Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh: Nữ Xứng Bình Tĩnh Chút - Đỗ Liễu Liễu

Thảo luận trong 'Bài Bị Trùng' bắt đầu bởi Boss là Bánh bèo, 17 Tháng năm 2020.

  1. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 10: Bạn gái cũ của phú hào

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Bosbanhbeo

    "Lạ thật."

    Đường Quả nhấc tay khẽ xoa huyệt thái dương, mày liễu hơi nhíu. Vài giây sau tựa như không thể lý giải được vấn đề này, cô mới trả lời một cách bất lực:

    "Đại tỷ à, xin lỗi chúng ta không thân?"

    "Đại tỷ, xin lỗi chúng ta không thân" Câu nói này vừa dứt, làm sự thân thiết mà Lục Kỳ cố tạo ra hoàn toàn biến mất. Cô so với Đường Quả lớn tuổi hơn, năm nay cô ta mới mười chín còn mình năm nay đã hai mươi mốt, nếu so sánh kĩ thì hai tuổi cũng không phải là con số quá lớn.

    "Tiểu Quả, anh biết em rất chán ghét anh, là lỗi của anh, nhưng Kỳ Kỳ không làm gì sai, em không thể nói chuyện với cô ấy như những người bình thường sao."

    Cả ngày hôm qua hắn mới giải thích cho Kỳ Kỳ hết hiểu lầm, nếu không có công lớn của Đường Quả thì đã không nên chuyện, cũng may là sáng nay Kỳ Kỳ đã không giận dỗi với hắn nữa.

    "Tiểu Quả, hôm nay anh tìm em là muốn nói chuyện cho dõ dàng, tránh sau này dây dưa không dứt." Lãnh Tử Việt nhịn không được nói.

    "Đúng là anh sai, sai ngàn lần, sai vạn lần. Nhưng quan hệ giữa hai chúng ta cũng không có gì đặc biệt, dù bên em nhưng anh không thể ngừng nhớ về Kỳ Kỳ, hơn thế nữa anh chỉ coi em là thế thân của Kỳ Kỳ, chính vì vậy đã ngăn cản quan hệ chúng ta tiến thêm một bước. Hiện tại chia tay anh mong em sẽ giải thoát cho anh cũng như cho cả em nữa."

    "Chia tay với em, anh biết đó là lỗi của anh, nên anh cũng đã bồi thường cho em rồi, vậy em có thể đừng tới quấy phá tình cảm của anh và Kỳ Kỳ được không? Coi như anh xin em đấy, đừng quấy rầy cuộc sống của anh nữa, chúng ta đã chia tay rồi."

    Đường Quả ngáp một cái: "Vàng thật thì không sợ lửa, nếu các người yêu nhau đến chết đi sống lại, còn sợ tôi ngáng chân hai người à!"

    "Đường tiểu thư, cô thực sự muốn la liếm Tử Việt như vậy mãi sao." Lục Kỳ nghe những lời Lãnh Tử Việt nói thì không còn kiên nhẫn được nữa, cô gái trước mắt này có phải mặt đã quá dày không, luôn muốn phá hoại tình cảm của người khác.

    "Tôi khuyên cô một câu chân thành, phá hỏng tình cảm của người khác thì cô cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì đâu. Cái gì không phải là của mình thì đừng quá tham lam."

    "Hai người quả thật rất xứng đôi." Lục Kỳ tưởng rằng sau khi nghe những lời đó, Đường Quả sẽ không còn mặt mũi nào mà đáp trả, ai ngờ lại bị cô ấy nói như vậy, thấy có phần ngoài ý muốn.

    "Yên tâm đi, đối với Lãnh Tử Việt tôi không có hứng thú."

    Sau đó Đường Quả vui vẻ mà mỉm cười thật ngọt ngào: "Thật ra gần đây tôi tìm thấy một người so với Lãnh Tử Việt còn cường đại hơn.

    " A! Đến giờ tập trung rồi. "

    Đường Quả đứng lên, đến khi đi tới gần người Lãnh Tử Việt cô dừng bước đứng trước mặt hắn, giơ tay vỗ vỗ trên cái vai cao hơn mình, giọng điệu khuyên nhủ như của người trưởng bối, nói một cách thấm thía:

    " Các người còn trẻ, phải đối xử với nhau thật tốt, nếu chưa trải qua cãi vã thì đó không phải là tình yêu, tôi rất coi trọng hai người, mong cả hai thật hạnh phúc. "

    Giương mặt Lãnh Tử Việt cứng đờ, cách nói của Đường Quả rõ ràng đang xem hắn thành tiểu bối mà khuyên nhủ. Lại nghĩ đến việc Tiểu Quả trở thành nhữ nhân của ba nuôi, cảm giác giống như ăn phải ruồi bọ, cô ta đã từng là bạn gái cũ của hắn cơ mà.

    " Tử Việt, em tin tưởng anh, nữ nhân này tính cách quái đản, có thể do chia tay anh không cam tâm nên mới cố ý phá rối như vậy. "

    Lục Kỳ kéo cánh tay Lãnh Tử Việt:" Sắp đến giờ rồi, chúng ta cũng đi chuẩn bị thôi."

    Lãnh Tử Việt gật đầu, trong lòng chờ mong ba nuôi sớm đuổi Đường Quả ra khỏi nhà, cùng cô ta giải trừ quan hệ, nếu không có ngày hắn sẽ bị cô làm cho tức điên lên mất.

    Vòng đấu bán kết hôm nay có tất cả sáu mươi thí sinh tham gia. Thêm Đường Quả và Lục Kỳ là hai thí sinh cuối cùng, danh sách hiện tại là sáu mươi hai thí sinh, quy tắc của cuộc thi lần này rất đơn giản, mỗi thí sinh chỉ cần trình bày một ca khúc trước ba vị giám khảo, hai mươi người có số điểm cao nhất sẽ tiến thẳng vào chung kết.

    Số thứ tự của Lục Kỳ là sáu mươi mốt, và người đứng vị trí sáu mươi hai lại là Đường Quả, nữ chính và nữ phụ luôn có mối lương duyên không thể nào lý giải được.

    Dáng người Lục Kỳ đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông, bên cạnh cô còn có Lãnh Tử Việt vừa đẹp trai lại giàu có. Một đại thiếu gia vậy mà lại có thể hạ mình vì Lục Kỳ ngồi nói chuyện với mọi người một cách vui vẻ, lại có thể cổ vũ cô ta trên con đường nghệ thuật quả là hiếm có. Vô hình chung nữ chính trở thành đối thủ lớn trong mắt rất nhiều thí sinh.

    Còn Đường Quả tuy rằng cũng là một bông hoa tuyệt sắc nhưng lại quá e ấp. Cô chỉ ngồi ở một góc khuất, nhàn nhã thong dong xem phần thi của các thí sinh khác, Đường Quả mang đến cho các thí sinh cảm giác an toàn, thậm chí còn cảm thấy coi thường, các thí sinh nặng kí khác cho rằng cô gái trước mặt này cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi.

    Phần thi của sáu mươi thí sinh đầu trôi qua một cách nhanh chóng, nói giọng hát của các thí sinh năm nay có phần tệ thì hơi quá, nhưng trong số sáu mươi người, không biết do cố tình hay vô ý khiến cho những thí sinh mạnh yếu được xếp so le nhau, thực lực không đồng nhất khiến lỗ tai ba vị giám khảo như bị tra tấn.

    Vì thế đến phần thi của thí sinh số sáu mốt, ba vị giám khảo không có điểm hào hứng. Một trong số ba người chỉ phẩy phẩy tay ý nói cô cứ hát, chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, quả thật không thể trách họ, trải qua sáu mươi thí sinh nhưng họ lại không tìm được một thí sinh nào có tố chất riêng khiến người nghe nhớ mãi, là một người chuyên nghiệp thì cũng có lúc nản.

    Khi Lục Kỳ vừa cất tiếng hát, mắt ba vị giám khảo sáng bừng, tinh thần phấn chấn tập trung cao độ vào thí sinh đang đứng trên sân khấu.
     
    Duonganh, Huyền Trần 22012001sulli980 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười 2020
  2. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 11: Bạn gái cũ của phú hào 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Boss là bánh bèo (Bun)

    Thanh âm Lục Kỳ rất êm tai còn mang theo từ tính, Lục Kỳ chọn biểu diễn một ca khúc tiếng anh khá là nổi tiếng.

    Ca khúc tiếng anh này có tiết tấu nhẹ nhàng, trong nháy mắt có thể làm người nghe xua tan mệt mỏi. Đồng thời cũng là ca khúc mà không phải ai cũng có khả năng để hát.

    Ba vị giám khảo nghe đến mê mẩn, thanh âm thảo luận nho nhỏ, trên mặt lộ ra biểu tình rất vừa lòng với Lục Kỳ.

    Quả nhiên khi Lục Kỳ hát xong, ba vị giám khảo chấm điểm lần lượt là: 96, 97, 98.

    Bình quân số điểm Lục Kỳ có được thế mà trên 97 điểm, lập tức chở thành đối thủ nặng ký của mọi người.

    Những thí sinh trước Lục Kỳ cao nhất mới 94 điểm, cho nên hiện tại không ai dám xem thường Lục Kỳ.

    "Còn một thí sinh số 62 nữa đúng không?" Một vị giám khảo hỏi.

    Hiển nhiên, ngữ khí không phải quá tốt.

    Một vị giám khảo khác gật gật đầu, lại gần thấp giọng nói, "Vị này là có người an bài đến đây."

    "Bối cảnh không nhỏ."

    "Nhất định phải để vị này vào vòng trong, bên kia cũng đã nói qua rồi, nếu không chúng ta cũng không cần làm việc ở chỗ này nữa."

    Một vị giám khảo khác vẻ mặt bất đắc dĩ, "Này cũng không có biện pháp, nếu hát không quá khó nghe thì chúng ta vẫn có thể chấp nhận được, hy vọng là ổn."

    Trong khi ba vị giám khảo còn chụm đầu ghé tai thảo luận chút nữa lên chấm bao nhiêu điểm cho hợp lý, thì Đường Quả đã lên đài.

    Ba vị giám khảo nhìn thấy Đường Quả, đều lộ vẻ mặt ngoài ý muốn.

    Ngoại hình Đường Quả quá thanh thuần, khóe miệng cong cong, lộ ra bộ dáng nhàn nhạt tươi cười, quả thực chính là hình tượng mối tình đầu của đám nam sinh.

    Chỉ bằng vẻ ngoài này của cô, cũng làm cho bọn họ trong lòng dễ chịu chút một chút. Nghĩ thầm, chút nữa hát mà quá khó nghe, bọn họ cũng nhịn, ít nhất thì người ta cũng "dậy thì thành công".

    "Em đã chuẩn bị song, ba vị giám khảo đã thảo luận song chưa ạ?"

    Thanh âm mềm nhẹ tuyệt đẹp vang lên, giống như mặt trời chiếu xuống vạn vật sau cơn mưa, ấm vào da thịt, ấm vào tận tâm người nghe.

    Ba vị giám khảo hai mặt nhìn nhau, bọn họ bị đoạt lời kịch, chẳng lẽ không phải bọn họ hỏi ư, ví dụ như, chuẩn bị tốt chưa? Chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu rồi.

    Làm giám khảo, bọn họ chỉ có thể mỉm cười gật đầu, ý bảo Đường Quả có thể biểu diễn rồi.

    Vốn tưởng rằng màn trình diễn kế tiếp sẽ tan nát như hiện trường tai nạn, không nghĩ tới âm thanh chuyền đến thính giác bọn họ lại đẹp như âm thanh đến từ thiên đường.

    "Đây mới là giọng hát được ban tặng bởi thiên sứ?" Vị giám khảo thứ nhất trên mặt có chút mờ mịt, "Nghe thanh âm thí sinh này, bao mệt mỏi hoàn toàn biến mất, cả người đều có một loại cảm giác khoan khoái, thật thoải mái."

    Vị giám khảo thứ hai không nói gì, khép đôi mắt, trên mặt thả lỏng, phảng phất như đã tiến vào giấc ngủ sâu, vừa thấy liền biết hắn đã đắm chìm vào thế giới mà Đường Quả tạo ra.

    Vị giám khảo thứ ba có chút kích động, màn trình diễn được một nửa, đã gấp không chờ nổi chấm điểm.

    Đôi tay có chút run rẩy, "Tôi phải cho cô ấy điểm tối đa."

    Người xem dưới đài cũng rất an tĩnh, lúc mới đầu còn nhỏ giọng thảo luận, đến cuối cùng một chút âm thanh như cây kim rơi xuống đất cũng không có, mơ hồ như không muốn phá hỏng thịnh yến âm thanh trước mắt.

    "Giọng hát của cô ấy thật đẹp."

    Âm thanh thảo luận đến từ hậu trường nơi các tuyển thủ dự thi nghỉ ngơi.

    "Nếu bại bởi cô ấy, tôi cũng cam tâm tình nguyện."

    "Tôi vốn dĩ còn rất khẩn trương, nhưng vừa nghe đến tiếng ca của cô ấy, trong nội tâm tôi bỗng bình tĩnh lạ thường, giọng hát của cô ấy giống như có siêu năng lực loại bỏ toàn bộ cảm xúc tiêu cực."

    "Tôi nghĩ, tôi cũng rất thích giọng của cô ấy, kể cả chúng tôi có là đối thủ cạnh tranh, thì tôi cũng không thể ghét nổi cô ấy."

    Thời gian biểu diễn một bài hát cũng chỉ vài phút, rất nhanh đã kết thúc.

    Đợi đến khi màn dự thi của Đường Quả kết thúc, hiện trường sau một lúc vẫn rất an tĩnh, ai cũng không muốn phá hư sự an tĩnh này.

    Vài phút trôi qua, ba vị giám khảo dần tỉnh táo lại, nhìn Đường Quả tràn ngập kích động cùng nhiệt tình.

    Ba người nhìn nhau, đồng thời giơ lên bảng điểm.

    Bun: Chương này xin tặng cho bạn Ngoc Phan. Cảm ơn vì đã khích lệ.
     
    Duonganh, Huyền Trần 22012001sulli980 thích bài này.
  3. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 12: Bạn gái cũ của phú thiếu 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Bun (bossbanhbeo)

    100, 100, 100.

    Ba vị giám khảo đều cho điểm tối đa, ở trước màn ảnh nhất trí bộc lộ quan điểm, người dẫn chương trình cũng kinh ngạc không kém, còn hỏi ba vị giám khảo vì sao cho điểm tối đa, trên thực tế hắn cũng rất kích động.

    "Về sau còn có ai dám nhận mình có giọng hát của thiên sứ, tôi nhất định sẽ khiến người đó mở mang tầm mắt," giám khảo thứ nhất thận trọng nói, "Bọn họ phải thưởng thức một chút giọng hát của thí sinh mã số 62 này. Giọng hát của em ấy quá hoàn mỹ, tôi tìm không ra từ ngữ để hình dung,"

    Vị giám khảo thứ ba có chút kích động, "Đây là giọng hát tốt nhất mà tôi nghe qua ở 《 êm tai chi âm 》, tuyệt vời không gì sánh nổi, tôi không biết sau này thế nào, nhưng giọng hát này nhất định là trước nay chưa từng có."

    Người dẫn chương trình phát hiện vị giám khảo thứ hai còn chưa bình luận gì, không khỏi hỏi một câu, đánh giá về màn dự thi trước mắt.

    Mọi người vực lại tinh thần, chẳng lẽ còn có đánh giá khác sao?

    Vị giám khảo thứ hai tỏ ra rất tiếc nuối, lại có chút ngượng ngùng cười cười.

    "Ta thấy có chút tiếc nuối, nếu thí sinh này vẫn còn biểu diễn, có khả năng tôi sẽ ngủ một giấc thật ngon, mấy năm gần đây tôi mắc chứng mất ngủ, em thí sinh mã số 62 này, giống như có thể chữa khỏi chứng mất ngủ nhiều năm của tôi vậy."

    Những lời này vừa nói ra, làm tất cả mọi người nhịn không được bật cười.

    Cuối cùng vị giám khảo thứ hai nói một câu, "Hy vọng thí sinh này có thể nhanh chóng phát hành album, tôi sẽ là người thứ nhất mua. Chứng mất ngủ của tôi, còn chờ thí sinh này hỗ trợ chữa trị."

    Một câu nói nửa thật nửa giả vui đùa, kết thúc trận thi đấu này.

    Hậu trường nơi các tuyển thủ nghỉ ngơi, đều thảo luận về giọng hát của Đường Quả.

    Đến Lãnh Tử Việt vừa rồi cũng đắm chìm trong màn biểu diễn của đường quả.

    Giọng tiểu Quả thật dễ nghe, chính hắn bây giờ mới biết giọng cô sẽ hay như vậy. Hay đến mức làm người mê muội, không tự chủ mà đắm chìm.

    Phỏng chừng tại hiện trường chỉ có một người vẫn luôn thanh tỉnh, đó chính là Lục Kỳ.

    Lục Kỳ rất có tự tin với cuộc thi lần này, mấy năm học tập ở nước ngoài, cũng không phải là khoác lác, có thể nói, ở cuộc thi toàn người mới này, cô tuyệt đối sẽ không có đối thủ.

    So với một số ít ca sĩ đã thành danh, cô cũng có bản lĩnh cùng đối phương so một trận.

    Khiến cô không ngờ tới là, tất cả mới chỉ bắt đầu, lại xuất hiện một Đường Quả, đem mộng đẹp của cô đánh tan nát.

    Người Đường Quả chiếm hữu Lãnh Tử Việt một khoảng thời gian này, khiến cô vô cùng chán ghét.

    "Kỳ Kỳ, cô có cảm thấy giọng Đường Quả dễ nghe không?" Một nữ sinh bên cạnh Lục Kỳ thấy cô không nói lời nào, còn tưởng rằng cô cũng như bọn họ còn đắm chìm trong dư âm màn biểu diễn.

    Mặt Lục Kỳ nháy mắt có chút cứng đờ, con ngươi rũ xuống che giấu cảm xúc phức tạp, "Rất hay," đột nhiên, chuyển chủ đề, "Lần trước cô ấy có tới tham gia vòng loại?"

    "Vòng loại sao, lúc đó tôi chưa từng gặp qua cô ấy, nếu cô ấy có mặt tôi tuyệt đối sẽ không quên, dù gì thì người ta hát hay quá mà."

    Lục Kỳ cũng không nhìn đối phương nói, "Như vậy là cô ấy trực tiếp tham gia đấu bán kết, chắc là thiên kim gia tộc có bối cảnh nào đó," Lục Kỳ nhíu nhíu mày, "Chẳng lẽ mấy năm tôi không về nước, đối với những việc bên này đều mơ hồ, sao không nhớ đã gặp qua cô ấy?"

    Nữ sinh kinh ngạc một chút, tâm tư ở trong lòng xoay chuyển, "Có thể."

    Trận chung kết sẽ diễn ra sau hai tuần nữa, trận đấu bán kết ngày hôm nay sẽ chia làm hai kỳ phát sóng.

    Kỳ thứ nhất không có Lục Kỳ và Đường Quả, chờ tới kỳ thứ hai, biểu hiện của hai người khiến rất nhiều người truy phủng.

    Lục Kỳ được phong làm nữ thần có giọng gợi cảm, còn Đường Quả lại được dân mạng phong danh thiên sứ thanh thuần.

    Chẳng qua Đường Quả vừa mới được cái danh xưng, đột nhiên lại leo lên hot search.

    Một cái tiêu đề 《thiên sứ thanh thuần trên thực tế cũng không như vẻ bề ngoài, ôm đùi kim chủ thượng vị 》 Weibo, bị vô số người điên cuồng oanh tạc.

    *Bun: Đã kết thúc một ngày chủ nhật đầy nắng, chúc mọi người một ngày thứ hai đầy năng lượng.
     
    DuonganhHuyền Trần 22012001 thích bài này.
  4. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 13: Bạn gái cũ của phú thiếu 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Bun

    Weibo phát nội dung Đường Quả chỉ là một nữ sinh viên vừa mới tốt nghiệp, một tháng trước, còn làm việc ở một phòng thu âm.

    Bên trong còn nói, bối cảnh Đường Quả vô cùng đơn giản, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, căn bản là không có bối cảnh, thân thích lợi hại lại càng không.

    Một nữ sinh viên bình thường vừa tốt nghiệp, một công nhân nho nhỏ làm việc tại phòng thu âm.

    Ở trận đấu bán kết, thế mà lại có xe bảo mẫu cao cấp đưa đón, bên người còn có nhà tạo mẫu tóc đỉnh cấp, chuyên viên trang điểm. Không tham gia vòng loại, trực tiếp tiến vào trận đấu bán kết, đây cũng không thể trách mọi người nghĩ nhiều.

    Ở cái giới phức tạp này, trí tưởng tượng của mọi người vô cùng phong phú.

    Trong lúc nhất thời, hình tượng thiên sứ thanh thuần của Đường Quả sụp đổ, biến thành nữ nhân không sạch sẽ bị kim chủ bao dưỡng, không xứng với cái danh thanh thuần và thiên sứ này.

    Trước được người phủng lên trời, giờ lại bị giẫm đạp vô cùng thê thảm, các loại lời nói khó nghe tràn ngập trên Internet.

    Mà cùng lúc tuôn ra gia thế Lục Kỳ khiến nhân khí cô hỏa bạo, Lục Kỳ là thiên kim Lục gia, người ta mấy năm trước ở nước ngoài học tập, vẫn là thiên tài ban âm nhạc, không tham gia vòng loại, đó là vì tổ tiết mục khẳng định cô có thực lực, cho cô một danh ngạch, hẳn là theo lẽ thường.

    【 ký chủ, thì ra ngươi vẫn làm theo cốt truyện, không tồi, lần này hoàn thành rất tốt, nên như vậy 】, mỗ hệ thống có chút hưng phấn, 【 ngươi muốn nổi bật, kết quả bởi vì sự tồn tại của Lục Kỳ, ngược lại mất mặt, rất phù hợp với kết cục của nữ xứng. 】

    Đường Quả chớp mắt ném ra bốn chữ cho hệ thống, "Thiểu năng trí tuệ."

    Cô lấy ra di động, ở trong danh bạ điện thoại tìm dãy số của Lãnh Duệ gọi đi.

    Lúc đó, Lãnh Duệ đang mở họp.

    Cơ bản sẽ không có người gọi điện thoại cho hắn, muốn gặp hắn đều gọi qua điện thoại công ty. Hắn đã quên chuyện cho Đường Quả số máy riêng, bằng không lúc hắn mở họp, nhất định sẽ tắt điện thoại di động.

    Bất thình lình chuông di động vang lên, nhân viên cấp cao phía dưới hai mặt nhìn nhau, mỗi người đều vội vàng trộm kiểm tra xem có phải di động của chính mình không.

    Chờ kiểm tra hết, tiếng chuông di động vẫn không ngừng vang lên, còn là cái loại càng ngày càng điên cuồng.

    Cuối cùng bọn họ xác định, tiếng chuông là từ chỗ Lãnh Duệ truyền đến.

    Lãnh Duệ cũng cảm thấy có điểm không thích hợp, đặc biệt cảm nhận được ánh mắt kỳ kỳ quái quái của nhóm nhân viên cấp cao.

    Hắn lấy di động ra, một đám cấp cao thầm may mắn không thôi, quả nhiên không phải bọn họ, mà là lão đại của bọn họ.

    Cuối cùng, chúng cấp cao đều có chút tò mò, là điện thoại của ai mà dám gọi tới lúc này, không cảm thấy bộ dáng lão đại nhíu mày thực đáng sợ sao?

    Lãnh Duệ không chút nghĩ ngợi, liền tắt điện thoại, lúc này lại có một tin nhắn được gửi tới.

    Hắn theo bản năng click mở, nội dung có một chuỗi dài.

    "Lãnh Duệ, có kẻ ở trên mạng bịa đặt phỉ báng tôi, vũ nhục tôi, mắng đến siêu cấp khó nghe, hiện tại thể xác và tinh thần tôi sắp hỏng mất rồi, chống đỡ không được."

    "Nếu anh không xử lý vấn đề này, khả năng buổi tối trở về, nhìn thấy một khối thi thể mỹ lệ."

    Chúng cấp cao mắt sắc phát hiện, lão đại bọn họ tay hơi run.

    Lãnh Duệ mặt vô biểu tình liếc mắt một cái, bọn họ vội vàng rũ đầu.

    "Ai phụ trách Tinh Vân?"

    Lãnh Duệ vốn định trực tiếp tắt điện thoại di động, cuối cùng vẫn nhắn lại một cái tin nhắn mới tắt máy, tin nhắn có nội dung là ' lập tức xử lý '.

    Chúng cấp cao đột nhiên bị hỏi, ngu người.

    Cuối cùng chúng giám đốc cấp cao nào đó không thể không đứng lên, "Là tôi."

    Ngón tay Lãnh Duệ thon dài, gõ trên mặt bàn phi thường có tiết tấu, nhướn mày, "Xử lý một chút lời đồn đại trên mạng."

    "Vâng."

    Mỗ giám đốc nào đó cũng không giám hỏi là đồn đãi gì, để Lãnh Duệ mở miệng, khẳng định là lời đồn đại không tốt về ca sĩ của Tinh Vân.

    * cảm ơn bạn sulli980 đã thích bản edit của B. Chúc bạn nhiều thành công và may mắn.
     
    DuonganhHuyền Trần 22012001 thích bài này.
  5. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 14: Bạn gái cũ của phú thiếu 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Bun (boss là bánh bèo)

    Trong khoảng một giờ, những nội dung bôi đen Đường Quả mơ hồ đều biến mất không dấu vết.

    Trong khi các anh hùng bàn phím sắp bổ não lên tới mặt trăng thì Tinh Vân phát Weibo, Đường Quả là ca sĩ mà bọn họ muốn khai thác, đương nhiên phải tốn nhân lực lớn để bồi dưỡng. Ở trên còn bịa đặt bọn họ làm thế nào phát hiện Đường Quả, lại thế nào để ký được hợp đồng với cô.

    Tóm lại, năng lực bịa chuyện xưa so với những người bôi đen Đường Quả, càng có sức thuyết phục hơn.

    Chủ yếu là, còn có hợp đồng giữa Đường Quả và Tinh Vân, độ tin cậy rất cao, không ai không tin.

    Đường Quả có thực lực là chuyện ai cũng biết, ai cũng không dám nói cô không có thực lực.

    Có số ít atifans vẫn muốn giãy giụa, cuối cùng Tinh Vân phát một phần chứng cứ, phần chứng cứ này chính là có thí sinh dự thi nào đó, mua thuỷ quân bôi đen Đường Quả.

    Nhìn đến một số lớn bằng chứng như chuyển khoản, cùng các loại đối thoại giữa thuỷ quân với thí sinh, những tài khoản mắng Đường Quả giống như bốc hơi khỏi nhân gian, tan thành mây khói.

    Fans qua đường oán khí ngập trời, cả hội xông vào mắng chửi thí sinh mua thuỷ quân, bằng mọi cách moi ra phần dự thi của thí sinh nọ, phát hiện giọng hát cũng chỉ bình thường, ngay lập tức nước miếng văng đầy trời, nhấn cô ta chìm trong mắng chửi.

    Tổ tiết mục cũng xử lý chuyện này rất nhanh, hủy bỏ tư cách tiếp tục thi đấu của thí sinh này.

    Bởi vì bị người bôi đen, nhân khí của Đường Quả càng thêm cao.

    Không ít người đã từng bôi đen cô, đều đến phía dưới Weibo xin lỗi, chẳng qua Đường Quả chỉ phối hợp với tổ tiết mục phát một ít tuyên truyền chương trình trên Weibo, còn trước nay đều trống trơn.

    Làm cho hội fans muốn cùng cô giao lưu cũng không có biện pháp.

    Trong khi hội fans đang tuyệt vọng, Đường Quả phát Weibo.

    "Kim chủ của tôi rất lợi hại, hắn nói một câu, ai cũng không dám mắng. Kẻ nào dám mắng, kẻ đó xui xẻo."

    Weibo này vừa phát vô số người chuyển phát, các fan thì dở khóc dở cười.

    "Đây là Quả Quả tức giận."

    "Đúng vậy, ai bị oan uổng như vậy, đều sẽ tức giận."

    "Cái kẻ kia, thật là chẳng ra sao, chính mình không có thực lực, lại mua thuỷ quân bôi đen người ta."

    "Quả Quả của chúng ta hát hay như thế, lại là mĩ nhân, khó tránh khỏi bị rất nhiều người ghen ghét, sau này nếu lại có chuyện như thế này phát sinh, chúng ta phải thật cẩn thận, tránh cho bị kẻ xấu rắt mũi."

    "Đúng vậy, hiện tại nhân tâm khó đoán, còn không phải thấy Quả Quả của chúng ta không có bối cảnh, mới dám xằng bậy như vậy? Nhìn xem, vị cách vách kia, ai dám bôi đen?"

    "Nếu Quả Quả thật sự có kim chủ, đối phương còn dám bôi đen cô ấy sao?"

    Tại đây nội dung câu chuyện bị xoay vô số lần, Vưu Ngọc mới biết.

    "Tổ tông, lần sau cô có phát Weibo, có thể cùng tôi thương lượng một chút được không?" vẻ mặt Vưu Ngọc bất đắc dĩ, vị này chính là có kim chủ a, nhưng bản thân lại có thực lực, nếu không cô cũng sẽ không cam tâm tình nguyện theo bên cạnh.

    Đường Quả không để ý chút nào ăn kem, "Không có việc gì, không phải tôi có kim chủ sao, kẻ nào dám mắng, hắn sẽ giúp tôi mắng lại."

    Vưu Ngọc vô ngữ, còn muốn nói vài lời cảnh cáo, đột nhiên điện thoại vang lên.

    "Vâng.. Không có, có rảnh, tốt, tôi lập tức đưa cô ấy đến." Vưu Ngọc tắt điện thoại, thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Kim chủ của cô muốn cô lập tức qua đó."

    * * *

    "Kim chủ đại nhân, hôm nay ngài muốn nghe ca khúc nào?"

    Đường Quả ngồi trên sô pha, một tay chống cằm, đôi con ngươi xinh đẹp nhìn chằm chằm Lãnh Duệ, người nam nhân này, thật soái!

    Chỉ tiếc sở thích tương đối đặc thù.

    Lãnh Duệ nhắm hai mắt, nằm trên ghế, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ mặt bàn, "Tùy."

    * Chân thành cảm ơn bạn Huyền Trần 22012001 đã thích bản edit của B. Một cái nhấp tay của mọi người là động lực khiến B chạy nhanh hơn.
     
    Duonganh thích bài này.
  6. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 15: Bạn gái cũ của phú thiếu 15

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Bun

    Đường Quả vừa hát xong mọi cảm giác bạo ngược trong nội tâm Lãnh Duệ rất nhanh lắng xuống.

    Hắn chậm rãi mở mắt, phát hiện cô gái ngồi xa xa phía trước hắn lại đang ở rất gần quan sát hắn.

    Khuôn mặt tú mỹ giống như thiên sứ kia cũng sắp đụng vào chóp mũi hắn, hương thơm thanh nhã thuộc về cô gái ấy tràn ngập chung quanh hắn.

    Đường Quả thấy hắn mở mắt, nhẹ thổi một hơi, đôi mắt vô tội chớp chớp, "Kim chủ đại nhân làm việc lưu loát, tôi rất vừa lòng, ngoài việc muốn nghe hát ngài có cần phục vụ đặc biệt không?"

    "Không cần." Lãnh Duệ giơ tay đem Đường Quả đẩy ra, "Cô mau cút."

    Đường Quả lại không rời đi ngay, ngược lại, sáp lại gần ngồi dựa vào bàn làm việc, quét một vòng thân thể Lãnh Duệ, "Kim chủ đại nhân dáng người thật tốt."

    "Là cái loại chỉ cần nhìn cũng khiến người ta có suy nghĩ bậy bạ ấy."

    "Mặc quần áo cũng có thể đủ làm người suy nghĩ bậy bạ, vậy không biết lúc không mặc gì sẽ thế nào." Con ngươi tà mị của Đường Quả ánh lên tia thưởng thức, hoàn toàn không che dấu.

    Ánh mắt rõ ràng như vậy, làm Lãnh Duệ có một loại cảm giác bị sắc 【 nữ 】 xâm phạm.

    Ngón tay trắng nõn mảnh khảnh nâng cằm, đôi môi màu hồng phấn nhẹ nhàng cong lên, khuôn mặt thanh thuần giống như thiên sứ lại lộ ra một loại tươi cười chỉ thuộc về ác ma.

    "Kim chủ đại nhân, ngài nhìn thực thẹn thùng.." Đường Quả ném ra một ánh mắt tà mị, nhẹ cắn khóe môi, "Nhìn thật mê người."

    Vừa lúc Lãnh Duệ muốn tức giận, Đường Quả rất tự nhiên đứng lên, sửa sang một chút chính mình, trên mặt mang điềm mỹ tươi cười.

    "Được rồi, tôi đi."

    "Nhớ, nghĩ đến tôi nha."

    "Nếu có ý tưởng đặc thù nào, có thể phái người tới đón tôi."

    Lãnh Duệ: Đối với cô gái này, hắn sẽ không có ý tưởng đặc thù.

    Thời điểm trước khi đi, Đường Quả còn tặng Lãnh Duệ một cái hôn gió, làm Lãnh Duệ có chút hối hận, vì sao lại lựa chọn cô gái Đường Quả có cái tính cách quái đản này.

    "Tôi chính là cảm thấy kim chủ đại nhân rất tuấn tú, rất coi trọng tiền cũng nhan sắc của ngài, đối với vị trí Lãnh phu nhân này tôi không có hứng thú," Đường Quả chớp chớp mắt ngọc, thanh âm ôn nhu, âm điệu mềm mại, tựa hồ muốn ngọt đến đầu quả tim, "Nói trắng ra, tôi muốn ngủ ngài.. Ha ha ha!"

    Nói xong, Đường Quả quyết đoán kéo cửa văn phòng, bước nhanh rời đi.

    Lãnh Duệ nắm chặt tay, kéo cổ áo, khóe miệng mang theo mệt mỏi cười lạnh, một kẻ không biết trời cao đất dày, một nữ nhân muốn thượng hắn, nên ném ra ngoài cho cá mập.

    Nhưng thời điểm hắn nhắm mắt lại, trong đầu thế mà lại hiện lên hình ảnh nữ nhân rời văn phòng, đứng ở cửa, nói câu kia "Tôi muốn ngủ ngài" bộ dáng khi nói câu đó, làm nội tâm hắn nhất thời dâng lên một cổ hỏa.

    Lãnh Duệ rất nhanh tỉnh táo lại, nhăn mày, ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, không, bất luận nữ nhân nào cũng không có khả năng ở bên người hắn qua một tháng.

    Bất luận nữ nhân có giọng ca như thế nào, dài nhất một tháng sẽ mất đi hiệu quả đối với hắn.

    Lãnh Duệ thả lỏng, hắn lo lắng dư thừa, rất nhanh thôi nữ nhân này sẽ biến mất khỏi tầm mắt hắn.

    Thời điểm Đường Quả lên xe, Vưu Ngọc có chút kinh ngạc, cô nhìn nhìn đồng hồ, vừa mới qua mười phút, theo bản năng hỏi một câu, "Nhanh như vậy?"

    "Vâng?"

    Đường Quả sửng sốt một chút, sau đó minh bạch ý trong lời nói của Vưu Ngọc, xì bật cười, ngón tay nhẹ nhàng chống trán, khóe môi cong cong, không giúp Lãnh Duệ giải thích chứng minh trong sạch, rất là tiếc nuối gật đầu, "Ân."

    Tức khắc, biểu tình Vưu Ngọc rất cổ quái.
     
    Duonganh thích bài này.
  7. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 16: Bạn gái cũ của phú thiếu 16

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: Bun

    "Ngày kia chính là trận chung kết, Tiểu Quả, cô đã chuẩn bị gì chưa?"

    Nói thật, Vưu Ngọc rất là khẩn trương.

    Sau lưng Đường Quả có kim chủ là thật, đã dấn thân vào cái vòng này, muốn đường xá thông thuận nếu không có bối cảnh đặc biệt gì, thì cũng phải có mấy người chống lưng?

    Dù thiên phú có cao đến đâu mà không có người nâng đỡ, cuối cùng cũng sẽ thành bình thường, căn bản không có cơ hội xuất hiện.

    Từ khi nghe Đường Quả mở miệng hát câu đầu tiên, cô đã rất xem trọng.

    Chỉ cần Đường Quả không tìm đường chết, tương lai nhất định sẽ nổi tiếng. Có thể nói, trận trung kết ngày kia, so với Đường Quả cô càng khẩn trương hơn.

    Ngược lại là Đường Quả, một bộ dạng như cũ, tôi không liên quan, không để ý, làm trong lòng Vưu Ngọc không yên.

    "Đường Quả!"

    Thấy Đường Quả còn uống trà sữa, ăn điểm tâm, Vưu Ngọc nóng mông, "Tổ tông, hiện tại tốt xấu gì cô cũng có chút danh tiếng, không thể tém lại một chút sao? Ăn nhiều như vậy, béo phì thì làm sao bây giờ?"

    "Đừng lo."

    Đường Quả xoa xoa khóe miệng, tự tin nói, "Tôi nhất định là quán quân."

    "Cô đừng quên, còn một người có uy hiếp rất lớn đối với cô." Vưu Ngọc cười lạnh nói, "thực lực của Lục Kỳ cũng không phải dạng vừa, đến lúc bại bởi cô ấy, cô đừng khóc trước mặt tôi."

    Đường Quả nheo mắt, "Tôi sẽ không thua, đặc biệt là cô ta."

    Đường Quả cũng không chấn an được Vưu Ngọc, ngược lại càng khiến Vưu Ngọc thận trọng hơn, "Tôi đã điều tra qua, trận chung kết sẽ tăng thêm hai vị giám khảo."

    Thấy bộ dáng Đường Quả vẫn không thèm để ý như trước, Vưu Ngọc thầm quyết định phải làm Đường Quả coi trọng chuyện này lên.

    "Hai vị kia có khả năng đứng về phía Lục Kỳ, thực lực của cô ta cũng khá, còn ba vị giám khảo kia có thể đứng về phía cô, chỉ sợ xảy ra vấn đề cuối cùng phản chiến ủng hộ Lục Kỳ, cũng không phải không có khả năng."

    Không nói cái gì xa vời, chỉ cần một vị giám khảo cho điểm Đường Quả thấp hơn Lục Kỳ một chút, là có thể hoàn toàn thay đổi kết quả.

    "Lục gia giúp cô ta tìm người?" Đường Quả cuối cùng cũng dừng lại chú ý vấn đề này.

    Vưu Ngọc lắc đầu, "Là Lãnh thiếu."

    Vưu Ngọc cũng không biết Lãnh Tử Việt là con nuôi Lãnh Duệ, phải nói người ngoài cũng không biết quan hệ của hai người.

    "Lãnh Tử Việt ơi Lãnh Tử Việt." Đường Quả ý vị thâm trường bật cười, "Là hai vị nào?"

    "Đồng Xán, Trầm Vân."

    Vưu Ngọc có chút lo lắng, "Hai vị này, là ca sĩ trứ danh, không chỉ có giọng hát nội lực mà fans cũng không ít, nghe nói hai vị này muốn tiến quân giới điện ảnh. Bản thân Lục Kỳ lại không tồi, chỉ cần nhấc tay một cái, còn có thể nịnh bợ Lãnh thiếu, cớ sao không làm?"

    "Lãnh thiếu lãnh đạo toàn bộ điện ảnh Tinh Vân, cô nói xem hai người bọn họ giúp Lục Kỳ hay giúp cô?"

    Vưu Ngọc tưởng rằng nói vậy, Đường Quả sẽ chú ý hơn.

    Nhưng không, Đường Quả còn đang ăn, còn ăn đến ngon lành, Vưu Ngọc tức đến đầu tê dại.

    "Tổ tông ơi, tôi nói nhiều như vậy cô có nghe lọt hay không?"

    Đường Quả ngẩng đầu, đang định nói gì đó, tầm mắt phóng ra xa, khóe miệng gợi lên nụ cười xán lạn mà tà ác, không thể không khiến Vưu Ngọc chú ý.

    Hai người vừa bước vào tiệm trà sữa, cũng thấy được Đường Quả.

    Vưu Ngọc nhìn đến hai người vừa tới, theo bản năng thầm kêu không tốt.

    Lãnh Tử Việt lại muốn đưa Lục Kỳ rời đi, nhưng Lục Kỳ lại kéo Lãnh Tử Việt vào.

    "Đường tiểu thư, thật khéo."

    Lục Kỳ thật không nghĩ tới, sự kiện trước kia thế mà không tạo ra đả kích với Đường Quả, còn làm cho đối phương kéo nhân khí.

    Từ trong miệng Lãnh Tử Việt cô biết được, Đường Quả cũng leo lên một kim chủ, cũng không phải sạch sẽ gì cho cam.

    ¤ Có lỗi ở đâu mọi người chỉ để B sửa lại nhé!
     
    Duonganhsepdangyeu thích bài này.
  8. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 17: Bạn gái cũ của phú thiếu 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: B

    Vì biết Đường Quả leo lên kim chủ, đối với chút chú ý này của Lãnh Tử Việt, Lục Kỳ cũng không quá quan tâm.

    Loại nữ nhân hám lợi như vậy, căn bản không xứng cùng chính mình so sánh.

    Đường Quả không trả lời Lục Kỳ, ngược lại nhìn Lãnh Tử Việt, khóe môi vẽ lên một nụ cười.

    Lãnh Tử Việt nhìn thấy nụ cười này, theo bản năng cảm thấy không ổn, muốn kéo Lục Kỳ rời đi.

    Nhưng Đường Quả rất nhanh cất lời chặn đứng đường đi của Lãnh Tử Việt.

    "Lãnh Tử Việt, anh cũng có chút ý tứ đấy nhỉ, mang theo bạn gái mới tới nơi trước kia hay hẹn hò với bạn gái cũ." Đường Quả đẹp tựa tiên ăn một miếng nói, "Có thể là tìm không ra nơi nào thích hợp để hẹn hò như nơi này, vừa tiện nghi lại thiết thực, đường xá quen thuộc, đi lại dễ dàng, nên dẫn đến đây cũng phải"

    【 ký chủ, chúng ta nói chuyện chút, đừng nói là cô chuẩn bị phá hư tình cảm nam nữ chủ đấy nhé. 】 hệ thống nghe cô nói vậy, cuối cùng đứng ngồi không yên, ký chủ là kẻ phá hoại, lại muốn làm chuyện xấu gì đây.

    Đường Quả cười vô tội: Ta không phá đám tình cảm của bọn họ, vàng thật thì không sợ lửa, ta chỉ bố trí chút chướng ngại vật, gia tăng tình cảm cho bọn họ thôi.

    Hệ thống: 【.. 】 ta không ngu.

    Đường Quả: Là không ngu, chỉ có chút thiểu năng trí tuệ.

    Đối lập với ý cười doanh doanh trên mặt Đường Quả, khuôn mặt Lục Kỳ đã thối đến không chịu nổi.

    Rõ ràng biết Đường Quả cố ý nói vậy, nhưng khi nghe đến những lời này, Lục Kỳ vẫn không kiềm chế được phẫn nộ, thậm chí còn cảm thấy Lãnh Tử Việt đây là không tôn trọng mình.

    Đi quán cà phê xa hoa một chút không được sao? Một hai phải tới tiệm trà sữa nho nhỏ này, còn gặp phải cái loại nữ nhân không biết xấu hổ như Đường Quả.

    "Tiểu Quả, em một hai phải nói như vậy sao?" Lãnh Tử Việt nhíu mày, "Em trước đây không phải như vậy, bây giờ lại trở nên không thể nói lý, Kỳ Kỳ cũng không đắc tội em."

    Vốn dĩ đối với việc tìm hai vị giám khảo trợ giúp Lục Kỳ, trong lòng Lãnh Tử Việt còn có một chút áy náy, hiện tại đối mặt với những lời này của Đường Quả, chút áy náy này của hắn cũng bay theo gió luôn rồi.

    Mang Lục Kỳ đến tiệm trà sữa này, chỉ là hắn cảm thấy trà sữa nhà này hương vị không tồi, muốn chia sẻ cho người mà mình thương yêu.

    Kết quả lại bị Đường Quả nói như vậy, trong lòng Kỳ Kỳ khẳng định lại không thoải mái.

    Đối với Đường Quả, Lãnh Tử Việt càng ngày càng không hài lòng, cảm thấy cô thay đổi rồi.

    Từ một cô gái nhỏ đơn thuần, biến thành một người đố kị lại hám tiền.

    "Kỳ Kỳ, lúc trước em có nhắc tới một tiệm cà phê đúng không?" Lãnh Tử Việt cũng không nhìn Đường Quả, ngược lại thật cẩn thận hỏi Lục Kỳ.

    Lục Kỳ bởi vì thái độ của Lãnh Tử Việt mà khóe miệng lộ ra chút tươi cười, "Tử Việt, hiện tại liền đến đó sao?"

    "Đương nhiên, không phải Kỳ Kỳ rất thích sao?" vẻ mặt Lãnh Tử Việt tràn đầy nhu tình, phơi ra một bộ dáng như đàn ông tốt, làm nội tâm Lục Kỳ thỏa mãn, "Sau này đi đâu đều em chọn, có được không?"

    Bị Đường Quả nhắm vào trong lòng cũng thấy khó chịu, trong lúc cô xuất ngoại, đối phương cũng theo bên cạnh Lãnh Tử Việt một đoạn thời gian, nhưng hai người lại không phát sinh chuyện gì, tâm Lãnh Tử Việt cũng không đả động được.

    Đường Quả chính là một kẻ thất bại, kể cả cô không ở bên cạnh Lãnh Tử Việt, cũng không chiếm được tình cảm của Lãnh Tử Việt.

    Cứ tưởng tượng như vậy, chút không thoải mái trong lòng Lục Kỳ liền tiêu tán.

    Cô hà tất phải cùng một kẻ bại trận so đo, bất quá chỉ là một vai hề nhảy nhót mà thôi.

    Sau đó Lãnh Tử Việt không tiếp chiêu Đường Quả nữa, nắm tay Lục Kỳ rời đi.

    Từ đầu đến cuối Đường Quả vẫn cười tủm tỉm, "Ngươi nhìn đi, bọn họ ân ái đến nhường nào, nếu không phải ta giúp, bọn họ có thể ân ái như vậy sao?"

    【 ký chủ, ngươi nghiêm túc sao? 】 Hiện tại hệ thống có chút mê mang, thoạt nhìn Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ hình như càng ân ái thật.

    Nhưng hắn lại cảm thấy nơi nào không thích hợp.

    ¤ Chương này được đăng sớm vì B muốn cảm ơn bạn sepdangyeu đã thích bản edit của B.

    Các bạn tặng B một like, B tặng các bạn một chương.

    Chúc các bạn ngủ ngon!
     
    Duonganh thích bài này.
  9. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 18: Bạn gái cũ của phú thiếu 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: B

    "Có hay không?"

    Đường Quả hát song một ca khúc, đôi mắt ngập ý cười nhìn người đàn ông đối diện biểu tình thả lỏng dựa vào sô pha.

    Một tay chống cằm, thanh âm mềm mại mà đẹp đẽ, con ngươi xinh đẹp liên tục chớp chớp, "Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của ngài kìa, nhất định rất hay!"

    Khi thả lỏng Lãnh Duệ không nói gì, cả người có vẻ rất an tĩnh, loại hơi thở khủng bố trên người khiến người đối diện áp lực đều biến mất không thấy tăm hơi.

    Có những lúc, nghe giọng hát của cô, sẽ rất nhanh đi vào giấc ngủ, một khi đã ngủ liền ngủ đến sáng sớm ngày hôm sau.

    Thời gian đã trôi qua hơn nửa tháng, giọng hát của cô gái này vẫn có tác dụng với bệnh của hắn như lúc đầu, không bởi vì thời gian trôi qua mà dần dần mất đi hiệu quả, cùng suy nghĩ của hắn không giống nhau, hắn cũng nhìn cô bằng một con mắt khác.

    "Lãnh Duệ, kỳ thật anh khích lệ tôi một câu cũng không sao," Đường Quả híp mắt nhìn người đàn ông có dáng người tinh tế ẩn sau chiếc áo ngủ không gọn gàng kia, cong khóe môi, "Có hứng thú làm chuyện khác không, tôi coi trọng thân thể của anh khá lâu rồi."

    Lãnh Duệ dần dần mở mắt, liếc nhìn cô gái không biết xấu hổ bên cạnh.

    Hắn duỗi tay nắm lấy chiếc cằm thon nhỏ của Đường Quả, làn da bóng loáng mịn màng, có chút không nỡ buông tay.

    "Da mặt dày."

    Cằm Đường Quả bị Lãnh Duệ niết đến hồng hồng, hắn thoạt nhìn không giống như một người biết thương hương tiếc ngọc.

    Đường Quả giống như không cảm giác được đau đớn, ngược lại cười tà tứ, "Đã là người, da mặt phải dày một chút. Ai kêu Lãnh Duệ anh nuôi tốt như vậy, lúc nào cũng làm người ta suy nghĩ bậy bạ."

    Tay Lãnh Duệ tăng lực đạo, đáy mắt lộ ra ý cười nguy hiểm, "Biết cá mập ăn thịt người như thế nào không?"

    "Anh bỏ được."

    Ngữ điệu mềm mại đẹp đẽ, làm nội tâm Lãnh Duệ cứng lại, buông lỏng tay.

    Đường Quả cười tủm tỉm, "Tôi biết anh luyến tiếc."

    Cằm cô gái bị niết đến hồng hồng, trên mặt vẫn như cũ treo tươi cười, làm Lãnh Duệ nhìn không thấu.

    Đường Quả là người đầu tiên, không chút nào che giấu ý chỉ coi trọng vẻ bề ngoài của hắn, còn chẳng thèm dùng tiểu tâm cơ. Từ trước đến nay phụ nữ tiếp cận hắn nhiều hay ít, đều sẽ tỏ ra rất thích hắn, chỉ muốn cùng hắn ở bên nhau, vì thích hắn lên muốn bên cạnh hắn.

    Trước giờ sẽ không nói thích dáng người hắn, tiền tài, cũng như địa vị.

    Cô gái này còn xác định, coi trọng quyền lực cùng bề ngoài của hắn.

    Lãnh Duệ khôi phục bình tĩnh, không chút để ý áo ngủ không gọn gàng, ngồi xuống. "Nói đi, chuyện gì."

    Cùng nhau sinh sống hơn nửa tháng, cô gái này là tính tình gì, chẳng lẽ hắn không biết. Trước khiến hắn cao hứng, sau đó nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, đây là kịch bản quen thuộc của cô gái này.

    Hắn cũng không nghĩ, vì sao không vạch trần cô, ngược lại còn bồi cô chơi cái loại kịch bản cũ rích này.

    Đường Quả nhân cơ hội ngồi bên cạnh Lãnh Duệ, Lãnh Duệ cũng không có ý muốn ngăn cản. Hắn không tin, một cô gái nhu nhược còn có khả năng đem hắn cường chắc?

    Hắn hoàn toàn quên mất, xưa có bao nhiêu chán ghét phụ nữ lại gần hắn nửa thước.

    Đường Quả được một tấc lại muốn tiến một thước, tay nhỏ ôm lấy cánh tay Lãnh Duệ, giống như con mèo nhỏ đang cùng chủ nhân của mình làm nũng.

    "Lãnh Tử Việt giúp Lục Kỳ tìm hai vị giám khảo, bọn họ muốn chỉnh tôi ở trận chung kết," Đường Quả còn cố tình dùng cằm cọ nhẹ vào cánh tay Lãnh Duệ, lộ ra ánh mắt vô cùng đáng thương, đôi mắt ngập nước nhìn Lãnh Duệ, "Lục Kỳ đây là đang ghen ghét tôi hát quá hay, muốn sử dụng thủ đoạn cướp đoạt giải quán quân của tôi."

    "Nếu không giành được giải quán quân, lại còn bị đoạt đi vì vài thao tác như vậy, lòng tôi sẽ chịu một đả kích to lớn, khả năng cả đời này không bao giờ nghĩ ca hát nữa."

    Khóe miệng Lãnh Duệ run một cái, hắn đời này chưa gặp qua cô gái nào không biết xấu hổ như Đường Quả.

    Hệ thống: 【 đồng cảm. 】

    Hình tượng ký chủ đã sụp đổ, cầu mạt sát.

    ¤ Các huynh đừng thắc mắc vì sao đệ đăng chương không theo quy luật nào nhé! Vì đệ cũng là mọt chuyện, đọc hết các truyện hoàn thành rồi, lên edit chuyện mới này cho mọi người cùng đọc thôi. Đệ không phải là một edditor chuyên nghiệp nên mọi người cũng đừng trách nhé! Có sai sót ở đâu mọi người có thể bình luận để đệ sửa lại cho chuẩn. Nếu huynh nào có bộ chuyện nữ cường, sủng, ngôn tình, nữ phụ, xuyên nhanh hay xuyên không hay giới thiệu cho đệ thì đẹp quá rồi. Chúc các huynh tối chủ nhật vui vẻ!
     
    DuonganhAlissa thích bài này.
  10. Boss là Bánh bèo

    Bài viết:
    47
    Chương 19: Bạn gái cũ của phú thiếu 19

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tác giả: Đỗ Liễu Liễu

    Edit: B

    "Lãnh Duệ, anh chính là một dũng sĩ chính nghĩa, dùng quyền lực của mình giữ gìn chính nghĩa."

    Đường Quả nhìn Lãnh Duệ vừa mới cắt đứt điện thoại, khóe miệng cười trộm giống như một con tiểu hồ ly.

    Lãnh Duệ chụp bay móng vuốt của Đường Quả, "Lần sau có yêu cầu gì, trực tiếp nói, không cần quanh co lòng vòng."

    Khi cô gái này còn hữu dụng đối với hắn, hắn có thể thỏa mãn bất luận yêu cầu gì, chỉ cần hắn nguyện ý thỏa mãn.

    Nói xong câu đó, Lãnh Duệ liền cảm giác được ánh mắt nhìn mình chằm chằm đến từ cô gái này, không chút che dấu, khóe mắt run một chút.

    Không cho cô có cơ hội mở miệng, nói, "Nhanh lên, lên lầu ngủ."

    Lãnh Tử Việt đẩy cửa ra vừa hay nghe thấy những lời này, ba hắn vẻ mặt không kiên nhẫn thúc giục cô gái mặc áo ngủ lên lầu đi ngủ.

    Đại não hắn có chút không theo kịp, vẫn chất phác đi vào đi.

    Sớm biết vậy ban ngày hắn lên đi công ty tìm Lãnh Duệ. Rõ ràng biết buổi tối trở về, sẽ gặp phải một ít tình huống khó xử.

    Cũng may, thời gian hắn về còn tính sớm, hai người thoạt nhìn như vừa mới bắt đầu.

    Kể cả là như vậy, trong lòng Lãnh Tử Việt cũng không thoải mái, Đường Quả dù sao cũng đã từng là bạn gái hắn.

    "Ba."

    Lãnh Tử Việt ở trước mặt Lãnh Duệ ngoan ngoãn như trẻ nhỏ, "Con có có chút việc muốn cùng người thương lượng." Nói xong, hắn liếc sang Đường Quả bên cạnh.

    Cô gái mặc một thân váy ngủ ngắn tay, một đầu tóc quăn đen rũ xuống vai, khuôn mặt vẫn thanh thuần như cũ, xương quai xanh tinh xảo lấp ló sau cổ áo, lại khiến cô tăng thêm vài phần yêu mị.

    Làn váy ngủ vừa chạm đến đầu gối, một đôi chân thẳng tắp trắng ngần làm người nhìn có chút hoa mắt.

    Dù váy ngủ có rộng đến đâu thì vẫn không thể che dấu dáng người yểu điệu của cô, trong lúc nhất thời Lãnh Tử Việt nhìn đến ngây người.

    Lãnh Duệ nhíu mày, đi đến trước mặt Lãnh Tử Việt, không biết là cố ý hay vô tình, chặn đi thân ảnh Đường Quả, "Đi thư phòng nói."

    "Ngươi lên phòng chờ ta."

    Lãnh Duệ quay đầu lại nhìn Đường Quả, ánh mắt kia như muốn nói, cái cô gái có da mặt dày như thớt này, có phải muốn thượng Lãnh Tử Việt hay không, nhìn sơ thì Lãnh Tử Việt cũng có cái mặt đẹp.

    Đường Quả chạy chậm đến bên cạnh Lãnh Duệ, khẽ nhón mũi chân ghé vào tai hắn nhẹ nhàng nói, "Yên tâm, tôi chỉ muốn thượng anh, anh siêu soái, siêu nhiều tiền, mị lực vô biên."

    Nghe những lời này làm Lãnh Duệ cảm giác rất vi diệu.

    Thanh âm Đường Quả nói không tính nhỏ, Lãnh Tử Việt nghe thấy, mặt tức khắc có chút cứng đờ, tay nắm chặt, có chút khó chịu.

    "Tôi chờ anh trở về nha."

    Thân ảnh Đường Quả biến mất sau cánh cửa, hai cha con đi vào thư phòng.

    Lãnh Tử Việt rốt cuộc nhịn không được nói, "Ba, cô gái này khi nào dọn ra ngoài?"

    Cũng đã hơn nửa tháng nay rồi.

    Lãnh Duệ chỉ liếc Lãnh Tử Việt một cái, đã làm hắn hoảng sợ, cơ thể không khống chế được mà có chút run rẩy, hắn làm sao dám quản chuyện của cha nuôi Lãnh Duệ.

    "Ba, con nói không phải là cái ý kia, con thấy cô gái này cùng những cô gái khác đều giống nhau, vì đạt được mục đích của mình, có thể dùng mọi thủ đoạn, loại phụ nữ này chỉ để chơi qua đường, ba, người đừng thật sự lún sâu.

    Hôm nay cô ta có thể ngoan ngoãn ở trước mặt ba, biết đâu ngày mai đã nằm trong ngực kẻ khác."

    Lãnh Tử Việt không nghĩ, khuôn mặt tươi cười của Lãnh Duệ khẽ biến, đáy mắt xuất hiện một tia hàn quang.

    "Những tiểu minh tinh trong công ty vì tài nguyên, đều sẽ tìm kim chủ, được một đoạn thời gian sẽ đổi một người, nếu danh khí càng lớn thì sẽ tìm người địa vị càng cao." Lãnh Tử Việt càng nói càng hăng say, "Còn một ít râu ria thì mặc kệ người nào, dù là ông lão 80 tuổi, da dẻ nhăn nheo chỉ cần tai to mặt lớn, thậm chí một người có thể bồi vài nam nhân, bọn họ đều nguyện ý, chỉ cần đem bọn họ nâng lên là được."

    Mày Lãnh Duệ nhăn lại, trong lòng có chút khó chịu.
     
    Duonganh thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...