Chương 130: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 61
[HIDE-THANKS]
Tiểu Hắc Long,

【 Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành việc tốt thứ hai.

Bắt Tô Tử Trác về quy án.

Ký chủ trợ giúp xã hội thanh trừ khối u ác tính.

Trả lại hòa bình cho xã hội.

Tránh cho những cô gái khác lại rơi vào ma trảo của hắn.

Ký chủ chính là, vầng sáng người tốt! 】

Thanh âm nãi thanh nãi khí.

Từng dòng từng dòng khích lệ.

Nam Nhiễm lặng im ba giây đồng hồ.

"Tôi thừa nhận, tôi chính là vầng sáng người tốt.

Không ngờ che giấu sâu như vậy cũng bị cậu phát hiện được."

Tiểu Hắc Long lặng im.

Tầm mắt Nam Nhiễm dạo qua một vòng.

Thấy được Ninh Dã.

Đang định đi qua.

Đã bị Nguyễn Mặc kéo lại.

Nguyễn Mặc mím môi.

Đem làn váy bị xé rách của Nam Nhiễm cột thành một nút thắt.

Sau đó, liền lôi kéo cô lên xe thương vụ.

Tiểu Hắc Long khẽ meo meo

【 Ký chủ, nếu cô có cách giúp Ninh Dã thoát khỏi khốn cảnh.

Thì cũng là một chuyện tốt đó~~】

Nói xong,

Mí mắt Nam Nhiễm rũ xuống.

Lúc sắp bị kéo lên xe,

Cô dừng lại.

Nhìn về phía Nguyễn Mặc

"Em muốn đi tìm Ninh Dã, có chuyện muốn nói với cô ấy."

Nguyễn Mặc lôi kéo cổ tay cô.

Hắn đối Nam Nhiễm rất ít khi nào nói không.

Nhưng khi đụng phải Ninh Dã.

Nguyễn Mặc liền chưa từng đồng ý qua.

"Không được."

Giọng nói nghe qua có vẻ hơi kỳ quái.

Có hơi ······ ê ẩm.

Nam Nhiễm bĩu môi.

Sao dạ minh châu này lại nhỏ mọn như vậy?

Cô quay đầu nhìn về hướng Ninh Dã.

Ninh Dã vốn đang ở cùng cảnh sát.

Hình như cảm nhận được bản thân bị nhìn chằm chằm vào.

Theo bản năng nhìn lại.

Nam Nhiễm mở miệng

"Dù sao thân phận con gái của cô sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Không bằng chết sớm siêu sinh sớm."

Nói xong.

Nguyễn Mặc sửng sốt.

Bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Ninh Dã.

Không chỉ Nguyễn Mặc.

Một đám vệ sĩ.

Còn có ······ tất cả cảnh sát.

Động tác nhất trí nhìn về phía Ninh Dã.

Nghệ sĩ nam đang nổi nhất hiện tại,

Thu hút ngàn vạn fans.

Là nữ?

Cho dù cảnh sát cực kỳ không thích tám chuyện.

Nhưng cũng nhịn không được muốn xem thử.

Vẻ mặt Ninh Dã cứng lại.

À, không đúng.

Có lẽ cô không biết vẻ mặt hiện tại của mình như thế nào.

Cô ta cố ý sao?

Cô ta nói ra như vậy, cùng với nói cho toàn thế giới có gì khác nhau?

Chẳng lẽ cảm thấy đám người này sẽ không buôn dưa lê sao?

Vẻ mặt của Ninh Dã trở nên hơi hung dữ.

Nhưng.

Khi nhìn thấy Tô Tử Trác bị cảnh sát kéo lên.

Nhìn qua, không một khối thịt nào lành lặn.

Gương mặt khi Ninh Dã nhìn về phía Nam Nhiễm lập tức trở thành gương mặt tươi cười.

"Được rồi."

Tô Tử Trác biến thái?

A.

Chưa gặp qua thôi.

Dù biến thái thế nào thì có kinh khủng bằng Nam Nhiễm không?

Sáng sớm hôm sau.

Tất cả quần chúng lo sợ bất an, đều thấy được tin tức buổi sáng, 【 Tô Tử Trác đã bị bắt. 】

Mà những chuyện ác hắn từng làm cũng lộ ra.

Tàng trữ ma túy, có ý định giết người, dùng tâm lý biến thái cầm tù thiếu nữ.

Một loạt tội ác..

Từng điều đều khiến mọi người giận sôi, sợ hãi.

Cư dân mạng nghị luận sôi nổi, hận không thể khiến người này nhanh chóng chết đi.

Bảy ngày sau.

Khi tin tức này vừa bớt độ nóng.

Thì một tin tức có tính nổ mạnh khác lại xuất hiện.

Ninh Dã triệu tập cuộc họp báo.

Nói mình lừa gạt mọi người.

Hắn là một cô gái.

Tin tức này vừa phát ra.

Toàn mạng đều là một mảnh *..

Antifans tuy rằng từng dùng từ ẻo lả để công kích cô,

Nhưng cũng chỉ để khiến người ta ghê tởm mà thôi.

Ai ngờ cô ấy thật sự là nữ?

Cuộc họp báo chỉ diễn ra hơn mười phút.

Nhưng hot search này lại nằm trên top1 suốt ba ngày.

Fans biến thành anti, anti chuyển thành fans.

Người qua đường chuyển thành fans.

Mắng chửi.

Tán dương.

Các loại thanh âm đều có.

Có người nhịn không được nghi vấn, nhắn lại dưới Weibo Ninh Dã.

"Tò mò, tại sao cô lại đột nhiên tự mình nói ra?"
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 131: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 62
[HIDE-THANKS]
Gần hơn hai mươi vạn bình luận.

Lời nhắn này cũng không phải top đầu.

Nhưng.

Lời nhắn này lại là cái duy nhất được trả lời.

Đáp lại là:

"Có người nói với tôi, chết sớm siêu sinh sớm, tôi cảm thấy rất có lý."

Những lời này của Ninh Dã.

Làm chấn động cả giới giải trí.

Tất cả mọi người đều cho rằng.

Kiếp sống nghệ sĩ của cô đã tiêu đời.

Phải biết rằng, cô là một minh tinh lưu lượng.

Fans duy trì cô, là vì tên mặt trắng cô có bộ dáng đẹp trai.

Bây giờ là nữ.

Còn không phải bị mọi người thóa mạ chết sao.

Nhưng ai ngờ.

Ninh Dã mặc nữ trang vào, để tóc dài,

Ván trượt, bóng bàn, cử tạ, lướt sóng, mọi thứ tinh thông.

Không thể hiểu được càng ngày càng nổi, số lượng fans trên Weibo không ngừng tăng lên.

Càng hút fans.

"Đệt, 666 nha."

"Nữ thần Ninh Dã của mị, xông lên! Chúng em vĩnh viễn ủng hộ chị!"

Bởi vì việc này.

Làm cho không ít cô gái mới xuất đạo muốn nói theo giả làm con trai.

Chỉ tiếc, chẳng làm được gì.

Ngược lại còn bị mắng thê thảm.

······

Một ngày nào đó, buổi sáng.

Buổi sáng tỉnh lại.

Nam Nhiễm nghe được thanh âm Tiểu Hắc Long truyền đến

【 Chúc mừng ký chủ, hoàn thành việc tốt thứ ba,

Giúp Ninh Dã thoát khỏi khốn cảnh, nghênh đón cuộc sống tốt hơn.

Cô chính là, đèn sáng dẫn lối! 】

Nam Nhiễm nhắm mắt lại

"Câm miệng của cậu lại."

Tiểu Hắc Long vốn đang cho rằng ký chủ sẽ thật cao hứng.

Ai ngờ ngược lại bị mắng.

Nó héo héo

"Ồ."

Sau khi lên tiếng, nó lại nói

【 Vậy ký chủ, còn muốn ba viên dạ minh châu kia không? 】

Nam Nhiễm mở to mắt

"Ngươi định không đưa?"

Lời nói lười nhác.

Tiểu Hắc Long tức khắc liền nghiêm chỉnh,

【Cho, cho, cho ký chủ. 】

【 Leng keng, dạ minh châu của cô đã được cất giữ, số dạ minh châu cô có được là 6 viên. 】

Nửa ngày sau.

Nam Nhiễm bỗng nhiên mở miệng

"Tiểu Hắc"

【 Ký chủ, tôi là Tiểu Hắc Long. Mời nói 】

"Đêm qua ······"

【 Hửm? 】

"Nguyễn Mặc nói muốn tôi cho mình một viên Dạ minh châu nhỏ, tại sao lại cởi quần áo tôi ra?"

Tiểu Hắc Long đột nhiên không biết nên giải thích thế nào.

【 Cái này ······】

Tiểu Hắc Long là đứa trẻ tốt.

Là cái loại đến buổi tối khi ký chủ và dạ minh châu đi ngủ, sẽ tự động che chắn ngũ cảm.

Nó bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề

【 Ký chủ, lúc cô sống với dạ minh châu của vị diện trước, chỉ ngủ thôi? 】

Nam Nhiễm cảm thấy vấn đề này thực ngu xuẩn

"Nếu không thì sao?"

Tiểu Hắc Long nghẹn họng.

【 Nếu, nếu muốn có được dạ minh châu, thì phải hai người kết hợp nha. 】

Nam Nhiễm nghe nó lắp bắp, bắt đầu có chút không kiên nhẫn

"Không phải cùng nhau ngủ thôi sao?"

Tiểu Hắc Long,

【 Ờ ······ ký chủ, đêm qua, về sau đã xảy ra chuyện gì? 】

Nó không biết nên giải thích với ký chủ thế nào.

"Tôi cảm thấy dạ minh châu tẩu hỏa nhập ma.

Liền đánh ngất hắn."

Thân thể hắn còn nóng lên.

Sau khi đánh ngất thì độ ấm mới giảm xuống.

Tiểu Hắc Long

【······】

Thật lâu sau.

Tiểu Hắc Long thâm sâu giới thiệu một chút cho ký chủ của nó, rốt cuộc thế nào mới có thể xuất hiện Dạ minh châu nhỏ.

Sau khi Nam Nhiễm đại khái hiểu được.

Trầm mặc trong chốc lát.

Bỗng nhiên cô nói:

"Chắc chắn sẽ xuất hiện một dạ minh châu nhỏ? Hay là cũng có khả năng sẽ xuất hiện một phiên bản thu nhỏ của tôi?"

Tiểu Hắc Long vui tươi hớn hở,

【 Ký chủ, đương nhiên đều có khả năng nha.

Đứa con sẽ kế thừa đặc điểm của hai người. 】

Nói xong.

Nam Nhiễm không nói nữa.

Chỉ ngã xuống giường.

Trở mình, lầm bầm lầu bầu,

"Không cần Dạ minh châu nhỏ nữa."

Vào ban đêm.

Khi Nguyễn Mặc cùng Nam Nhiễm nằm trên giường.

Đắp chăn lên.

Bỗng nhiên.

Nguyễn Mặc xoay người, nhìn về phía Nam Nhiễm.

Trên khuôn mặt lạnh nhạt của hắn khó được hơi bớt chút xa cách.

"Chẳng lẽ em không muốn có Dạ minh châu nhỏ?"
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 132: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 63
[HIDE-THANKS]
Nói xong, định lại gần Nam Nhiễm.

Bốp một tiếng

Nam Nhiễm dùng sức đánh lên cổ hắn.

Đánh ngất người.

Nói thầm một câu

"Lỡ như không lọt ra Dạ minh châu nhỏ.

Thì cũng không nhét trở về được."

Cô nói xong

Mí mắt phút chốc liền rũ xuống.

Sau đó.

Duỗi tay ôm lấy Nguyễn Mặc đã ngất đi.

······

Trải qua vài lần trước đó.

Nguyễn Mặc đã thoáng ý thức được Nam Nhiễm không bằng lòng.

Vừa mới bắt đầu.

Hắn có hơi sốt ruột.

Luôn cảm thấy Nam Nhiễm sẽ rời khỏi chính mình.

Cho đến khi thời gian trôi qua lâu rồi.

Phát hiện dường như cô cũng không có dấu hiện muốn rời đi.

Mỗi ngày cùng nhau ngủ.

Cùng nhau tỉnh lại.

Hắn bất đắc dĩ.

Thôi.

Từ từ tới.

Không nóng nảy.

Dù sao quãng đời còn lại còn rất dài.

Chỉ cần cô vẫn luôn ở đây.

Dù thế nào, đều là tốt.

5 năm sau.

Nguyễn Mặc cùng Nam Nhiễm cùng nhau ra ngoài đi du ngoạn.

Chết vào một tai nạn trên không.

Đúng là ngày mà nguyên thân Nam Nhiễm qua đời.

·······

【 Tích tích tích ------ đang đưa vào thế giới cổ tích. 】

Nam Nhiễm mở to mắt.

Đây là câu đầu tiên nghe được.

Bên tai quanh quẩn tiếng sóng biển.

Một làn sóng đánh lên bờ cát.

Đánh vào mắt cá chân Nam Nhiễm.

Nàng ngồi dậy.

Cúi đầu đánh giá.

Tóc màu rong biển.

Thật dài, gợn sóng uốn lượn đến tận eo.

Sợi tóc bị nước biển làm ướt.

Nàng nằm trên một bờ cát.

Cánh tay trắng nõn mảnh khảnh.

Xuyên qua một vùng cát trũng.

Có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng khuôn mặt này.

Con ngươi đen nhánh.

Mũi cao.

Môi anh đào, tản ra ánh sáng.

Trên người nàng mặc một bộ váy dài màu lam trễ ngực.

Dài đến tận mắt cá chân.

Cho dù hiện tại nàng ngồi trên mặt đất, cong eo.

Nhưng vẫn có thể nhìn ra được, thân thể này trước lồi sau vểnh, rất có vốn liếng.

Đây là thân thể từ sợi tóc đến đầu ngón chân đều tinh xảo không thể bắt bẻ được.

Nàng há mồm, đang định nói chuyện

"Ớ ớ ớ ······"

Bộ dáng rất đẹp,

Đáng tiếc.

Là cái người câm.

Nam Nhiễm đứng lên.

Chuẩn bị rời khỏi bờ cát, ngồi lên tảng đá.

Chỉ là.

Nàng vừa bước ra một bước,

Liền dừng lại.

Cúi đầu.

Lông mi đen dài chớp động.

Che khuất tối tăm trong mắt Nam Nhiễm.

Đây là cái thân thể rách nát gì vậy?

Không biết nói thì thôi đi.

Sao ngay cả đi đường cũng đau?

Còn đang suy nghĩ.

Nàng lại bước ra một bước.

Loại đau đớn này như bước trên mũi dao, cả chân đều bị xé rách ra.

Làm nàng hơi dừng lại.

Nàng rũ con ngươi.

Mặt không đổi sắc.

Tiếp tục đi về phía trước.

Đi mãi tới cục đá bên kia, ngồi xuống.

Hất mái tóc ướt nhẹp của mình ra phía sau.

"Tiểu Hắc"

【 Ký chủ, đây đây.

Khụ khụ.

Ký chủ.

Hiện tại thân thể của cô rất suy yếu.

Phải nghỉ ngơi thật tốt. 】

"Ông đây còn cần ngươi nói sao."

Bàn tay tinh tế trắng nõn, đè lên tảng đá kia.

Rắc.

Đem một góc của tảng đá bẻ xuống.

Tiểu Hắc Long vội vàng mở miệng,

【 Leng keng, ký chủ, xin tiếp nhận ký ức. 】

Thân thể này, tên Nam Nhiễm.

Là một nhân ngư* sống trong biển.

*Nhân ngư: Người cá

Sau đó.

Trong một trận sóng gió lớn trên biển, cứu một nam tử nhân loại.

Nguyên thân nhất kiến chung tình.

Yêu đến mức không thể tự kềm chế.

Tự nguyện cùng nữ vu trao đổi.

Dùng thanh âm êm tai tuyệt mĩ của mình.

Đổi lấy một đôi chân hoàn mĩ không tỳ vết của nhân loại.

Theo điều kiện trao đổi.

Khi nàng bước đi trên đất bằng, mỗi bước đi đều như đang bước trên mũi dao, vĩnh viễn đau đớn.

Nhưng nguyên thân nguyện ý trả một cái giá đắt như vậy.

Nam Nhiễm rũ mắt nghe.

Hỏi một câu

"Sau đó?"

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí

【 Sau đó nàng ấy chết rồi. 】

Nói xong.

Rắc.

Nam Nhiễm lại bẻ thêm một mảnh lớn từ cục đá.

Tiểu Hắc Long cảm thấy hình như mình nói sai gì đó rồi.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back