Chương 40 Thay đổi diễn viên
"Đúng a." Mạc Tửu vỗ vỗ đầu, "Tại sao tôi không nghĩ đến vấn đề này?"
"Những gì anh nghĩ rất đơn giản, vấn đề là, làm thế nào chúng ta mới có thể ngăn Đường Nhan diễn bộ phim đó?"
"Chị dâu, chị yên tâm, chuyện này anh trai em nhất định có thể giải quyết."
"Thật sao?" Đường Âm quay về phía Mạc Uất Sở.
"Ừm." Mạc Uất Sở gật đầu, "Thực ra rất đơn giản, tôi biết không ít người trong giới giải trí, chỉ cần tôi nói một tiếng, có thể đổi diễn viên."
"Nhưng, bây giờ đã nửa tháng, đổi thế nào?"
"Không sao, chỉ là vai một tiểu nha hoàn mà thôi, mặc dù là vai phụ rất quan trọng nhưng cảnh quay chắc chắn không nhiều lắm. Hơn nữa, có thể cắt các cảnh trước của Đường Nhan. Công nghệ hiện tại rất tiên tiến, không tốn nhiều chi phí, về phần chi phí, tôi sẽ cung cấp."
"Vậy thì chúng ta phải bỏ ra bao nhiêu?"
"Không sao, chờ sau khi em nổi tiếng, tiền sẽ kiếm lại được."
"Chờ sau khi tôi nổi tiếng?" Đường Âm sửng sốt, "Đại thiếu gia, ý của anh là?"
"Em diễn vai đó đi." Mạc Uất Sở nói, "Trước đây Đường Nhan là người dẫn chương trình, bà cụ liền thay đổi cái nhìn với cô ta. Nếu em có thể trở thành một diễn viên nổi tiếng, bà cụ nhất định sẽ càng hài lòng với em."
"Đúng a." Trương Tiểu Phàm phụ họa nói, "Tiểu Âm, em đi đóng phim đi, nếu em trở thành đại minh tinh, em ở Đường gia cũng sẽ cótiếng nói hơn."
Sau khi suy nghĩ, Đường Âm cảm thấy đề nghị này không tệ, cô liền thay thế Đường Nhan, diễn vai nha hoàn bên cạnh nữ chính.
Đường Âm đến đoàn phim, người đóng vai nữ chính là một nữ diễn viên rất xinh đẹp tên Chu Thủy Hương.
Chu Thủy Hương thực sự đến từ một nơi rất xa, khi cô ấy tham gia tuyển chọn, mặc dù bị người khác coi thường nhưng hiện tại cô ấy đã là một diễn viên nổi tiếng, có thể nói cô ấy là diễn viên hàng đầu.
"Đường Âm, em cùng Đường Nhan trước đây là hai chị em sao? Hình như tôi nghe thấy những người khác trong đoàn phim nói cô ta là chị em?"
"Đúng vậy." Đường Âm ngượng ngùng cười gật đầu, "Gần đến tháng 9. Chị em bây giờ là sinh viên đại học, chị ấy phải về thu dọn đồ đạc, sau đó đến trường học."
"Thì ra là như vậy a.." Chu Thủy Hương cũng không nghĩ nhiều, "Đúng rồi, Tiểu Âm, bây giờ em đang học ở đâu?"
"Bây giờ em vẫn là một học sinh trung học, chưa thi đại học." Đường Âm nói đến đây, đột nhiên lo lắng "Sang năm sẽ thi đại học, nhưng bây giờ em đi quay phim, chị nói, đến lúc đó không được nhận vào đại học, phải làm sao bây giờ?"
"Em thật ngốc, hiện tại em cũng coi như là diễn viên, em có thể báo danh tham gia thi nghệ thuật, thí sianh nghệ thuật không cần đạt điểm cao văn hóa."
Những lời của Chu Thủy Hương đã nhắc nhở Đường Âm, đúng vậy, lúc trước cô luôn suy nghĩ như thế nào mới có thể được nhận vào trường đại học hàng đầ như Đường Nhan.
Nhưng cho tới bây giờ cô không nghĩ đến việc đi đường tắt, bây giờ Chu Thủy Hương nói như vậy, cô đột nhiên đã nghĩ tới, trường đại học của Đường Nhan vẫn có khoa diễn xuất, cũng nói là, nếu lớp văn hóa không thể bắt kịp những học sinh đó trong một năm, vậy cô cũng có thể tham gia thi nghệ thuật a! Cô cố gắng như thế, nếu điểm văn hóa của cô đạt mức điểm tối thiểu của thí sinh nghệ thuật thì vẫn có thể.
Hơn nữa, Đường Âm muốn học chung trường đại học với Đường Nhan, mà ở trường của Đường Nham] n, điểm xét tuyển của các thí sinh ngành nghệ thuật thực sự không cao lắm.
Nếu như vậy, chỉ cần cô cố gắng một phen, liền khẳng định có thể thi vào. Đối với bài thi nghệ thuật, cô tin Mạc Uất Sở có thể giúp cô giải quyết, cô chỉ cần đạt đủ điểm trong lớp văn hóa là đủ.
Mà lúc này Đường Nhan đang rất buồn bực, cô ta đang quay phim rất tốt thì đột nhiên được thông báo vai diễn của cô ta bị thay thế, để cô ta thu dọn đồ đạc rời đoàn phim.
Đối với việc cô ta vất vả hơn nửa tháng qua, đạo diễn trực tiếp đưa cho cô ta một khoản tiền mặt.
Phải biết rằng, Đường Nhan tốt xấu gì cũng là Đường đại tiểu thư, sao cô ta có thể để vào mắt một số tiền nhỏ như vậy? Cô ta quay phim không phải vì kiếm tiền, cô ta chỉ muốn trở thành đại minh tinh mà thôi.
Nhưng cô ta làm việc chăm chỉ trong nửa tháng, cô ta cảm thấy rằng mình đã diễn xuất rất tốt. Lúc này, đoàn phim cư nhiên lại dùng tiền để sa thải cô ta, cô ta không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô ta biết vai diễn của cô ta đã bị người khác mua bằng tiền.
Nhưng, rốt cuộc ai đã mua nó? Rốt cuộc ai có khả năng lớn như vậy, có thể khiến cho đoàn phim đã làm được nửa tháng đột ngột thay đổi diễn viên?
Mặc dù cô ta phân cảnh của cô ta cũng không quá nhiều, nhưng đã nửa tháng, cũng có không ít cảnh quay đâu, hơn nữa, cô ta cũng đã diễn với những diễn viên khác, nếu đột nhiên đổi một diễn viên mới, xác thực có chút cái được không bù đủ cái mất.
Cho nên Đường Nhan dám xác định, người mua vai diễn đó, nhất định không phải là người bình thường, hoặc là đặc biệt có tiền, hoặc là địa vị đặc biệt cao.
Đường Nhan đoán sai, người mua vai diễn là Mạc Uất Sở, Mạc Uất Sở là con ngoài giá thú của Mạc gia, địa vị của anh thực ra cũng không tính là rất cao.
Hơn nữa, Mạc Uất Sở chỉ quản lý một số chi nhánh của Mạc thị, cũng như một vài khách sạn mà thôi, trong tay anh cũng không có nhiều công việc kinh doanh.
Cho nên Mạc Uất Sở kỳ thật cũng không xem như rất có tiền, nhưng Mạc Uất Sở vì Đường Âm lại sẵn sàng chi tiền, hơn nữa người đầu tư vở kịch này lại là một người quen cũ của Mạc Uất Sở, hơn nữa vai diễn này thực ra cũng không coi là vai lớn gì nên Mạc Uất Sở không tốn quá nhiều tiền.
Có thể nói, tiền bạc không là gì đối với Mạc Uất Sở, anh cũng không thấy tiếc.
Thứ duy nhất khiến Mạc Uất Sở đau lòng chính là một hộp trang sức phiên bản giới hạn, bây giờ hộp trang sức này đặc biệt khó mua, anh rất vất vả mới mua được, vốn là muốn tặng cho Đường Âm. Nhưng nhà đầu tư cũng muốn hộp trang sức này, nói là để tặng cho vợ.
Mạc Uất Sở cân nhắc, sau này khẳng định còn có thể tặng thứ khác cho Đường Âm, cho nên tặng hộp trang sức cho nhà đầu tư, mặc dù anh có chút không nỡ, nhưng chỉ cần có thể giúp Đường Âm, này cũng không tính là chuyện gì.
Sau khi Đường Âm biết Mạc Uất Sở đã đưa hộp trang sức cho nhà đầu tư, cô quả thực không tức giận, cô cảm thấy Mạc Uất Sở làm rất đúng.
Bây giờ cô rất thực tế, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, ít đi một hộp trang sức thì có là gì?
Hơn nữa, hộp trang sức này đã hết hàng, cho nên mới khó tìm, lúc trước nước hoa mà công ty mua cũng rất khó tìm.
"Những gì anh nghĩ rất đơn giản, vấn đề là, làm thế nào chúng ta mới có thể ngăn Đường Nhan diễn bộ phim đó?"
"Chị dâu, chị yên tâm, chuyện này anh trai em nhất định có thể giải quyết."
"Thật sao?" Đường Âm quay về phía Mạc Uất Sở.
"Ừm." Mạc Uất Sở gật đầu, "Thực ra rất đơn giản, tôi biết không ít người trong giới giải trí, chỉ cần tôi nói một tiếng, có thể đổi diễn viên."
"Nhưng, bây giờ đã nửa tháng, đổi thế nào?"
"Không sao, chỉ là vai một tiểu nha hoàn mà thôi, mặc dù là vai phụ rất quan trọng nhưng cảnh quay chắc chắn không nhiều lắm. Hơn nữa, có thể cắt các cảnh trước của Đường Nhan. Công nghệ hiện tại rất tiên tiến, không tốn nhiều chi phí, về phần chi phí, tôi sẽ cung cấp."
"Vậy thì chúng ta phải bỏ ra bao nhiêu?"
"Không sao, chờ sau khi em nổi tiếng, tiền sẽ kiếm lại được."
"Chờ sau khi tôi nổi tiếng?" Đường Âm sửng sốt, "Đại thiếu gia, ý của anh là?"
"Em diễn vai đó đi." Mạc Uất Sở nói, "Trước đây Đường Nhan là người dẫn chương trình, bà cụ liền thay đổi cái nhìn với cô ta. Nếu em có thể trở thành một diễn viên nổi tiếng, bà cụ nhất định sẽ càng hài lòng với em."
"Đúng a." Trương Tiểu Phàm phụ họa nói, "Tiểu Âm, em đi đóng phim đi, nếu em trở thành đại minh tinh, em ở Đường gia cũng sẽ cótiếng nói hơn."
Sau khi suy nghĩ, Đường Âm cảm thấy đề nghị này không tệ, cô liền thay thế Đường Nhan, diễn vai nha hoàn bên cạnh nữ chính.
Đường Âm đến đoàn phim, người đóng vai nữ chính là một nữ diễn viên rất xinh đẹp tên Chu Thủy Hương.
Chu Thủy Hương thực sự đến từ một nơi rất xa, khi cô ấy tham gia tuyển chọn, mặc dù bị người khác coi thường nhưng hiện tại cô ấy đã là một diễn viên nổi tiếng, có thể nói cô ấy là diễn viên hàng đầu.
"Đường Âm, em cùng Đường Nhan trước đây là hai chị em sao? Hình như tôi nghe thấy những người khác trong đoàn phim nói cô ta là chị em?"
"Đúng vậy." Đường Âm ngượng ngùng cười gật đầu, "Gần đến tháng 9. Chị em bây giờ là sinh viên đại học, chị ấy phải về thu dọn đồ đạc, sau đó đến trường học."
"Thì ra là như vậy a.." Chu Thủy Hương cũng không nghĩ nhiều, "Đúng rồi, Tiểu Âm, bây giờ em đang học ở đâu?"
"Bây giờ em vẫn là một học sinh trung học, chưa thi đại học." Đường Âm nói đến đây, đột nhiên lo lắng "Sang năm sẽ thi đại học, nhưng bây giờ em đi quay phim, chị nói, đến lúc đó không được nhận vào đại học, phải làm sao bây giờ?"
"Em thật ngốc, hiện tại em cũng coi như là diễn viên, em có thể báo danh tham gia thi nghệ thuật, thí sianh nghệ thuật không cần đạt điểm cao văn hóa."
Những lời của Chu Thủy Hương đã nhắc nhở Đường Âm, đúng vậy, lúc trước cô luôn suy nghĩ như thế nào mới có thể được nhận vào trường đại học hàng đầ như Đường Nhan.
Nhưng cho tới bây giờ cô không nghĩ đến việc đi đường tắt, bây giờ Chu Thủy Hương nói như vậy, cô đột nhiên đã nghĩ tới, trường đại học của Đường Nhan vẫn có khoa diễn xuất, cũng nói là, nếu lớp văn hóa không thể bắt kịp những học sinh đó trong một năm, vậy cô cũng có thể tham gia thi nghệ thuật a! Cô cố gắng như thế, nếu điểm văn hóa của cô đạt mức điểm tối thiểu của thí sinh nghệ thuật thì vẫn có thể.
Hơn nữa, Đường Âm muốn học chung trường đại học với Đường Nhan, mà ở trường của Đường Nham] n, điểm xét tuyển của các thí sinh ngành nghệ thuật thực sự không cao lắm.
Nếu như vậy, chỉ cần cô cố gắng một phen, liền khẳng định có thể thi vào. Đối với bài thi nghệ thuật, cô tin Mạc Uất Sở có thể giúp cô giải quyết, cô chỉ cần đạt đủ điểm trong lớp văn hóa là đủ.
Mà lúc này Đường Nhan đang rất buồn bực, cô ta đang quay phim rất tốt thì đột nhiên được thông báo vai diễn của cô ta bị thay thế, để cô ta thu dọn đồ đạc rời đoàn phim.
Đối với việc cô ta vất vả hơn nửa tháng qua, đạo diễn trực tiếp đưa cho cô ta một khoản tiền mặt.
Phải biết rằng, Đường Nhan tốt xấu gì cũng là Đường đại tiểu thư, sao cô ta có thể để vào mắt một số tiền nhỏ như vậy? Cô ta quay phim không phải vì kiếm tiền, cô ta chỉ muốn trở thành đại minh tinh mà thôi.
Nhưng cô ta làm việc chăm chỉ trong nửa tháng, cô ta cảm thấy rằng mình đã diễn xuất rất tốt. Lúc này, đoàn phim cư nhiên lại dùng tiền để sa thải cô ta, cô ta không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô ta biết vai diễn của cô ta đã bị người khác mua bằng tiền.
Nhưng, rốt cuộc ai đã mua nó? Rốt cuộc ai có khả năng lớn như vậy, có thể khiến cho đoàn phim đã làm được nửa tháng đột ngột thay đổi diễn viên?
Mặc dù cô ta phân cảnh của cô ta cũng không quá nhiều, nhưng đã nửa tháng, cũng có không ít cảnh quay đâu, hơn nữa, cô ta cũng đã diễn với những diễn viên khác, nếu đột nhiên đổi một diễn viên mới, xác thực có chút cái được không bù đủ cái mất.
Cho nên Đường Nhan dám xác định, người mua vai diễn đó, nhất định không phải là người bình thường, hoặc là đặc biệt có tiền, hoặc là địa vị đặc biệt cao.
Đường Nhan đoán sai, người mua vai diễn là Mạc Uất Sở, Mạc Uất Sở là con ngoài giá thú của Mạc gia, địa vị của anh thực ra cũng không tính là rất cao.
Hơn nữa, Mạc Uất Sở chỉ quản lý một số chi nhánh của Mạc thị, cũng như một vài khách sạn mà thôi, trong tay anh cũng không có nhiều công việc kinh doanh.
Cho nên Mạc Uất Sở kỳ thật cũng không xem như rất có tiền, nhưng Mạc Uất Sở vì Đường Âm lại sẵn sàng chi tiền, hơn nữa người đầu tư vở kịch này lại là một người quen cũ của Mạc Uất Sở, hơn nữa vai diễn này thực ra cũng không coi là vai lớn gì nên Mạc Uất Sở không tốn quá nhiều tiền.
Có thể nói, tiền bạc không là gì đối với Mạc Uất Sở, anh cũng không thấy tiếc.
Thứ duy nhất khiến Mạc Uất Sở đau lòng chính là một hộp trang sức phiên bản giới hạn, bây giờ hộp trang sức này đặc biệt khó mua, anh rất vất vả mới mua được, vốn là muốn tặng cho Đường Âm. Nhưng nhà đầu tư cũng muốn hộp trang sức này, nói là để tặng cho vợ.
Mạc Uất Sở cân nhắc, sau này khẳng định còn có thể tặng thứ khác cho Đường Âm, cho nên tặng hộp trang sức cho nhà đầu tư, mặc dù anh có chút không nỡ, nhưng chỉ cần có thể giúp Đường Âm, này cũng không tính là chuyện gì.
Sau khi Đường Âm biết Mạc Uất Sở đã đưa hộp trang sức cho nhà đầu tư, cô quả thực không tức giận, cô cảm thấy Mạc Uất Sở làm rất đúng.
Bây giờ cô rất thực tế, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, ít đi một hộp trang sức thì có là gì?
Hơn nữa, hộp trang sức này đã hết hàng, cho nên mới khó tìm, lúc trước nước hoa mà công ty mua cũng rất khó tìm.
Chỉnh sửa cuối: