Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 20: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (20)

[HIDE-THANKS]
dqcS6L8.jpg


"Hay là.. kỳ thật cậu là tàn phẩm trong các hệ thống, phía trước cậu đem mình thổi phồng như vậy, kỳ thật là lo lắng tôi biết cậu là cái tàn phẩm sẽ ghét bỏ cậu. Cậu sở dĩ trói định tôi, là bởi vì cậu đồng dạng yêu cầu điểm công đức, tới chữa trị cậu cái tàn phẩm này, đúng không?"

* * *

"Khó trách lễ vật tân thủ cậu không có. Tân thủ công lược cũng không có. Kỹ càng tỉ mỉ cốt truyện cũng không có. Bởi vì cậu là cái tàn phẩm a." Đường Hoan vừa nói vừa tự mình nhận đồng gật đầu.

Hệ thống: .

".. Tôi chỉ là tạm thời còn không có khai phá ra công năng, tôi không phải tàn phẩm." Hệ thống vô lực giải thích.

"Không cần giải thích, tôi làm bộ tin, thỏa mãn lòng tự trọng của cậu."

"Tôi thật không phải.." Cái quỷ gì làm bộ tin tưởng? Vì cái gì không hiểu ra sao đã bị đeo vào cái tàn phẩm danh hiệu?

"Đúng đúng đúng, cậu không phải." Cỡ nào có lệ hùa theo.

Hệ thống: .

Hệ thống khí đến rớt tuyến sinh hờn dỗi.

Sau khi đưa Phó Liệt đến trường thi, Đường Hoan bắt đầu xoay người trở về.

Một chiếc xe ngựa màu xanh thập phần không bắt mắt từ bên người cô chạy qua, Đường Hoan nguyên bản là vô tri vô giác, rốt cuộc xe ngựa trên đường nhiều như vậy, một chiếc này lại không phải nạm vàng mang ngọc, dựa vào cái gì làm bổn bảo bảo xem nhiều một cái.

Nhưng mà ở thời điểm cùng Đường Hoan gặp thoáng qua, khí rớt tuyến hệ thống lại đột nhiên xông ra.

Không có bán manh.

Không có động kinh.

Nhạc tự mang bối cảnh bi tình, thê thê thảm thảm xúc động, nghe được Đường Hoan da gà thiếu chút nữa rớt đầy đất.

"Hắn, khi còn nhỏ bị chí thân vứt bỏ, vận mệnh nhấp nhô. Hắn, thời niên thiếu toàn thôn bị đồ sát, lưng đeo huyết hải thâm thù. Hắn là ngày mùa thu gió thảm mưa sầu, là gió lạnh băng sương mùa đông, cũng là đáng thương đến cực điểm một sớm vai ác. Vai ác dưỡng thành, không thiếu tuổi thơ chịu khổ, vào một ngày kia, lúc trước vứt bỏ hắn mẹ ruột lần thứ hai xuất hiện, rốt cuộc là hận, vẫn là bắt tay giảng hòa? Là đi ngược lại, vẫn là mẫu tử đoàn viên? Là.."

Này giới thiệu tựa như lời dạo đầu điện ảnh, làm Đường Hoan tưởng đánh lộn.

Là cái con khỉ.

Lăn!

Giới thiệu một chút nhiệm vụ chi nhánh mà thôi, như vậy đầy nhịp điệu còn chưa nói đến đúng trọng điểm, không cảm thấy chính mình diễn quá nhiều sao?

"Ký chủ, cô đã cùng nhân vật chủ yếu của nhiệm vụ chi nhánh oan gia ngõ hẹp, nhiệm vụ chi nhánh" đền bù khuyết điểm "chính thức mở ra."

Hệ thống vì tỏ vẻ chính mình cao lãnh, liền quen thuộc "thân ái" đều không hô, trực tiếp nghiêm trang mà xưng hô ký chủ.

Đường Hoan vẻ mặt mộng bức.

Cho nên nhiệm vụ chi nhánh của cậu, liền như vậy.. giới thiệu xong rồi?

Đơn giản khái quát một chút nhân sinh bi thảm của Phó Liệt, sau đó nhiệm vụ này cùng mẹ của hắn có quan hệ, lại sau đó đâu?

Cậu mẹ nó nhưng thật ra nói người trên xe ngựa là cái thân phận gì, đem thân phận mẫu thân của Phó Liệt nói rõ ràng a.

"Ký chủ, cốt truyện cụ thể, yêu cầu cô chính mắt nhìn thấy nhân vật chính của nhiệm vụ chi nhánh mới có thể truyền tống."

Đường Hoan: Cậu mẹ nó không nói sớm.

Nhìn xe ngựa càng lúc càng xa, Đường Hoan ngao một tiếng liền nhanh chóng đuổi theo.

Hố được không nghe lời ký chủ, hệ thống cảm thấy chính mình cũng là quá lợi hại.

Bổn hệ thống mới không nói cho cô đây là bổn hệ thống trả thù cô.

Hừ, bổn hệ thống là cái có tính tình hệ thống biết không.

Đường Hoan không dám truy chiếc xe ngựa kia đến thật gần, chờ xe ngựa dừng lại, mới dám yên lặng trốn trong góc, nhìn lén người từ trên xe ngựa xuống.

Trước tiên một lão ma ma từ trên xe ngựa xuống.

Tiếp theo là hai cái nha hoàn như hoa như ngọc, xem chất liệu quần áo so với tiểu gia bích ngọc (tiểu thư nhà khá giả) bình thường còn muốn quý hơn vài phần.

Nhìn trận thế này, Đường Hoan tức khắc mở to hai mắt.

Cô có một loại dự cảm, chờ lát nữa người từ trên xe ngựa xuống, tuyệt đối là cái chọc không được nhân vật.

Không sai, đây là giác quan thứ sáu của nữ nhân.

Chính là tùy hứng như vậy.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 21: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (21)

[HIDE-THANKS]
OpnsR2r.jpg


Mà sự thật chứng minh, giác quan thứ sáu của Đường Hoan vẫn là thực chuẩn xác, một bàn tay oánh bạch như ngọc từ trong xe ngựa duỗi ra, sau đó một vị quý phụ ba mươi tuổi hơn từ trên xe đi xuống.

Phụ nhân kia dung mạo cực kì diễm lệ, hơn nữa cả người đều để lộ ra một cổ quý khí cùng uy nghiêm. Lăng la tơ lụa làm nền cho nàng, mỹ mạo mới là sát khí lớn nhất của nàng, đẹp đến gãi đúng chỗ ngứa, đẹp đến điềm đạm đáng yêu, mặc dù Đường Hoan là một nữ nhân cũng muốn nhìn đến chảy nước miếng.

Phụ nhân xuống xe liền vội vàng vào tòa nhà này.

Biểu tình nhìn qua còn có chút hoảng loạn, đáy mắt phiếm lệ quang, xem đến tâm Đường Hoan đều mau nắm lại..

Sách, thật là đẹp mắt!

Đường Hoan cảm khái, nhưng khi cô biết nữ nhân vừa rồi cùng Phó Liệt có quan hệ sâu xa, tức khắc không còn tâm tình thưởng thức mỹ mạo, tương phản..

Cô đối nữ nhân kia có một loại chán ghét khó có thể miêu tả được.

Sở Thanh Thủy.

Lương phi được sủng ái nhất trong hậu cung, dưỡng mẫu của Yến vương Thẩm Hàn Xuyên.

Thái tử vừa là con vợ cả, vừa là trưởng tử, theo lý mà nói, địa vị của hắn hẳn là không người có thể dao động. Nhưng cố tình Thẩm Hàn Xuyên lại có thể tranh đoạt ngôi vị cùng hắn, dựa vào cái gì?

Dựa vào hắn nhận một cái mẫu phi tốt, là bảo bối trong lòng đương kim thánh thượng.

Yến vương Thẩm Hàn Xuyên, vừa sinh ra liền mất mẹ, mẹ hắn bất quá là cung nữ bị hoang thượng sủng hạnh lúc say rượu mà thôi. Nhưng cũng không biết tạo hóa như thế nào, thế nhưng có thể được sủng phi đương triều nuôi dưới gối, hơn nữa coi như con ruột.

Ha hả, cái gì tạo hóa?

Có thể là nam chính quang hoàn đi. Đường Hoan dưới đáy lòng lạnh lùng phun tào.

Nếu Lương phi chỉ là Hiền phi liền thôi, nhưng nàng cũng là –

Mẹ ruột Phó Liệt.

Sở Thanh Thủy nguyên bản là thiên kim nhà quan lại, trước khi đương kim thánh thượng đăng cơ, cùng thánh thượng lưỡng tình tương duyệt, thanh mai trúc mã. Chỉ tiếc phụ thân nàng đi sai một bước, làm cho gia tộc bị tịch thu tài sản, tất cả nữ quyến Sở gia đều bị bán đi. Mà Sở Thanh Thủy càng là bị bán đến thâm sơn cùng cốc, nhừng bởi vì nàng có một gương mặt đẹp, phụ thân Phó Liệt hao hết sở hữu tích tụ đem người mua trở về.

Từ thiên kim quý tộc lưu lạc thành nô.

Từ cẩm y ngọc thực, lưu lạc đến phải gả cho hương dã thôn phu.

Chênh lệch như vậy đích xác rất lớn, Sở Thanh Thủy tao ngộ đích xác cũng làm Đường Hoan cảm thấy đáng thương, nhưng này liền có thể thành lý do bỏ chồng bỏ con sao?

Đương kim thánh thượng đăng cơ, tìm tới tình cũ.

Sở Thanh Thủy không chút do dự liền lựa chọn vào cùng làm phi.

Làm một cái cô nhi từ nhỏ đã bị người vứt bỏ, Đường Hoan chỉ cảm thấy loại mẫu thân này, quả thực làm cô cảm thấy ghê tởm.

Có lẽ là cùng Phó Liệt ở chung lâu rồi, cô càng cảm thấy bất bình thay cho Phó Liệt.

Lại vừa nhấc đầu xem, tòa nhà Lương phi tiến vào nguyên lai là Yến vương Thẩm Hàn Xuyên phủ đệ, tức khắc trong lòng càng khó chịu.

Hai tháng này cô xem như cùng hạ nhân trong phủ thải tử có chút giao tình, hai ngày trước mới vừa nghe người trong phủ thái tử nói, Yến vương cảm nhiễm phong hàn, hình như có chút nghiêm trọng.

Lại cùng biểu tình vừa rồi của Lương phi kết hợp liên tưởng lên, Đường Hoan càng thêm cảm thấy trong lòng khó chịu.

Có thể vứt bỏ con ruột theo đuổi vinh hoa phú quý, hiện tại còn ở trên người con nuôi thi triển tình thương của mẹ?

Lương phi nương nương, quả thật là..

Mẫu tử tình thâm.

Rốt cuộc vai ác là chính mình nhìn hắn trưởng thành, Đường Hoan càng thêm cảm thấy đau lòng Phó Liệt.

Nhiệm vụ chi nhánh kêu "Đền bù khuyết điểm".

Hệ thống, nếu cậu dám nói nhiệm vụ này là làm Phó Liệt cùng Lương phi tiêu trừ hiểu lầm, hòa thuận vui vẻ, bổn bảo bảo băm cậu, cái rác rưởi hệ thống.

"..."

Ký chủ của tôi bộ dáng giống như thực hung tàn, hệ thống bắt đầu nhìn lại lúc trước chủ nhân là như thế nào hình dung về ký chủ?

Cao quý đoan trang?

Dịu dàng hiền thục?

Thiện lương dễ thân?

Cái con khỉ a. Sớm biết rằng ký chủ là cái tình tính này, đầu óc còn thường thường chạy trật, nó mới không cần trói định cô ta a.

Hệ thống cảm thấy, nó có thể là trói định một cái ký chủ giả.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 22: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (22)

[HIDE-THANKS]
9TvUrP3.jpg


"Không không không, nhiệm vụ chi nhánh là làm Phó Liệt cùng Lương phi gặp nhau, này liền đã xem như đền bù khuyết điểm. Đến nỗi vai ác Boss có nguyện ý chữa trị quan hệ mẫu tử với Lương phi hay không, phụ thuộc vào chính hắn."

Dựa theo nguyện bản cốt truyện phát triển, Phó Liệt thẳng đến chết cũng không cùng Lương phi chạm mặt.

Đường Hoan vẫn luôn không tỏ thái độ.

Hệ thống sờ không chuẩn trong lòng nàng rốt cuộc suy nghĩ cái gì, vì thế thấp thỏm bất an mà thử nói: "Hoan Hoan thân ái, hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, có thể đạt được 2 điểm cộng đức, tích lũy 1000 điểm công đức có thể chữa khỏi bệnh nan y của cô nha."

"Tôi nhớ rõ cậu đã nói, hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến kéo dài thọ mệnh, hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh đạt được điểm công đức, tôi đây hoàn thành cái nhiệm vụ chủ tuyến này có thể kéo dài bao nhiêu thọ mệnh?" Đường Hoan vẫn cứ không tỏ thái độ, ngược lại chuyển chủ đề khác.

"Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến ở một cái thế giới, có thể giúp cô kéo dài một tháng tuổi thọ, mỗi thế giới đều sẽ có nhiệm vụ chi nhánh, ký chủ có thể lựa chọn hoàn thành hay không. Nhiệm vụ chi nhánh thu hoạch được điểm công đức, có thể trợ giúp ký chủ trị tận gốc bệnh nan y."

"Vậy cái nhiệm vụ chi nhánh này tôi không làm, dù sao cách 1000 điểm công đức thực xa, thêm hay không thêm 2 điểm kia đều không sao cả." Đường Hoan chém đinh chặt sắt mà cự tuyệt.

* * *

Hệ thống trong lòng quả thực hiện lên một đống loạn mã: @@@@@@@

Không tích nửa bước làm sao được ngàn dặm, không tích sông nhỏ làm sao thành biển lớn a!

Cô không thể vì 1000 điểm công dức quá xa xôi liền tự sa ngã a!

Không phải cô sợ chết sao? Sợ chết thì cô phải làm nhiệm vụ chi nhánh a.

Bất luận hệ thống làm nũng hay bán manh, nhưng tính chó của Đường Hoan vừa lên tới, hoàn toàn không có thương lượng đường sống.

Cô chính là không muốn làm nhiệm vụ này, không vì cái gì khác, cô đau lòng.

Bị mẹ ruột vứt bỏ khẳng định là nỗi đau bí ẩn nhất trong lòng Phó Liệt, cô không nghĩ vì nhiệm vụ chi nhánh mà tàn nhẫn như vậy, đi thúc đẩy Phó Liệt cùng Lương phi gặp nhau. Chẳng sợ có một ngày vận mệnh cho phép, Phó Liệt cùng Lương phi vẫn gặp, kia cô cũng tuyệt đối không thể ở trong đó đẩy một tay.

* * *

Đúng như Đường Hoan suy nghĩ, Lương phi sở dĩ nước mắt lưng tròng vội vã xuất cung là vì Thẩm Hàn Xuyên phong hàn cực kì nghiêm trọng, thân là từ mẫu (mẹ hiền), nàng tiến đến thăm bệnh.

Hậu cung phi tần, thế nhưng có thể tùy ý ra cung.

Đủ để thấy được trình độ được sủng ái của Lương phi.

Lương phi tỉ mỉ nhìn Thẩm Hàn Xuyên, dặn dò hạ nhân trong phủ Yến vương chiếu cố chủ tử thật tốt xong, mở từ phủ Yến vương rời đi.

Mà sau khi Lương phi rời khỏi, nguyên bản khuôn mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh, bộ dạng ỉu xìu Thẩm Hàn Xuyên trong nháy mắt biểu tình trở nên âm trầm lãnh khốc.

A, mẫu từ tử hiếu?

Hắn bất quá là hàng thay thế mà thôi.

Một cái không trinh không khiết nữ nhân, thế nhưng đem đường đường là hoàng tử một nước trở thành hàng thay thế của một tên hương dã thôn phu, như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa.

Từ nhỏ dưỡng dưới gối Lương phi, Thẩm Hàn Xuyên liền cảm thấy nữ nhân xem hắn như con ruột này, thời điểm nhìn hắn, ánh mắt phảng phất xuyên thấu qua hắn để tưởng niệm người khác. Rốt cuộc cách đây không lâu, hắn đã biết quá khứ của Lương phi..

Ở nơi thôn dã từng thành thân, từng sinh hài tử, lại vì vinh hoa phú quý, bỏ chồng bỏ con!

Đương nhiên, Lương phi nương nương cũng không cho rằng nàng vì tám ngày phú quý kia trong hoàng cung, nàng là vì chân ái.

Lúc này đúng là thời điểm mấu chốt hắn cùng thái tử tranh đoạt ngôi vị.

Nếu bị đối thủ của hắn biết, trước khi vào cung Lương phi đã có một đứa con trai..

Kia tuyệt đối là đả kích trí mạng đối với hắn.

Cho nên những người đó, cần thiết chết.

Đặc biệt là cái thiếu niên làm hắn đường đường Yến vương trở thành vật thay thế kia, cần thiết chết không có chỗ chôn!
[/HIDE-THANKS]

P/s: Nhấn like để đọc truyện nha mấy chế <3
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 23: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (23)

[HIDE-THANKS]
qy6St07.jpg


Không có gì bất ngờ xảy ra, Phó Liệt ở trong khoa khảo tỏa sáng rực rỡ, trổ hết tài năng.

Lại ở trong cuộc thi đình, thâm chịu đương kim thánh thượng thưởng thức, được khâm điểm làm trạng nguyên.

Nguyên bản dựa theo lệ thường, trạng nguyên trước tiên làm việc ở Hàn Lâm viện, mấy năm sau lại bị điều ra kinh rèn luyện, rồi sau đó mới hồi kinh nhận lấy trọng trách. Nhưng Phó Liệt thâm chịu hoàng ân, thế nhưng trở thành tâm phúc của hoàng thượng, được ban cho một tòa trạng nguyên phủ nguy nga vô cùng không tính, còn lập tức được phong làm chính tứ phẩm quan viên.

Thiếu niên anh tài.

Nhìn đến Phó vai ác khí phách hăng hái hiện tại, Đường Hoan lại là bội phục, lại là than tiếc.

Quả nhiên, không hổ là một thế giới vai ác Boss, khí vận nghịch thiên này, trừ bỏ nam chính quang hoàn có thể chống lại, chỉ sợ không người có thể đuổi kịp.

Nhưng là tưởng tượng đến một cây cải trắng bị heo củng, chính mình vẫn là đầu heo củng cải trắng kia, liền cảm thấy một trận than tiếc.

Ngày Phó Liệt vào triều làm quan, đủ loại quan lại ở tửu lầu chúc mừng.

Chờ buổi tối trở về, trên người từ trước đến nay chỉ có hương mực thiếu niên áo xanh, cả người đều bị bao bọc trong mùi rượu nùng liệt.

Ánh trăng như nước.

Đường Hoan hơn nửa đêm đối mặt với Phó Liệt uống say, có chút đau đầu.

Ngạo kiều Phó Liệt giờ phút này ngoan ngoãn đến giống như trung khuyển, nhắm mắt theo đuôi mà đi phía sau cô, tùy ý cô nắm đi vào phòng. Ánh mắt trong suốt nhìn cô, Đường Hoan cảm thấy mình phảng phất nhìn thấy đầy trời sao trong mắt hắn.

Liền khi cô chuẩn bị ra ngoài múc nước rửa mặt cho Phó Liệt.

Thiếu niên vừa rồi còn ngoan ngoãn như trung khuyển, bá đạo mà nắm lấy cổ tay cô.

Kéo một cái.

Đam người kéo vào trong lòng ngực.

Còn duỗi tay sờ sờ đầu Đường Hoan, tuyệt thế dung nhan dần dần nảy nở nhiễm mùi rượu.

Ngay sau đó, mượn rượu hành hung.

Môi mỏng ấn lên môi anh đào của Đường Hoan, khi nặng khi nhẹ mà mút, tiếng nước tấm tắc.

Không khí ái muội sền sệt lưu chuyển trong phòng, Đường Hoan tức khắc đầu óc trống rỗng, một nụ hôn dừng ở môi cô vào ngày Phó Liệt đi thi kia, cô vẫn luôn cảm thấy hắn là bởi vì khẩn trương trước khi thi, nên hành vi thác loạn.

Vậy trước mắt..

Chẳng lẽ là say rượu loạn tính?

Liền khi Đường Hoan lung tung suy đoán, Phó Liệt đem môi dời đi, thần sắc mê mang cúi đầu nhìn cô, lẩm bẩm tự nói: "Hoan nhi, ta, là của ta.."

Phó Liệt sau khi uống say phá lệ khó chơi.

Đường Hoan đem người an trí trên giường trong phòng, kết quả đến nửa đêm, hắn thần không biết quỷ không hay liền yên lặng bò tới bên người cô..

Nằm xuống.

Hơn phân nửa đêm, Đường Hoan nghiêng người nằm, cảm giác phía sau nhiều thêm một người, não bổ ra n bộ điện ảnh kinh dị não tàn, sau đố sợ tới mức một chân đem người đá xuống giường.

Người sau khi uống say có một điểm tốt, không biết đau, hơn nữa phá lệ chấp nhất.

Sau khi Phó Liệt bị đá xuống giường, lần thứ hai nhắm mắt sờ soạng bò lên trên, rồi sau đó gắt gao mà ôm lấy eo Đường Hoan, mặt cọ cọ trên lưng cô, bình yên mà ngủ.

Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, phát hiện trong khuỷu tay mình nhiều ra một Phó Liệt..

Phá lệ bình tĩnh đạm nhiên.

Đường Hoan yên lặng nhìn hắn.

Hắn yên lặng nhìn Đường Hoan.

"Tin tưởng ta, ta thật không làm gì ngươi." Không tin anh xem mắt to chân thành của tôi.

Đường Hoan nỗ lực trừng lớn mắt.

"Nương tử.." Phó Liệt khàn khàn thanh giọng, vươn tay đem tóc đen hỗn độn của Đường Hoan vén đến sau tai, giọng nói nghe có chút quái dị, như là đang khắc chế chút gì.

Đường Hoan cảm nhận được một vật nóng bỏng đang chống chính mình..

Cô tưởng, đậu má, cô mơ hồ biết hắn đang khắc chế cái gì! Đều nói sáng sớm là thời điểm nam nhân hứng thú lớn nhất, cho nên..

Phó vai ác là tương lôi kéo cô tới một phát?

Cho nên, cô hẳn là không cần tiết tháo mà tiếp thu?

Vẫn là.. không cần tiết thào mà tiếp thu?
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 24: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (24)

[HIDE-THANKS]
21gBX5d.jpg


Thời gian gần đây, vai ác đại nhân nguyên bản chưa nảy nở thanh tuấn dung nhan đã trở nên yêu nghiệt, sau khi gặp biến cố lớn, đã hoàn toàn rút đi tính trẻ con của thiếu niên, có sự trầm ổn không phù hợp với tuổi.

Thân là một cái nhan khống (yêu thích khuôn mặt xinh đẹp), một cái nhan không có hảo cảm nhất định đối với Phó Liệt, vai ác đại nhân nếu muốn tới một phát..

Đường Hoan tưởng, kỳ thật cũng không phải không thể tiếp thu.

Nghĩ như vậy, có phải tiết tháo rớt đầy đất hay không?

Nhưng mà sự thật chứng minh Đương Hoan suy nghĩ nhiều, cũng không biết là Phó Liệt đủ khắc chế, vẫn là vì tạm thời Đường Hoan còn không có tư sắc làm hắn mất khống chế, sau một lát, Phó Liệt xoay người xuống giường, lưu lại một câu: "Nương tử, vi phu đi thượng triều."

Đầu óc của Đường Hoan, lần thứ hai lỗi nhịp.

Đậu má, lão tử làm công tác tư tưởng bao lâu anh biết không?

A a a, Đường Hoan cảm thấy chính mình muốn nổi điên.

* * *

Phó Liệt đi ra phủ trạng nguyên.

Gió sáng sớm đem tất cả rung động vừa rồi của hắn thổi tan đến không còn một mảnh.

Không phải không có xúc động, chỉ là..

Hoàng quyền loại đồ vật này quá mức tàn khốc, tranh đoạt ngôi vị, nếu không đến cuối cùng, ai cũng không biết ai mới là người thắng đến cuối cùng. Hắn đã cột vào trên thuyền của thái tử, hơn nữa lấy quan hệ trước mắt của hắn cùng thái tử, sau này thế tất sẽ trở thành tâm phúc của thái tử.

Vạn nhất cuối cùng thái tử thua..

Hắn Phó Liệt nhất định không có kết cục tốt.

Tất cả mọi người đều đã chết, đều đi xa hắn, hắn chỉ có nàng.

Hắn muốn nàng.

Muốn hoàn toàn chiếm hữu nàng.

Chính là Phó Liệt, ngươi có thể nào ích kỉ như thế?

Ngươi phải vì nàng nghĩ đến lâu dài chút, tỷ như..

Lưu nàng hoàn bích chi thân (tấm thân xử nữ), vạn nhất thái tử thất bại, nàng còn có thể tìm một nhà trong sạch gả đến, không phải sao?

Dựa vào ý nghĩ như vậy, hắn mới áp xuống được cuồn cuộn dục niệm trong lòng.

Hoan nhi, chờ ta, đến khi thái tử đăng cơ, được không?

* * *

Từ lúc Phó Liệt chính thức tiến vào triều đình, thiếu niên áo xanh đã sớm rút đi tư thái nghèo túng lúc trước, trở nên càng ngày càng khí thế bức người.

Vốn dĩ người đọc sách cổ đại đều cổ hủ đến giống cái ông cụ non.

Phó Liệt vào triều làm quan, vì thế càng có vẻ đoan chính như ngọc.

Bất cứ lúc nào sống lưng cũng thẳng tắp, giống như thanh tùng thúy bách, cho người ta một loại cảm giác uy nghi. Hơn nữa hành sự cũng càng ngày càng bá đạo, không dung người xen vào, mỗi ngày cần thiết đem cô ôm vào trong ngực ngủ.

Đường Hoan tỏ vẻ kiên quyết phản đối trở thành gối ôm hình người.

Anh biết bổn bảo bảo muốn khắc chế không cường anh, yêu cầu nhiều ít dũng khí sao?

Nhưng mà, phản đối không có hiệu quả.

Mỗi đêm, bên cạnh cô đều có một thân mình ấm nóng, hắn thật cẩn thận mà ôm cô.

Đường Hoan: "Vì cái gì tôi cảm thấy nhiệm vụ chạy trật?"

Nửa đêm, Đường Hoan lén lút cùng hệ thống giao lưu.

"Chạy trật sao?" Hệ thống hỏi lại.

"Nhiệm vụ của tôi chẳng lẽ hông phải làm chết khí vận chi tử, trợ giúp vai ác Boss đi lên đỉnh cao nghịch tập?" Đường Hoan vô cùng đau đớn.

"Đúng vậy." Hệ thống vẻ mặt ngốc manh.

"Chính là tôi mẹ nó trừ bỏ lúc trước thời điểm xin cơm gặp qua nữ chính một lần, cùng khí vận chi tử căn bản là chưa từng giao thủ a. Phó Liệt sở dĩ có thể đi đến hôm nay, đều là công lao của một mình hắn." Đường Hoan cảm thấy chính mình hơi phế sài.

"Cô có thể đổi cái phương hướng suy nghĩ a, nếu không có cô, Phó Liệt có khả năng đã chết trên đường tới kinh thành, là cô ủng hộ hắn a."

Dưỡng lâu như vậy hệ thống rốt cuộc không dỗi cô, quả nhiên vẫn có cho ăn đến quen chủ chó con.

"Nâng đỡ vai ác đi lên đỉnh cao nhân sinh, lại không nhất định phải cuồng túm khốc huyễn điếu tạc thiên, cùng khí vận chi tử cứng đối cứng, cô ngẫm lại, làm nữ nhân sau lưng Boss, ở thời điểm hắn căng không nổi, làm hắn kiên cường nhất hậu thuẫn, có phải cũng là một loại nâng đỡ hay không?"

Đường Hoan lòng nói: Có đạo lý.

"Cho nên nói, phương pháp nâng đỡ có rất nhiều loại. Khi cô là cái phế sài không có gì dùng, vì cái gì nhất định phải tự rước lấy nhục đâu? Rốt cuộc cô chỉ là cái pháo hôi mà thôi, có thể tránh phía sau Boss thời điểm liền tận lực tránh, làm gì đi tìm chết đâu, đúng hay không?"

Đường Hoan: ?

Hệ thống rác rưởi, cậu lăn. Tôi không có cái hệ thống ăn cây táo rào cây sung như cậu.
[/HIDE-THANKS]

P/s: Nhấn like để đọc truyện và ủng hộ mình nha mấy chế <3
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 25: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (25)

[HIDE-THANKS]
mMwRGW0.jpg


Xuân đi xuân lại tới, trong chớp mắt, liền qua ba năm.

Phó Liệt có thể nói là trời sinh mưu sĩ, hắn chính kiến, hắn mưu lược đã hơn xa người thường có thể nghĩ tới.

Trạng nguyên trẻ tuổi lúc trước, sau khi ở trong triều đình tôi luyện ba năm, trong khoảng thời gian ngắn, đã từ chính tứ phẩm nhảy thành quan chính tam phẩm.

Hoàng đế đối với hắn thưởng thức có thể nói là không bình thường, làm hắn nhập vào phe Tể tướng, trở thành môn sinh của Tể tướng.

Trước mắt, Tể tướng đại nhân tuổi tác đã cao, người sáng suốt vừa thấy liền biết, thánh thượng rõ ràng tính toán đem tuổi trẻ trạng nguyên bồi dưỡng thành Tể tướng đời kế tiếp.

Thánh thượng cho Phó đại nhân vinh sủng như thế, rõ ràng là muốn vì thái tử chế tạo cấp dưới đắc lực.

Đối với Đường Hoan mà nói, ba năm này là ba năm tiêu dao tự tại.

Áo tới duỗi tay, cơm tới há mồm, Phó Liệt thời thời khắc khắc sủng cô, chỉ cần cô muốn, chỉ cần hắn có..

Ân, liền tính không có, cũng sẽ nghĩ mọi cách lấy được đồ vật cô muốn.

Nhưng Phó Liệt thay đổi, Đường Hoan lại là bất động thanh sắc xem ở trong mắt.

Đã từng, đối mặt cô đùa giỡn, sẽ không tự giác đỏ tai thiếu niên, đã hoàn toàn lột xác thành một thế hệ quyền thần. Ánh mắt sâu thẳm như biển, vui buồn không hiện ra mặt, hắn ở trước mặt cô như cũ duy trì bộ dáng thiếu niên ngây thơ lúc trước, nhưng Đường Hoan lại vô tình gặp được vài lần..

Cảnh tượng hắn không chút để ý, định đoạt tính mạng vài người.

Trong tiếng khóc tha che trời lấp đất, lãnh đạm như vậy.

Hơn nữa trong xương cốt hắn đã thấm vào hơi thở bá đạo, một khi quyết định chuyện gì, liền vô luận như thế nào cũng không cho phép người khác phản bác..

"Hệ thống, tôi cảm thấy tôi có thể là một ký chủ phế vật." Đường Hoan ở cửa hàng son phấn lắc lư một vòng, sau đó lại lắc lư đi ra, cảm khái vạn phần mà nói.

"Cậu xem đi, ba năm này, tôi cơ hồ cái gì cũng chưa làm, đều sắp bị Phó Liệt dưỡng phế đi, theo tôi thấy, chỉ cần hắn không động tâm với đóa bạch liên hoa nữ chính kia, cơ bản liền không có gì khiến tôi phải nhọc lòng."

"Nếu cô cảm thấy thật sự không có việc gì làm, có thể làm nhiệm vụ chi nhánh a." Hệ thống lét lút kiến nghị.

"Lăn, không làm."

Cô là người có tiết tháo, có nguyên tắc, có hạn cuối.

Nói không làm, liền không làm.

Hệ thống bị cự tuyệt một cách chém đinh chặt sắt như vậy, quả thật giận đến chịu không nổi.

Rác rưởi ký chủ, tôi nguyền rủa cô.

Còn chưa nguyền rủa xong, Đường Hoan thình lình bị người đam cho lùi lại vài bước, hệ thống trừng mắt chó phát ngốc.

* * *Về sau xin kêu nó là hứa nguyện Hệ thống, thế nhưng linh nghiệm nhanh đến như vậy.

Đường Hoan quả thực cũng là vẻ mặt mộng bức a.

Cô chỉ là đi đường, trêu ai chọc ai a.

Vì cái gì có một nữ nhân thình lình từ ven đường lao ra, còn chặt chẽ ôm lấy đùi cô không chịu buông?

"Phu nhân, ta cầu ngài, ngài phát thiện tâm, cứu mẫu tử chúng ta đi." Nữ nhân búi tóc hỗn độn, một đầu tóc rối tung, khóc đến một phen nước mũi một phen nước mắt, nhìn qua bộ dáng chật vật bất kham. Bên cạnh còn đứng một cái trẻ con, ước chừng năm sáu tuổi.

Đường Hoan thậm chí không biết căn bản đã xảy ra chuyện gì.

"Ngượng ngùng, phiền toái buông tay, nhường một chút." Thiện tâm loại đồ vật này, còn tùy người.

Đường Hoan tuy rằng tự nhận không phải là người cùng hung cực ác, nhưng cô cũng không có mặt mũi dám thừa nhận mình là một người thiện lương, bằng không, trong lòng cũng sẽ không bỗng nhiên bốc lên một loại xúc động muốn đem người một chân đá văng ra.

Cho nên loại đồ vật thiện tâm này, đối với cô mà nói, thật là có chút xa xỉ.

"Phu nhân, ngài làm Phó đại nhân thương xót, làm hắn không cần đuổi tận giết tuyệt." Nữ nhân đắm chìm ở giữa thế giới của mình, gào khóc, dù sao chính là không chịu buông tay.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 26: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (26)

[HIDE-THANKS]
0BjDSzE.jpg


Đường Hoan: .

Khí đến khóc thút thít.

Nói chuyện liền nói, kéo quần lão tử làm gì? Lại không buông tay liền muốn rớt a!

Đường Hoan hận chính mình vì cái gì ba năm này ăn đến béo một vòng, nếu không phải như thế, cô liền sẽ không đem lưng quần cột đến lỏng lẻo cho dễ thở. Nếu không cột lưng quần lỏng lẻo, hiện tại cô liền sẽ không cảm thấy được quần mình lung lay sắp đổ, đã bày ra cảm giác lập tức muốn trượt xuống dưới.

Cơ mông căng thẳng.

Không cho quần bị người kéo xuống!

Đường Hoan thực tranh đua, đua đến đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn qua phá lệ cao lãnh!

Nữ nhân tiến đến cầu tình kia thấy Đường Hoan trước sau cao cao tại thượng không nói một lời, vì thế tâm sinh ác niệm, khó thở nói: "Phó Liệt âm độc, hại phu quân ta bị bỏ tù, hiện giờ lại tưởng ép cả nhà ta vào chỗ chết, nếu như vậy, không bằng đồng quy vu tận đi!"

Nói, liền nhổ xuống trâm bạc từ trên đầu, phẫn nộ muốn đứng dậy.

Đường Hoan mộng bức: .

Muốn đem cái quần lung lay sắp đổ của mình nhấc lên, lại tưởng duỗi tay đem nữ nhân đẩy ra, trong lòng quả thực khóc không ra nước mắt.

Đừng có xúc động a, có chuyện từ từ nói. Tôi thề, đừng nói quần lót bên trong rớt xuống, liền tính cô kéo váy tôi, tôi đều khẳng định sẽ trước tiên nghe những cực khổ nhà các cô trải qua a.

Nữ nhân này rốt cuộc không phải loại sát thủ đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, thẳng lấy mạng người, nàng bất quá là lầm thời nảy lòng ác mà thôi, cho nên động tác thập phần chậm chạp, liền ở thời điểm Đường Hoan cho rằng mình cùng đối phương lập tức phải triển khai một đoạn vật lộn sống chết..

Nữ nhân bị người một chân gạt ngã trên mặt đất.

Ngay sau đó Đường Hoan liền cảm thấy mình rơi vào một cái ôm thập phần ấm áp.

Phó Liệt mặt lạnh như sương.

Nhìn qua tâm tình thập phần không sung sướng.

Trong lòng Đường Hoan âm thầm bồn chồn, sợ hãi nhìn đến biểu tình nghiêm túc như vậy của Phó Liệt nhất.

Cô còn không kịp nói chuyện, cũng đã bị chặn ngang bế lên, sau đó ném vào trong kiệu.

Phó Liệt cũng vào.

Tại đây trong không gian chật chội, sắc mặt Phó Liệt nhìn qua càng thêm không tốt, "Vì sao vừa rồi không né tránh?"

"Không.. không phản ứng kịp." Đường Hoan lắp bắp giải thích.

Phó Liệt hồi tưởng lại một màn mạo hiểm vừa rồi mình nhìn đến, lúc ấy cả người đều cảm thấy toàn thân chợt lạnh.

Ba năm này, hắn vì phụ tá thái tử, vì có thể giúp thái tử nhanh chóng đăng cơ, tác phong vẫn luôn sấm rền gió cuốn, còn hơi có chút không từ thủ đoạn. Có thể nói là gây thù chuốc oán rất nhiều, cho nên mới ở trong phủ trạng nguyên của mình, xếp vào trọng binh, để ngừa có người trả thù.

Đường Hoan hiện tại cũng không thường ra cửa, càng thêm không có lui tới cùng gia quyến của những trọng thần đó, cô thích ở nhà, thế nên Phó Liệt xem nhẹ một vấn đề quan trọng.

Hắn mang theo ý nghĩ cá chết lưới rách, trợ giúp thái tử quét dọn hết thảy chướng ngại vật, chính là cảm thấy mình không có vướng bận, cho dù có người muốn cái mạng này của hắn, kia hắn cũng không sợ.

Chính là hắn thế nhưng xem nhẹ!

Nữ nhân hắn muốn bảo hộ!

Sự tình phát sinh vừa rồi gõ lên chuông cảnh báo trong lòng Phó Liệt, may mắn vừa rồi bất quá là một giới phụ nữ và trẻ con, nếu là thật sự có người muốn trả thù hắn, sau đó xuống tay với Hoan nhi.

Phó Liệt tưởng tượng đến khả năng này, phẫn nộ đến cơ hồ muốn giết người.

Trên mặt không hiện thần sắc, nhưng là hơi thở quanh thân đã làm Đường Hoan cảm thấy mình đang ngồi chung với một khối băng. Đường Hoan cũng không biết vì cái gì, nhìn đến bộ dạng lạnh như băng của Phó vai ác, tuy rằng cô không có làm sai chuyện gì, lại không tự chủ được cảm thấy chột dạ.

Cho nên rụt rụt cổ, không đi xem Phó Liệt, nỗ lực làm chính mình không có cảm giác tồn tại gì.

Thằng nhãi Phó Liệt này, năm đó vẫn là cái ngạo kiều thiếu niên. Hiện tại quả thực, một giây dùng khí tràng nghiền ép cô.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 27: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (27)

[HIDE-THANKS]
xVveuzL.jpg


Phó Liệt lẳng lặng nhìn Đường Hoan đang xuyên thấu qua mành kiệu nhìn ra ben ngoài.

Ngón tay nhẹ nhàng ngõ trên đùi, tựa hồ đang suy nghĩ cặn kẽ cái gì.

Trước mắt, tranh đoạt giữa thái tử và Yến vương đã tới giai đoạn gay cấn, Yến vương chó cùng rứt giậu, ngay cả thái tử đều tao ngộ ám sát rất nhiều lần, nếu Hoan nhi tiếp tục ngốc bên người hắn, tin tưởng qua không bao lâu, Yến vương hẳn là cảm thấy được người đủ để uy hiếp hắn.

Đưa người đi, tạm lánh nổi bật?

Ngón tay Phó Liệt hơi hơi dừng một chút.

Trước mắt, đây là biện pháp tốt nhất.

Nhưng ngay sau đó lại rũ mắt..

Tuy là biện pháp tốt nhất, chính là không biết sao, hắn thế nhưng không muốn dùng biện pháp này, bởi vì luyến tiếc.

Phó Liệt lẳng lặng tự hỏi, Đường Hoan lúc này còn không biết, biến cố sắp xảy ra..

* * *

Sáng sớm.

"Phó Liệt, ta không muốn đến thôn trang." Đường Hoan vừa nghe hắn muốn đưa mình đến thôn trang ở, hơn nữa ngày về chưa định, tức khắc giận: "Dựa vào cái gì không trải qua ta đồng ý, đã bắt ta dọn đi?"

Sai khi dọn đi, bổn bào bảo còn như thế nào nâng đỡ anh nghịch tập a?

Quăng ngã bàn!

Được rồi, tuy rằng cái phế sài như cô đối với Phó Liệt tác dụng không lớn, nhưng Đường Hoan đối với nữ chủ trước sau lo lắng đề phòng a.

Hiện tại tác dụng duy nhất của cô là, ngăn cản Phó Liệt một đầu thua tại trên người nữ chủ. Vạn nhất ở thời điểm cô không biết, Phó Liệt và nữ chính thông đồng, sau đó bị ma quỷ ám ảnh, lại lần nữa thua trên tay khí vận chi tử, đến lúc đó cô khóc cũng không có chỗ ngồi khóc!

"Nàng cần phải đi!"

Lần này, Phó Liệt cường ngạnh ngoài dự đoán.

Hơn nữa, dung nhan tuấn mỹ lãnh khốc, hai mắt sâu thẳm để lộ ra uy thế khó có thể miêu tả, đây là hắn.. khi đối mặt người ngoài, bày ra tư thế lãnh đạm ngạo nghễ, chưa bào giờ biểu hiện ra trước mặt cô.

Nhưng hiện tại, hắn lại..

Phó Liệt xa lạ như vậy, làm trong lòng Đường Hoan cảm thấy đau xót.

Thiếu chút nữa liền rơi lệ.

Tức giận!

"Nếu ta khăng khăng không đi thì sao?" Ánh mắt quật cường của Đường Hoan nhìn chằm chằm Phó Liệt, như nhất định phải hỏi ra một cái kết quả.

Phó Liệt nghe cô hỏi, chậm rãi đi đến trước mặt cô, ngón tay nâng cằm cô lên, ánh mắt lãnh đạm nhìn đến Đường Hoan hốc mắt đỏ lên, trong lòng tràn đầy ủy khuất.

"Xem ra quá khứ bản quan quá dung túng nàng?"

Ngữ khí hung ác nham hiểm, khiến cô cả người phát run, nhưng lại lạnh, cũng không lạnh bằng trong tim.

Tính tình Đường Hoan, đó là tuyệt đối chỉ ăn mềm không ăn cứng.

Ánh mắt yên lặng nhìn Phó Liệt, chém đinh chặt sắt mà nói: "Ta không đi." Tôi đảo muốn nhìn anh có thể làm gì tôi?

Khiến cô không nghĩ tới chính là Phó Liệt lần này dường như quyết tâm phải cho cô một cái giáo huấn, thế nhưng ở thời điểm cô còn chưa phản ứng lại, sai người kéo cô ra ngoài..

"Đưa người đi ngoại ô thôn trang, nhìn thật kĩ! Nếu có sai lầm, sở hữu hạ nhân, giết không tha!"

Đường Hoan vẻ mặt mộng bức.

Sau đó là một trận bạo nộ..

"Phó Liệt, ngươi hỗn đãn!"

"Hỗn trướng, Phó Liệt, vương bát đản! Các ngươi buông ta ra, ta không đi!"

Ngọa tào!

Không hiểu ra sao liền buộc cô một hai phải đi thôn trang, dựa vào cái gì?

Thế nhưng liền cái giả thích đều không cho. Phó Liệt, anh tin hay không tôi hai bàn tay đánh chết anh.

"Không tin, cô nhìn xem bộ dáng hiện tại của cô, còn đánh hắn, tấm tắc.." Hệ thống thình lình toát ra phun tào.

"Câm miệng, lăn, rác rưởi hệ thống!"

* * *

Trong nháy mắt, Đường Hoan đã bị người đưa đi, thần không biết quỷ không hay. Sau khi cô bị người mang đi, Phó Liệt lại như nháy mắt bị rút hết tất cả sức lực, thất tha thất thiểu ngã trên mặt đất..

Vừa rồi còn vạn phần cường ngạnh người, lúc này trở nên suy yếu bất kham, sắc mặt tái nhợt, như là nguyên khí đại thương.

Trước ngực áo gấm tẩm ướt một mảnh, rõ ràng là một mảnh máu đỏ!
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 28: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (28)

[HIDE-THANKS]
gTQsouj.jpg


"Đại nhân." Tâm phúc vội vàng đem người từ trên mặt đất nâng dậy, "Mau, truyền đại phu."

"Nàng thích ăn điểm tâm, đưa đầu bếp làm điểm tâm trong phủ đi thôn trang."

Nam tử trẻ tuổi nằm nghiêng trên giường nhíu mày phân phó.

"Lệnh người chiếu cố nàng thật tốt."

"Nếu ra chút sai lầm nào, mọi người đem đầu tới gặp."

Tâm phúc muốn nói lại thôi.

Đại phu nói bị thương tâm mạch, cần thiết tĩnh dưỡng thật tốt.

Đại nhân, ngài đây là đang tu dưỡng sao?

Phó Liệt phất phất tay, làm tất cả lui ra ngoài.

Trong phòng còn tràn ngập hơi thở cô, bất quá là tạm thời không gặp mà thôi, hắn đã bắt đầu.. tưởng niệm lan tràn. Ngón tay vuốt ve chăn gấm hai người từng cùng nhau đắp, đáy mắt Phó Liệt lại rất kiên nghị.

Nguyên bản trong lòng hắn không muốn cô rời đi, cho nên chậm chạp cũng chưa ra quyết định, nhưng lúc này ám sát đã tới trên đầu mình, hắn không thể không sớm đưa người rời đi.

Hiện tại không phải thời điểm nên mềm lòng, mặc dàu trong lòng nhớ đến lợi hại, hắn cũng không thể lưu cô lại bên người.

Một đợt lại một đợt thích khách võ công cao cường tiến đến ám sát, hơn nữa không từ thủ đoạn, lưu cô lại bên người, vạn nhất những người đó đem mục tiêu chuyển đến trên người cô..

Phó Liệt cảm thấy, hậu quả không thể tưởng tượng.

Hắn có thể căng được, ba năm trước, trong một đêm, sở hữu hương thân phụ lão bị tàn sát.

Nhưng hắn không biết mình có căng nổi, thống khổ mất đi cô.

* * *

Đường Hoan bị đưa đến thôn trang.

Phó Liệt rác rưởi.

Nói trở mặt liền trở mặt!

Chú cô sinh (cả đời đơn độc, sống lẻ loi) !

Chó độc thân!

Vương bát đản!

Hệ thống cảm thấy mình nghe không nổi nữa, làm một hệ thống có đôi mắt thượng đế (góc nhìn bao quát toàn diện), nó quả thực không thể chịu đựng được loại hành vi hiểu lầm vai ác đại nhân này của Đường Hoan.

Rốt cuộc vai ác Boss, mới là baba ruột của nó a.

"A, ai bảo ba năm này cô tiêu cực lãn công (lười biếng), cô xem, báo ứng đến rồi đi."

Tuy rằng có cái nhìn thượng đế, nhưng không thể nói ra.

Huhu, thống khổ quá!

Đường Hoan: ".. Lăn."

"Chúng ta có thể yêu thương bình đẳng ở chung không? Tôi cảm thấy động bất động khiến cho tôi lăn, thực tổn thương tự tôn."

Đối với đề nghị của hệ thống, Đường Hoan tỏ vẻ cực lực cự tuyệt.

Lễ vật tân thủ của lão tử đâu? Bàn tay vàng đâu? Cốt truyện kĩ càng tỉ mỉ đâu?

Rác rưởi, cậu hiện tại còn không biết xấu hổ đem lời nói vừa rồi lặp lại lần nữa sao?

".. Thực xin lỗi, hệ thống của ngài đã offline."

Đường Hoan: . Rác rưởi!

Một lời không hợp liền offline rác rưởi.

Thế lực ba năm này Phó Liệt bồi dưỡng, từ thôn trang bị bảo hộ đến phòng thủ kiên cố này, là có thể nhìn ra một ít.

Đường Hoan ở sơn trang ước chừng mười ngày.

Trang bộ dáng ăn ngon ngủ tốt, thẳng đến lúc người trông coi nàng hơi chút thả lỏng cảnh giác, nhất cử xuất kích, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai..

Tìm cái lỗ chó.

Nhân lúc không ai chú ý, chật vật mà bò ra ngoài.

Lúc này, phủ trạng nguyên.

Nữ nhân quần áo hoa lệ, dung nhan kiều diễm cao quý ngăn trước mặt Phó Liệt, mắt hạnh xinh xắn nhìn Phó Liệt: "Phó đại nhân, mệnh ngươi là ta cứu, chẳng lẽ liền không tính toán báo ân sao?"

Phó Liệt sắc mặt còn có chút tái nhợt.

Không kiêu ngạo không siểm nịnh mà hơi cúi đầu ho khan một tiếng: "Không biết công chúa muốn cái gì?"

Xương Bình công chúa.

Nữ nhi đương kim thánh thượng cực kì sủng ái, từ trước đến nay thích nữ giả nam trang ra cung du ngoạn.

Lúc ấy Phó Liệt tao ngộ ám sát, vừa lúc gặp Xương Bình công chúa cứu giúp, nếu không, chỉ sợ sớm đã chết dưới loạn đao.

Xương Bình công chúa nghe thấy lời nói bằng phẳng như vậy của Phó Liệt, tức khắc đỏ mặt, sau đó cậy mạnh nói: "Nhân gia đều nói ân cứu mạng nên lấy thân báo đáp, Phó đại nhân, ngươi.."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 29: Thừa tướng ngạo kiều là vai ác (29)

[HIDE-THANKS]
lCdPoCV.jpg


Xương Bình công chúa thích Phó đại nhân.

Nhất kiến chung tình.

Nhưng nội tâm Phó Liệt không hề gợn sóng mà đánh gãy lời nói của Xương Bình công chúa.

"Công chúa, hạ quan đã có phu nhân."

"..."

Xương Bình công chúa ngây người một lúc lâu, chờ phản ứng lại đây liền kích động, "Phó đại nhân, ngươi gạt ta! Bổn cung đã hỏi thăm rồi, ngươi mười sáu tuổi lên làm trạng nguyên, trước sau cô độc một mình, đâu ra phu nhân?"

Nếu như có, sao không ra thấy phu nhân trạng nguyên ra ngoài giao tiếp?

Suốt ba năm, Phó Liệt thật sự chưa bao giờ làm Đường Hoan chính thức lộ diện trước mặt mọi người, thứ nhất là lo lắng cô bị người của Thẩm Hàn Xuyên theo dõi, thứ hai là..

Cô là của hắn!

Vì cái gì để cho người khác thấy?

Phó Liệt biết mình bị bệnh, dục vọng chiếm hữu mạnh đến lợi hại.

May mắn Đường Hoan cũng không thích cùng những phu nhân trọng thần đó lui tới, cả ngày đều buồn ở trong nhà, chưa bao giờ so đo những chuyện đó.

"Hạ quan mười lăm tuổi liền thành thân, đến năm đã qua bốn năm."

Mười ngày không thấy, mười ngày này, hắn vẫn luôn nhịn xuống nỗi nhớ cô ấy. Hiện tại đột nhiên nhắc đến cô, Phó Liệt cảm thấy chính mình sắp sửa tương tư thành sông.

"Vậy vì sao không ai biết?" Xương Bình công chúa không tin, Phó Liệt tuổi trẻ đầy hứa hẹn như thế, hơn nữa dung mạo khuynh thành, nữ nhân như thế nào mới có thể xứng đôi?

Trừ bỏ thiên chi kiêu nữ như nàng, còn có cái nữ nhân nào có thể xứng đôi?

Xương Bình công chúa từng câu chất vấn, đánh gãy tưởng niệm của Phó Liệt.

Tức khắc trong lòng hắn một trận không vui.

Thấy Phó Liệt không nói, trong lòng Xương Bình công chúa tức khắc xác định được cái gì..

"A, bổn cung đã biết, chắc là phu nhân của ngươi tướng mại xấu xí vô pháp gặp người, cho nên Phó đại nhân mới không cho nàng xuất hiện trước mặt người khác đi." Xương Bình công chúa tự tin mà lại kiêu ngạo, "Phó đại nhân, bổn cung chính là thiên chi kiêu nữ, chẳng phải mạnh hơn gấp trăm lần so với nữ nhân không có mặt mũi gặp người? Không bằng ngươi hưu nàng, cưới bổn cung."

Đường Hoan: . A, cô là nữ nhân không có mặt mũi gặp người?

Không cần tức giận, không cần tức giận!

Đường Hoan, khống chế chính mình.

Còn không phải là bị người ta chê xấu sao?

Này không tính là gì..

Mẹ kiếp!

Cực cực khổ khổ trở lại phủ trạng nguyên, chui lỗ chó còn bị trầy da, kết quả gặp được loại cảnh tượng bắt gian trên giường này, Đường Hoan cảm thấy đáy lòng xuất hiện một đoàn khí, lúc nào cũng có khả năng bùng nổ!

Thật vất vả thuyết phục chính mình bình tĩnh lại.

Kết quả

Hệ thống đê tiện toát ra

"Ai da, thân ái, cái nữ nhân hư kia nói cô xấu đến không có biện pháp gặp người nha." Đê tiện kéo dài âm cuối, còn bỏ thêm từ "nha" để bán manh

Đường Hoan: ".. Hệ thống, kiếp trước cậu chết vì đê tiện sao?"

"Chúng ta là hệ thống, chỉ có kiếp này không có kiếp trước."

"Lăn!"

Đường Hoan lạnh lùng mà mắng chửi hệ thống, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.

Phó Liệt như cảm nhận được ánh mắt của Đường Hoan, nhìn qua thì thấy bộ dáng cô như bị sét đánh, ngốc tại chỗ.

Như bị sét đánh?

Đường Hoan: Rõ ràng là cô bị chọc tức a!

Xương Bình công chúa phát hiện

Phó đại nhân đoan chính như ngọc, ổn trọng nội liễm, thế nhưng trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, trong mắt hiện lên thần sắc hoảng loạn, môi ngập ngừng như muốn nói gì đó.

Đường Hoan cảm thấy, đây là thời điểm mình bày ra kỹ thuật diễn của ảnh hậu.

Cô gắt gao cắn môi, hốc mắt đỏ lên, con ngươi trong sáng toát ra thần sắc không thể tin tưởng, nhân tiện cười nhạo một tiếng: "Phó Liệt, ngươi quả thật là diễm phúc không cạn a!"

Nước mắt muốn rơi mà chưa rơi.

Thần sắc buồn bã tuyệt vọng.

"Thế nào, kỹ thuật ciễn của ta có phải có thể quét ngang Hollywood hay không?"

"Vậy thế giới tiếp theo cho cô làm nữ phụ giới giải trí được không? Ảnh hậu nữ phụ bị lão nam nhân mập mạp bao dưỡng, cái giả thiết này vừa lòng sao?"

"Lăn!"
[/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back