Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 48: Đồ chơi vải nỉ

[HIDE-THANKS]Thẩm gia làm tiệc đầy tháng, người tới cũng không ít, một bàn sáu món ăn chỉ còn dư lại một chút canh, Cố Tiêu định về thì ăn một chút là được.

Ai biết Chu thị lại giữ lại cơm cho cô chứ.

Cô không thể nói rõ trong lòng có tư vị gì, dù sao thì so với việc bận cả một buổi sáng nấu cơm nấu đồ ăn, lại chỉ có thể ăn cơm thừa canh cặn thì tốt hơn rất nhiều.

Cố Tiêu liếc nhìn ra bên ngoài, Chu thị đang ngồi dưới gốc cây trong sân, phe phẩy quạt hương bồ, trên người vẫn mặc bộ quần áo màu xanh lá mà cô làm cho bà.

Đợi có thời gian thì lại làm thêm một bộ cho Chu thị, chọn loại vải tốt một chút.

Cố Tiêu ăn cơm xong, rửa chén đũa sạch sẽ, buổi chiều cô ở trong phòng khắc chữ, bây giờ tổng cộng đã khắc được 8360 chữ. Cố Tiêu chỉ phụ trách khắc chữ, việc in sách đều là Thẩm Hi Hòa làm, tiền kiếm được thì toàn bộ giao cho Chu thị, nhưng mà khắc chữ chậm, in sách cũng chậm, chỉ có thể in từng quyển một.

Tiền in sách là phần lớn, tiền buôn bán kiếm được là phần nhỏ, một ngày kiếm được ba bốn trăm văn thì sẽ dọn quán, mùa hè nắng nóng cũng không thể kiệt sức được, nếu như bị cảm nắng, thì phải tốn tiền mua thuốc thang nữa.

Buổi tối ăn cơm xong, Lý thị dỗ tam nha ngủ trước, sau đó thì xem quà thu được.

Nói là thu lễ, nhưng mà trứng gà đường đỏ nhà mẹ đẻ mang tới đây đều giao cho Chu thị cất giữ, Lý thị chỉ giữ lại một lượng bạc, còn có mấy bộ quần áo của tam nha.

Trần thị tặng hai thước vải bông, Thẩm Xuân Hoa và Thẩm Thu Hoa làm hai đôi giày nhỏ, Chu thị còn làm không ít quần áo nhỏ, đẹp nhất phải kể tới đồ mà Cố Tiêu tặng, là hai cái yếm nhỏ.

Một cái phía trên có thêu hoa sen, một cái khác thêu hoa mẫu đơn.

Lý thị trực tiếp mặc vào cho tam nha.

"Đây là do Tiểu Tiểu làm, tay cũng thật là khéo léo." Lý thị nhìn tiểu khuê nữ, không nhịn được cười.

Thẩm Nhị Lang ngồi ở mép giường, "Tam nha càng lớn càng trắng nõn."

Trong phòng có thắp đèn, ánh mắt Lý thị ôn nhu, "Gió thổi không tới, cũng không phơi nắng, không trắng mới là lạ, tam nha có được một người thẩm thẩm tốt."

Lý thị biết Chu thị rất mong nàng ta có thể sinh con trai, nhưng sinh nam sinh nữ cũng không thể cưỡng cầu được.

Nàng ta ở cữ, tam nha thì có nãi nãi giữ giúp, Đại nha và nhị nha Chu thị cũng chưa từng giữ qua.

Lý thị biết là bởi vì Cố Tiêu, không nói đến cái khác, nếu như không đi bán bánh cuốn, Tam Lang không in sách, thì trong nhà cũng sẽ không kiếm được tiền, làm sao có thể mua nhân sâm cho nàng ta, có thể bình an sinh hạ tam nha chứ.

Những chuyện này Lý thị đều ghi tạc trong lòng.

"Tam Lang và Tiểu Tiểu in sách, kiếm được đều là số tiền lớn, huynh cố gắng buôn bán, tranh thủ cũng làm lớn một chút để có được chút danh tiếng." Lý thị nghiêng người hôn tiểu nữ nhi, "Chuyện phân gia nương không đề cập tới, thì chúng ta cũng không đề cập tới, nghe theo nương."

Thẩm Nhị Lang trong lòng thoải mái, "Nàng có thể nghĩ được như vậy là tốt."

Lý thị trừng hắn một cái, "Ai mà giống như huynh chứ, không biết lo nghĩ gì cả, sau này Tam Lang và Tiểu Tiểu thành thân, lễ cũng không thể nhẹ được."

Lý thị thêu thùa rất giỏi, nếu không cũng không thể thường xuyên thêu khăn mang đi tiệm vải bán được, áo cưới không cần nàng ta thêu, thì có thể thêu chăn và bao gối, đến lúc đó nàng ta sẽ cùng thương lượng với Chu thị.

"Đều nghe theo nàng, nàng nói tặng cái gì thì là cái đó.." Thanh âm Thẩm Nhị Lang càng ngày càng nhẹ, rất nhanh đã ngủ mất rồi, Lý thị có chút đau lòng, phe phẩy quạt hương bồ cho phu quân và nữ nhi, quạt một lúc lâu mới ngủ.

Đèn trong phòng Cố Tiêu vẫn còn sáng, cách thời gian Thẩm Hi Hòa trở về vẫn còn sớm, cô có thể làm thêm chút đồ.

Hôm nay Cố Tiêu nhìn thấy Thẩm Xuân Hoa các nàng làm giày đầu hổ, rất xinh đẹp, cô nghĩ không biết có nên làm một ít đồ chơi cho bọn trẻ con hay không.

Khắc một ít con vật nhỏ, nếu không thì làm đồ chơi vải nỉ, nếu chỉ có một cái thì không dễ bán, nên phải làm ra một bộ, vậy thì dễ bán hơn rồi.

Chỉ là nếu muốn làm vải nỉ thì phải mua lông dê, rửa sạch, tẩy trắng, nhuộm màu, còn phải đi tìm những hạt châu xinh đẹp về, không có việc nào là không tốn sức cả.

Cố Tiêu nghĩ ngày mai sẽ đi ra chợ nhìn xem sao, cô thấy Thẩm Hi Hòa sắp trở về, liền đi phòng bếp hấp đồ ăn.

Lồng hấp được đặt trong một cái nồi to, có ba cái lồng hấp, đang hấp cơm sườn, hấp canh trứng, và hấp rau xanh.

Vừa đơn giản vừa thuận tiện, còn có thể thay đổi đa dạng nhiều cách hấp khác nhau, có thể hấp bảy ngày không trùng lặp.

Qua giờ Hợi, lại đợi thêm một lát thì Thẩm Hi Hòa mới trở về, Cố Tiêu đi phòng bếp múc cơm, Thẩm Hi Hòa múc nước rửa tay.

Cố Tiêu không đói bụng, nên chỉ múc một chút cơm.

Thẩm Hi Hòa gắp xương sườn vào trong chén của cô, "Muội ăn thịt nhiều một chút."

Cố Tiêu nói: "Muội không đói bụng, trưa nay nương để lại cho muội rất nhiều cơm."

Thẩm Hi Hòa gật đầu, "Vậy thì cũng ăn nhiều một chút, Tiểu Tiểu, muội mấy ngày nay có cảm thấy không thoải mái hay không?"

Cố Tiêu đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu, "Không có chỗ nào không thoải mái nha. Chỉ là ban ngày có chút nóng, buổi tối vẫn còn tốt."

Trời cũng nóng hơn một chút, cuối tháng 7, nóng thêm một tháng nữa thì thời tiết sẽ dần mát mẻ hơn.

"Không phải là có nóng hay không." Thẩm Hi Hòa thở dài, "Cho dù có nóng, thì cũng không thể đụng đồ lạnh quá nhiều, bụng muội mấy ngày nay có không thoải mái hay không?"

Cố Tiêu nuốt xuống một miếng cơm, phản ứng một lúc mới biết được Thẩm Hi Hòa là có ý gì?

Nguyệt sự của cô ở trong mấy ngày cuối tháng này, có khi sẽ trễ một chút, dù sao bụng cũng không khó chịu, nên cô cũng không quan tâm, hai ngày nay cũng có nhiều việc, quay qua quay lại đã quên mất chuyện này.

Cố Tiêu lấy mu bàn tay sờ lên mặt, "Không có không thoải mái."

"Không thể uống nước lạnh, cũng nên bớt đụng vào, ban ngày ta phải ở thư viện, buổi tối mới trở về, khó chịu thì nói cho ta." Thẩm Hi Hòa cúi đầu ăn cơm, "Đại phu nói phải chậm rãi điều dưỡng, hai ngày này uống chút trà gừng đường đỏ đi."

"Muội ngâm nước ngải cứu, cảm giác đã khá hơn nhiều, không đau vẫn phải uống sao." Cố Tiêu thực sự không thích mùi của gừng, ăn cũng không ngon.

Thẩm Hi Hòa nói: "Dù sao thì còn dễ chịu hơn so với đau bụng, muội nghe lời một chút."

Dịch giả: Hoa Hoa Hạ

Thẩm Hi Hòa tất nhiên là nguyện ý chăm sóc cho cô, xoa bụng cho cô, nhưng mà không muốn Cố Tiêu khó chịu.

Hắn nói quá nhiều, chỉ sợ Cố Tiêu sẽ chê hắn lải nhải.

Cố Tiêu đặt đũa xuống: "Muội như vậy còn chưa đủ nghe lời sao."

Không uống nước lạnh, mùa hè nắng nóng như vậy mà còn phải uống nước ấm, mỗi ngày đều ngâm nước ngải cứu, mặc dù là vì tốt cho bản thân cô, nhưng mà.. cô không nghe lời chỗ nào chứ.

Thẩm Hi Hòa cúi đầu nhìn cơm, hắn hiểu được cũng không nhiều lắm, đi y quán vẫn là bởi vì Cố Tiêu, chính là bởi vì không hiểu lắm, cho nên tất cả đều phải dựa vào chính mình lĩnh hội.

Mấy ngày trước tính khí Cố Tiêu có chút nóng nảy, hắn muốn tạm tránh mũi nhọn trước.

Thẩm Hi Hòa: "Rất tốt, rất tốt, muội ăn nhiều một chút."

Cố Tiêu cắn một miếng xương sườn, ăn cơm xong thì cô về phòng ngâm nước ngải cứu.

Cô xoa bụng dưới, một tháng này chính là sợ bụng sẽ đau, nên làm gì cũng đều rất cẩn thận, nếu lần này vẫn còn đau..

Vậy thì chỉ có thể nói ngải cứu mà Thẩm Hi Hòa đưa không có tác dụng, biện pháp này không được.

Chăm sóc bên ngoài điều dưỡng bên trong, việc điều dưỡng thân thể này cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày, nguyệt sự lần này tới Cố Tiêu vẫn cảm thấy đau, nhưng mà so với trước đây đau tới nỗi không xuống được giường thì khá hơn nhiều, cô cảm thấy nước ngải cứu thực sự là một thứ tốt.

Ít nhất thì có thể xuống giường đi lại.

Cố Tiêu liền đi ra tiệm tạp hóa mua một cân lông dê.

Bây giờ lông dê đều được kéo thành sợi rồi dệt thành chăn, với nhiều kiểu dáng mẫu mã khác nhau, có thể để ở trên tràng kỷ ngủ trưa thì đắp, hoặc là trải trên mặt đất, như thế nào cũng được.

Lông dê rất đắt, mua nửa túi, cũng đã tốn hết hai lượng bạc.

Lông dê đã mua rồi, còn phải mua thuốc nhuộm nữa.

Thuốc nhuộm lần trước Cố Tiêu mua đã dùng hết rồi, cho nên lại đi tiệm vải một chuyến, đồ đạc đã mua xong, cô lại đi một chuyến tới hiệu sách, nhờ Trương chưởng quầy tìm một ít hạt châu, đủ loại màu sắc lớn nhỏ khác nhau đều cần.

Trương chưởng quầy nói: "Cái này thì dễ, tiểu đông gia tới vừa đúng lúc, Thịnh Kinh có gởi thư tới, cô mau nhìn xem."

"Đèn kéo quân đã bán đi rồi, vừa mới mang lên đã bị mua đi rồi!" Trương chưởng quầy hết sức vui mừng, một bộ dáng đã phát tài.

Giấy viết thư khá dày, Cố Tiêu hỏi: "Nhiều như vậy sao?"

Trương chưởng quầy lập tức ngưng cười, hắn che miệng ho khan hai tiếng, nói: "Cháu trai ta chưa hiểu việc đời, bốn trang phía trước đều là nói đèn kéo quân và hoa bất tử rất đẹp, tiểu đông gia bắt đầu xem từ trang thứ năm là được."

Cố Tiêu gật đầu, bắt đầu xem từ trang thứ năm, ".. Đèn kéo quân bán được 1500 lượng bạc!"

"Còn không phải sao, mới vừa mang lên đã bán đi rồi, nhưng mà không phải là tiểu đông gia muốn bày tới trung thu sao, cho nên đèn này phải tới trung thu mới có thể mang đi." Trương chưởng quầy cảm thấy cháu trai vẫn là người trẻ tuổi, nếu là hắn, chắc chắn sẽ cắn chặt đến Tết Trung Thu mới bán, nói không chừng giá sẽ còn cao hơn nữa.

Đa Bảo Các ở Thịnh Kinh, nhân mạch ít, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm, phải tự mình đứng vững mới được, như vậy thì sẽ không sợ ảnh hưởng bởi tiền tài và quyền thế.

Trương chưởng quầy nói: "Tiểu đông gia, lụa hoa dệt kinh Phật.."

Cố Tiêu lắc đầu, "Có thể dệt, nhưng phải mất ba bốn tháng, hơn nữa đều là do ta làm, không tới phiên các nàng lựa chọn."

Cố Tiêu đây là làm một bà chủ quật cường, có thể nhanh có thể trì hoãn, muốn làm cái gì thì làm cái đó.

Trương chưởng quầy vừa nghe thấy đã không vui rồi, ba bốn tháng, nếu như làm cái này thì sẽ không làm được những thứ khác, nếu như đồng ý, vậy chẳng phải là mọi người ai cũng đều tới Đa Bảo Các muốn này muốn nọ hay sao.

"Không cần dệt, nếu mà làm cái này thì sau này còn phiền phức hơn," Trương chưởng quầy nói: "Tiểu đông gia muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần chiều theo mấy tật xấu kia của bọn họ."

Sau này phải nói cho rõ ràng, Đa Bảo Các có quy định của Đa Bảo Các, đồ vật khi nào đến, khi nào bán, đều do bọn họ định đoạt.

Cố Tiêu gật đầu, "Nếu không có chuyện gì khác thì ta về đây."

Trương chưởng quầy đưa Cố Tiêu ra ngoài, "Tiểu đông gia, cô tìm mấy loại hạt châu như thế này để làm gì vậy? Làm trâm cài tóc sao?"

Cố Tiêu nói: "Làm xong thì chưởng quầy sẽ biết thôi."

Đồ chơi vải nỉ làm xong, chỉ cần đặt lên là có thể ngắm được cả ngày, nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, ai mà không thích chứ.

Trương chưởng quầy gật đầu, hắn trực tiếp tìm một tráp hạt châu, có hạt châu bằng đá, hạt châu bằng ngọc thạch, còn có rất nhiều trân châu, tất cả đều đã đục lỗ như lời Cố Tiêu nói.

Cố Tiêu làm món đồ chơi vải nỉ đầu tiên là một con mèo có hai màu trắng đen, cao hai tấc, đang cong đuôi liếm móng vuốt, mắt mèo sáng lấp lánh, lộ ra răng nanh, còn có đầu lưỡi màu hồng nhạt đang thè ra.

Bộ lông ở bốn móng vuốt có màu trắng như tuyết, đệm thịt phấn nộn đô đô, lông dê lót nỉ phải dùng xiên tre buộc chặt lại, dán các loại lông màu sắc khác nhau lên, rồi thêm râu, một con mèo đen trắng làm bằng lông dê lót nỉ đã xong.

Mèo đen trắng, mèo cam, còn có mèo thuần trắng sắc, Cố Tiêu còn làm hai con vẹt với bộ lông sặc sỡ, ngày nào cũng khắc chứ, rồi làm lông dê lót nỉ, chờ tới tối lại làm thêm một bữa cơm cho Thẩm Hi Hòa.

Thẩm Hi Hòa mỗi ngày đều về nhà đúng giờ, có khi sẽ mang đồ về cho Cố Tiêu, hắn chỉ có khi bút mực dùng hết mới ra khỏi thư viện, chỉ cần đi ra thì nhất định sẽ mua đồ cho Cố Tiêu.

Trước kia mang đồ ăn về là chủ yếu, bây giờ thì mang về hai gói ngải cứu.

"Lần trước mua chắc là đã dùng hết rồi." Thẩm Hi Hòa đưa túi ngải cứu cho Cố Tiêu, "Đại phu nói còn phải ngâm thêm nữa."

Cố Tiêu biết ngải cứu là thứ tốt, tuy rằng mùi của nó không dễ ngửi, nhưng mà dùng tốt, ngâm thì ngâm, chỉ cần không đau nữa là được, "Vậy thì còn phải ngâm thêm bao lâu nữa a?"

Thẩm Hi Hòa nói: "Càng lâu càng tốt, ta sẽ mua về cho muội."

Thẩm Hi Hòa duỗi tay xoa đầu Cố Tiêu, cũng chỉ có hai ngày này là tính khí hơi thất thường chút, ngày thường thì rất ngoan.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết
Status
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back