu, nhưng con đã trưởng thành rồi, cũng đã dọn ra ngoài sống, không cần phải cùng cô ta đối chọi gay gắt. Hơn nữa con mới là con gái của Ninh Hoành Nghiệp, cô ta chỉ là con gái riêng thôi, không phải sao?"

"Không, cô ta cũng là con gái Ninh Hoành Nghiệp," Ninh Lê dừng lại một chút, lại bổ sung một câu: "Ruột thịt."

Nguỵ Dục sửng sốt một chút, y rất nhanh đã hiểu được ý trong lời nói của Ninh Lê, tức giận nói: "Ý của con là, tên khốn Ninh Hoành Nghiệp đó ngoại tình?"

Nguyên chủ cũng nghĩ như vậy, cho nên lúc trước mới có thể bỏ ra ngoài sống.

Chỉ là Ninh Lê đã xem qua cốt truyện, lắc lắc đầu: "Cũng không hẳn."

Nàng đem hết mọi chuyện kể cho Nguỵ Dục, kể cả chuyện xảy ra với nàng trên trong đoàn làm phim, sau đó mới nói: "Bất quá con cũng không hận ba ba như vậy, nhưng Ninh Diệp lại luôn nhằm vào con, chẳng lẽ con phải nuốt cục tức này?"

Nguỵ Dục hiểu biết ngọn nguồn sự việc cũng đã bình tĩnh lại, chỉ là sắc mặt vẫn như cũ rất khó coi.

Y trầm mặc hút thuốc hồi lâu, cuối cùng đưa tay xoa xoa đầu Ninh Lê: "Con yên tâm, cậu nhất định sẽ tìm cách nhét con vào chương trình này."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Chương 21: Báo cáo giám định

[HIDE-THANKS]
Thời điểm Ngôn Mặc đang họp video, điện thoại bên cạnh đột nhiên rung lên hai lần, sau đó hắn nhận được tin nhắn từ trợ lý Trương ---

[Ông chủ, Ninh Lê đã ký hợp đồng quản lý với giải trí Vân Dật.]

Ngôn Mặc tranh thủ nhìn điện thoại sau đó trả lời:

[Không cần việc gì cũng báo cáo với tôi.]

Còn chưa gửi đi, di động lại rung lên hai tiếng nữa.

[Nghe nói Nguỵ Dục đang tìm cách nhét Ninh Lê vào một gameshow yêu đương.]

Ngôn Mặc: "?"

Hắn đem tin nhắn vừa đánh xóa đi toàn bộ.

Chương trình yêu đương?

Nàng muốn tham gia gameshow cùng người khác yêu đương?

Ngôn Mặc lại nhìn thoáng qua tin nhắn báo cáo ngắn gọn của trợ lý, lười biếng dựa và ghế suy nghĩ.

Sau khi video hội nghị kết thúc, Ngôn Mặc cất tài liệu cuộc hợp sang một bên, đột nhiên nhìn thấy trên bàn có một phong bì chưa mở ra, chắc là tài liệu do thư ký mang vào lúc sáng.

Hắn mở phong bì ra, lấy tập tài liệu mỏng manh bên trong ra nhìn xem, sắc mặt lập tức tối sầm, đôi mắt xám khói tràn ngập vẻ u ám lạnh lẽo.

Hồi lâu, Ngôn Mặc hơi nhếch khoé miệng.

Được rồi, bây giờ hắn đã có lý do để gặp nàng ấy.

* * *

Sắc trời đã có chút tối, Ninh Lê lấy điện thoại ra nhìn, vừa đúng bảy giờ hai mươi sáu phút nên cũng không tính là nàng đến muộn.

Lúc Ngôn Mặc gọi cho nàng, hắn chỉ nói có kết quả kiểm tra, tốt nhất là nên đến nhà hắn để bàn bạc chi tiết, cho nên Ninh Lê đoán khả năng bên trong thật sự đã bỏ thứ gì đó.

Không lâu sau Ninh Lê nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen đang chạy đến, dừng trước mặt nàng.

Ninh Lê tiến lên nhẹ nhàng gõ gõ cửa sổ xe, kính hạ xuống Ngôn Mặc hướng về phía nàng gật gật đầu: "Lên đi."

Ninh Lê liền kéo cửa bước lên.

Sau khi thắt dây an toàn, Ninh Lê trộm liếc mắt nhìn Ngôn Mặc, khuôn mặt hắn vẫn anh tuấn trước sau như một, nhưng hôm này đặc biệt không có biểu tình gì, làm bên trong xe lạnh thấu xương.

"Kết quả kiểm tra như thế nào?" Ninh Lê thăm dò hỏi.

"Không cần vội, đến nơi lại nói."

Ngôn Mặc lái xe đến khu biệt thự ở ngoại ô, sau đó dừng trước một biệt thự đơn lập: "Đến rồi, xuống thôi."

Ninh Lê xuống xe, tò mò đánh giá bốn phía xung quanh, trong rừng cây xanh um tươi tốt có mấy con đường xen kẽ, lúc này không có một âm thanh, trong đêm tối chỉ có vài ngọn đèn chiếu sáng rãi rác.

"Thì ra anh ở đây a?"

Ngôn Mặc gật đầu: "Tôi không quá thích những chổ ồn ào cho nên sống cách trung tâm xa một chút."

Đúng là rất phù hợp với tính cách của anh ấy.

Ninh Lê theo Ngôn Mặc vào biệt thự, nhìn căn nhà được trang trí đơn giản rồi ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sô pha.

Ngôn Mặc bước vào thư phòng, không lâu sau liền mang theo một tập tài liều đi ra.

Ninh Lê đứng dậy đón lấy nhưng Ngôn Mặc lại không đưa cho nàng.

Nàng ngước mắt lên hỏi: "Làm sao vậy?"

"Trước tiên, em chuẩn bị tâm lý thật tốt." khuôn mặt thản nhiên thường ngày giờ phút này lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy: "Đúng như em nghi ngờ, bên trong xác thật bị bỏ thêm thứ gì."

Ninh Lê sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Yên tâm, tôi không yếu đuối như vậy."

Nàng đã chuẩn bị tinh thần khi mang nó đi kiểm tra rồi.

Ninh Lê cầm lấy tài liệu, xem thật kỹ lưỡng, đó là báo cáo giám định chuyên nghiệp, báo cáo cho thấy ngoài chất ethanol không bay hơi trên khăn giấy còn có một thành phần bất thường – Axit Hydroxyl. (*Không chắc lắm)

Nàng không biết đó là gì nên lấy điện thoại ra kiểm tra.

"Không cần tra, đây là thuốc gây suy nhược cơ bắp, kích thích tình dục, hôn mê, thậm chí có thể gây mất trí nhớ."

Giọng nói Ngôn Mặc nhẹ nhàng nhưng lại giống như một chiếc búa, nặng nề gõ và lòng Ninh Lê từng chữ từng chữ một.

Đồng từ Ninh Lê co rút, bàn tay cầm văn kiện cũng vô thức nắm chặt, nàng cúi đầu nhìn bản báo cáo trong tay, trong lòng lạnh buốt.

Dù đã dự đoán trước nhưng nàng vẫn thực sự sợ hãi khi nhìn thấy nó.

Nếu lúc đó nàng không cảm nhận được có gì đó không đúng, nếu Ngôn Mặc không xuất hiện đúng lúc cứu nàng..

Ninh Lê không biết chuyện gì có thể xảy ra với mình.

Khi đó nàng họa vô đơn chí, bất luận gọi như thế nào hệ thống cũng không đáp lại, toàn bộ đều dựa vào kỹ năng diễn xuất và sự kiên trì ở trên bàn tiệc cố gắng chống đỡ, mới đem Ninh Diệp lừa gạt được.

Đúng rồi, hệ thống!

Nàng nghĩ đến sự việc này, hỏi hệ thống trong đầu.

"Tiểu Lục! Lúc ta xảy ra chuyện ngươi đã đi đâu?"

[Ký chủ, thực xin lỗi! Lúc đó tôi vừa quay lại trụ sở để báo cáo..]

Âm thanh hệ thống thực hoảng loạn, sau khi nó quay lại mới phát hiện có chuyện như vậy, theo lý mà nói, nữ chủ nói như thế nào cũng không nên làm loại chuyện như vậy.

Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ đây là nguyên nhân vận khí Ninh Diệp biến mất?

"Nói như vậy, ngươi kỳ thật biết chuyện gì xảy ra à?"

[Tôi, tôi.. cái này..]

Hệ thống không thể nói dối, cũng không biết phải đáp lại ký chủ như thế nào mới ổn.

"Là ai làm? Ninh Diệp sao?"

Hệ thống do dự hồi lâu, sau đó lựa chọn im lặng không trả lời.

Nhưng sự im lặng này lại khiến Ninh Lê xác nhận được suy đoán của mình.

Thấy Ninh Lê nhìn báo cáo không nói lời nào, Ngôn Mặc thấp giọng hỏi: "Không sao chứ?"

".. Không có việc gì," Ninh Lê mỉm cười, nhưng nụ cười có chút miễn cưỡng, "Tôi chỉ cảm thấy may mắn khi lúc đó gặp được anh."

Ngôn Mặc mím môi, ánh mắt thâm trầm: "Người hạ dược, em có manh mối gì không?"

Ninh Lê lắc đầu, bình tĩnh một chút, sau đó đứng dậy đi về phía cửa: "Cảm ơn anh đã giúp tôi, chuyện này tôi sẽ tự mình xử lý."

Mới vừa đi đến huyền quan cổ tay đã bị người giữ chặt.

"Nếu tôi biết đó là ai thì sao?"

Ninh Lê giật mình, dừng bước chân quay đầu nhìn hắn, không thể tin lặp lại lần nữa:

"Anh biết là ai?"

Ngôn Mặc rũ mắt suy tư vài giây rồi kéo nàng đi về hướng thư phòng.

"Tôi còn một thứ muốn cho em xem."

Trong phòng làm việc không bật đèn nên có chút tối, chỉ có màn hình laptop đặt trên bàn phát ra ánh sáng xanh nhạt.

Ngôn Mặc cầm laptop đi tới đặt trước mặt Ninh Lê rồi nhắn nút phát.

Đây là một đoạn video từ camera giám sát rất rõ ràng, góc bên phải hiển thị thời gian là khoảng chín giờ sáng sau hôm tổ chức tiệc đóng máy, Ninh Diệp đến trước quầy lễ tân dò hỏi cái gì đó, sau đó tức giận bỏ đi.

Trước sau không đến năm phút.

"Em có biết đây là cái gì không?" Ngôn Mặc nhìn vẻ mặt nàng, "Cô ta nhờ lễ tân cho xem giám sát của khách sạn tối hôm trước."

Ninh Lê vừa nhìn màn hình giám sát liền hiểu Ninh Diệp muốn làm gì.

Từ lâu nàng đã nhìn thấy những thủ đoạn đen tối bẩn thiểu trong giới giải trí đã như luật ngầm, có kim chủ chống lưng hay tranh giành tài nguyên cũng không còn quá xa lạ nữa.

Thẩm chí đời trước bởi vì không cẩn thận biết được bí mật đời tư của người khác nàng còn bị sát hại.

Đời này nàng bất quá chỉ là muốn làm qua loa, sớm một chút kết thúc để giải thoát, kết quả vẫn như cũ gặp phải chuyện không hay này.

Bây giờ xem ra, không bằng làm nhân vật phản diện còn hơn.

Thấy Ninh Lê không có chút kinh ngạc nào, Ngôn Mặc đóng máy tính lại nói: "Nhìn em cũng không giống như đang kinh ngạc, em đã đoán được là cô ta làm rồi?"

"Anh cũng biết đó, tôi và cô ta nước lửa khó dung," Ninh Lê nhếch môi, "Hơn nữa, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ta gây gắc rối cho tôi."

Ngôn Mặc nhìn đôi mắt trong sáng thường ngày của nàng, giờ phút này phản chiếu ánh sáng xanh của màn hình máy tính lại thêm chút thâm thuý.

Không biết là an ủi hay cái gì đó, hắn vô thức đưa tay chạm vào đầu nàng.

"Tôi đã tìm xử lý toàn bộ theo dõi đêm đó, em không cần lo lắng người khác sẽ thấy được."

Ninh Lê kinh ngạc nhìn hắn.

Hắn rốt cuộc là ai? Có thật sự chỉ là chuyển sang làm kinh doanh không?

"Tiếp theo em định làm gì?" Ngôn Mặc quay lại phòng khách, rót một ly nước nóng rồi đưa nàng, "Uống chút nước nóng trước đi, nếu cần tôi giúp thì có thể đến tìm tôi."

Ninh Lê bưng ly nước uống một ngụm, trong lòng ấm áp, nàng hít một hơi thật sâu, cảm thấy trái tim nặng nề cuối cùng cũng thả lỏng một chút, sau đó nói: "Không sao đâu, anh cứ xem như không biết chuyện này đi."

Nói xong, Ninh Lê lại bổ sung một câu: "Hiện tại, tôi còn có chuyện quan trọng hơn, tôi phải nghĩ cách tham gia một gameshow tình yêu."

Vừa dứt lời, nàng cảm thấy ánh mắt Ngôn Mặc nhìn mình có chút vi diệu.

Ninh Lê lập tức giải thích: "Anh đừng nghĩ nhiều, bởi vì Ninh Diệp cũng tham gia cho nên tôi cũng muốn tham gia."

Nói xong, nàng lại cảm thấy có gì đó không đúng, nàng giải thích cái gì cơ chứ? Ngôn Mặc cũng không có quan hệ đó với mình.

Nàng chỉ có thể cúi đầu uống vài ngụm nước để che đi sự xấu hổ của mình.

Ngôn Mặc cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh: "Gameshow nào? Tên là gì?"

"<Tâm động luyến ái>, chương trình này còn chưa chính thức công bố, vẫn đang trong giai đoạn tuyển chọn.. Không biết liệu tôi có được chọn hay không.'

Không biết là vì chột dạ hay là vì cái gì khác, giọng nói của Ninh Lê nhỏ hơn một chút.

" Là như vậy a. "Ngôn Mặc trầm giọng đáp.

Vẻ mặt hắn vẫn lười nhát như cũ, tựa như đối với chuyện này không có hứng thú, Ninh Lê đoán không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.

" Mặc kệ nói như thế nào, tôi cũng cám ơn anh rất nhiều. Anh đã giúp đỡ tôi nhiều lần. "Ninh Lê nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói:" Nếu có chuyện gì cần tôi, cứ nói nhé! "

Ngôn Mặc nghe vậy, cười như không cười nhìn nàng:" Chuyện gì cũng được? "

Ninh Lê đang định gật đầu, lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Nàng khó hiểu liếc mắt nhìn Ngôn Mặc, thấy vẻ mặt hắn vẫn như thường, cảm thấy có lẽ mình đã suy nghĩ nhiều.

" Cái gì cũng được, nhưng phải nằm trong khả năng của tôi. "

Nụ cười trên môi Ngôn Mặc càng sâu, đáy mặt xẹt qua một tia ý vị không rõ ràng.

* * *

Nguỵ Dục mấy ngày nay đều đau đầu, dùng quan hệ hỏi thăm thì phát hiện trong công ty không chỉ có một người muốn ăn miếng bánh này, y muốn nhét Ninh Lê vào nhưng có vẻ việc này không hề dễ.

Y cáu kỉnh hút một điếu thuốc, đi đi lại lại trong văn phòng, đang nghĩ xem chuyện này nên liên hệ với ai thì Dương Vĩ Hoa đột nhiên gọi đến.

Dương Vĩ Hoa cũng không khách sáo, đi thẳng vào vấn đề hỏi:" Ta nói nga lão Nguỵ, cháu ngoại kia của ngươi, có phải hay không quen biết tiểu Vân tổng? "

Nguỵ Dục không lý giải được:" Tôi nghĩ là không quen biết, làm sao vậy? "

" Không biết sao? Không có khả năng. Cậu có biết vừa rồi Vân tổng điểm danh Ninh Lê tham gia cái gameshow yêu đương kia không? Ngài ấy đích thân gọi điện thoại cho tôi. "

Dương Vĩ Hoa đặc biệt nhẫn mạnh từ 'đích thân', gã lắc lắc điếu thuốc trong tay, nhớ lại cuộc điện thoại vừa rồi, vẫn còn cảm thấy tức giận.

Mấy năm nay từ khi tiểu Vân tổng nhậm chức, tổng cộng chưa gọi cho gã mấy lần, đại bộ phận thời gian gã đều chỉ cùng tổng bộ báo cáo doanh thu hàng quý, báo cáo tài chính và dự án đầu tư quý sau cho trụ sở chính. Rốt cuộc thì Vân Dật giải trí cũng chỉ là một phần nhỏ của tập đoàn Vân thị mà thôi.

" Vân Dật giải trí đã thành lập được nhiều năm như vậy, ngoài việc thu hút đầu tư, mặc kệ là Vân tổng hay tiểu Vân tổng cũng có bao giờ quan tâm đến nghệ sĩ dưới trướng đâu, càng đừng nói đến những vấn đề tầm thường như nên để ai tham gia chương trình nào? Cậu nói chuyện này có lạ hay không? "

Dương Vĩ Hoa vừa nói vừa cười nhạo một tiếng:" Cháu gái kia của cậu sẽ không phải cùng Tiểu Vân tổng có một chân đi? "

Nguỵ Dục:"?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Chương 22: Bắt đầu ghi hình

[HIDE-THANKS]
"Cái gì mà có một chân? Cọng lông chân còn không có." Nguỵ Dục gần như lập tức phủ nhận, "Nếu nó có quan hệ đó thì khi ký hợp đồng tôi còn cần phải nói một đống lời tốt đẹp với ngài không? Ngài còn không phải đồng ý từ lâu rồi sao?"

Dương Vĩ Hoa suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý: "Vậy cậu cảm thấy tình huống hiện tại nên giải thích như thế nào?"

Nguỵ Dục cũng không biết nên nói nguyên nhân là gì, chỉ có thể kéo dài đề tài.

"Tôi nào biết tình huống như thế nào, dù sao gameshow này của Ninh Lê là ván đã đóng thuyền, đúng không?"

"Đó là chắc chắn rồi, Tiểu Vân tổng đều đã mở lời, ai còn dám đoạt?"

Nguỵ Dục nhẹ nhàng thở ra, vậy là tốt rồi, y cũng không cần lo lắng chuyện này nữa.

Vân tổng Tập đoàn Vân thị, Nguỵ Dục cũng biết một chút, nguyên bản vốn là một người sát phạt quyết đoán, tinh anh thương giới, nhưng mấy năm trước con trai lớn xảy ra tai nạn xe cộ không đứng lên được nữa, có thể là do đả kích tâm lý, thân thể Vân tổng cũng không được tốt, vì thế liền đem con trai nhỏ đang học ở nước ngoài về đảm nhận công việc.

Mà Tiểu Vân tổng này, tác phong hành sự tàn nhẫn, trình độ vô tình của hắn so với ba mình chỉ có hơn chứ không có kém, sau khi thượng vị việc đầu tiên hắn làm chính là khai đao cải cách.

Cũng không thể nói hắn làm như vậy không tốt, xác thực đã rửa sạch một số lớn ký sinh trùng ăn no chờ chết, nhưng cũng bởi vì vậy mà cùng một số cao tầng của Vân thị nháo đến không vui vẻ gì.

Tiếp theo lại cải tổ ngành cũ và khai phá ngành công nghiệp mới, tất cả mọi người đều cảm thấy Tiểu Vân tổng mù quáng tự tin thái quá, lấy tài sản nhà mình ra làm xằng làm bậy mà hắn thế nhưng chưa bao giờ phạm sai lầm.

Hắn quản lý Vân thị mấy năm nay, giá cổ phiếu không giảm ngược lại tăng không ít, thị phần ngày càng mở rộng, công ty hoạt động tựa hồ so với thời điểm ba hắn quản lý còn tốt hơn.

Khi Nguỵ Dục báo tin cho Ninh Lê, Ninh Lê thực sự vui mừng: "Con biết Cậu nhỏ có thể làm được mà, Cậu nhỏ tuyệt nhất!"

Nguỵ Dục ho khan hai tiếng: "Đại tiểu thư, Cậu hỏi con, con có biết Tiểu Vân tổng hay không? Chính là Vân Tử Yên* của tập đoàn Vân thị."

"Vân Tử Yên?" Ninh Lê lắc đầu, "Con không biết người này, làm sao vậy ạ?"

Về phần Vân lão tiên sinh, nàng quả thật có biến đến, Hạ Lạc Dao dù sao cũng là chiêu bài của giải trí Vân Dật, đời trước nàng đã gặp ông ấy rất nhiều lần khi tham gia các sự kiện khác nhau. Trong một buổi tiệc từ thiện, Vân lão tiên sinh thậm chí còn chủ động trò chuyện vài câu với nàng.

Con trai lớn của ông ấy là Vân Tử Sâm, nàng cũng từng gặp qua, lần trước khi tham gia tiệc tối Vân gia, tình cờ nhìn thấy anh ta và Ninh Diệp cùng một chổ.

Duy chỉ có đại phản diện, cũng chính là người được xưng Tiểu Vân tổng Vân Tử Yên, Ninh Lê chưa bao giờ gặp qua.

Nghĩ như vậy, nàng còn muốn gặp một chút, dù sao đều là người đi trên con đường phản diện, có cùng mục tiêu, nếu có thể giúp đỡ lẫn nhau thì càng tốt.

Câu trả lời của Ninh Lê đúng như dự đoán của Nguỵ Dục, y gãi gãi đầu, không hiểu tại sao Tiểu Vân tổng lại làm như vậy, chỉ có thể suy đoán vị Tiểu Vân tổng này tâm huyết dâng trào hoặc có ý tưởng gì đó.

Suy nghĩ của sếp, là điều mà người làm công như bọn họ không thể hiểu được.

"Quay lại chuyện chính, Cậu cũng chỉ có thể giúp con đến như vậy thôi, chờ tiết mục bắt đầu quay, sau đó phát sóng trực tiếp, toàn bộ quá trình đều phải dựa vào bản thân con." Nguỵ Dục nói xong, lại sợ Ninh Lê khó chịu, an ủi nàng một chút: "Không sao đâu. Nếu biểu hiện không tốt bị hất nước bẩn, Cậu sẽ tìm thuỷ quân tẩy trắng cho con."

Ninh Lê không khỏi bật cười: "Ngài đang nói cái gì vậy? Con mới không sợ đâu."

* * *

Hơn một tháng sau gameshow <Tâm động luyến ái> cuối cùng cũng được chính thức tuyên truyền và phương thức phát sóng ----

Tổng cộng có bốn nam và bốn nữ tham gia, mỗi tuần phát sóng trực tiếp hai mươi bốn giờ trong hai ngày một đêm, sau khi phát sóng trực tiếp sẽ phát hành phiên bản chính sửa dài hai tiếng để thỏa mãn sở thích của mọi loại khán giả.

Tiết mục có tổng cộng tám kỳ, cũng chính là sẽ kéo dài trong hai tháng.

Các chương trình yêu đương ngày nay đã không còn hiếm, nhưng <Tâm động luyến ai> chọn phương thức phát sóng trực tiếp hai mươi bốn giờ vẫn thu hút sự chú ý của nhiều người qua đường tò mò.

Tối hôm đó, trang Weibo chính thức của <Tâm động luyến ái> tiếp tục hé lộ bí mật và công bố khách quý tham gia chương trình.

Bốn khách mời nam lần lượt là, lưu lượng đỉnh lưu Trình Thịnh Tề, diễn viên phái thực lực Đoạn Chiêu, hotboy mạng xã hội với trăm vạn fan Phó Bất Tư, cuối cùng là CEO của một công ty công nghệ Lương Nghị.

Mà bốn vị nữ khách mời phân biệt là, ca sĩ thực lực Tiết Ni, thành viên vừa rời khỏi nhóm nhạc nữ tuyên bố hoạt động solo Tân Khả Tâm, tiểu hoa mới nổi Ninh Diệp, cùng với Ninh Lê.

Sau khi xác định dàn khách quý, bình luận dưới Weibo cũng bất đầu nhanh chóng gia tăng:

[Là ảo giác của tôi sao? Tổng cảm thấy nhà gái không bằng nhà trai a.]

[Thật vậy, có cảm giác như nhân khí chỉ một mình Trình Thịnh Tề thôi đã có thể nghiền áp nhóm người còn lại.]

[Nhân khí của Tiết Ni không cao? Một số người hâm mộ của lưu lượng nào đó thật khôi hài.]

[Dừng việc chỉ trích đi, bạn đừng làm vấy bẩn chổ này được không? ]

[Tiết Ni cũng đã gần bốn mươi rồi, không cùng tuổi với những người còn lại, đây là tính trâu già gặm cỏ non? ]

[Sửa đúng một chút, Tiết Ni năm nay ba mươi sáu.]

[Sẽ không thật sự có người cho rằng tham gia gameshow yêu đương là phải thật sự yêu đương đi? Ngươi không biết còn có kịch bản à? ]

[Tại sao bạn có thể ác ý với phụ nữ như vậy? Lương Nghị năm nay cũng đã ngoài ba mươi.]

[Lương tổng tại sao lại đến tham gia chương trình giải trí a, tính tiến vào giới giải trí? ]

[Như thế nào còn có người nổi tiếng trên mạng đến tham dự, là hết người để mời ư? ]

[Người nổi tiếng trên mạng thì đã làm sao? Người hâm mộ của họ cũng không nhất thiết ít hơn idol nhà ngươi đi, phải không? ]

[Ninh Lê là ai? Tôi chưa từng nghe qua]

[Không biết nữa, có vẻ như tổ chương trình mời một đống người cho đủ nhân số.]

[Thật là phát sóng hai bốn giờ sau? Ngủ cũng phát? ]

[Xem mà thấy vui, vui đến phát điên.]

Bình luận chia sẽ số lượng ngày càng nhiều, nội dung hỗn tạp, cái gì cũng có.

Tuy nhiên fan hâm mộ đã dọn dẹp chiến trường, bảy tám bình luận không hay đều bị áp xuống, hiện tại nhìn một cái tất cả đều là những bình luận được fan kiểm soát.

Ninh Lê có chút hứng thú xem những bình luận đó, rốt cuộc thì cuộc chiến kia đối với nàng cũng không có quan hệ gì, vui vui vẻ vẻ ăn dưa.

Bất quá thật mau liền không vui nổi nữa.

Nhà sản xuất <Tâm động luyến ái> gọi điện đến:

"Ninh Lê, mấy vấn đề sáng nay em đã nghĩ ra đáp án chưa?"

"..."

Ninh Lê trầm mặc, tổ tiết mục cũng không vội, ngược lại trêu đùa nàng: "Làm sao vậy? Ngượng ngùng?"

"Không có, còn không phải khách mời đều rất ưu tú, em chọn hoa cả mắt sao," Ninh Lê hít sâu một hơi, dựa theo cốt truyện chủ tuyến triệt để nhanh chóng lựa chọn: "Em đối với Đoạn Chiêu có hứng thú nhất, muốn trở thành bạn hữu với Tần Khả Tâm, tiêu chuẩn tìm bạn đời là đẹp trai, tới tiết mục hy vọng tìm được người yêu, hết."

Tốc độ nói nhanh, hoàn toàn không mang theo chút cảm xúc nào.

Tổ tiết mục: "..."

<Tâm động luyến ái> quả thực khác với các tiết mục khác, nó thực sự không có kịch bản, chỉ có bốn câu hỏi của tổ tiết mục trước khi quay.

Trong những khách mời nam có hứng thú nhất với ai? Vị khách mời nữ nào mà bạn mong muốn kết bạn nhất? Tiêu chuẩn chọn bạn đời là gì? Cuối cùng là kỳ vọng khi tham gia chương trình?

Sau đó tổ tiết mục sẽ dựa theo câu trả lời này để sắp xếp phòng, vì những phòng trong chương trình này đều là phòng đôi.

Điều đó có nghĩa là hai khách mời cùng giới sẽ ở chung với nhau hoặc cũng có thể là hai người khác giới.

Đây chính là điểm thú vị nhất của chương trình trực tiếp 24/24.

Ninh Lê nhớ đến đoạn này trong cốt truyện chính, chính là hiện trường bốn vị nam khách quý đều có hứng thú với Ninh Diệp.

Ai lại không muốn xem Tu là tràng đâu?

Hơn nữa còn là đại chiến bốn nam tranh một nữ?

Vì thế nguyên bản ban đầu Ninh Diệp không được người chú ý đến khi tiết mục phát sóng, nhân khí một đường thẳng tấp bay lên, cuối cùng còn dẫm lên Ninh Lê, một đêm liền nổi.

Chỉ là lúc này đây, nàng còn sẽ cho Ninh Diệp thuận lợi như vậy sao?

* * *

Chương trình ghi hình vào lúc sáu giờ sáng, buổi phát sóng trực tiếp của tám phòng khách quý cũng chính thức bắt đầu. Dựa theo nhân khí hiện tại, phòng phát sóng của Ninh Lê được xếp thứ hai từ dưới đếm lên.

Mà cuối cùng chính là phòng phát sóng của Phó Bất Tư.

Sở dĩ đếm ngược là vì phòng phát sóng trực tiếp kia còn một màu đen kịt.

Có người qua đường tò mò bấm vào xem, chỉ có linh tinh vào làn đạn đi qua:

[Nghẽn mạng? ]

[Tại sao không có hình ảnh? ]

[Không biết xảy ra chuyện gì? Tổ tiết mục làm sao vậy? ]

[Có lẽ dừng phát sóng trực tiếp 24/24, lúc này vừa mới bắt đầu liền nháo ra chuyện này, thật không biết nói gì.]

Những vị khách đang ghi hình chương trình đều không hề hay biết về tình huống bất ngờ này, sáng sớm tinh mơ họ đã đã rời giường khách sạn bắt đầu ghi hình ngày đầu tiên.

Ngoại hình lượm thượm không trang điểm của minh tinh cũng là những phân cảnh được khán giả đặc biệt yêu thích.

Vào buổi sáng, Ninh Diệp đã dậy từ rất sớm để trang điểm, sau đó lại lên giường đắp chăn giả vờ ngủ.

Chờ đến khi tổ chương trình lại đây gõ cửa, mới làm bộ dáng mình vừa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng từ trong phòng đi ra mở cửa, phòng phát sóng trực tiếp không ít người đều bị kinh diễm.

[Ninh Diệp không trang điểm cũng đẹp như vậy!]

[Con gái tôi thật đáng yêu, còn chưa tỉnh ngủ đâu.]

[Cùng khi trang điểm cũng không khác nhau quá lớn a.]

[Mỹ nữ chính là mỹ nữ, không cần trang điểm cũng có thể đẹp như vậy, thật sự ghen tị với cô ấy.]

[Không đúng đi? Giống như đã trang điểm, còn có kẻ mắt kìa.]

[Khả năng trời sinh đẹp vậy đi.]

Khán giả không biết chính là, Ninh Diệp không chỉ trang điểm mà e-kíp chương trình còn thêm filter làm đẹp và ánh sáng vào cảnh quay nên làn da cô trông đặc biệt đẹp.

Ngược lại, Tiết Ni không có những suy nghĩ loanh quanh lòng vòng như vậy, mà chỉ xuất hiện trong màn ảnh với khuôn mặt buồn ngủ, không trang điểm.

Cô đã lớn tuổi một chút, làn da đương nhiên không được tốt bằng, kết quả hoàn toàn đối lập với minh tinh trẻ tuổi.

Chẳng qua Tiết Ni cũng không phải dựa vào mặt ăn cơm, fan của cô sức chiến đấu cũng không kém, cho nên phòng phát sóng trực tiếp bên này xem như sóng yên biển lặng.

Mà phòng phát sóng của Ninh Lê liền không bình yên như vậy.

Ninh Lê vừa xuất hiện dưới ống kính rất nhiều khán giả chưa từng thấy mặt nàng đều kinh ngạc khen nhan sắc của nàng, trong phòng phát sóng thấy vậy liền có nhiều người đen mặt.

[Có phải dùng filter lố rồi không? ]

[Ai mượn tổ tiết mục làm vậy đâu, ống kính so với tất cả phòng phát sóng khác đều không giống đi.]

[Không có đi, có vẻ như cô ấy không hề trang điểm, Ninh Lê đẹp hơn Ninh Diệp rất nhiều.]

[Vậy cũng được? Một người tự nhiên, một người nhân tạo, có thể so sánh sao? ]

Tiết tấu này đều là thuỷ quân mà Ninh Diệp đã mua trước đó.

Tuy rằng cũng có một số người qua đường cảm thấy không đúng lắm liền bình luận đáp trả nhưng dù sao thì họ cũng không bằng đám người thuỷ quân có tổ chức và có kế hoạch từ trước.

Phòng phát sóng của Ninh Lê nhanh chóng bị ảnh hưởng, những bình luận này làm chướng khí mù mịt, không ít người xem đều nhịn không được cau mày.

Sau khi trang điểm, làm tóc và nộp điện thoại Ninh Lê xách vali chậm rãi đến cửa biệt thự do chương trình sắp xếp, cameraman đi theo nhắc nhở nàng đã có vài khách mời đã đến đây.

Ninh Lê lập tức gật đầu, gõ cửa vài cái sau đó giơ tay đẩy cửa bước vào.

Đúng như dự đoán, hai người đàn ông và hai người phụ nữ đã ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách vừa nói vừa cười.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, những người đang ngồi trên sô pha trò chuyện cùng quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy Ninh Lê từ ngoài cửa đi vào lập tức nhiệt tình chào đoán nàng.

"Chào mừng! Chào mừng!"

Mặc dù hầu hết mọi người ở đây đều chưa từng nghe thấy cái tên Ninh Lê, nhưng sau nhiều năm gia nhập làng giải trí như vậy bọn họ đều biết rõ, việc bọn họ có thể cùng xuất hiện trong một chương trình như vậy chứng tỏ xuất thân của Ninh Lê không tầm thường.

Không đắc tội người khác là tố chất cơ bản của giới giải trí.

Ninh Lê mỉm cười chào hỏi từng người một, sau khi giới thiệu bản thân với mọi người, nàng phát hiện Ninh Diệp và Trình Thình Tề còn chưa đến.

Nàng nhìn từng vị khách trong phòng, trong đầu liên hệ từng người một với các nhân vật trong cốt truyện chính, khi ánh mắt lướt qua Đoạn Chiêu, Ninh Lê không khỏi nhìn anh ta thêm lần nữa.

Đúng vậy, Đoạn Chiêu là nam tám trong cốt truyện chính.

Đoạn Chiêu tuy rằng cũng là diễn viên có tiếng, có năng lực nhưng phần lớn thời gian của anh ta đều dành cho việc đóng phim truyền hình, còn đời trước nàng hoạt động trong mảng điện ảnh nên gần như không có bất kỳ liên hệ gì với Đoạn Chiêu, chỉ biết kỹ thuật diễn xuất của anh ta tốt.

Trong cốt truyện chính Đoạn Chiêu được miêu tả là người hiền lành, đẹp trai và giỏi chăm sóc người khác, trong chương trình này Đoạn Chiêu cũng cẩn thận che chở Ninh Diệp, cư dân mạng đều gọi anh ta là "Sủng thê cuổng ma".

Đến cuối chương trình, số lượng fan CP của bọn họ càng ngày càng đông.

Trong tiết mục này, Đoạn Chiêu chắc chắn sẽ cùng chiến tuyến với Ninh Diệp.

Thế thì anh ta là kẻ thù của mình.

(*) Vân Tử Yên: Như đã nói lúc trước, khi nào biết chữ này thì mình sẽ sửa lại, mình thấy trong từ điển Hán Nôm chữ này có hai cách dịch: Yên hoặc Diên. Nhưng Yên được dùng phổ biến hơn, mình xin được mạn phép để là Yên nha!
[/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back