Chương 490: Bỏ thêm một chút đồ
"Phu nhân, tôi đã làm theo phân phó của bà, nhưng Đường Âm vẫn không nhúc nhích, tôi cũng không biết nên làm như thế nào."
Không phải Linh Lung muốn trốn tránh trách nhiệm, mà sự thất vốn là như vậy.
Rõ ràng đã bỏ ra rất nhiều công sức để đối phó Đường Âm, nhưng Đường Âm không bị đánh bại chút nào.
Giống như tiểu cường đánh không chết, khiến người khác vừa kinh tởm vừa kính nể, ngay cả Linh Lung cũng cảm thấy Đường Âm thực sự rất lợi hại.
Nhưng Linh Lung sẽ không nói những điều này trước mặt Long Liên Tâm, đỡ phải bị Long Liên Tâm mắng.
"Nếu đồ ăn cô ta nấu rất ngon, vậy cô liền bỏ thêm chút gì đó vào đồ ăn của cô ta, để cô ta biết sự lợi hại của tôi."
Bỏ thêm cái gì?
Long Liên Tâm ám chỉ Linh Lun, để Linh Lun cho ba đậu vào thức ăn của Đường Âm.
Hạ độc quá mức rõ ràng, Long Liên Tâm cũng không dám mắc phải những sai lầm này.
Chỉ là bỏ thêm ba đậu trong bữa ăn của Đường Âm, để Đường Âm yên tĩnh vài ngày mà thôi.
Kỳ thực Linh Lung cảm thấy không cần thiết phải sử dụng những thủ đoạn không đứng đắn này để đối phó với Đường Âm, nhưng vì Long Liên Tâm đã ra lệnh cho cô ấy, cô ấy là người hầu cũng không thể không làm theo.
Theo chỉ dẫn của Long Liên Tâm, cô ấy đã thêm ba đậu vào đồ ăn của Đường Âm, nhưng A Cúc tình cờ phát hiện ra.
"Cô đang làm cái gì?" A Cúc quát lớn.
"Tôi không làm gì cả, tôi chỉ muốn xem đồ ăn này có vấn đề gì không mà thôi." Linh Lung lắp bắp.
Ban đầu cô ấy không muốn nhìn làm chuyện xấu, nhưng bây giờ thì hay rồi, làm chuyện xấu còn bị người khác bị bắt ngay tại chỗ.
May mắn chỉ có A Cúc bắt được cô ấy, nếu là người khác, cô ấy thực sự có miệng cũng không nói rõ.
"Thêm cái gì, tôi xem cô chính là muốn gây sự."
"Tôi chỉ thêm một ít ba đậu vào đồ ăn của cô Đường Âm mà thôi. Đây đều là Long Liên Tâm phu nhân phân phó tôi làm, tôi cũng không phải cam tâm tình nguyện làm những việc này.."
Trong hoàn cảnh như vậy, Linh Lung không còn cách nào khác là phải nói ra Long Liên Tâm, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ bị đuổi việc.
Cô ấy không muốn bị đuổi, vì vậy chỉ có thể thú nhận kẻ chủ mưu phía sau của mình, khai Long Liên Tâm ra.
Cho dù cô ấy không nói, A Cúc cũng có thể đoán tất cả những điều này là ý tưởng ma quái của Long Liên Tâm.
"Đường Âm rốt cuộc đã làm sai cái gì, để các người hết lần này đến lần khác bắt nạt cô ấy?" A Cúc không nói nên lời. "Chuyện này tôi nhất định sẽ nói với bà cụ, nếu các người lại dám làm chuyện như vậy, đừng trách tôi không khách khí."
Nói xong, A Cúc đến phòng của bà cụ, kể cho bà cụ nghe những gì vừa xảy ra ở phòng bếp.
Bà cụ nghe xong vô cùng tức giận, không ngờ Long Liên Tâm còn làm chuyện mờ ám như vậy.
Vốn tưởng Long Liên Tâm đã dừng lại, không làm những chuyện bẩn thỉu này nữa, nhưng không ngờ Long Liên Tâm lại hướng vào Đường Âm.
Mặc dù thái độ của bà cụ đối với Đường Âm rất bình thường, bình thường bà đối với Đường Âm cũng không phải rất thích.
Nhưng đây không phải là lý do để Long Liên Tâm bắt nạt Đường Âm.
Dù sao Đường Âm cũng là cháu gái của bà cụ, sao có thể bị Long Liên Tâm ức hiếp hết lần này đến lần khác?
Bà cụ là người bao che, đừng nói là Đường Âm, cho dù là một trong những người hầu của mình, bà cụ cũng sẽ không cho phép người khác khi dễ.
Bà cụ đã trực tiếp đem chuyện này nói với ông Đường.
"Con trai, con tốt nhất nên quản giáo vợ con cho tốt, đừng để cô ta làm chuyện không biết xấu hổ." Giọng điệu của bà cụ rất không tốt.
Ông Đường không hiểu, không biết bà cụ đang nói về cái gì, tại sao lại nói ông quản Long Liên Tâm.
Chẳng lẽ, Long Liên Tâm người phụ nữ kia lại làm chuyện xấu sao?
Nghĩ đến đây, ông Đường cảm thấy Long Liên Tâm thực sự nhàm chán.
Cả ngày tìm cảm giác tồn tại, chỉ cần người khác không chú ý đến bà ta, bà ta liền xoát một ít cảm giác tồn tại phải không?
"Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mẹ đột nhiên nói như vậy, con thực sự không hiểu."
"Người vợ tốt của con, cư nhiên dám để cho người hầu của cô ta bỏ ba đậu vào đồ ăn của Đường Âm. Lần này là ba đậu, sau này sẽ là thuốc độc gì?" Bà cụ rất là tức giận.
(*) Cho ai chưa biết, Nếu ăn nhầm hạt ba đậu hoặc uống nhầm dầu ba đậu với liều nhỏ sẽ bị đau bụng, đi ngoài nhiều lần. Với liều cao, nó sẽ gây nôn mửa, tiêu chảy, nặng hơn có thể tiểu ra máu, toát mồ hôi, mạch nhanh yếu, huyết áp hạ, có thể tử vong.
Lần này bỏ ba đậu, sau này sẽ cho thuốc độc, lần này là khi dễ Đường Âm, vậy lần sau không phải chính là bà cụ sao?
Nghĩ đến mấy ngày trước bà cụ ở trước mặt mọi người dạy dỗ Long Liên Tâm, bà cụ nhất thời sợ hãi.
Chẳng lẽ, Long Liên Tâm vì mấy ngày trước bà không cho Long Liên Tâm mặt mũi, cho nên Long Liên Tâm mới cố ý làm những thủ đoạn này để cho bà cụ thấy sao?
"Con trai, con tốt nhất nên giải quyết chuyện này một cách công bằng, đừng vì cô ta là vợ con mà mềm lòng."
Ông Đường nghe bà cụ nói xong cũng rất khó chịu, không ngờ vợ mình lại làm ra chuyện như vậy.
Ngay từ hơn một tuần trước, ông Đường đã nói với Long Liên Tâm đừng làm những chuyện không nên làm.
Không ngờ Long Liên Tâm không những không nghe mà thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn.
Như bà cụ đã nói, lần này bắt nạt Đường Âm, lần sau có bắt nạt Đường Ích Thanh không?
Đường Ích Thanh là bảo bối ông che chở lớn lên, là mạng của ông, nếu Long Liên Tâm thực sự xuống tay với Đường Ích Thanh, đến lúc đó hối hận thì đã muộn rồi.
"Con hiểu rồi, mẹ, chuyện này con nhất định sẽ xử lý, mẹ yên tâm."
"Vậy con định làm gì?" bà cụ Đường chờ đợi chính là lời nói này.
"Đợi đến lúc đó, con nhất định sẽ không để Long Liên Tâm tiếp tục làm xằng làm bậy như vậy nữa. Lần này bà ấy làm tổn thương Đường Âm. Nếu lần sau bà ấy làm tổn thương mẹ hoặc Đường Ích Thanh, vậy sẽ rất khó khăn."
Bà cụ và ông Đường thực sự lo lắng họ và Đường Ích Thanh sẽ bị Long Liên Tâm hại, hoàn toàn không quan tâm đến những người khác.
Ngay cả khi người đó là Đường Âm, họ cũng không lo lắng.
Ông Đường ở lại với bà cụ một lúc rồi ra về.
Trở lại phòng, nhìn thấy Long Liên Tâm khoa tay múa chân với đồ trang sức, ông Đường tức giận.
"Người phụ nữ điên này, bà cư nhiên hạ độc vào đồ ăn của Đường Âm, bà đang làm cái quái gì vậy?"
Ông Đường hung tợn nói với Long Liên Tâm, vừa nói vừa đưa tay ra, như thể muốn đánh Long Liên Tâm.
Long Liên Tâm bị ông Đường đột nhiên mất bình tĩnh làm cho hoảng sợ, nhưng bà ta vẫn phản ứng ngay lập tức.
Đúng là bà ta bỏ ba đậu vào thức ăn của Đường Âm, nhưng bà ta chưa từng đụng đến độc dược nào khác, bà đâu có thể ác độc như vậy.
"Tôi bất quá chỉ là bỏ ba đậu thôi mà, không có hạ độc, ông đừng nói lung tung!" Long Liên Tâm ngụy biện.
Sao có thể đánh đồng ba đậu với độc?
Ba đậu chẳng qua chỉ khiến người ta bị tiêu chảy mà thôi, còn chất độc sẽ giết người.
Cho dù bà ta có hận Đường Âm đến mức nào cũng không thể lấy mạng Đường Âm, bà ta vẫn còn lương tâm.
(Cây ba đậu)
Không phải Linh Lung muốn trốn tránh trách nhiệm, mà sự thất vốn là như vậy.
Rõ ràng đã bỏ ra rất nhiều công sức để đối phó Đường Âm, nhưng Đường Âm không bị đánh bại chút nào.
Giống như tiểu cường đánh không chết, khiến người khác vừa kinh tởm vừa kính nể, ngay cả Linh Lung cũng cảm thấy Đường Âm thực sự rất lợi hại.
Nhưng Linh Lung sẽ không nói những điều này trước mặt Long Liên Tâm, đỡ phải bị Long Liên Tâm mắng.
"Nếu đồ ăn cô ta nấu rất ngon, vậy cô liền bỏ thêm chút gì đó vào đồ ăn của cô ta, để cô ta biết sự lợi hại của tôi."
Bỏ thêm cái gì?
Long Liên Tâm ám chỉ Linh Lun, để Linh Lun cho ba đậu vào thức ăn của Đường Âm.
Hạ độc quá mức rõ ràng, Long Liên Tâm cũng không dám mắc phải những sai lầm này.
Chỉ là bỏ thêm ba đậu trong bữa ăn của Đường Âm, để Đường Âm yên tĩnh vài ngày mà thôi.
Kỳ thực Linh Lung cảm thấy không cần thiết phải sử dụng những thủ đoạn không đứng đắn này để đối phó với Đường Âm, nhưng vì Long Liên Tâm đã ra lệnh cho cô ấy, cô ấy là người hầu cũng không thể không làm theo.
Theo chỉ dẫn của Long Liên Tâm, cô ấy đã thêm ba đậu vào đồ ăn của Đường Âm, nhưng A Cúc tình cờ phát hiện ra.
"Cô đang làm cái gì?" A Cúc quát lớn.
"Tôi không làm gì cả, tôi chỉ muốn xem đồ ăn này có vấn đề gì không mà thôi." Linh Lung lắp bắp.
Ban đầu cô ấy không muốn nhìn làm chuyện xấu, nhưng bây giờ thì hay rồi, làm chuyện xấu còn bị người khác bị bắt ngay tại chỗ.
May mắn chỉ có A Cúc bắt được cô ấy, nếu là người khác, cô ấy thực sự có miệng cũng không nói rõ.
"Thêm cái gì, tôi xem cô chính là muốn gây sự."
"Tôi chỉ thêm một ít ba đậu vào đồ ăn của cô Đường Âm mà thôi. Đây đều là Long Liên Tâm phu nhân phân phó tôi làm, tôi cũng không phải cam tâm tình nguyện làm những việc này.."
Trong hoàn cảnh như vậy, Linh Lung không còn cách nào khác là phải nói ra Long Liên Tâm, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ bị đuổi việc.
Cô ấy không muốn bị đuổi, vì vậy chỉ có thể thú nhận kẻ chủ mưu phía sau của mình, khai Long Liên Tâm ra.
Cho dù cô ấy không nói, A Cúc cũng có thể đoán tất cả những điều này là ý tưởng ma quái của Long Liên Tâm.
"Đường Âm rốt cuộc đã làm sai cái gì, để các người hết lần này đến lần khác bắt nạt cô ấy?" A Cúc không nói nên lời. "Chuyện này tôi nhất định sẽ nói với bà cụ, nếu các người lại dám làm chuyện như vậy, đừng trách tôi không khách khí."
Nói xong, A Cúc đến phòng của bà cụ, kể cho bà cụ nghe những gì vừa xảy ra ở phòng bếp.
Bà cụ nghe xong vô cùng tức giận, không ngờ Long Liên Tâm còn làm chuyện mờ ám như vậy.
Vốn tưởng Long Liên Tâm đã dừng lại, không làm những chuyện bẩn thỉu này nữa, nhưng không ngờ Long Liên Tâm lại hướng vào Đường Âm.
Mặc dù thái độ của bà cụ đối với Đường Âm rất bình thường, bình thường bà đối với Đường Âm cũng không phải rất thích.
Nhưng đây không phải là lý do để Long Liên Tâm bắt nạt Đường Âm.
Dù sao Đường Âm cũng là cháu gái của bà cụ, sao có thể bị Long Liên Tâm ức hiếp hết lần này đến lần khác?
Bà cụ là người bao che, đừng nói là Đường Âm, cho dù là một trong những người hầu của mình, bà cụ cũng sẽ không cho phép người khác khi dễ.
Bà cụ đã trực tiếp đem chuyện này nói với ông Đường.
"Con trai, con tốt nhất nên quản giáo vợ con cho tốt, đừng để cô ta làm chuyện không biết xấu hổ." Giọng điệu của bà cụ rất không tốt.
Ông Đường không hiểu, không biết bà cụ đang nói về cái gì, tại sao lại nói ông quản Long Liên Tâm.
Chẳng lẽ, Long Liên Tâm người phụ nữ kia lại làm chuyện xấu sao?
Nghĩ đến đây, ông Đường cảm thấy Long Liên Tâm thực sự nhàm chán.
Cả ngày tìm cảm giác tồn tại, chỉ cần người khác không chú ý đến bà ta, bà ta liền xoát một ít cảm giác tồn tại phải không?
"Mẹ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mẹ đột nhiên nói như vậy, con thực sự không hiểu."
"Người vợ tốt của con, cư nhiên dám để cho người hầu của cô ta bỏ ba đậu vào đồ ăn của Đường Âm. Lần này là ba đậu, sau này sẽ là thuốc độc gì?" Bà cụ rất là tức giận.
(*) Cho ai chưa biết, Nếu ăn nhầm hạt ba đậu hoặc uống nhầm dầu ba đậu với liều nhỏ sẽ bị đau bụng, đi ngoài nhiều lần. Với liều cao, nó sẽ gây nôn mửa, tiêu chảy, nặng hơn có thể tiểu ra máu, toát mồ hôi, mạch nhanh yếu, huyết áp hạ, có thể tử vong.
Lần này bỏ ba đậu, sau này sẽ cho thuốc độc, lần này là khi dễ Đường Âm, vậy lần sau không phải chính là bà cụ sao?
Nghĩ đến mấy ngày trước bà cụ ở trước mặt mọi người dạy dỗ Long Liên Tâm, bà cụ nhất thời sợ hãi.
Chẳng lẽ, Long Liên Tâm vì mấy ngày trước bà không cho Long Liên Tâm mặt mũi, cho nên Long Liên Tâm mới cố ý làm những thủ đoạn này để cho bà cụ thấy sao?
"Con trai, con tốt nhất nên giải quyết chuyện này một cách công bằng, đừng vì cô ta là vợ con mà mềm lòng."
Ông Đường nghe bà cụ nói xong cũng rất khó chịu, không ngờ vợ mình lại làm ra chuyện như vậy.
Ngay từ hơn một tuần trước, ông Đường đã nói với Long Liên Tâm đừng làm những chuyện không nên làm.
Không ngờ Long Liên Tâm không những không nghe mà thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn.
Như bà cụ đã nói, lần này bắt nạt Đường Âm, lần sau có bắt nạt Đường Ích Thanh không?
Đường Ích Thanh là bảo bối ông che chở lớn lên, là mạng của ông, nếu Long Liên Tâm thực sự xuống tay với Đường Ích Thanh, đến lúc đó hối hận thì đã muộn rồi.
"Con hiểu rồi, mẹ, chuyện này con nhất định sẽ xử lý, mẹ yên tâm."
"Vậy con định làm gì?" bà cụ Đường chờ đợi chính là lời nói này.
"Đợi đến lúc đó, con nhất định sẽ không để Long Liên Tâm tiếp tục làm xằng làm bậy như vậy nữa. Lần này bà ấy làm tổn thương Đường Âm. Nếu lần sau bà ấy làm tổn thương mẹ hoặc Đường Ích Thanh, vậy sẽ rất khó khăn."
Bà cụ và ông Đường thực sự lo lắng họ và Đường Ích Thanh sẽ bị Long Liên Tâm hại, hoàn toàn không quan tâm đến những người khác.
Ngay cả khi người đó là Đường Âm, họ cũng không lo lắng.
Ông Đường ở lại với bà cụ một lúc rồi ra về.
Trở lại phòng, nhìn thấy Long Liên Tâm khoa tay múa chân với đồ trang sức, ông Đường tức giận.
"Người phụ nữ điên này, bà cư nhiên hạ độc vào đồ ăn của Đường Âm, bà đang làm cái quái gì vậy?"
Ông Đường hung tợn nói với Long Liên Tâm, vừa nói vừa đưa tay ra, như thể muốn đánh Long Liên Tâm.
Long Liên Tâm bị ông Đường đột nhiên mất bình tĩnh làm cho hoảng sợ, nhưng bà ta vẫn phản ứng ngay lập tức.
Đúng là bà ta bỏ ba đậu vào thức ăn của Đường Âm, nhưng bà ta chưa từng đụng đến độc dược nào khác, bà đâu có thể ác độc như vậy.
"Tôi bất quá chỉ là bỏ ba đậu thôi mà, không có hạ độc, ông đừng nói lung tung!" Long Liên Tâm ngụy biện.
Sao có thể đánh đồng ba đậu với độc?
Ba đậu chẳng qua chỉ khiến người ta bị tiêu chảy mà thôi, còn chất độc sẽ giết người.
Cho dù bà ta có hận Đường Âm đến mức nào cũng không thể lấy mạng Đường Âm, bà ta vẫn còn lương tâm.
(Cây ba đậu)